Mục lục
[Dịch] Thanh Niên Nhàn Rỗi Ở Đường Triều (Đường Triều Tiểu Nhàn Nhân)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Canh ba, ước chừng đánh tới canh ba, đối mặt với Hàn Nghệ giả bộ bất tỉnh, Tiêu Vân mới đồng ý bỏ qua.

Ta nghĩ tay ta muốn rớt ra cả rồi, mắt cũng đã mù rồi, đây là ông trời trừng phạt ta mà.

Khi Hàn Nghệ nghĩ đến các nữ nhân Đại Đường đều giống như Tiêu Vân, như si như say chơi mạt chược, liền cảm thấy nghiệp chướng nặng nề, hắn vô cùng hối hận, lôi cái gì không lôi, lại cố tình lôi cái trò mạt chược này đi ra, đây quả thực là muốn gạt bỏ hạnh phúc của nam nhân mà, trước kia nữ nhân rất hiền lành, rất cần kiệm, ở nhà đều là chăm hài tử, về sau nữ nhân đã biến thành điên cuồng, thành bạo lực, thành ngậm thuốc lá chơi mạt chược.

Mà nam nhân, chỉ có thể ở nhà yên lặng rơi nước mắt, cầm bình sữa cho trẻ con bú, hoặc là mặc tạp dề ôm cái chổi trong tay.

Các đồng bào, các đồng bào của tiểu đệ, ta có lỗi với các ngươi, không được, ta nhất định phải bóp chết tai họa này từ trong trứng nước.

Trời còn chưa sáng, Hàn Nghệ liền vụng trộm bò dậy, hắn muốn đem một bộ mạt chược kia đốt đi, đốt không còn một mảnh, ngay cả bụi cũng không thể để lại, hơn nữa nhất định phải mang rải vào Mai Hà, thì hắn mới có thể an tâm.

Ủa? Mạt chược đâu rồi.

Hàn Nghệ tìm mất một lúc lâu, nhưng không thấy bộ mạt chược đâu.

"Ngươi đang tìm cái gì đấy?"

Chẳng biết lúc nào Tiêu Vân từ trong buồng đi ra, vừa xoa xoa đôi mắt đẹp hơi đỏ, vừa tò mò nhìn Hàn Nghệ.
Hàn Nghệ vội vàng nói: "Mạt chược ngày hôm qua ta làm đâu rồi?"

Tiêu Vân vừa nghe thấy mạt chược, thân thể mềm mại run lên, tựa như cao hứng dâng trào, tay phải cầm lấy một túi vải, nói: "Ở trong này nha! Khanh khách, ngươi vừa dậy là đã nghĩ đến chơi mạt chược hả, tốt quá, nào ta chơi với ngươi."

Cô chơi với ta, cô nằm mơ gì đấy. Hàn Nghệ một tay che đầu, kêu lên: "A...a...a, ta nhức đầu quá, ta choáng rồi."

"Lại choáng? Ngươi có phải ngã bệnh rồi hay không, ta biết châm cứu đấy."

"Khụ khụ khụ. . . . Chúng ta vẫn là chơi mạt chược đi, nhưng mà, ta nghĩ chúng ta có nên đi rửa mặt một chút trước hay không, sau đó ăn xong bữa sáng, ồ ồ, ta còn phải đi rèn luyện thân thể nữa, cả ngày hôm nay ta đều phải rèn luyện thân thể, chúng ta hãy để buổi tối lại chơi đi."

"Rửa mặt ăn điểm tâm là được, rèn luyện thân thể thì không cần đâu, ta cảm thấy chơi mạt chược cũng có thể rèn luyện thân thể."

"Ách. . . !"

Thế là liên tiếp mấy ngày, Hàn Nghệ không bước chân ra khỏi nhà, ở nhà chịu Tiêu Vân tàn phá, đây cũng không phải Tiêu Vân bắt cóc hắn, mà là hắn tạm thời không tiện đi ra lắm, dù sao cũng đã náo loạn đến tận nha môn rồi, chỉ có thể ở nhà đợi thôi.

Cho đến lúc xế chiều hôm nay, rốt cục hắn phải ra cửa, nói là lão Đại làm ăn mời hắn đi ăn cơm chiều, đêm nay sẽ không về nhà, lý do này Tiêu Vân tất nhiên không có cách nào cự tuyệt, dù sao lão Đại kia cũng là ân nhân của nhà bọn họ, hiền lành đứng ở trước cửa, vẫy tay, ôn nhu hô: "Phu quân, sớm trở về một chút, ta ở nhà xếp sẵn mạt chược chờ chàng."

"Má ui!"

Không phải đã nói là làm đồ ăn ở nhà đợi sao.

...

Khi đi tới cửa thôn, Tiểu Dã lại từ trên trời giáng xuống.

Hàn Nghệ nói: "Không ai ở phụ cận đó chứ."

Tiểu Dã dĩ nhiên hiểu được hắn nói cái gì, lắc đầu.

"Vậy được, chúng ta đi tìm Tiểu béo trước đã, buổi tối cùng nhau đi đến chỗ hẹn."

Hàn Nghệ đương nhiên không phải đi tới chỗ lão Đại của hắn ăn cơm, bởi vì kẻ này cũng không tồn tại, mà là bọn họ hẹn đám người Thẩm Tiếu hôm nay đi chia của, hiện giờ đã qua mấy ngày, thời khắc nguy hiểm nhất cũng đã qua, cũng là thời điểm hắn đi gặp đám người Tang Mộc, đem những thu xếp về sau nói với bọn họ, tuy rằng bây giờ còn chưa phải quá an toàn, dù sao vẫn còn đang trong điều tra, nhưng chỉ cần cẩn thận một chút, không để cho người khác theo dõi là được.

Hắn và Tiểu Dã đầu tiên là tìm được Tiểu béo, ba người tán gẫu trong chốc lát, đợi tới đêm xuống, ba người lặng lẽ đi tới bên bờ Mai Hà, lên được một con thuyền nhỏ, đi thuyền theo hướng thượng du Mai Hà.

Đầu năm nay trên đất bằng ở đâu cũng không an toàn, duy chỉ có trên nước thì tương đối an toàn, vì sao hắn chọn khách sạn Tứ Phương, cũng là bởi vì hắn biết rằng nếu ở trên đường bộ, cầm nhiều tiền đồng như vậy, nhất định sẽ bị đuổi kịp, nhưng đường thủy lại không giốnh, mà khách sạn Tứ Phương vừa lúc nối liền kênh đào, hơn nữa bên cạnh còn có một cái bến tàu nhỏ, đường thủy vô cùng thuận tiện.

Đám người Hàn Nghệ đi thuyền tới thượng du Mai Hà, lại tiến vào một nhánh sông của Mai Hà, đi theo con sông vào một cái sơn cốc ở bên trong, lúc này ở trên mặt hồ trong sơn cốc có một con thuyền đang neo ở đó, trên thuyền đèn đuốc sáng trưng.

"Hàn huynh, cuối cùng ngươi cũng đến rồi, làm chúng ta đợi phát khổ."

Trên boong thuyền có một người đang đứng, chính là Thẩm Tiếu.

Hàn Nghệ lên trên thuyền, Thẩm Tiếu đột nhiên cả kinh nói: "A? Hàn huynh, thế nào mà nhìn ngươi tiều tụy như thế?"

"Đừng nói nữa, đừng nói nữa." Hàn Nghệ liên tục xua tay, lại nói: "Đúng rồi, ngươi không bị người theo dõi đó chứ."

Thẩm Tiếu lập tức nói: "Ngươi hãy yên tâm, bản lĩnh của ta chính lấy da thịt để đổi về đấy, quyết sẽ không bị người nào theo dõi cả."

Hùng Đệ hiếu kỳ nói: "Thẩm đại ca, lời này của huynh là có ý gì?"

Hàn Nghệ tức giận nói: "Còn không phải là bị ông già nhà hắn đánh mà ra à."

Thẩm Tiếu cười ha hả nói: "Thật sự là người sinh ra ta là cha mẹ, người hiểu ta là Hàn huynh."

Lúc này, trong khoang thuyền lại có mấy người đi ra, đúng là Tang Mộc, Tá Vụ và Đông Hạo.

Hàn Nghệ chắp tay lên tiếng chào hỏi, nói: "Đi vào rồi nói sau."

"Cạn chén!"

Hàn Nghệ, Thẩm Tiếu, Hùng Đệ, Tiểu Dã cùng với ba người Tang Mộc, Tá Vụ nâng chén đụng một cái, đều uống một hơi cạn sạch.

"Sảng khoái, thật sự là sảng khoái!"

Thẩm Tiếu lau miệng, cười ha ha vài tiếng, trực tiếp vỗ một cái thật mạnh lên vai Hàn Nghệ, nói: "Hàn Nghệ, một chiêu này của ngươi thật sự là lợi hại, cho dù đã nhiều ngày trôi qua, ta vẫn không thể tin được đây là sự thật, còn giống như đang nằm mơ, sự thật này quá khó để làm người ta tin."

Hắn vẫn là lần đầu tiên gạt người, loại thành công này không vui sướng cả tháng, thì rất khó tiêu hóa hết.

Điểm này, Hàn Nghệ hiểu rõ vô cùng, bởi vì hắn cũng từng như thế, Thiên cục là một thứ gì đó vô cùng mộng ảo, người mới nhập môn, khó tránh khỏi sẽ đặc biệt hưng phấn, cười nói: "Thế này thì có cái gì mà khó tin, càng là người có lòng tham lại càng dễ dàng mắc mưu, hợp tình hợp lý cả thôi."

Đây đối với hắn mà nói, chỉ là một cái âm mưu nho nhỏ thôi, căn bản không đáng nhắc tới.

"Cũng không thể nói như vậy."

Thẩm Tiếu lắc đầu, nói: "Vương Đại Kim mắc câu, ta cũng đã liệu đến, nhưng an bài chi tiết trong đó, thật sự là quá tinh diệu mà, tỷ như ngươi bảo ta cố ý tới trễ, khi vào cửa cố ý đi tới bên cạnh Vương Đại Kim ngó ngó, mục đích chính là cho chúng ta một cái cớ, phòng ngừa Vương Bảo đến chúng ta bên này nhìn lén. Ta tuy rằng cũng biết Vương bảo sẽ ngăn cản ta xem, nhưng ta lại không thể nghĩ đến lợi dụng điểm này để phòng ngừa Vương Bảo trộm xem vàng của chúng ta."

Tá Vụ nói: "Ta cảm thấy hay nhất, vẫn là trước đó Hàn công tử đã dự đoán được Vương bảo sẽ ăn bớt tiền, sẽ không đưa đủ tiền."

Hàn Nghệ lắc đầu cười nói: "Đây cũng có là gì, lấy tính cách của Vương Bảo, gã mà đưa đủ tiền, đó mới là chuyện lạ."

Tang Mộc lại nói: "Còn có cái gì mà cảm giác tồn tại kia, cũng thật sự là quá thần kỳ."

Thẩm Tiếu liên tục gật đầu, vẻ mặt hiếu kỳ nói: "Đúng đúng đúng, loại cảm giác tồn tại này đến cùng là vật gì, ta đến nay vẫn không thể hiểu rõ."

Hàn Nghệ cười nói: "Cái gọi là cảm giác tồn tại, chẳng qua là tạo ra một loại biểu hiện giả dối, ở thời điểm giao dịch, ta cố ý cực ít khi lên tiếng, lại để cho Tang Mộc tiên sinh đề xuất việc hợp tác, còn có chính là cho ngươi cũng tham dự vào, hình thành một loại ý thức cạnh tranh, thứ nhất, chính là vì khiến Vương Đại Kim buông đề phòng đối với Tang Mộc tiên sinh, cảm thấy y đến là có chuẩn bị, chứ không phải mua bán chộp giật, còn có thể hợp tác càng thêm lâu dài. Thứ hai, chính là vì làm cho bọn họ đem lực chú ý chuyển sang tập trung trên người các ngươi nhiều hơn, kể từ đó, chỉ cần qua lâu một chút, bọn họ hiển nhiên bỏ qua sự hiện hữu của ta. Muốn giảm bớt cảm giác tồn tại của một người, có hai phương pháp xử lý trực tiếp nhất, thứ nhất chính là người bên cạnh xông ra, thứ hai chính là mình tận lực khiêm tốn."

"Ngươi nói ta đều có thể hiểu được, nhưng ta vẫn cảm thấy chuyện này thật sự là quá thần kỳ."

Thẩm Tiếu vẫn lắc đầu nói: "Ngay tại thời điểm ngươi đổi cái rương, ta cùng đám người Tang Mộc tiên sinh đều nhìn thấy, cảm thấy như thế này thì quá lớn mật, khoảnh khắc đó khiến cho ta bị dọa ra một thân mồ hôi lạnh, nhưng cuối cùng cha con Vương Đại Kim lại không phát giác một chút nào, hiện giờ ngẫm lại còn có chút nghĩ tới mà sợ."

Hàn Nghệ cười nói: "Đó là bởi vì trước đó ngươi đã biết ta sẽ đổi rương."

Tang Mộc nói: "Bất quá nói trở lại, tốc độ đổi rương của Hàn công tử thật sự là quá là nhanh, lúc ấy mắt ta cũng không hề nháy, mà vẫn không thấy rõ ràng."

Thẩm Tiếu cũng kinh ngạc gật đầu.

Hùng Đệ đột nhiên bu lại, ha hả nói: "Hàn đại ca, ta và Tiểu Dã cũng không nhìn thấy, huynh biểu diễn lại một lần cho chúng ta xem đi."

Tiểu Dã cứ thế gật đầu.

"Cái này có cái gì hay mà xem, đơn giản chính là quen tay hay việc, các ngươi luyện nhiều một chút, cũng có thể làm được." Hàn Nghệ phong khinh vân đạm nói, dù sao đây chỉ là kỹ xảo rất nhỏ.

Thẩm Tiếu nói: "Cái này ngươi khoan hãy nói, mấy ngày nay ta ở nhà đều luyện tập hằng ngày, nhưng vẫn không làm được, ngươi hãy biểu diễn lại một lần cho chúng ta nhìn một cái đi."

Ngươi mà có thể làm được, thì ta đã không cần ra mặt rồi. Hàn Nghệ thấy bọn họ đều la hét muốn xem, đặc biệt là Hùng Đệ, đã sắp nép vào bộ ngực hắn rồi, vội vàng đẩy nhóc mập này ra, sau đó nói: "Được được được, ta ngay bây giờ sẽ biểu diễn một lần cho các ngươi xem. Nơi này cũng không có thùng, như vậy đi, ta lấy ra một cái khác cho các ngươi xem vậy, kỳ thật đạo lý đều không khác biệt lắm."

Nói xong, hắn lấy ra một đồng tiền đặt lên bàn, nói: "Các ngươi nhìn cho rõ nhé, đồng tiền này hướng mặt lên trên nhé."

Những người còn lại cẩn thận nhìn vào, đều gật đầu.

Hàn Nghệ đưa tay phải ra, năm ngón tay mở ra, úp ngang chậm rãi dời về phía đồng tiền kia, ở thời điểm sắp tiếp cận phía trên đồng tiền, tay hắn đột nhiên vẽ qua một cái, vô cùng nhanh.

Đợi đến khi mọi người định nhãn nhìn lên, phát hiện đồng tiền kia đã là mặt lưng hướng lên, đều kinh sợ kêu ra tiếng.

"Này...cái này ngươi làm như thế nào?"

Thẩm Tiếu không dám tin nhìn đồng tiền kia, bọn họ vẫn nhìn chằm chằm vào đó, mà cũng không nhìn thấy Hàn Nghệ lật đồng tiền lại.

Hàn Nghệ giơ tay lên, chỉ thấy giữa ngón tay hắn mang theo một đồng tiền, nói: "Rất đơn giản, kỳ thật trong lòng bàn tay phải của ta còn cất giấu một đồng tiền mặt lưng hướng lên trên, khi tay ta đảo qua đồng tiền, đã dùng tốc độ cực nhanh đem trên bàn đồng tiền cầm lên, sau đó đem đồng tiền trong lòng bàn tay đặt ở trên vị trí ban đầu, các ngươi chỉ biết chú ý đến đồng tiền trên bàn, mà xem nhẹ tay của ta, ta lại nhân cơ hội giấu đồng tiền đó đi, nhìn qua thật giống như ta thần không biết quỷ không hay lật đồng tiền lại, đây chẳng qua chỉ là thủ thuật che mắt thôi, kỳ thật ta nào có thân thủ nhanh như vậy."

"Thì ra là thế." Thẩm Tiếu gật gật đầu, nói: "Ngày ấy ngươi cố ý chế tạo việc Tang Mộc và Tá Vụ xung đột, mục đích chính là muốn cho cha con Vương Đại Kim đem lực chú ý tập trung trên người đám Tang Mộc, tranh thủ cho ngươi thời gian nháy mắt này."

Hàn Nghệ gật gật đầu.

Thẩm Tiếu ha ha nói: "Ta nghĩ bọn họ làm thế nào cũng không nghĩ ra nổi, kỳ thật trong cái rương phần của ta chỉ đựng có ba thỏi vàng và một khối sắt, mà ba thỏi vàng kia cũng đã bị ta để vào trong tay áo, ha ha, ngươi cũng thật sự là keo kiệt, ngay cả một thỏi vàng cũng không cho bọn họ."

Hàn Nghệ hừ nhẹ nói: "Thời điểm bọn họ ép ta trả nợ, đã bao giờ từng nguyện ý thu ít đi một đồng tiền chưa, thật sự là tấm ván gỗ kia quá nhẹ mà, nếu không ngay cả một khối sắt ta cũng không nỡ cho bọn họ."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
hoangbott
31 Tháng mười hai, 2021 01:32
Truyện đọc đến giờ khá hay. Bản dịch chất lượng
Đức Trong
30 Tháng mười hai, 2021 14:52
hết chương ròi , thuốc đâu -.-
Amenadiel
27 Tháng mười hai, 2021 01:47
Truyện có mấy pha cười vch. Thằng Dương Mông Hạo xem kịch nói cười ngất luôn =))))))))
Le Van Phap
25 Tháng mười hai, 2021 21:54
mấy chương đầu chỉ làm nền thôi, đọc đến khúc kiếm đc tiền là bắt đầu cuốn.
binhhs123
25 Tháng mười hai, 2021 10:42
ko có ý gì nhé. mỗi người thích một kiểu thôi nên mới hỏi
binhhs123
24 Tháng mười hai, 2021 21:20
ủa đọc mấy chương đầu thấy văn phong có vẻ đầu đường có chợ. chỉ muốn hỏi văn phong này là xuyên suốt truyện hay chỉ đôi khi thôi vậy?
mafia777
24 Tháng mười hai, 2021 12:13
Mới lên chương đấy. Nhưng mà vì truyện dịch nên ta làm lâu lắm, vài ba ngày mới lên 1 chương.
Hobbit93
23 Tháng mười hai, 2021 22:26
Truyện k ra nữa hả mn ơi
TheCupCoffee
16 Tháng mười hai, 2021 13:22
Cũng hay mà ít chương quá, đọc 3 ngày hết mất rồi
Chicken00
14 Tháng mười hai, 2021 12:49
Thề, bộ này mà dịch full thì soán ngôi mấy bộ lịch sử trên top chắc luôn, ai chưa đọc thì đọc đi, bảo đảm hay
Luminee
14 Tháng mười hai, 2021 12:43
Mấy thằng ở dưới không biết đã đọc được mấy chương mà chê như đúng rồi, bộ này cũng phải ăn đứt 90% truyện lịch sử trên ttv rồi mà còn chê cái gì không biết.
mafia777
11 Tháng mười hai, 2021 00:31
Thank mấy bạn tặng đề cử nhé, truyện mới post dc 1 tháng mà ko ngờ dc đề cử rồi.
ngoduythu
10 Tháng mười hai, 2021 00:04
Mà chỉ là cao thủ ăn trộm cũng khuấy đảo cả thiên hạ á. Thà buff cho 1 cái thân phận hoành tráng 1 tí. Cứ làm như cổ nhân ngu lắm
ngoduythu
10 Tháng mười hai, 2021 00:03
Nghe giới thiệu giống giống bộ truyện gì ý nhỉ
Lang Trảo
09 Tháng mười hai, 2021 18:01
nữ đánh mma cơ bắp hơi bị nhiều nạc nhoé, xin đạo hữu đừng lấy lộn ví dụ
thietky
08 Tháng mười hai, 2021 22:29
Bản dịch đọc ko quen lắm, vẫn là conver dễ đọc
BlackPinkMyLove
06 Tháng mười hai, 2021 21:53
Cứ mê mấy bộ lịch sử pha chút ngôn tình thế này, chứ giờ đọc mấy bộ ngựa giống riết thấy nản quá.
luckychan
01 Tháng mười hai, 2021 17:14
đúng là đọc khác hẳn mấy bộ mì ăn liền bây giờ
BlackGao
01 Tháng mười hai, 2021 14:46
Truyện nhân sinh thế này giờ hiếm thật, ngồi đọc nghiền ngẫm đã ghê.
Hieu Le
30 Tháng mười một, 2021 23:16
mấy bộ cũ cũ thế này khắc họa tính cách main chặt chẽ với thú vị hơn hẳn so với truyện mới
mafia777
29 Tháng mười một, 2021 20:48
Không có lịch cụ thể bạn ơi, tùy hứng thôi, hiện tại thì tầm 2 chương/tuần
ChungLy
29 Tháng mười một, 2021 15:40
Có lịch ra chương ko mọi người, chờ mòn con mắt
mafia777
26 Tháng mười một, 2021 12:52
300 chương này tốn hơn năm trời đó, truyện dịch mà có phải cv đâu, bạn thông cảm cho mình đi =))
visaotoiyeukem
25 Tháng mười một, 2021 23:39
Hay, mà ra chương hơi lâu
imhanlap
20 Tháng mười một, 2021 13:06
Mới đọc mấy chương đã thấy tấu hài rồi
BÌNH LUẬN FACEBOOK