Mục lục
[Dịch] Thanh Niên Nhàn Rỗi Ở Đường Triều (Đường Triều Tiểu Nhàn Nhân)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hồng Lăng?

Chẳng lẽ nàng chính là muội muội của Thôi Tập Nhận, tình nhân của Độc Cô Vô Nguyệt, Thôi Hồng Lăng?

Hàn Nghệ không khỏi cả kinh, thoáng đánh giá Thôi Hồng Lăng một phen, trong lòng hơi kinh ngac. Thôi Tập Nhân kia nhìn qua dung mạo bình thường, nhưng hai muội muội lại đều xinh đẹp thoát tục, còn có Thôi đại tỷ nữa, nghe nói trước đây cũng rất xinh đẹp, là mỹ nữ có thể tề danh cùng Vô Y và Mẫu Đơn, bọn họ thật sự là huynh muội ruột thịt sao?

"Hồng Lăng bái kiến Mẫu Đơn tỷ tỷ."

Dù sao cũng là nữ nhân Thôi gia, gia giáo chắc chắn không nói chơi, Thôi Hồng Lăng thấy Nguyên Mẫu Đơn cũng ở đây, thế là vội vàng tiến đến, nhẹ nhàng thi lễ.

Nguyên Mẫu Đơn kinh ngạc nói: "Hồng Lăng, thật không nghĩ muội cũng sẽ tới đây đấy."

Tiêu Vô Y cũng đi vào, ánh mắt ngó trái ngó phải, khóe mắt lấp lóe chữ ghen. Kỳ thật việc này cũng thể trách nàng, bởi vì mỗi lần nàng ấy tới đây, Hàn Nghệ đều trái ôm phải ấp, hơn nữa còn là đại mỹ nhân như Dương Phi Tuyết và Nguyên Mẫu Đơn, thế là dùng ánh mắt hình viên đạn nói: "Cô ngoài chuyện kinh doanh ra, thì còn biết gì nữa đâu, đúng là chê cười."

Nguyên Mẫu Đơn liếc nhìn Tiêu Vô Y, nhẹ nhàng cười, nói: "Ta hiểu rồi, nhất định là cô ép buộc Hồng Lăng tới đây."

Tiêu Vô Y vẹo con ngươi thoáng nhìn Thôi Hồng Lăng, nói: "Hồng Lăng, muội nói cho cô ta biết, có phải ta ép muội tới đây không."

Khóe miệng Thôi Hồng Lăng lộ ra nụ cười khổ, nói: "Mẫu Đơn tỷ, la tự ta muốn tới đó."

Woa! Vợ của ta, thật đúng là nam nữ đều ăn hiếp nha, trong thiên hạ, e la cũng chỉ có Nguyên Mẫu Đơn là không sợ nàng ấy thôi. Hàn Nghệ đã nhìn ra được, Thôi Hồng Lăng là khuất phục dưới dâm uy của Tiêu Vô Y.

Nguyên Mẫu Đơn cũng chỉ nhoẻn miệng cười, không có nhiều lời.

Tiêu Vô Y đột nhiên nhìn sang Hàn Nghệ, ngay sau đó cười hì hì nói: "Có điều hôm nay Mẫu Đơn tỷ lại khiến tiểu muội phải nhìn với cặp mắt khác xưa nha, vậy mà bỏ bê việc kinh doanh, chạy tới đây hẹn hò với tình lang."

Xong rồi, xong rồi, bà nương này đánh ghen thật rồi. Hàn Nghệ nghe vậy vô cùng buồn bực, thê tử thì thấy nhiều rồi, nhưng chưa từng thấy thê tử nào rộng rãi như vậy, không ngờ lai giúp lão công của mình đi tìm tiểu tam. Có hiền thê tốt như vậy, đúng là có phúc khó nói mà!

Nhưng người không biết nội tình thì đều chấn động, Dương Phi Tuyết thì há to miệng, mà Hùng Đệ khờ khạo thì nhìn trái nhìn phải, hết nhìn Tiểu Dã, rồi lại nhìn Hoa Tử, ngươi duy nhất nó không nhìn là Hàn Nghệ, bởi vì nó biết Tiêu Vô Y là thê tử của Hàn Nghệ, nó cũng biết chắc chắn lời này là không phải chỉ mình, như vậy chỉ có khả năng tình lang là chỉ Tiểu Dã và Hoa Tử rồi.

Nguyên Mẫu Đơn đương nhiên biết ai đó đang gây hấn, lần trước cũng đã vì thế mà đánh nhau một trận rồi, thản nhiên cười nói: "Cô đã thấy ai mang theo nhiều người như vậy đi hẹn hò tình lang chưa? Hay là cô cũng có đam mê đó?"

Hàn Nghệ nghe vậy thầm khen một câu, cô ấy quả thật có đam mê đó, ta chẳng qua là bất đắc dĩ.

Mỗi lần Tiêu Vô Y kéo người đến hẻm Bắc, chắc chắn là đều muốn đến để gặp Hàn Nghệ.

Tiêu Vô Y cười nói: "Vậy cũng không nhất định, Mẫu Đơn tỷ không phải thích nhất là giấu đầu hở đuôi sao. Mặc dù lòng có ý nghĩ đó, nhưng đáng tiếc lại không có lá gan làm điều đó, ai làm tình lang của cô, chắc chắn là rất khổ sở!"

Mịa, lại sao chép lời thoại của ta.

Hàn Nghệ nghe vậy dở khóc dở cười, lời này nguyên bản là, làm phu quân của nàng chắc chắn là rất khổ sở.

Nếu bàn về bản lĩnh cãi nhau, Nguyên Mẫu Đơn vốn không cãi lại Tiêu Vô Y, mà hiện giờ Tiêu Vô Y đã bái Hàn Nghệ làm sư phụ, vậy nên nàng lại càng không phải là đối thủ, cười lạnh nói: "Cô hôm nay đến đây là muốn đánh nhau sao?"

Tiêu Vô Y lắc đầu nói: "Đương nhiên là không phải, nếu ta thật sự muốn luận bàn với cô một phen, vậy nhất định sẽ trộm hạ chiến thư với cô, sau đó tìm một nơi không có người, thống khoái đánh một trận, nơi này nhiều người như vậy, sao có thể thống khoái được."

Nguyên Mẫu Đơn cũng không có ý nhượng bộ, nói: "Bất kể là khi nào, ta nhất định sẽ phụng bồi."

Thôi Hồng Lăng khẽ thở dài nói: "Vô Y tỷ, nếu tỷ gọi tiểu muội đến, là để xem tỷ và Mẫu Đơn tỷ cãi nhau, vây tiểu muội vẫn nên đi về thì tốt hơn."

"Đừng đừng đừng."

Tiêu Vô Y khẩn trương giữ chặt Thôi Hồng Lăng, nói: "Muội chớ nói bậy, ta cãi nhau với Mẫu Đơn tỷ khi nào, chúng ta chỉ là tiếc nuối cho nhau thôi."

Giọng điệu này quả thật giống Hàn Nghệ như đúc, nói không phải là vợ chồng, cũng khó khiến người khác tin được!

Nói xong, Tiêu Vô Y đột nhiên đảo đôi mắt đẹp qua, nói: "Này, người hẻm Bắc đều không biết lễ phép như vậy sao, nhìn thấy bổn quận chúa đến, vậy mà không có một ai hành lễ với bổn quận chúa."

Không có cách nào, trong xã hội quý tộc hiện nay, huyết mạch của Tiêu Vô Y chính là chí cao vô thượng.

Hàn Nghệ biết bà nương này đang nói cho mình nghe, thầm nghĩ, được rồi, cho nàng trâu bò ở đây, trên giường ta sẽ lấy lại cả vốn lẫn lãi. Thế là đứng dậy, chắp tay nói: "Hàn Nghệ bái kiến Vân Thành quận chúa."

Đỗ Tổ Hoa cũng vội vàng hành lễ.

Tiểu Dã chỉ thoáng ôm quyền, nếu không phải là Tiêu Vô Y, e răng ngay cả ôm quyền nó cũng lười.

Lúc Dương Phi Tuyết cũng chuẩn bị đứng dậy hành lễ, thì lại bị Tiêu Vô Y ngăn lại: "Phi Tuyết muội tử, muội không cần đâu."

Nhóc Hùng Đệ thì cười hi hi nói: "Đại tỷ tỷ."

Tiêu Vô Y nhìn Hùng Đệ, ngoắc tay nói: "Tiểu Béo, đệ mau lại đây."

"A!"

Hùng Đệ ngoan ngoan đi tới.

Tiêu Vô Y đầu tiên là nói với Thôi Hồng Lăng: "Hồng Lăng, đây chính là đệ đệ kết nghĩa ta mới nhận, Hùng Đệ."

Hùng Đệ chất phác nói: "Vị tỷ tỷ này, tỷ cũng có thể gọi ta là Tiểu Béo."

Thôi Hồng Lăng liếc nhìn Hùng Đệ, mỉm cười gật gật đầu.

Tiêu Vô Y lại nói: "Tiểu Béo, đê biết cô ấy là ai không?"

Hùng Đệ lắc đầu.

Tiêu Vô Y cười dài nói: "Cô ấy là nhị tỷ của Oánh Oánh."

"Hả?"

Hùng Đệ lập tức ngẩn ngơ.

Hàn Nghệ nhíu mày, nữ nhân này lại muốn làm cái quỷ gì vậy?

Tiêu Vô Y một tay vuốt đầu Tiểu Béo, nói: "Tiểu Béo à, chẳng lẽ đệ không muốn biết Oánh Oánh gần đây sống có tốt hay không sao?"

Hùng Đệ há miệng định hỏi, nhưng lập tức ngậm miệng lại, liếc qua Hàn Nghệ và Tiểu Dã, rũ đầu nói: "Oánh Oánh xuất thân gia đình giàu có, đệ không hỏi cũng biết nàng ấy sống rất tốt."

Tiêu Vô Y sửng sốt, nói: "Tiểu Béo, ai bảo đệ cúi đầu nói chuyện hả, ngẩng đầu lên cho ta."

Hùng Đệ sợ tới mức cả người run lên, chậm rãi ngẩng đầu lên, vẻ mặt đáng thương nhìn Tiêu Vô Y.

Tiêu Vô Y uy nghiêm mười phần nói: "Đệ bây giờ là đệ đệ của bổn quận chúa, nếu có người dám bắt nạt đệ, ta sẽ xử đẹp hắn, đệ sau này muốn đi tìm Oánh Oánh chơi, thì cứ đi là được."

Nàng tuy không nói rõ là ai, nhưng ai cũng biết là nàng chỉ Thôi Tập Nhận.

Hùng Đệ gãi gãi cái mặt béo, trầm mặc không nói.

Tiêu Vô Y vội vàng nói: "Tiểu Béo, sao đệ không nói gì thế, chẳng lẽ đệ không muốn đi tìm Oánh Oánh chơi sao?"

Hùng Đệ càng dùng sức gãi, thì hai má càng đỏ lên, đột nhiên lắc mạnh đầu nói: "Không muốn."

Tiêu Vô Y kinh ngạc hỏi: "Tại sao?"

Hùng Đệ méo miệng nói: "Đại tỷ tỷ, đệ. . .đệ mà đi tìm Oánh Oánh chơi, sẽ chỉ càng làm cho nàng ấy không vui, lại còn liên lụy đến Hàn đại ca, Tiểu Dã nữa, hơn nữa, hiện tại đệ đã rất tốt rồi."

Tiêu Vô Y nghe vậy trong lòng chấn động, ánh mắt trở nên buồn bã, không khỏi tự hỏi trong lòng, chẳng lẽ lúc trước ta thật sự đã làm sai sao?

Thôi Hồng Lăng có vẻ hơi kinh ngạc nhìn Hùng Đệ, khóe miệng mang ý cười.

Tiểu Dã nói: "Tiểu Béo, chúng ta là huynh đệ, sao lại sợ bị huynh liên lụy chứ."

Hùng Đệ liếc nhìn Tiểu Dã, khẽ nghiêng đầu, trầm mặc không lên tiếng.

Nguyên Mẫu Đơn liếc mắt thoáng nhìn, định mở miệng, nhưng vẫn dằn xuống không nói lời nào.

Hàn Nghệ nhìn thấy ở trong mắt, sao có thể không rõ Tiêu Vô Y đang rất khổ sở trong lòng. Thật sự Tiêu Vô Y vẫn luôn áy náy trong lòng, ở một mức độ nào đó mà nói, chính nàng cũng đồng ý với lời của Nguyên Mẫu Đơn, chỉ có điều nàng là một nữ nhân không muốn chịu thua. Nàng đang cố gắng chứng minh mình không sai, thế là hắn vội tiến tới cười nói: "Đa tạ Vân Thành quận chúa đã quan tâm Tiểu Béo như vậy, nhưng Tiểu Béo cũng có chính kiến của riêng mình, chúng ta nên tôn trọng ý kiến của nó. Hơn nữa, Tiểu Béo làm như vậy, mới là bằng hữu chân chính, thời thời khắc khắc đều đặt mình vào hoàn cảnh của người khác mà suy nghĩ, không có gây thêm phiền hà cho bằng hữu. Ta tin giờ khắc này, Oánh Oánh chắc cũng nghĩ như vậy, có câu là 'Hải nội tồn tri kỷ, thiên nhai nhược tỉ lân.'." (bốn bề là tri kỷ, thì dù ở góc trời vẫn như gần)

Hùng Đệ dùng sức gật cái đầu béo.

Tiêu Vô Y, Nguyên Mẫu Đơn thì rũ mi trầm ngâm, giờ phút này, tất cả oán trách, hận ý, áy náy đều biến thành hoài niệm, cho dù chân trời góc biển có bao xa, thì vẫn có hi vọng gặp lại, nhưng nếu là cách biệt âm dương, thì sẽ không còn cách nào gặp lại nhau.

Thôi Hồng Lăng tự mình lẩm bẩm: "Hải nội tồn tri kỉ, thiên nhai nhược bỉ lân."

Giữa đôi mày đẹp là vẻ u sầu, một phần là đến từ chuyện đại tỷ của nàng, một phần là ở chỗ nam nhân mà nàng yêu mến nhất kia.

Ngay lúc mọi người đang đắm chìm trong hoài niệm, thì đột nhiên một âm thanh vang lên: "Nhưng Tiểu Béo và Oánh Oánh đều ở Trường An, tại sao không thể chơi cùng nhau?"

Mọi người theo tiếng nói nhìn lại, người nói chính là Dương Phi Tuyết.

Hùng Đệ vẻ mặt ngẩn ngơ nhìn Dương Phi Tuyết, trong ánh mắt thuần khiết cũng lộ ra muôn phần nghi hoặc.

Thật ra nó cũng không hiểu cái gì là sĩ thứ thiên cách, nó chỉ biết là nó mà đi tìm Oánh Oánh chơi, thì sẽ gây ra rất nhiều phiền phức.

Nguyên Mẫu Đơn ho nhẹ một tiếng, thấp giọng nói: "Oánh Oánh xuất thân cao quý, mà Tiểu Béo..."

Nói tới đây nàng không nói thêm gì nữa, hiển nhiên là suy xét đến cảm nhận của Tiểu Béo.

"Đây mới đúng là buồn cười."

Dương Phi Tuyết đột nhiên kích động lên, nói: "Bên ngoài bán những món đồ kia, đắt rẻ thế nào cũng không phải căn cứ vào mặt tiền của cửa hàng lớn hay nhỏ, mà là căn cứ vào đồ vật đó tốt hay xấu. Ta thấy hàng ở chợ Đào Bảo còn tốt hơn nhiều ở mấy chỗ khác, người mua cũng nhiều hơn. Tại sao người ta biết phân biệt đồ tốt đồ xấu thế nào, mà lại không biết chính mình ra sao chứ?"

Một người cao quý hay ti tiện, sao có thể có thể dựa vào xuất thân mà phân biệt được? Không phải là nên lấy thiện và ác để phân biệt mới đúng sao? Thánh nhân cũng từng nói, 'Tam nhân đồng hành, tất hữu ngã sư yên; Trạch kì thiện giả nhi tòng chi, kì bất thiện giả nhi cải chi' (Trong ba người đi đường, tất có người là thầy ta; Hãy chọn ưu điểm của họ để học tập, phát hiện nhược điểm của họ để né tránh), chứ không phải là thấy giàu sang phú quý thì chạy theo. Trong sĩ tộc cũng có người xấu, trong dân chúng cũng có người tốt, nếu chỉ lấy sĩ tộc làm gương, đây chẳng phải là kêu thiên hạ học tập bất chấp, không phân biệt tốt xấu sao, điều này ta thật không hiểu nổi."

Những lời này nói ra, khiến tất cả mọi người trầm mặc.

Hàn Nghệ có chút kinh ngạc liếc nhìn Dương Phi Tuyết, hắn không ngờ những lời này lại thốt ra từ miệng Dương Tuyết Phi.

Nhưng lại không nghĩ tới tất cả những thứ này đều là công lao của hắn.

Kỳ thật lúc trước Dương Phi Tuyết vẫn rất tôn trọng lễ pháp. Lúc Dương gia muốn đem nàng gả cho Tần gia, cũng là bước ngoặt quan trọng trong cuộc đời nàng, thì lúc ấy gần như tất cả mọi người đều bàn luận bên tai nàng về vấn đề dòng dõi cao quý thế nào. Nhưng con người nàng hiếu động từ nhỏ, thường ra ngoài chơi, hơn nữa tấm lòng lại thiện lương, khiến cho nàng có tư tưởng khác biệt, nhưng nó chỉ mang đến cho nàng hoang mang, vẫn chưa khiến cho nàng quyết tâm cự tuyệt mối hôn sự này.

Thế rồi một câu tự do yêu đương của Hàn Nghệ, khiến cho tư tưởng của nàng có sự thay đổi lớn.

Bởi vì nàng hiện giờ đã đến tuổi kết hôn rồi, vì vậy nàng vẫn luôn tự hỏi vấn đề này, cuối cùng là lựa chọn chữ 'Quý', hay là chọn chữ 'Thiện'. Đây không phải là nàng tâm huyết dâng trào rồi nói, mà là hoang mang từ sâu thẳm trong lòng chưa có lời giải.

Nguyên Mẫu Đơn đột nhiên khẽ cười nói: "Phi Tuyết, vấn đề thâm ảo như vậy, ta không giải đáp được."

Tiêu Vô Y hừ một tiếng nói: "Ta thấy cô là biết rõ mà không đáp."

Nguyên Mẫu Đơn cười nhạt nói: "Biết rõ không thể mà vẫn làm, sẽ chỉ hại người hại mình."

Hàn Nghệ bỗng nhiên lên tiếng: "Bởi vì ai cũng biết rõ không thể làm nên mãi không làm, sẽ chỉ gieo họa ngàn năm."

Nguyên Mẫu Đơn không khỏi kinh ngạc nhìn Hàn Nghệ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
AutoRetart
09 Tháng tư, 2023 16:22
main khá độc đáo đấy chứ, tính hơi dị dị nguyên tắc, nhưng mà cơ bản là khôn vãi lúa, về sau nó còn chơi thương trường và lập ngân hàng nữa kìa, ko phải tác giả nào cũng viết dc về chiến tranh tiền tệ như tác giả này đâu.
zinzan
07 Tháng tư, 2023 11:27
Mới tu đến 150 chap. Cơ bản mà nói thì cũng là truyện hay. Ngoài từ ngoài bày mưu tính kế lừa gạt thì tự ngược hoặc trên con đường tự ngược. Chỗ này khá là hàng trí cho nvc là người bày mưu chuyên nghiệp lừa đảo. Nếu tác làm nhân vật phụ có đất diễn hơn tí thì oki, chứ nguyên dàn Dương gia thấy hàng trí quá, đọc cứ thấy nvc là hơn hẳn cổ nhân ấy, người thời nào có cách giải quyết thời ấy, cứ áp tiêu chuẩn hiện đại vào thì khá là ... Thôi thì dù sao truyện kết cấu oki hơn nhiều nhiều cùng thời và ăn liền bay giờ rồi. Bản dịch hay
Lycanrockk
04 Tháng tư, 2023 13:23
1 năm rồi quay lại dc thêm 50c, ko đã them tí nào
HaiTôm
01 Tháng tư, 2023 19:35
mé main sợ vợ vãi
basic123
29 Tháng ba, 2023 11:48
Bố cục truyện khá rộng nhưng không ngợp, dẫn dắt cũng khá hay
AFCsocola
29 Tháng ba, 2023 11:45
ông này dịch siêu thật, đọc mướt ghê
DodoPizza
19 Tháng ba, 2023 16:49
đó gọi là nhiễm cv đó, hồi trước ta còn phải bỏ cả triệu ra mua full bộ này để đọc, không biết sao dạo này lão chủ thớt tuồn ra ít chương cho ae đọc đó.
Hieu Le
18 Tháng ba, 2023 23:24
đọc cv quen giờ đọc dịch thấy ngượng ngượng sao á :))
DellQuen
09 Tháng ba, 2023 13:18
hay hay, có cái để cày mấy ngày tới rồi
highq456
09 Tháng ba, 2023 11:46
Lâu lắm rồi mới tìm được một bộ đỉnh vl, có điều ngắn qua chưa bỏ thèm
thayboi001
26 Tháng hai, 2023 10:55
Dịch nhảm vcc
Hieu Le
10 Tháng một, 2023 16:49
Hay hay
Thanh Son
15 Tháng mười hai, 2022 13:36
Hi
Hoàng Minh
06 Tháng mười hai, 2022 12:24
ngoài sáng trong tối gì cũng toàn phe boss, lý trị, chiêu nghi, vô kỵ, thế này không lên chức nhanh sao được
Hoàng Minh
04 Tháng mười hai, 2022 17:49
truyện ra chậm nhỉ
Hieu Le
18 Tháng mười một, 2022 01:14
t cũng thấy đọc cv hay hơn dịch, cv nhiều khi dễ hiểu với sát nghĩa hơn nữa
Le Van Phap
14 Tháng tám, 2022 20:40
Táo bón giai đoạn cuối, chắc phải thông đít mới thêm chưong đc
Lê Thương
13 Tháng tám, 2022 17:03
ok
Twed
01 Tháng tám, 2022 12:09
đang hay. cảm ơn các bạn đã dịch.
khanhdeptrai95
25 Tháng bảy, 2022 13:13
Truyện hay, hôm bữa đói quá qua convert đọc mà nuốt ko trôi :( Bị thích thể loại yy main chính hơn ng như này, mà sau Cực phẩm gia đinh thì chả thấy có bộ nào mà đọc nữa :(
MLXG2017
20 Tháng bảy, 2022 09:50
Chấm câu lung ta lung tung, không biết dùng chấm phẩy với chấm than à!?
Hieu Le
06 Tháng bảy, 2022 23:37
Đọc mấy chương thấy cũng được nên e kiếm bản cvt đọc đây, chứ bản dịch nuốt không trôi. Góp ý một chút với dịch giả là nên tham khảo thêm tiểu thuyết truyền thống để xem cách người ta sử dụng ngữ pháp, nhất là mấy bộ dịch từ nước ngoài ý. Không chỉ ngữ pháp mà còn nhiều cái nữa, chứ thế này thì bác để bản dịch nghĩa có khi còn hay hơn dịch.
Mạnh Mạnh
02 Tháng bảy, 2022 01:00
²⁶⁴ sao mà Như đàn bà thế tự để chui lại cho người ta nắm.nhiều chỗ đọc ức chế quá
Ngọc Trường
17 Tháng sáu, 2022 13:26
truyện hay ủng hộ dịch tiếp nha
truesword
13 Tháng sáu, 2022 14:23
mãi mới thấy lên 1c, chờ mòn cả răng luôn á
BÌNH LUẬN FACEBOOK