Mục lục
[Dịch] Thanh Niên Nhàn Rỗi Ở Đường Triều (Đường Triều Tiểu Nhàn Nhân)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Không biết là do tính tình Lý Trị tốt, hay là do y đã dự đoán trước, đối diện với việc Trường An thất tử nhất trí cự tuyệt, y cũng không tức giận, ngược lại còn uống rượu cùng bọn họ. Vị rượu vẫn như trước, chẳng qua người đã đổi thay, cũng chỉ có thể nói chuyện phong nguyệt, Trường An thất tử đều cố tình tránh không nói đến chính trị đương thời.

Sau khi uống rượu xong, Lý Trị đứng dậy, nói: "Vô Y, ngươi theo ta về đi, cha ngươi cũng ở trong cung đấy."

Tiêu Vô Y làm sao mà chịu, vẫn còn ghen tuông trong lòng, nói: "Lát nữa ta mới về."

"Chẳng lẽ ngươi còn muốn hồ nháo ở đây sao?" Lý Trị hơi trừng mắt nhìn nàng, đột nhiên nghiêm túc nói: "Chẳng phải ngươi thích nói quân thần với ta sao, vậy được, bây giờ Trẫm lấy thân phận Hoàng đế lệnh cho người cùng Trẫm trở về."

Tiêu Vô Y vẻ mặt không vui nói: "Vậy Bệ hạ không biết dùng thân phận Hoàng đế ra lệnh cho 7 tiểu quỷ này vào triều làm quan à?"

Thất tử đều nhao nhao trừng mắt, đã từng thấy kẻ không nghĩa khí, nhưng quả thật chưa từng thấy kẻ không nghĩa khí đến thế này.

Lý Trị trừng mắt nhìn bọn Thôi Tập Nhận, ám chỉ nói: "Hi vọng các ngươi đừng bức Trẫm phải đi một bước kia." Nói xong còn cảnh cáo nhìn Tiêu Vô Y, sau đó xoay người rời đi.

Trường An thất tử cúi đầu không nói.

"Một đám nhát gan."

Tiêu Vô Y khinh bỉ liếc nhìn thất tử.

Thôi Tập Nhận bĩu môi chế giễu: "Đúng là chỉ có tiểu nhân và phụ nữ là khó nuôi."

Tiêu Vô Y hừ nói: "Ngươi biết thì tốt." Nói rồi nàng khiêu khích liếc nhìn Nguyên Mẫu Đơn một cái, sau đó lại liếc mắt với Hàn Nghệ, khóe miệng đột nhiên nở một nụ cười tà ác, tựa như đang nói, việc này còn chưa xong đâu, sau đó thì lên ngựa quay về Vạn Niên Cung với Lý Trị.

Nguyên Mẫu Đơn hơi nhíu mày, giữa đôi mày hiện lên vẻ lo lắng.

Hàn Nghệ nói: "Mẫu Đơn nương tử, ta cũng xin cáo từ."

Nguyên Mẫu Đơn thấp giọng nói: "Thật xin lỗi, liên lụy ngươi bị trúng một cước."

Hàn Nghệ ngượng ngùng nói: "Không sao, không có gì đâu, ta tin là Vân Thành quận chúa vô ý thôi."

"Vô ý?" Nguyên Mẫu Đơn cười lạnh một tiếng, cảnh báo nói: "Ngươi phải cẩn thận nữ nhân kia, nàng ta không phải dễ chọc đâu."

Cái này còn cần cô nói à, Hàn Nghệ gật đầu, lại chắp tay với Trịnh Thiện Hành, Vương Huyền Đạo, sau đó dẫn đám Hùng Đệ đi.

Đột nhiên Tiêu Vô Y đi ở phía trước bỗng dừng lại, quay đầu lại nói với Hùng Đệ: "Tiểu mập mạp kia qua đây."

Hùng Đệ vui vẻ trong lòng, lập tức đi qua, ngửa đầu nói: "Có chuyện gì ạ?"

Tiêu Vô Y vươn tay ra, nhéo gương mặt phì nộn kia, ma mị như một nữ yêu tinh, nói: "Đúng là dễ thương, bổn quận chúa đi một mình rất nhàm chán, ngươi đi theo nói chuyện với tỷ tỷ đi."

Hùng Đệ vui vẻ nói: "Được ạ!"

Mộng Nhi thấy thế, vội tiến lại, nói: "Tiểu Nghệ ca, Tiểu Béo nó. . ."

Hàn Nghệ nói: "Sẽ không sao đâu."

Nguyên Liệt Hổ nhìn thấy mà thở dài trong lòng, tiếc hận nói: "Một đứa trẻ mập mạp dễ thương biết bao, cứ như vậy bị hủy rồi, thật là đáng tiếc."

Nói giống như là Hùng Đệ bị nữ yêu tinh nuốt sống vậy.

Nguyên Mẫu Đơn đột nhiên nói: "Tiểu Hổ này, bọn Tập Nhận ta quản không được, nhưng ngươi tuyệt đối không thể vào triều, biết chưa?"

Nguyên Liệt Hổ đĩnh đạc nói: "Cô cô cứ yên tâm, Bệ hạ coi trọng là đám Tập Nhận, không liên quan gì đến ta cả."

Trịnh Thiện Hành cả giận nói: "Thằng nhãi ngươi rõ ràng là vui sướng khi người khác gặp họa mà."

Nguyên Liệt Hổ cười ha hả nói: "Lần này thì ngươi nói đúng, ta rất vui sướng khi người khác gặp họa đó, ha ha!"

Đi vào Vạn Niên Cung, Tiêu Vô Y đã bị Lý Trị cưỡng ép dẫn đi, còn Hùng Đệ lại đứng trước cửa đợi bọn Hàn Nghệ.

"Tiểu Béo, Vân Thành quận chúa nói gì với đệ?"

Các nàng Mộng Nhi vội vàng vây lại.

Hùng Đệ dương dương đắc ý nói: "Vân Thành quận chúa nói đệ thật đáng yêu, còn nói muốn nhận đệ làm đệ đệ."

Mộng Đình kinh ngạc nói: "Thật sao?"

Hùng Đệ gật đầu nói: "Đương nhiên là thật nha!"

Mộng Đình nói: "Tiểu Béo, đệ thật lợi hại, ngay cả Vân Thành quận chúa cũng muốn nhận đệ làm đệ đệ."

Hùng Đệ gãi đầu, vẻ mặt ngô ngố.

Mộng Nhi lại vô cùng lo lắng nói: "Nhưng ta thấy Vân Thành quận chúa kia không phải là người dễ chọc đâu."

Hùng Đệ vội vàng nói: "Mộng Nhi tỷ, tỷ hiểu lầm rồi, Vân Thành quận chúa là một người tốt."

Mộng Nhi nói: "Người tốt? Đệ lại không quen biết nàng ta, làm sao đệ biết nàng ta là người tốt, đệ không thấy bọn Thôi công tử đều sợ nàng ta sao?"

"Đệ... đệ chỉ biết tỷ ấy là một người tốt."

Hùng Đệ nói rồi lại ôm lấy cổ Tiểu Dã, hỏi: "Tiểu Dã, đệ nói có đúng không?"

Tiểu Dã mỉm cười gật đầu.

Hùng Đệ lại nhìn sang Hàn Nghệ, nói: "Hàn đại ca, huynh nói xem Vân Thành quận chúa có phải là người tốt không?"

Hàn Nghệ phất tay nói: "Đừng có hỏi ta, không thấy ta đang phiền sao." Lần này có thể xem là hắn làm đổ bình dấm chua rồi.

Hùng Đệ đảo mắt, kéo cánh tay Hàn Nghệ, chớp chớp đôi mắt nhỏ.

Hàn Nghệ hồ nghi nhìn nó một cái, cũng chớp chớp mắt.

Tần suất chớp mắt của Hùng Đệ cũng ngày càng nhanh.

"Tiểu mập mạp!"

Hàn Nghệ liền bật cười ha ha, sờ sờ đầu Hùng Đệ.

Ngày hôm sau.

Hàn Nghệ từ sáng sớm thì đã dẫn theo Tiểu Dã đi đến một cái đình vô cùng bí ẩn nằm ở ngọn núi phía Bắc. Cái đình này vô cùng cũ kỹ, hẳn là đã xây không ít năm rồi, mà xung quanh đều là đại thụ rậm tạp, góc nhìn toàn bộ đều là góc chết.

"Nơi này đúng là tốt mà!"

Hàn Nghệ đứng trong đình, mặt ngoài ra vẻ đạo mạo, còn thật ra trong lòng đang đánh chủ ý xấu xa, cho dù là đánh dã chiến ở đây, chỉ sợ cũng khó có người phát hiện.

Qua một hồi lâu, Tiểu Dã có chút không kiên nhẫn, nói: "Sao Tiêu tỷ tỷ còn chưa đến nhi?"

Hàn Nghệ cau mày nói: "Sao huynh biết chứ, hay là bả đang đùa giỡn huynh nhỉ?"

Tiểu Dã lắc đầu nói: "Tiêu tỷ tỷ không phải loại người đó."

Hàn Nghệ thở dài, sờ đầu nó, nói: "Tiểu Dã, đệ quá đơn thuần rồi."

"Là chàng quá vô sỉ."

Chợt nghe thấy một âm thanh vang lên, chỉ thấy một bóng hình xinh đẹp nhảy xuống từ trên một gốc đại thụ.

Không phải Tiêu Vô Y thì là ai.

Hàn Nghệ không có gì kinh ngạc cả, bà nương này rất thích làm mấy trò này, cười nói: "Nàng lại còn đường đường chính chính núp trên cây nghe lén chúng ta nói chuyện."

"Ta đến trước đấy, làm sao có thể tính là nghe lén." Tiêu Vô Y giảo biện một câu, đột nhiên vẫy tay nói: "Tiểu Dã, đệ lại đây, đừng để đồ háo sắc này dạy hư."

Tiểu Dã không phải là Tiểu Béo, nó hoàn toàn đứng về Hàn Nghệ, nhíu đôi mày nhỏ nói: "Tiêu tỷ tỷ, Hàn đại ca không phải đồ háo sắc." Trong ngữ khí ẩn ẩn còn có vài phần khó chịu.

Sắc mặt Tiêu Vô Y sửng sốt, thầm mắng, tên hỗn đản này vậy mà không dẫn Tiểu Béo theo, thật không công bằng.

Hảo huynh đệ, có nghĩa khí! Hàn Nghệ dương dương đắc ý nói: "Có nghe thấy không, Tiểu Dã người ta chưa từng nói dối. Ta nói nàng cũng thật là, chả biết gì cả mà cũng bày đặt ghen tuông."

Tiêu Vô Y trợn mắt nhìn sang nói: "Nếu hai người không có tư tình, chàng sẽ mạo hiểm đi cứu nàng ta sao, chàng đừng có nói nàng ta là tỷ tỷ thất lạc đã lâu của chàng đấy."

Lại bắt chước lời của ta à, Hàn Nghệ trợn tròn mắt, kích động nói: "Ta liều mạng đi cứu là vì ai chứ, còn không phải là vì nàng sao, nàng còn không biết xấu hổ mà nói ta. Nàng có dám thề với trời, nếu Nguyên Mẫu Đơn chết, trong lòng nàng sẽ dễ chịu không?"

Giải thích gì?

Hàn Nghệ từng giải thích khi nào chứ!

Hơn nữa trong tình huống này, càng giải thích thì càng có vẻ có tật giật mình, hắn đang hậu phát chế nhân nha!

"Chàng... chàng làm sao biết."

"Đừng có lắp bắp, đã chột dạ như vậy còn bày đặt chống chế."

Hàn Nghệ hừ một tiếng, trong lòng thầm thoải mái, cô bé à, lúc ở Dương Châu, nàng đã từng cãi thắng ta lần nào chưa, tiếp tục nói: "Ta còn không hiểu nàng à, nàng trọng tình trọng nghĩa, là nữ trung hào kiệt, lại hiệp nghĩa như vậy, Nguyên Mẫu Đơn lại còn là nhị tỷ kết bái của nàng. Nếu khi đó nàng có mặt, ta đám bảo nàng nhất định sẽ mạo hiểm đi cứu, thậm chí còn xả thân vì nghĩa. Nếu đổi lại là cô ta, cô ta cũng sẽ làm thế."

"Nói bậy." Tiêu Vô Y giận giữ mắng một tiếng, nói: "Nàng ta sao có thể so với ta, nàng ta là kẻ ích kỷ như vậy, sao lại có nghĩa khí giống như ta chứ." Nhưng trong lòng lại cực kỳ vui vẻ.

Cô bé, nàng vĩnh viễn không thoát khỏi tay ca đâu. Hàn Nghệ biết nàng ấy đang mừng thầm, thế là nói: "Vậy là nàng thừa nhận nàng sẽ làm như vậy chứ gì?"

"Ta... ta có thể làm vậy, nhưng chàng không thể." Tiêu Vô Y ngửa đầu nói, nàng không muốn nói như vậy, nhưng trước đó Hàn Nghệ đã gài nàng như thế, nếu như nàng không nói vậy, thì chẳng phải là nói mình vô tình vô nghĩa, tự tư tự lợi, là nữ trung lưu manh à.

Hàn Nghệ thấy nàng sập bẫy, ngữ khí cũng trở nên hòa hoãn hơn, nói: "Cũng không thể nói vậy. Nếu ta không phải là người thiện lương, chân chất nhiệt tình, trọng tình trọng nghĩa, mà là một kẻ lòng dạ sắt đá, thấy lợi quên nghĩa, nàng còn chịu làm thê tử của ta sao. Ta còn cho rằng sau khi nàng biết được việc này, nhất định sẽ cảm thấy kiêu ngạo vì mình có một trượng phu vĩ đại như vậy, nào ngờ nàng lại đối với ta như thế, đau lòng, thật sự quá đau lòng."

Tiêu Vô Y làm sao nói lại Hàn Nghệ, qua một phen hoa ngôn xảo ngữ, nàng đã hổ thẹn muốn chết.

Đích xác điểm mà Hàn Nghệ hấp dẫn nàng nhất chính là tấm lòng thiện lương kia, cho dù là giúp Tiểu Béo, giúp thôn dân, hay là vì giúp dân chúng thành Dương Châu, thì đều phấn đấu quên mình. Đương nhiên, trong đó cũng bao gồm tất cả những điều Hàn Nghệ làm vì nàng.

Tiêu Vô Y suýt chút đã nói lời 'Xin lỗi', nhưng rất nhanh đã phản ứng lại. Hôm nay nàng đến đây là để hỏi tội, sao lại trở nên thế này, ngược lại còn phải tự mình xin lỗi, nói: "Thế việc nàng ta bảo vệ chàng như vậy, chàng giải thích thế nào hử, còn nữa, hôm qua tại sao chàng lại ở trong vườn trái cây của nàng ta, còn cười nói với nàng ta nữa."

Hàn Nghệ tức giận nói: "Hôm qua ta đến giúp nàng ta dọn dẹp vườn trái cây. Nàng đã từng thấy ai hẹn hò giữa ban ngày ban mặt, hơn nữa còn trước mặt nhiều người như vậy chưa? Huống hồ đây đều là do Tiểu Béo đề nghị đến giúp Nguyên Mẫu Đơn dọn dẹp vườn trái cây, ta chỉ là người làm công thôi."

Tiểu Dã gật đầu nói: "Chuyện này đệ có thể làm chứng, Tiểu Béo nói đã ăn quýt của Nguyên gia, hẳn là phải báo đáp gì đó, dù sao bọn đệ cũng không có gì làm, thế nên tới giúp Nguyên Mẫu Đơn dọn dẹp vườn trái cây."

"Nghe thấy chưa?"

Hàn Nghệ lại nói: "Còn chuyện tại sao Nguyên Mẫu Đơn muốn bảo vệ ta ấy à, còn không phải là vì nàng sao. Nếu không phải nàng vừa đến đã nói cái gì mà tình chàng ý thiếp, duyên trời tác hợp, sống chết có nhau, thì nàng ta sẽ nói như thế sao? Nàng động não mà nghĩ đi, cô ta là đang bảo vệ ta, hay là lợi dụng ta công kích nàng hử? Ta bị các nàng chơi qua chơi lại, còn chưa tìm nàng tính sổ, nàng còn giận dỗi cái gì. Ta là trượng phu của nàng, nàng lại nói ta tình chàng ý thiếp với nữ tử khác, à, còn đá ta một cước nữa, bây giờ còn đau đây này."

Nói rồi hắn lại lắc đầu thở dài, nói: "Còn thiệt cho ta mấy ngày qua đều nhớ thương nàng, nghĩ đến nàng, còn suy nghĩ định tặng món quà vô cùng đặc biệt cho nàng. Bây giờ xem ra, quà thì thôi đi, thương tâm, quá thương tâm mà."

Tiêu Vô Y hốc mắt đỏ bừng, mũi xinh co rúm lại, nói: "Vậy chàng muốn thế nào?"

Hố hố! Đấu với ta, chẳng phải là nàng tự rước lấy nhục sao, Hàn Nghệ nói: "Xin lỗi, nhất định phải xin lỗi nhân cách của ta."

Tiêu Vô Y liếc nhìn Tiểu Dã.

Hiểu rồi, hiểu rồi, nàng là đang thẹn thùng. Hàn Nghệ đánh mắt ra hiệu cho Tiểu Dã.

Tiểu Dã ngoan ngoãn gật đầu, tung người nhảy ra khỏi đình, lại nhảy thêm mấy cái liền biến mất trong rừng cây rậm rạp.

Hàn Nghệ quay đầu lại, nụ cười đắc ý trên mặt không còn sót lại chút gì, trong lòng run rẩy, chết tiệt, lại mắc mưu bà nương này.

Gương mặt nhu nhược, áy náy vừa rồi của Tiêu Vô Y lập tức biến thành gương mặt âm trầm, đôi bàn tay trắng như phấn siết chặt, nhả ra ba chữ: "Xin lỗi hử?"

Hàn Nghệ cười ha hả nói: "Đùa chút thôi mà, đừng tưởng thật chứ, phu thê chúng ta nói những lời khách khí đó làm gì."

Tiêu Vô Y thản nhiên nói: "Nói đùa? Vậy món quà kia cũng là đùa à?"

Hàn Nghệ vuốt mồ hôi nói: "Đương nhiên không phải, cái kia tuyệt đối là thật, trượng phu xuất môn, nếu ngay cả món quà cũng không có, thì trượng phu này hẳn là nên lôi ra đánh."

Tiêu Vô Y nhìn thấy vẻ mặt trái lương tâm của Hàn Nghệ, làm sao còn nhịn được, phụt một tiếng, bật cười khanh khách, nghiêng qua nghiêng lại, một bộ ngực sữa phập phồng, cực kỳ mê người.

Hàn Nghệ thầm thở dài, lần hẹn hò này lại là vũ lực chiến thắng a!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Ngọc Trường
17 Tháng sáu, 2022 13:26
truyện hay ủng hộ dịch tiếp nha
truesword
13 Tháng sáu, 2022 14:23
mãi mới thấy lên 1c, chờ mòn cả răng luôn á
Lưu Giang
17 Tháng tư, 2022 04:47
mặc dù nhiều cái khá ức chế nhưnh cũng đọc đến 341 chap. nói chung vài tình tiết vứt qua 1 bên thì tổng thể vẫn ổn rất thích motip xây dưngh thế lực kiểu này.
Lưu Giang
14 Tháng tư, 2022 12:38
thề công nhận tác giả biết làm gây ức chế cho độc giả thực sự . nhưng từ nhưng vấn đề này mới hiểu được tác giả luôn luôn nói main là 1 thằng cá ướp muối , ko có mấy nvp như này thì main sẽ chẳng bao giờ động não mà phát triển thêm được.
Lưu Giang
14 Tháng tư, 2022 06:25
đéo hiểu sao đọc cứ ức chế kiểu đéo gì vậy. xem mấy cái nữ nhân toàn kiểu cọp cái khó chịu thực sự. nó ko giống kiểu mấy nữ tự lạnh lùng cao ngạo mà nó cứ như kiểu 1 con thần kinh cạy mình có tý sắc đẹp là làm càn . hệt mấy con nữ nhân trong phe phản diện thường thấy mà giờ bên chính diện vậy. đọc khiến cứ bị mắc cục nghẹn trong người , uất ức bực mình. ko phải câu chuyện xoay quanh nó khá mượt thì vứt mẹ bộ nỳ đi từ lâu r . khó chịu thực sự, dm thằng tác giả là người khổ dâm thấy rõ .
mafia777
08 Tháng tư, 2022 18:57
Ta thấy thật ra như vậy mới đời thật đó, main ko hoàn hảo như những truyện khác, nhưng vụ bênh vực người thân bất chấp thì chắc nhà nào cũng có, và hiển nhiên nó mang lại khá nhiều hậu quả. Được cái là main biết và chấp nhận hậu quả thôi.
zezopk
07 Tháng tư, 2022 23:42
t không thích cách main nuôi dạy tiểu dã với tb, rất ít nói đạo lí với bọn nó, biết là muốn giữ bọn nó đơn thuần nhưng cũng không lên để bọn nó ngu xuẩn, như vụ 2 bọn nó lẻn vào thôi gia, cho dù vì lòng tốt nhưng lẻn vào nhà người khác như thế không nói sai cũng phải nói xuẩn, lẻn vào nhà người khác không bị đánh gãy chân là may rồi, main k nói phạt cũng phải nói để bọn nó hiểu chứ, đây k cứ mở miệng là nói đệ k sai, may 2 đứa đó hiền lành sẵn k main nuôi ra hùng hài tử chắc
kingkarus0
03 Tháng tư, 2022 15:37
Đặc tính của main là gì? Lừa đảo quốc tế, phải học được đọc tính cách con người để đi lừa đảo thành công. So sánh thì suy luận tính cách một con nhóc là quá dễ dàng với nvc.
saymyname
01 Tháng tư, 2022 22:05
ít chương quá, không đủ phê chút nào
Hieu Le
27 Tháng ba, 2022 16:33
Thằng mù chữ này.bố mày viết sai câu ở chỗ nào mà mày nói như đúng rồi thế
Gà Rán Cay
27 Tháng ba, 2022 16:06
học viết câu cú cho đàng hoàng đi đã rồi phát biểu thằng bại não, nhìn rối cả mắt
Hieu Le
26 Tháng ba, 2022 21:46
Ko phải main thì chết lâu rồi.cao thủ lừa đảo mà hành xử như thằng trẻ trâu.con tiểu thư nhà họ Dương nó làm cho bỏ xứ mà đi đến lúc nó đến xl một câu thì Dương tiểu thư là người lương thiện. Ko cố ý.mẹ nó chứ quen biết dc bao lâu mà biết nó lương thiện.ko cố ý.may mà con vợ biết võ công Nếu ko đã bị thằng công tử chặt nuôi chó rồi.rồi nhà họ Dương kia cũng thế.mang tiếng thế gia vọng tộc .quan trọng mặt mũi mà con gái bỏ nhà đi cùng 4 thằng đàn ông .ko tính 2 thằng nhỏ .trong khi biết rõ 1 thằng là lừa đảo.3 thằng nước khác.đi 2 tháng trời mà đến nơi cũng xem như ko có j. Ko hiểu sao mà khen hay dc.
kingkarus0
10 Tháng ba, 2022 22:12
Một phần cũng phải nhờ là bản dịch có tâm nữa, nên đọc văn phong cảm thụ truyện tốt hơn so với đọc convert xa. Nên chịu khó donate cho ông dịch, vài k thôi cũng được ._.
hoangbott
08 Tháng ba, 2022 13:40
Truyện này hay ghê. Tác giả chắc tay thật
hoangcowboy
06 Tháng ba, 2022 14:11
Đói thuốc hicc
hoangcowboy
06 Tháng ba, 2022 14:10
Hay thật, mong nvc cua dc mấy e mẫu đơn, phi tuyết, mà nữ chính dữ quá
Trúc Xanh
04 Tháng ba, 2022 13:47
Rất hay, nhưng ít chương quá chưa đã ghiền
ttltkv
27 Tháng hai, 2022 18:28
cầu chương, qua bản convert cũ đọc ko nuốt nổi
Isabella09
18 Tháng hai, 2022 15:18
Khúc Canon nghe hay thật
Zidane1311
15 Tháng hai, 2022 12:10
Đói chương sắp chết (-.-)
Đàm Thắng
14 Tháng hai, 2022 15:06
Tìm k thấy nhỉ
Hồ Bửu
13 Tháng hai, 2022 20:30
Ngon :3 đọc lại thôi :3
ttltkv
13 Tháng hai, 2022 12:44
làm cái lịch ra truyện cho anh em khỏi hóng bác. không cần mỗi ngày, nhưng ra cái lịch đều xíu như thứ 7 hoặc cn chi đó có chương. chứ cứ chờ chờ thế này dễ bỏ theo dõi lắm
mafia777
11 Tháng hai, 2022 19:17
lên chương mới nè
BigBro
09 Tháng hai, 2022 23:11
Cầu chườn :3 cuốn quá bạn trans à
BÌNH LUẬN FACEBOOK