Mục lục
[Dịch] Thanh Niên Nhàn Rỗi Ở Đường Triều (Đường Triều Tiểu Nhàn Nhân)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dương Mông Hạo không đi cùng bọn Hàn Nghệ ra hậu viện, mà nói muốn tìm bọn Tiểu Béo, bỏi vì có Vương Huyền Đạo ở chỗ này, gã không dám khoác lác. Đối với gã mà nói, giao lưu mà không thể khoác lác thì quả thật là giày vò, thế là gã quyết đoán lựa chọn tìm Tiểu Béo khoác lác.

Mà Hàn Nghệ, Dương Phi Tuyết, Vương Huyền Đạo thì đi tới hậu viện. Bởi vì mọi người đều ở trong lâu, cho nên hậu viện rất vắng vẻ, không có lấy một bóng người, ba người đi vào tiền sảnh ngồi xuống.

Hàn Nghệ rót cho bọn họ chén trà nóng xong, thuận miệng hỏi: "Vương công tử, sao ngươi lại đến cùng bọn thiếu công tử vậy?"

Vương Huyền Đạo nói: "Ta thấy Phượng Phi Lâu của ngươi đóng cửa nhiều ngày rồi nên muốn đến xem sao, nào ngờ gặp được Tiểu Mông và Dương tiểu muội ngoài cửa. Bất quá may mà có đến đây, bằng không thì sẽ không thể nghe được mấy câu biện luận kinh thế vừa rồi của ngươi."

Dương Phi Tuyết gật đầu nói: "Huyền Đạo ca nói không sai, tuy rằng có mấy câu không thật, nhưng thật sự nói rất hay, muội nghe xong mà cũng muốn đến Phượng Phi Lâu làm việc."

"Đừng đừng đừng, Dương cô nương, cô ngàn vạn lần đừng nghĩ như thế, bằng không ta sẽ thảm đó." Hàn Nghệ bị hù đến mức vội vã ngăn cản cái suy nghĩ này của Dương Phi Tuyết, sau đó nói: "Hai vị thật sự quá khen rồi, ta chẳng qua là một tiểu nông dân, hai vị đều là người đọc đủ loại thi từ, các vị nói như vậy, thật sự hợp lý sao?"

Vương Huyền Đạo nói: "Có gì mà không hợp lý, nghe thấy mấy câu này của Hàn tiểu ca, ta mới biết mấy quyển sách ta đọc mấy năm nay đều là chó má, thực sự không đáng nhắc đến. Mấy câu này của Hàn tiểu ca có thể đuổi kịp thánh nhân rồi, chỉ là ta rất tò mò, tại sao ngươi phải làm như vậy?"

Xong rồi, xong rồi, một kẻ lừa đảo như ta cũng thành thánh nhân rồi, Hàn Nghệ nghe thấy thật sự là xấu hổ vô cùng, làm sao còn nói được gì nữa.

Dương Phi Tuyết nói: "Việc này ta biết, đó là vì Hàn Nghệ có một mộng tưởng vĩ đại."

"Mộng tưởng vĩ đại?"

Vương Huyền Đạo tò mò nói: "Mộng tưởng vĩ đại gì?"

"Khụ khụ khụ!"

Hàn Nghệ đỏ bừng cả mặt, vội vàng nói: "Chỉ là giấc mơ nhỏ, giấc mơ nhỏ mà thôi, sao dám nói là vĩ đại, không cần phải nói đến. Thời tiết hôm nay không tệ, hay là chúng ta nói chuyện canh tác vụ xuân đi."

"Tại sao không cần?"

Dương Phi Tuyết vốn dĩ có thái độ nửa tin nửa ngờ đối với giấc mộng vĩ đại này, về sau xem kịch nói rồi thì tin một nửa, hôm nay nghe thấy mấy câu này của Hàn Nghệ, thì càng tin tưởng không nghi ngờ, lập tức nói cho Vương Huyền Đạo biết về mộng tưởng vĩ đại kia.

Xong rồi, xong rồi, lần này thật sự xong rồi.

Hàn Nghe sắp chôn đầu xuống bụng rồi, mộng tưởng vĩ đại này của hắn, dùng đi lừa gạt Dương Phi Tuyết thì vẫn dư sức, nhưng làm sao có thể gạt được Vương Huyền Đạo.

"Thì ra là thế."

Vương Huyền Đạo sau khi nghe xong, chỉ khẽ gật đầu, hoàn toàn không có biểu lộ gì quá nhiều, lại nói: "Mộng tưởng này, đích thực có thể nói là vĩ đại."

Dương Phi Tuyết vui vẻ nói: "Hàn Nghệ, ngươi nghe thấy không, Huyền Đạo ca cũng cho là như vậy đó."

Nghe thấy Vương Huyền Đạo cũng tán thành, nàng dường như còn vui vẻ hơn bất kỳ ai, thật sự không biết đây là mộng tưởng của ai nữa.

Gã rõ ràng là châm chọc mà! Có vậy mà cô cũng nghe không ra, thế mà chẳng biết sao cô lại nghe ra lời lừa gạt của ta không biết? Hàn Nghệ sắp khóc rồi, vô cùng lúng túng nói: "Kỳ thật...kỳ thật cũng không thể nói như vậy, ta làm như vậy, hơn phân nửa là vì ta khá lười."

Vương Huyền Đạo tò mò nói: "Chỉ giáo cho?"

Hàn Nghệ nói: "Nếu bọn họ đều là nô tì, mà ta là chủ nhân của bọn họ, như vậy cái gì bọn họ cũng phải nghe lời ta, có đúng hay không?"

Vương Huyền Đạo nói: "Thế không tốt sao?"

"Tốt chỗ nào chứ?"

Hàn Nghệ thở dài nói: "Phải, có lẽ như vậy sẽ tiết kiệm cho ta không ít sức lực, cơm dâng tận mồm, áo đến giơ tay, nhưng động thủ chỉ là một phần của lao động, động não cũng là lao động, hơn nữa có đôi khi động não còn mệt hơn động thủ."

Vương Huyền Đạo trầm ngâm một lát, nói: "Ngươi nói cũng không phải không có lý."

Là rất có đạo lý có được không hả, ngươi chưa từng nghe qua à, mười người làm nghề sáng tạo, thì hết chín người trọc đầu, rụng tóc đó. Hàn Nghệ nói: "Nếu chuyện gì bọn họ cũng nghe lời ta, đụng chuyện nên làm thế nào, gặp tình huống gì cũng chạy đến hỏi ta, vậy ta làm sao bây giờ?"

"Nếu như vậy, mỗi ngày ta đều phải nói cho bọn họ biết phải làm việc thế nào. Mấy chục người đó nha, nếu là mấy chục con trâu thì còn đỡ, bởi vì trâu thì dùng cày ruộng, nhưng người thì khác, ngươi có thể làm rất nhiều việc, nếu đều để ta suy nghĩ, thì phỏng chừng chưa đến 30 tuổi thì tóc ta đã rụng sạch cả rồi."

Dương Phi Tuyết nghe thấy thì cau mày, sau đó lắc đầu nói: "Ngươi nói cũng không đúng, cha ta quản hơn vạn người, tóc cũng đâu có rụng sạch."

Bởi vì thủ hạ dưới tay cha cô đều là trâu cả, mỗi ngày đều làm những việc giống nhau. Hàn Nghệ cười nói: "Dương Công là Thứ Sử, ta sao có thể so với cha cô chứ."

Dương Phi Tuyết gật đầu nói: "Vậy cũng đúng."

Trong lòng nàng, Dương Tư Nột hiển nhiên là anh hùng số một.

Hàn Nghệ mỉm cười, cũng không để ý, lại nói: "Nếu ta chỉ nói cho họ biết nhiệm vụ mà họ phụ trách và một số quy củ cơ bản, còn cụ thể làm thế nào, toàn bộ do họ tự suy nghĩ, cho bọn họ đủ tự do, như vậy thì ta sẽ nhẹ nhàng hơn rất nhiều. Hơn nữa phương pháp mà ta nói cũng không nhất định là tốt nhất, bọn họ mấy chục người làm một việc, có lẽ sẽ có mấy chục ý tưởng, nếu có một hai ý tưởng có giá trị lớn, thì ta đã lời rồi."

Vương Huyền Đạo cau mày nói: "Nhưng nếu một người có quá nhiều ý tưởng này nọ, thì sẽ rất khó khống chế, giống như các nàng Kim Ngọc Nhi của Phượng Phi Lâu các ngươi, những danh kỹ như các nàng tuy địa vị ti tiện, nhưng các nàng đều tự chuộc thân, không còn chịu người ta khống chế, do vậy các nàng muốn đi liền có thể đi."

"Nước chảy xuống chỗ trũng, người thì hướng về chỗ cao, việc này cũng không có gì không ổn." Hàn Nghệ cười nói.

Vương Huyền Đạo nói: "Vậy ngươi có khả năng vì thế mà mất đi một nhân tài, cũng có thể bị người ta thay thế."

Hàn Nghệ nói: "Mất đi một nhân tài, tiền đề là ngươi phải có một nhân tài đã, rồi ngươi mới có thể mất đi. Nếu bọn họ chỉ là một đám người chỉ biết nghe theo mệnh lệnh, vậy tuyệt đối không thể tính là một nhân tài, không khác gì trâu bỏ cả, quất roi mới chịu đi làm.

Cho nên cho dù là mất đi nhân tài này, nhưng cũng chứng minh ta đã từng có một nhân tài, nhân tài là vô giá, một nhân tài trong một ngày có thể tạo ra giá trị mà mấy chục nô tì cả đời cũng không thể tạo ra được, ví dụ như tại hạ."

Vương Huyền Đạo nói: "Nói có lý."

Woa! Nể mặt như vậy à! Gã nói như vậy, ngược lại làm Hàn Nghệ hơi chút ngượng ngùng, nói: "Chỉ đùa chút thôi." Ngừng một lát, hắn tiếp tục nói: "Còn chuyện thay thế mà ngươi nói, đó vốn là định luật bất biến. Loại chuyện này ngày nào cũng xảy ra, cớ gì ta phải cảm thấy sợ hãi, hơn nữa điều này cũng có thể thúc đẩy ta càng trở nên thông minh hơn. Nếu bọn họ đều là một đám nô tì không có suy nghĩ, ta tuy thoải mái đó, nhưng ta cũng có khả năng sẽ ngừng bước tại đó, tiến bộ là sự tương tác lẫn nhau nha."

Vương Huyền Đạo nghe vậy nhíu mày trầm ngâm.

Dương Phi Tuyết nghiêng đầu, như có suy tư gì, nói: "Ngươi nói rất có lý, nhưng tại sao những người đó lại phải làm thế, lẽ nào trên đời này chỉ có mình ngươi hiểu được đạo lý này?"

Toát mồ hôi! Cái này có chút lạc hướng rồi, đã đụng tới căn bản của quân chủ lập hiến, không thể tiếp tục nói nữa. Hàn Nghệ hàm hồ nói: "Mỗi người đều có cách làm việc của mình, không nhất định là ai đúng ai sai."

Dương Phi Tuyết nói: "Nhưng ta cho rằng cách làm của ngươi là đúng."

Vương Huyền Đạo cười khinh miệt một tiếng: "Bọn họ không phải là không hiểu, hoàn toàn ngược lại, bọn họ quá hiểu đạo lý này."

Dương Phi Tuyết tò mò nói: "Vậy tại sao bọn họ không làm như Hàn Nghệ?"

Vương Huyền Đạo thở dài, đứng dậy chắp tay nói với Hàn Nghệ: "Hàn tiểu ca, nếu ngươi không có việc gì, vậy ta cáo từ trước."

Hàn Nghệ kinh ngạc nói: "Hả? Ngươi phải đi rồi sao, ngồi thêm một lát đi!"

"Lần sau đi."

Vương Huyền Đạo lại khẽ gật đầu với Dương Phi tuyết, sau đó rời đi.

Vẻ mặt Dương Phi Tuyết nghi hoặc nhìn Vương Huyền Đạo, nói: "Người này thật đúng là kỳ lạ."

Đi rồi cũng tốt, tiếp tục nói nữa, thật sự không biết sẽ nói đến vấn đề gì, Hàn Nghệ cũng không muốn tiếp tục nói tới vấn đề này nữa, nói: "Dương cô nương, gần đây cô vẫn khỏe chứ?"

Dương Phi Tuyết sửng sốt, cười hì hì nói: "Hàn Nghệ, ta nói cho ngươi một tin tốt."

Hàn Nghệ nói: "Tin tốt gì?"

Dương Phi Tuyết nói: "Bà nội ta gửi thư đến, nói đã giúp ta hủy bỏ hôn sự với Tần gia rồi."

Hàn Nghệ vui vẻ, nói: "Thật sao? Vậy thì thật đáng mừng."

"Nói vậy cũng không sai." Dương Phi Tuyết đột nhiên lại thở dài, nói: "Nhưng trong thư bà nội ta nói, muốn nhị bá mẫu của ta giúp ta tìm một vị lang quân như ý ở Trường An."

Hàn Nghệ nói: "Cái này cũng tốt nha! Tại sao cô lại thở dài, Trường An có rất nhiều đại tài tử, vừa rồi cô không nói sớm, Vương công tử chắc chắn quen biết không ít thanh niên tài tuấn, cũng có thể giới thiệu giúp cô."

Dương Phi Tuyết nhệch miệng nói: "Ta mới không thèm, ta muốn tự mình chọn, tốt nhất là giống như Thôi Tinh Tinh vậy."

Thôi Tinh Tinh?

Hàn Nghệ vuốt mồ hôi lạnh nói: "Đó chỉ là diễn kịch mà thôi, là chuyện được sáng tác ra, trên đời làm gì có chuyện trùng hợp như thế."

Dương Phi Tuyết lập tức nói: "Ai nói không có, ta và ngươi chẳng phải như vậy sao."

"Hả?"

Hàn Nghệ trợn to hai mắt nhìn Dương Phi Tuyết, muội tử à, đùa quá lố rồi đó.

Dương Phi Tuyết hình như cũng phát giác ra mấy câu này không ổn, vội vàng nói: "Ngươi đừng có hiểu lầm, ý của ta là, ta và ngươi quen biết chẳng phải cũng trùng hợp như vậy sao."

Cô nói như vậy, có thể làm người ta không hiểu lầm sao. Hàn Nghệ chỉ biết lau mồ hôi, nhưng ngẫm lại thì đúng thế thât. Thật ra với xuất thân của hắn và Dương Phi Tuyết, hoàn toàn không có khả năng liên quan, ngượng ngùng nói: "Vậy thì chúc cô sớm ngày tìm được lang quân như ý."

Vẻ mặt Dương Phi Tuyết sầu muộn nói: "Nhưng nào có dễ như vậy, bây giờ ta xuất môn một chuyến cũng không dễ dàng, còn không tự do bằng bọn Mộng Nhi."

Trước kia khi ở Dương Châu, nàng còn thường lén lút xuất môn, dầu gì cũng có thể cầu xin Dương Triển Phi dẫn nàng ra ngoài chơi, nhưng ở Trường An dù sao cũng không phải nhà mình, nàng không thể tùy ý được nữa, thành thành thật thật làm một tiểu thư khuê các, lặng lẽ ngồi không trong nhà chờ người khác tới cưới.

Trong lòng Hàn Nghệ thở dài, hắn hiểu sự buồn rầu của Dương Phi Tuyết, nếu đổi lại là hắn, hắn thể nào cũng phát điên, nhưng hắn cũng không giúp được chuyện gì, cũng không biết nên nói gì mới tốt.

Thế là hai người lại trò chuyện về 《 Bạch Sắc Sinh Tử luyến 》.

Một lát sau, Dương Mông Hạo đột nhiên đi vào, thúc giục: "Tỷ, chúng ta phải đi rồi, mẹ đệ sắp về rồi."

Hàn Nghệ kinh ngạc nói: "Có ý gì?"

Dương Mông Hạo nói: "Hôm nay mẹ ta đi thắp hương trong miếu, ta mới dám dẫn tỷ ta ra ngoài."

Dương Phi Tuyết đứng dậy, cười nói: "Hàn Nghệ, thấy ngươi không sao, ta yên tâm rồi, ta về trước đây." Nhưng trong mắt có vẻ không nỡ, nàng thật sự giống như phạm nhân trong nhà lao vậy, chỉ có thể thỉnh thoảng ra ngoài hóng gió một chút.

Hàn Nghệ đứng lên nói: "Ta tiễn cô."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
AutoRetart
09 Tháng tư, 2023 16:22
main khá độc đáo đấy chứ, tính hơi dị dị nguyên tắc, nhưng mà cơ bản là khôn vãi lúa, về sau nó còn chơi thương trường và lập ngân hàng nữa kìa, ko phải tác giả nào cũng viết dc về chiến tranh tiền tệ như tác giả này đâu.
zinzan
07 Tháng tư, 2023 11:27
Mới tu đến 150 chap. Cơ bản mà nói thì cũng là truyện hay. Ngoài từ ngoài bày mưu tính kế lừa gạt thì tự ngược hoặc trên con đường tự ngược. Chỗ này khá là hàng trí cho nvc là người bày mưu chuyên nghiệp lừa đảo. Nếu tác làm nhân vật phụ có đất diễn hơn tí thì oki, chứ nguyên dàn Dương gia thấy hàng trí quá, đọc cứ thấy nvc là hơn hẳn cổ nhân ấy, người thời nào có cách giải quyết thời ấy, cứ áp tiêu chuẩn hiện đại vào thì khá là ... Thôi thì dù sao truyện kết cấu oki hơn nhiều nhiều cùng thời và ăn liền bay giờ rồi. Bản dịch hay
Lycanrockk
04 Tháng tư, 2023 13:23
1 năm rồi quay lại dc thêm 50c, ko đã them tí nào
HaiTôm
01 Tháng tư, 2023 19:35
mé main sợ vợ vãi
basic123
29 Tháng ba, 2023 11:48
Bố cục truyện khá rộng nhưng không ngợp, dẫn dắt cũng khá hay
AFCsocola
29 Tháng ba, 2023 11:45
ông này dịch siêu thật, đọc mướt ghê
DodoPizza
19 Tháng ba, 2023 16:49
đó gọi là nhiễm cv đó, hồi trước ta còn phải bỏ cả triệu ra mua full bộ này để đọc, không biết sao dạo này lão chủ thớt tuồn ra ít chương cho ae đọc đó.
Hieu Le
18 Tháng ba, 2023 23:24
đọc cv quen giờ đọc dịch thấy ngượng ngượng sao á :))
DellQuen
09 Tháng ba, 2023 13:18
hay hay, có cái để cày mấy ngày tới rồi
highq456
09 Tháng ba, 2023 11:46
Lâu lắm rồi mới tìm được một bộ đỉnh vl, có điều ngắn qua chưa bỏ thèm
thayboi001
26 Tháng hai, 2023 10:55
Dịch nhảm vcc
Hieu Le
10 Tháng một, 2023 16:49
Hay hay
Thanh Son
15 Tháng mười hai, 2022 13:36
Hi
Hoàng Minh
06 Tháng mười hai, 2022 12:24
ngoài sáng trong tối gì cũng toàn phe boss, lý trị, chiêu nghi, vô kỵ, thế này không lên chức nhanh sao được
Hoàng Minh
04 Tháng mười hai, 2022 17:49
truyện ra chậm nhỉ
Hieu Le
18 Tháng mười một, 2022 01:14
t cũng thấy đọc cv hay hơn dịch, cv nhiều khi dễ hiểu với sát nghĩa hơn nữa
Le Van Phap
14 Tháng tám, 2022 20:40
Táo bón giai đoạn cuối, chắc phải thông đít mới thêm chưong đc
Lê Thương
13 Tháng tám, 2022 17:03
ok
Twed
01 Tháng tám, 2022 12:09
đang hay. cảm ơn các bạn đã dịch.
khanhdeptrai95
25 Tháng bảy, 2022 13:13
Truyện hay, hôm bữa đói quá qua convert đọc mà nuốt ko trôi :( Bị thích thể loại yy main chính hơn ng như này, mà sau Cực phẩm gia đinh thì chả thấy có bộ nào mà đọc nữa :(
MLXG2017
20 Tháng bảy, 2022 09:50
Chấm câu lung ta lung tung, không biết dùng chấm phẩy với chấm than à!?
Hieu Le
06 Tháng bảy, 2022 23:37
Đọc mấy chương thấy cũng được nên e kiếm bản cvt đọc đây, chứ bản dịch nuốt không trôi. Góp ý một chút với dịch giả là nên tham khảo thêm tiểu thuyết truyền thống để xem cách người ta sử dụng ngữ pháp, nhất là mấy bộ dịch từ nước ngoài ý. Không chỉ ngữ pháp mà còn nhiều cái nữa, chứ thế này thì bác để bản dịch nghĩa có khi còn hay hơn dịch.
Mạnh Mạnh
02 Tháng bảy, 2022 01:00
²⁶⁴ sao mà Như đàn bà thế tự để chui lại cho người ta nắm.nhiều chỗ đọc ức chế quá
Ngọc Trường
17 Tháng sáu, 2022 13:26
truyện hay ủng hộ dịch tiếp nha
truesword
13 Tháng sáu, 2022 14:23
mãi mới thấy lên 1c, chờ mòn cả răng luôn á
BÌNH LUẬN FACEBOOK