Mục lục
[Dịch] Thanh Niên Nhàn Rỗi Ở Đường Triều (Đường Triều Tiểu Nhàn Nhân)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hôm nay vẫn là 'Ngày phụ nữ'. Dù sao thì 'Nét Đẹp Tự Do' cũng mới khai trương, mà 'Nét Đẹp Tự Do' bán đều là quần áo và trang sức của nữ nhân, cho nên vì để 'Nét Đẹp Tự Do' có thể nhất cử thành danh, Hàn Nghệ đã đặc biết kéo dài thêm 'Ngày phụ nữ'.

Nhưng nói đi cũng phải nói lại, 'Ngày phụ nữ' đã mang lại rất nhiều bất tiện cho nam nhân của Phượng Phi Lâu, ngay cả cửa chính cũng không được đi, chỉ có thể đi bằng con đường chuyên dụng.

"Khó trách người đời sau đều tranh nhau vỡ đầu để đi làm nhân viên công quyền, làm nhân viên công quyền quả thực là thoải mái, khá thích hợp với ta."

Hàn Nghệ mang theo một đống tài liệu quay về hẻm bắc, miệng thì lẩm bẩm. Dù sao thì từ khi nhậm chức tới nay, hắn chỉ tới Ngự Sử đài ba lần, hơn nữa chưa từng ở đó quá một buổi sáng, đúng là nhẹ nhàng thích ý, quả thực là thích hợp với tính cách của hắn.

"Hàn tiểu ca, Hàn tiểu ca!"

Khi vừa đi vào thông đạo chuyên dụng, thì vừa lúc gặp Lưu Nga đang đi tuần tra.

"Lưu tỷ, gặp tỷ thật là quá tốt rồi, mau lại cầm giúp ta một ít, ta sắp mệt sắp chết rồi."

Lưu Nga nghe vậy, vội vàng bước qua, đón lấy một ít đồ trong tay Hàn Nghệ, bỗng nhiên ngẩn ra, nói: "Những lễ vật này?"

Hàn Nghệ khẽ thở hắt ra, suy nghĩ xem có nên mang theo tùy tùng khi đi ra ngoài không, nói: "Ta phải nói đây, quan viên Ngự Sử đài chúng ta đều hết sức thanh chính liêm minh, sao có thể nhận lễ vật được."

Lưu Nga lộ ra vẻ mặt nghi hoặc, hiển nhiên có chút không tin. Nhưng chuyện bày ra trước mắt, nàng cũng không tiện hỏi kỹ thêm, lại hiếu kỳ nói: "Ngươi...sao ngươi lại quay về rồi."

Hàn Nghệ thở dài.

Lưu Nga sốt sắng hỏi: "Sao vậy?"

Hàn Nghệ nói: "Đều là tại đám lão bằng hữu kia của ta, đúng là quá biết thông cảm rồi. Bọn họ đều biết gần đây ta rất bận, thế nên liền cho phép ta mang tài liệu về nhà. Tỷ nhìn xem, đây đều là do Trương trung thừa đưa cho ta đó."

"Thật sao?"

Lưu Nga liếc nhìn đống tài liệu kia, nhỏ giọng nói: "Hàn tiểu ca, không phải là bọn họ đang cố ý xa lánh ngươi đó chứ? Đã không cho ngươi ở Ngự Sử đài, mà luôn để ngươi ngồi ở nhà, vậy thì làm sao mới có cơ hội thăng tiến được?"

Oa, như vậy mà cũng nhìn ra à, không hổ là người từ trong cung ra. Hàn Nghệ chỉ cảm thấy buồn cười, vội nói: "Tỷ nghĩ đi đâu vậy. Nếu ta muốn ở lại Ngự Sử đài, bọn họ còn có thể không đồng ý sao? Hơn nữa, hiện giờ ta ở Ngự Sử đài cũng không hiểu quy củ gì, còn có thể làm hỏng chuyện. Trương trung thừa của chúng ta đã nói rồi, chờ tới khi ta nhớ kỹ các quy định khi ra ngoài tuần tra này rồi, thì sẽ cho ta đi ra ngoài tuần tra."

"Thật sao?"

Lưu Nga vui vẻ nói.

"Đương nhiên là thật."

Hàn Nghệ nói: "Không tin tỷ có thể xem đống tài liệu này nè, đây đều là những quy định về việc ra ngoài tuần tra."

Lưu Nga mừng rỡ, nhất thời không có thêm hoài nghi nào nữa, nói: "Vậy thì tốt, vậy thì tốt rồi, trước đây ta cứ nghe nói Ngự Sử đài là nơi cực kỳ nguy hiểm, là chốn thị phi. Quan viên trong Ngự Sử đài thăng chức nhanh nhất, nhưng cũng dễ bị giáng chức nhất, trong lòng vẫn luôn lo lắng cho ngươi. Hiện giờ nếu bọn họ đã đối đã với ngươi tốt như vậy thì ta yên tâm rồi."

Hàn Nghệ biết rằng nàng thực sự đang lo lắng cho mình, chứ không cũng không nghĩ mọi cách để giấu diếm nàng rồi, cười nói: "Cái này tỷ căn bản không cần phải lo lắng. Ta là ai chứ? Đó là người gặp người thích, hoa gặp hoa nở, sao có thể bị xa lánh được."

Lưu Nga nhìn vẻ mặt nham nhở của Hàn Nghệ, không khỏi dở khóc dở cười, bỗng nhiên nghĩ tới gì đó, nói: "À đúng rồi, Vân Thành quận chúa kia tới rồi, còn chỉ đích danh tìm ngươi."

Hàn Nghệ vui vẻ trong lòng, miệng lại nói: "Tìm ta làm gì?"

Lưu Nga nói: "Cụ thể ta cũng không rõ lắm, hình như là tìm ngươi bàn chuyện mua bán."

"Bàn chuyện mua bán?"

Hàn Nghệ thiếu chút thì cắn lưỡi, nói chuyện mua bán với Tiêu Vô Y á, chỉ mới nghĩ thôi mà đã giảm 3 năm tuổi thọ rồi, vẻ mặt đưa đám nói: "Lưu tỷ, hiện giờ tiền tiết kiệm của ta còn bao nhiêu?"

Lưu Nga sửng sốt, nói: "Hiện giờ đều là do Tang Mộc ghi chép, hình như cũng khoảng mấy nghìn quan."

"Mấy nghìn quan?"

Hàn Nghệ cau mày, vẻ mặt âu sầu.

Lưu Nga nói: "Hàn tiểu ca, làm sao vậy?"

Với tính cách của nữ ma đầu, ngay cả việc cần kiệm quản gia cơ bản nhất cũng không biết, khi ở Dương Châu cũng từng làm không ít chuyện ngu xuẩn. Nếu thực sự muốn đi làm kinh doanh, chắc sẽ lỗ không còn cái quần để mặc. Mà nàng không mặc quần thì chẳng phải là quá tiện nghi cho mấy tên nam nhân khác sao, ta có thể không gánh lỗ giúp nàng sao? Làm đàn ông quả thực không dễ dàng mà. Hàn Nghệ oán hận đầy bụng, nhưng lại không thể tìm ai khác than thở. Thầm nghĩ, không được, ta nhất định phải ngăn cản nữ ma đầu lại, không thể để cho nàng ta làm bậy.

Nghĩ đến đây, hắn vội vàng đi tới hậu viện.

Đi vào cửa hậu viện, người còn chưa bước vào, đã nghe thấy tiếng nói cười vui vẻ bên trong. Hắn ghé đầu qua nhìn, chỉ nhìn thấy Tiêu Vô Y, Nguyên Mẫu Đơn, Dương Phi Tuyết và Tiểu Béo đang ngồi cạnh chiếc bàn đá chơi cờ, trông rất vui vẻ. Đương nhiên đây chỉ là vẻ bề ngoài, thực tế thì Nguyên Mẫu Đơn và Tiêu Vô Y đối chọi rất gay gắt, từ việc hai nàng ngồi đối diện chứ không ngồi cạnh nhau là đã nhìn ra.

Hắn cất bước đi vào, ho nhẹ một tiếng.

"Hàn đại ca, huynh quay về rồi."

Hùng Đệ quay đầu lại, cười ha hả nói: "Đại tỷ tỷ, Dương tỷ tỷ, Mẫu Đơn tỷ tỷ bọn họ tới rồi."

"Ta thấy rồi."

Hàn Nghệ hâm mộ nhìn Hùng Đệ một cái. Hắn cảm thấy tất cả những thứ này nên thuộc về hắn, bởi vì các mỹ nữ này đều là tới tìm hắn. Nhưng mỗi lần đều là để Tiểu Béo hưởng hết diễm phúc tề nhân, như vậy thật sự là quá bất công. Thế là vội vàng bước lên, cố gắng tranh thủ diễm phúc vốn thuộc về mình, chào hỏi ba vị mỹ nữ.

Dương Phi Tuyết cười hì hì nói: "Hàn Nghệ, chúc mừng ngươi nha, nghe nói tiệm y phục của ngươi kinh doanh rất tốt."

Hàn Nghệ cười khiêm tốn nói: "Đa tạ, đa tạ, chỉ là buôn bán nhỏ thôi, không đáng nhắc tới."

Bỗng nghe một một thanh âm không hài hòa vang lên: "Không hổ là thương nhân lớn, mấy cái buôn bán nhỏ này đều không muốn nhắc tới. Như vậy cũng tốt, xem ra vụ buôn bán nhỏ này của ta ngươi nhất định sẽ không từ chối rồi."

Người nói chuyện chính là Tiêu Vô Y.

Đệch, ý của ta như vậy hồi nào? Hàn Nghệ hoang mang nói: "Không biết Vân Thành quận chúa nói lời này là có ý gì?"

Tiêu Vô Y khẽ mỉm cười, nói: "Bổn quận chúa hôm nay đến đây, là muốn bàn với ngươi một vụ mua bán."

Cụm từ 'Bổn quận chúa' này vừa ra, đã lập tức nói rõ ý định của vụ mua bán này, rõ ràng là muốn ỷ lớn hiếp nhỏ nha.

Tuy nàng là lão bà của mình, nhưng Hàn Nghệ cũng không thể không lên tinh thần đề phòng, dò hỏi: "Vân Thành quận chúa nói đùa rồi. Vân Thành quận chúa thân phận cao quý như vậy, sao có thể tới đây buôn bán."

Tiêu Vô Y hừ nói: "Tiêu Vô Y ta làm việc xưa nay chỉ bằng yêu ghét của bản thân, chưa bao giờ nhìn vào xuất thân của người khác, càng không nhìn vào xuất thân của chính mình."

Nguyên Mẫu Đơn nghe vậy trợn mắt lên, nhưng không nói gì. Lời này của Tiêu Vô Y thật ra cũng không sai.

Còn Dương Phi Tuyết thì mang ánh mắt sùng bái nhìn Tiêu Vô Y. Cách hành sự của Tiêu Vô Y, chính là điều mà trong lòng nàng hướng tới.

Không hổ là thê tử của ta, chính là trâu bò như vậy! Hàn Nghệ chỉ cảm thấy vừa bực vừa buồn cười, nói: "Vậy không biết Vân Thành quận chúa muốn buôn bán gì với ta."

Tiêu Vô Y nói: "Ta muốn đến hẻm bắc mở cửa hàng."

Hàn Nghệ sửng sốt, đây quả thực là một ý kiến hay nha. Như vậy ta có thể thường xuyên gặp nàng rồi, hơn nữa còn có thể danh ngôn chính thuận, nói không chừng còn có thể lén mây mưa một phen. Chết tiệt thật, sao ta lại không nghĩ ra điểm này chứ, thế là gật đầu lia lịa nói: "Được nha, được nha. Vân Thành quận chúa có thể tới đây, là vinh hạnh của hẻm bắc chúng ta."

Tiêu Vô Y thấy vẻ mặt vui sướng của Hàn Nghệ, làm sao không biết hắn đang nghĩ gì, nhưng trong lòng vẫn thấy ngọt ngào!

Thế nhưng Nguyên Mẫu Đơn thì hơi có vẻ kinh ngạc nhìn Hàn Nghệ, đây là tên Hàn Nghệ gian xảo kia sao, sao nhìn giống con heo vậy.

Hàn Nghệ cũng bỗng chú ý tới ánh mắt quỷ dị của Nguyên Mẫu Đơn, nói: "Mẫu Đơn nương tử dường như có lời muốn nói?"

Đây...đây thực sự là Hàn Nghệ sao, Nguyên Mẫu Đơn bình thản nói: "Ngươi chớ có quên, ngươi làm gì còn cửa hàng mặt tiền để cho nàng ấy thuê?"

Quác, sắc mê tâm khiếu rồi. Chết tiệt, lại dùng mỹ nhân kế với ta. Hàn Nghệ bỗng tỉnh ngộ, vẻ mặt ngượng ngùng nhìn Tiêu Vô Y, nói: "Vân Thành quận chúa. cô có thể tới đây, ta rất là vui. Nhưng các các cửa hàng mặt tiền ở hẻm bắc đều đã cho thuê hết rồi."

Tiêu Vô Y vẻ mặt đáng thương nhìn Hàn Nghệ nói: "Nhưng mấy chuyện này đâu phải là thứ ta phải suy xét, Tiểu Béo đệ nói xem có đúng không?"

Hùng Đệ liên tục gật đầu.

"Tiểu Béo, đệ giúp ta đem những thứ này vào trong phòng."

Hàn Nghệ hoàn toàn cạn lời với Hùng Đệ. Tiêu Vô Y nói gì nó cũng gật đầu, thế là tài liệu trong tay cho nó mang vào phòng.

Hùng Đệ ồ một tiếng, vụng về đứng lên, nhận lấy đống tài liệu trong tay Hàn Nghệ, vèo một tiếng, liền không nhìn thấy nữa. Rồi lại nghe thấy tiếng đóng cửa rất mạnh, nó không có ngu, đứng giữa Hàn Nghệ và Tiêu Vô Y là chuyện khổ nhất đời nó, đương nhiên có thể trốn liền trốn nha.

"Thằng Tiểu Béo này, chỉ biết trốn tránh." Tiêu Vô Y hết sức khinh bỉ hành vi này của Tiểu Béo.

Hàn Nghệ liếc nhìn Tiêu Vô Y, thật ra hắn cũng muốn Tiêu Vô Y tới đây, nhưng vấn đề là hiện giờ hắn không còn cửa hàng để cho nàng thuê rồi. Thầm nghĩ, bà nương này đang làm cái quỷ gì không biết, không phải là cố ý chỉnh ta đó chứ, nói: "Vân Thành quận chúa, chuyện này... Chuyện này ta quả thực không có cách nào khác."

Tiêu Vô Y thản nhiên nói: "Ngươi khẳng định?"

Khẳng định con em nàng, nàng còn uy hiếp ta à? Hừ, ở đây nhiều người như vậy, nàng dám động thủ sao? Ặc, hình như lần trước còn nhiều người hơn lần này, nàng ta vẫn đạp ta một cái. Hàn Nghệ lén nháy mắt với nàng, nhưng Tiêu Vô Y căn bản không nhìn hắn, chỉ có thể nói: "Chuyện này... chuyện này mong Vân Thành quận chúa giơ cao đánh khẽ, như vậy đi, ta hứa với cô, chỉ cần có cửa hàng trống ta sẽ cho cô thuê."

Tiêu Vô Y nói: "Vậy phải chờ tới khi nào?"

Nguyên Mẫu Đơn đột nhiên nói: "Tiêu Vô Y, rõ ràng là muội đang cố tình gây sự, ỷ thế hiếp người, còn nữa, muội có biết buôn bán không?"

Tiêu Vô Y mỉm cười một tiếng.

"Không lẽ trong thiên hạ chỉ cho phép một nữ nhân là tỷ biết kinh doanh buôn bán sao? Nếu ta làm kinh doanh, việc kinh doanh nhất định là sẽ còn tốt hơn Nữ Sĩ Các của tỷ."

Nguyên Mẫu Đơn cười nhạt nói: "Vậy sao? Vậy muội thử nói xem, muội định kinh doanh cái gì?"

"Ta dự định mở một cửa hàng bán đàn."

Tiêu Vô Y lập tức nói.

Hàn Nghệ khẽ nhíu mày, chẳng lẽ.

"Cửa hàng bán đàn?"

Nguyên Mẫu Đơn sửng sốt, ngay sau đó nói: "Hiện giờ, cửa hàng bán đàn tốt nhất chính là của Tư Mã gia ở chợ Đông. Muội tuy đánh đàn hay, nhưng bán đàn là một chuyện hoàn toàn khác. Ta không tin là đàn của muội có thể cạnh tranh được với Tư Mã gia."

Tiêu Vô Y cười nói: "Mẫu Đơn tỷ không khỏi quá coi thường tiểu muội rồi."

Nguyên Mẫu Đơn nghiêng mắt thoáng nhìn, nói: "Vậy mời muội hãy làm cho ta phải đánh giá cao muội xem nào."

Nguyên Mẫu Đơn, ngạo nghễ nói: "Muội gần đây sáng tạo ra một loại đàn mới, gọi là Vô Y Cầm. Nếu lấy ra bán, thì 'Nét Đẹp Tự Do' có là gì."

Đã gặp người không biết xấu hổ, nhưng chưa thấy ai không biết xấu hổ thế này. Hàn nghệ thấy Tiêu Vô Y nói như vậy, thì hoàn toàn bái phục da mặt của Tiêu Vô Y rồi. Nếu như hắn không có ở đây, thì Tiêu Vô Y có khoác lác cũng không sao. Nhưng vấn đề là hiện hắn đang ở đây, vậy mà Tiêu Vô Y vẫn có thể khoác lác trắng trợn như thế. Chuyện này không phải là người bình thường có thể làm được nha.

Dương Phi Tuyết kinh ngạc nói: "Vô Y tỷ, tỷ nói là sáng tạo ra một loại đàn mới sao?"

Tiêu Vô Y hất mặt xoa tay nói: "Trình độ chơi đàn của bổn quận chúa có ai mà không biết, cái này có gì đáng kinh ngạc."

Dương Phi Tuyết khâm phục nói: "Như vậy cũng hết sức đáng nể rồi. Người khác nếu làm ra một khúc nhạc hay, thì đều được hậu nhân tán thưởng, huống chi là phát minh ra một loại đàn mới. Không biết Vô Y tỷ có thể mang ra cho tiểu muội xem thử không?"

Tiêu Vô Y hào sảng nói: "Đợi sau khi tiệm đàn của ta mở, ta sẽ tặng muội một chiếc."

Quác, ăn trộm phát minh của ta, lại còn dùng nó để ép ta. Nàng làm như vậy coi được sao? Hàn Nghệ thấy Tiêu Vô Y tựa hồ nhất định phải mở cửa hàng bán đàn này. Nhưng hắn thực sự không có cửa hàng cho nàng thuê, đây không phải cố tình gây sự thì là gì! Tuy không nói đạo lý là đặc quyền của phụ nữ. nhưng đây là sự nghiệp của phu quân nàng nha. Nàng không nói đạo lý ở chỗ này, vậy thì quá đáng rồi, không khỏi vừa tức giận không vui nói: "Vân Thành quận chúa, nếu như là những việc buôn bán khác, vậy thì dễ nói. Nhưng việc mở cửa hàng, thì cho dù cô có giết ta, ta cũng không đưa ta được."

Tiêu Vô Y khinh khỉnh nhìn Hàn Nghệ, cười nhạt nói: "Chuyện này không sao cả. Cho dù hiện tại ngươi không cho ta thuê, thì về sau ngươi cũng sẽ cầu xin ta đến thuê cửa hàng thổi."

"Hửm?"

Hàn Nghệ ngẩn ra, lợi hại như vậy à. Hừ, ta đây ngược lại cũng muốn xem thử. Dù sao ta cũng không tin nàng có thể đến hẻm Bắc này nháo sự, đúng là thấy ta tốt bụng rồi tưởng ta mềm yếu rồi. Cũng được, dù sao gần đây ta cũng đủ nhiều chuyện rồi, cũng không sợ thêm một chuyện phiền phức của nàng, vẻ mặt như cười như không cười nói: "Vậy được, cứ quyết định vậy đi, đến lúc đó ta sẽ đi cầu xin cô." Trong lòng lại nghĩ, dù sao thì nàng cũng không nể mặt ta, vậy ta hà tất phải nể mặt nàng, cùng lắm thì kêu tiểu Dã ở bên bảo hộ 24/24. Ngoại trừ đánh nhau ra, thì còn lại ta đều không sợ nàng.

"Được."

Tiêu Vô Y cười nghiền ngẫm, lập tức đứng dậy.

"Đợi chút."

Nguyên Mẫu Đơn bỗng nhiên lên tiếng gọi Tiêu Vô Y lại, sau đó nhìn Tiêu Vô Y nói: "Ta không tin Tiêu gia đồng ý cho muội đến hẻm bắc kinh doanh."

Tiêu Vô Y cười nói: "Lời này của Mẫu Đơn tỷ sai rồi, Tiêu gia ta chắc chắn sẽ không phản đối Vô Y cầm được thế nhân tán thưởng."

Không phải chứ, đàn ta tặng cho nàng từ khi nào biến thành của Lan Lăng Tiêu Thị vậy. Hàn Nghệ nghe vậy thầm tức giận, mẹ nó cái này coi như nhận sính lễ rồi nhá, đến lúc đó lão tử nhất định sẽ đến rước dâu với hai tay trống trơn.

Nguyên Mẫu Đơn khẽ nhíu mày, trầm ngâm một lúc, hai mắt khép hờ nói: "Trong Nữ Sĩ các của ta vẫn còn một cửa hàng mặt tiền. Nếu như muội không chê, ta có thể đem tiệm đó cho muội thuê."

Trong mắt Tiêu Vô Y thoáng hiện ý cười, vừa lúc bị Hàn Nghệ nhìn thấy. Móa, nói chuyện hết nửa ngày, hóa ra là Vô Y múa kiếm, ý tại Mẫu Đơn nha.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
AutoRetart
09 Tháng tư, 2023 16:22
main khá độc đáo đấy chứ, tính hơi dị dị nguyên tắc, nhưng mà cơ bản là khôn vãi lúa, về sau nó còn chơi thương trường và lập ngân hàng nữa kìa, ko phải tác giả nào cũng viết dc về chiến tranh tiền tệ như tác giả này đâu.
zinzan
07 Tháng tư, 2023 11:27
Mới tu đến 150 chap. Cơ bản mà nói thì cũng là truyện hay. Ngoài từ ngoài bày mưu tính kế lừa gạt thì tự ngược hoặc trên con đường tự ngược. Chỗ này khá là hàng trí cho nvc là người bày mưu chuyên nghiệp lừa đảo. Nếu tác làm nhân vật phụ có đất diễn hơn tí thì oki, chứ nguyên dàn Dương gia thấy hàng trí quá, đọc cứ thấy nvc là hơn hẳn cổ nhân ấy, người thời nào có cách giải quyết thời ấy, cứ áp tiêu chuẩn hiện đại vào thì khá là ... Thôi thì dù sao truyện kết cấu oki hơn nhiều nhiều cùng thời và ăn liền bay giờ rồi. Bản dịch hay
Lycanrockk
04 Tháng tư, 2023 13:23
1 năm rồi quay lại dc thêm 50c, ko đã them tí nào
HaiTôm
01 Tháng tư, 2023 19:35
mé main sợ vợ vãi
basic123
29 Tháng ba, 2023 11:48
Bố cục truyện khá rộng nhưng không ngợp, dẫn dắt cũng khá hay
AFCsocola
29 Tháng ba, 2023 11:45
ông này dịch siêu thật, đọc mướt ghê
DodoPizza
19 Tháng ba, 2023 16:49
đó gọi là nhiễm cv đó, hồi trước ta còn phải bỏ cả triệu ra mua full bộ này để đọc, không biết sao dạo này lão chủ thớt tuồn ra ít chương cho ae đọc đó.
Hieu Le
18 Tháng ba, 2023 23:24
đọc cv quen giờ đọc dịch thấy ngượng ngượng sao á :))
DellQuen
09 Tháng ba, 2023 13:18
hay hay, có cái để cày mấy ngày tới rồi
highq456
09 Tháng ba, 2023 11:46
Lâu lắm rồi mới tìm được một bộ đỉnh vl, có điều ngắn qua chưa bỏ thèm
thayboi001
26 Tháng hai, 2023 10:55
Dịch nhảm vcc
Hieu Le
10 Tháng một, 2023 16:49
Hay hay
Thanh Son
15 Tháng mười hai, 2022 13:36
Hi
Hoàng Minh
06 Tháng mười hai, 2022 12:24
ngoài sáng trong tối gì cũng toàn phe boss, lý trị, chiêu nghi, vô kỵ, thế này không lên chức nhanh sao được
Hoàng Minh
04 Tháng mười hai, 2022 17:49
truyện ra chậm nhỉ
Hieu Le
18 Tháng mười một, 2022 01:14
t cũng thấy đọc cv hay hơn dịch, cv nhiều khi dễ hiểu với sát nghĩa hơn nữa
Le Van Phap
14 Tháng tám, 2022 20:40
Táo bón giai đoạn cuối, chắc phải thông đít mới thêm chưong đc
Lê Thương
13 Tháng tám, 2022 17:03
ok
Twed
01 Tháng tám, 2022 12:09
đang hay. cảm ơn các bạn đã dịch.
khanhdeptrai95
25 Tháng bảy, 2022 13:13
Truyện hay, hôm bữa đói quá qua convert đọc mà nuốt ko trôi :( Bị thích thể loại yy main chính hơn ng như này, mà sau Cực phẩm gia đinh thì chả thấy có bộ nào mà đọc nữa :(
MLXG2017
20 Tháng bảy, 2022 09:50
Chấm câu lung ta lung tung, không biết dùng chấm phẩy với chấm than à!?
Hieu Le
06 Tháng bảy, 2022 23:37
Đọc mấy chương thấy cũng được nên e kiếm bản cvt đọc đây, chứ bản dịch nuốt không trôi. Góp ý một chút với dịch giả là nên tham khảo thêm tiểu thuyết truyền thống để xem cách người ta sử dụng ngữ pháp, nhất là mấy bộ dịch từ nước ngoài ý. Không chỉ ngữ pháp mà còn nhiều cái nữa, chứ thế này thì bác để bản dịch nghĩa có khi còn hay hơn dịch.
Mạnh Mạnh
02 Tháng bảy, 2022 01:00
²⁶⁴ sao mà Như đàn bà thế tự để chui lại cho người ta nắm.nhiều chỗ đọc ức chế quá
Ngọc Trường
17 Tháng sáu, 2022 13:26
truyện hay ủng hộ dịch tiếp nha
truesword
13 Tháng sáu, 2022 14:23
mãi mới thấy lên 1c, chờ mòn cả răng luôn á
BÌNH LUẬN FACEBOOK