"Ồ? Thẩm đại ca đi lên lầu làm gì?"
Hùng Đệ dựa sát vòng bảo hộ lan can, quay đầu nhìn về phía Hàn Nghệ.
"Ta làm sao biết, có thể là gặp được người quen a."
Hàn Nghệ thấy lan can này đều là làm bằng gỗ, nói: "Tiểu béo, đệ đừng dựa lên đó, lỡ như nó không chắc là đệ thảm rồi."
Hùng Đệ "Á" một tiếng, vội vàng đứng dậy.
Lúc này, trước mặt có mấy nữ tử đi đến, đang trò chuyện với nhau, cười vui không ngừng.
Hàn Nghệ bưng một chén rượu, cười ha ha nói: "Mấy vị mỹ nữ, muốn ngồi xuống uống một chén hay không?"
Tuy đây là nơi phong nguyệt, nhưng thời đại này không như hậu thế, đối mặt với lời hỏi chủ động của Hàn Nghệ, mấy vị mỹ nữ đầu tiên là sửng sốt, sau đó bật cười khanh khách, nhưng lại không để ý đến Hàn Nghệ, lập tức đi qua.
Thoáng nghe thấy các cô nói: "Người vừa nãy là ai?"
"Không biết, hình như là người lần đầu tới."
"Thật giống một tên ngốc ấy."
"Hi hi...!"
Hùng Đệ nghe thấy vậy che miệng bật cười ha hả.
Bất quá Hàn Nghệ chẳng để ý chút nào, nói: "Đệ cười cái gì, đây không phải là rất bình thường sao, nếu như một tiếng mỹ nữ đệ cũng không thốt ra được, thì khẳng định sẽ FA, loại người giống chúng ta đây, muốn gì thì phải hô lên, đệ không hô nhất định không có cơ hội, hô lên rồi ít nhất còn có một phần cơ hội, nói không chừng lại khiến đệ mèo mù vớ cá rán."
Hắn đúng là nói được thì làm được, phàm là nữ nhân đi qua, hắn đều đánh tiếng chào hỏi, luôn miệng mỹ nữ gì đấy.
Nhưng đáng tiếc là, không có thu hoạch gì.
Trông đã không đẹp trai, ăn mặc cũng chỉ như thế, hơn nữa còn đường đột như vậy, ai sẽ đáp lại hắn a!
Hàn Nghệ thở dài, chỗ này nói chuyện tình cảm vẫn đúng là không thích hợp với ta, trong lòng vô cùng nhớ nhung những mỹ nữ trong quán bar kia.
"A...? Đây... đây không phải Hàn Nghệ sao?"
Chợt nghe một người kêu lên.
Hàn Nghệ ngẩng đầu lên nhìn, trong lòng chỉ cảm thấy buồn cười, mẹ nó, ta cùng gã thật đúng là có duyên, ở đâu cũng có thể gặp, chẳng lẽ thành Dương Châu đã nhỏ đến mức độ này sao.
Người tới chính là Vương Bảo, nhưng hôm nay bên cạnh gã lại không có mấy đại hán đi theo.
Hàn Nghệ đứng dậy, chắp tay nói: "Hàn Nghệ bái kiến Vương công tử."
"Thật đúng là Hàn Nghệ a!"
Bởi vì gần đây Hàn Nghệ phơi nắng hơi đen, hôm nay ăn mặc cũng không giống như một nông phu, hơn nữa Vương Bảo cũng không ngờ rằng sẽ gặp Hàn Nghệ ở đây, phải biết đây là nơi tiêu phí cao nhất ở Dương Châu nha, đi lên phía trước, một cái tát quạt lên đầu Hàn Nghệ: "Tiểu tử ngươi phát tài rồi sao, còn chạy đến đây nữa."
Biết ta phát tài rồi, mà còn dám đánh ta? Hàn Nghệ vẫn còn ngây ngốc xoa xoa đầu, thật muốn ném Vương Bảo này xuống dưới, nhưng Vương Bảo nói một câu phát tài rồi cũng đã nhắc nhở Hàn Nghệ, trong lòng bắt đầu suy nghĩ, cười ha hả: "Vương công tử nói gì vậy, ta chỉ là kiếm chút tiền nhỏ mà thôi, nào nào, tới ngồi một chút."
Vương Bảo ngồi xuống, trong lòng ngạc nhiên không thôi, một thời gian ngắn không gặp, Hàn Nghệ đã đến tửu lầu ăn cơm, giờ lại một thời gian ngắn không gặp, Hàn Nghệ lại còn đến thanh lâu nữa rồi, nhảy thế này cũng quá nhanh đi.
Hàn Nghệ rót cho Vương Bảo một chén rượu, nâng chén nói: "Hôm đó ta uống đến bất tỉnh nhân sự, đi mà không từ giã, thật sự xin lỗi, ta cạn trước để kính."
Lời vừa nói ra còn chưa dứt, lửa giận của Vương Bảo đã bùng lên, nói: "Ngươi còn không biết xấu hổ nói à, hôm đó vẫn là ta ứng tiền cơm cho ngươi đó."
Mẹ nó, ngươi giàu như vậy, tiền một bữa cơm mà cũng nói, ngươi có cần phải nhớ lâu như vậy không. Hàn Nghệ liên tục gật đầu, nói: "Phải phải phải, thật là xin lỗi, xin lỗi, bây giờ ta sẽ trả tiền cơm cho ngài." Nói xong, hắn liền lấy từ trong ngực ra một xâu tiền, đại khái cũng có một trăm văn, đưa cho Vương Bảo nói: "Vương công tử, không biết đây đã đủ chưa."
Tiểu tử này thật sự phát tài à? Vương Bảo sửng sốt, nhưng cũng không hàm hồ, cầm lấy tiền ước lượng, tiền này chỉ nhiều không ít, nhưng ngoài miệng còn rất vô sỉ nói: "Vậy cũng được rồi."
Hàn Nghệ lại nâng chén nói: "Nào nào nào, cạn chén này, xin bớt giận."
Lần này thì Vương Bảo nâng chén cùng Hàn Nghệ cạn một chén.
Vương Bảo lại hỏi: "Này, tiểu tử ngươi có phải đã gặp chuyện gì tốt hay không, nói ca ca nghe xem."
"Nông dân như ta có thể gặp được chuyện gì tốt, chỉ là kiếm miếng cơm ăn mà thôi, uống rượu, uống rượu."
Hàn Nghệ cười ha hả nói.
Hắn càng không nói, Vương Bảo lại càng cảm thấy chuyện này có gì đó kỳ quái, vừa uống rượu vừa nói bóng nói gió.
Nhưng Hàn Nghệ đánh Thái cực quyền cũng tương đối trơn tru, hắn cứ lảng chuyện đi, làm cho Vương Bảo trong lòng ngứa ngáy nhưng lại không thể làm gì được Hàn Nghệ, uống liên tiếp mấy chén rượu, Vương Bảo đã nhận ra, Hàn Nghệ này nhất định sẽ không nói, dường như nhớ ra còn có việc, thế là đứng dậy rời đi, nhưng lúc rời đi, trong mắt vẫn còn lóe ra ánh mắt mê hoặc.
Vương Bảo vừa đi, hai người Hùng Đệ và Tiểu Dã lập tức xông tới, Hùng Đệ vẻ mặt bất mãn nói: "Hàn đại ca, tại sao huynh phải uống với loại người này."
Hàn Nghệ cười nói: "Đệ biết cái gì, đây gọi là thả câu, còn về trên lưỡi câu này thả mồi gì, ta cũng chưa nghĩ đến." Nói đến câu sau, hắn lại có vẻ mặt như đang suy nghĩ gì đó.
Hùng Đệ thấy hắn dường như đang suy nghĩ chuyện gì, nên cũng không dám quấy rầy hắn.
Qua một lát, Thẩm Tiếu đã đi tới, y vừa tới đã nói: "Người đến lúc nãy không phải Vương Bảo sao?"
Hàn Nghệ gật gật đầu nói: "Đúng vậy! Ngươi biết Vương Bảo?"
Thẩm Tiếu ngồi xuống, trước uống chén rượu, sau đó hừ nói: "Điểu nhân đó ai không biết, nổi danh đòi tiền không biết xấu hổ."
Hàn Nghệ đầu tiên là sửng sốt, lập tức nói: "Xem ra ngươi và gã có không ít khúc mắc a!"
Thẩm Tiếu gật gật đầu, nhưng cũng không nói gì thêm.
Hoá ra Vương Bảo này và Thẩm Tiếu là kẻ thù không đội trời chung, từ tích cách của bọn họ cũng không khó nhìn ra, Thẩm Tiếu coi tiền tài như cặn bã, hơn nữa thích giúp người làm niềm vui, Vương Bảo thì là một kẻ vắt cổ chày ra nước, một xu cũng không xuất ra, một văn tiền cũng phải tính toán chi li, hơn nữa thường hay ức hiếp dân chúng, có vài lần đã đụng phải Thẩm Tiếu rồi, đặc biệt có một lần, Vương Bảo muốn cướp đoạt khuê nữ của một gia đình, sau đó Thẩm Tiếu ra tay tương trợ, trả lại tiền thay cho gia đình kia, vì thế ân oán này cũng coi như đã kết xuống.
"Đúng rồi, ngươi và Vương Bảo cũng quen biết?"
Thẩm Tiếu đột nhiên hỏi.
Hàn Nghệ gật gật đầu nói: "Nhà ta trước đây là cố nông của nhà gã."
Thẩm Tiếu lắc đầu liên tục nói: "Đó đúng là bất hạnh của ngươi."
Hàn Nghệ cười ha hả nói: "Hơn nữa nhà ta còn từng nợ tiền nhà gã."
Thẩm Tiếu đột nhiên nâng chén nói: "Hàn huynh, ngươi vậy mà vẫn có thể sống tốt như vậy, ta thật sự hết sức bội phục, cạn chén."
"Không khoa trương như vậy chứ."
Tuy nói như thế, Hàn Nghệ vẫn cùng Thẩm Tiếu cạn một chén.
Thẩm Tiếu đặt chén rượu xuống nói: "Người nợ tiền Vương Bảo, tám chín phần mười là bị ép vào đường cùng, không phải bán mình làm nô, thì là bán mình làm kỹ. Người giống Hàn huynh vẫn còn có thể sống tiêu sái như vậy, ta thật sự là gặp lần đầu."
Hàn Nghệ cười nói: "Không phải là Vương Bảo sao, có gì to tát đâu."
Trong mắt Thẩm Tiếu lóe ra tia hưng phấn: "Chẳng lẽ Hàn huynh có cách gì đối phó Vương Bảo sao?"
Hàn Nghệ khẽ nhún vai, hời hợt nói: "Đó cũng không phải việc gì khó! So với vọng bộ thức mỹ pháp của Thẩm Tiếu huynh, không đáng nhắc tới, không đáng nhắc tới a."
Thẩm Tiếu cười ha ha nói: "Khiến Hàn huynh chê cười rồi."
Hàn Nghệ lắc đầu nói: "Ở một mẫu ruộng ba phần đất này, ta mà dám cười ngươi, vậy thì ta còn có thể sống mà ra ngoài sao?"
Thẩm Tiếu cười cười, lại nói: "Bất quá nói thật, nếu như ngươi muốn đối phó Vương Bảo, nhớ là nhất định phải tới tìm ta, ta mặc ngươi sai phái."
Hàn Nghệ hiếu kỳ nói: "Rốt cuộc gã đã làm gì đắc tội ngươi vậy?"
Thẩm Tiếu nói: "Cũng không hẳn là đắc tội ta, chỉ là ta nhìn không ưa hành vi của gã."
"Vậy à! Thôi để sau nói đi."
Hàn Nghệ nói xong đột nhiên hỏi: "Đúng rồi, lúc nãy ngươi lên lầu ba làm gì?"
Thẩm Tiếu sửng sốt, lập tức có chút không vui, nói: "À, Dương nhị công tử gọi ta lên ngồi một lát."
"Dương nhị công tử?" Hàn Nghệ nói: "Công tử của Dương thứ sử?"
Thẩm Tiếu gật gật đầu.
Hàn Nghệ thấy sắc mặt y có chút kỳ quái, nói: "Oa! Dương nhị công tử cho mời, ngươi nên cảm thấy rất vinh hạnh mới đúng, sao ngươi nhìn như mất hứng vậy."
"Ta đâu có mất hứng, chỉ là..."
"Chỉ là cái gì?"
Thẩm Tiếu nhìn Hàn Nghệ, nói: "Đi, đi vào phòng rồi nói."
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
31 Tháng mười hai, 2021 01:32
Truyện đọc đến giờ khá hay. Bản dịch chất lượng
30 Tháng mười hai, 2021 14:52
hết chương ròi , thuốc đâu -.-
27 Tháng mười hai, 2021 01:47
Truyện có mấy pha cười vch. Thằng Dương Mông Hạo xem kịch nói cười ngất luôn =))))))))
25 Tháng mười hai, 2021 21:54
mấy chương đầu chỉ làm nền thôi, đọc đến khúc kiếm đc tiền là bắt đầu cuốn.
25 Tháng mười hai, 2021 10:42
ko có ý gì nhé. mỗi người thích một kiểu thôi nên mới hỏi
24 Tháng mười hai, 2021 21:20
ủa đọc mấy chương đầu thấy văn phong có vẻ đầu đường có chợ. chỉ muốn hỏi văn phong này là xuyên suốt truyện hay chỉ đôi khi thôi vậy?
24 Tháng mười hai, 2021 12:13
Mới lên chương đấy. Nhưng mà vì truyện dịch nên ta làm lâu lắm, vài ba ngày mới lên 1 chương.
23 Tháng mười hai, 2021 22:26
Truyện k ra nữa hả mn ơi
16 Tháng mười hai, 2021 13:22
Cũng hay mà ít chương quá, đọc 3 ngày hết mất rồi
14 Tháng mười hai, 2021 12:49
Thề, bộ này mà dịch full thì soán ngôi mấy bộ lịch sử trên top chắc luôn, ai chưa đọc thì đọc đi, bảo đảm hay
14 Tháng mười hai, 2021 12:43
Mấy thằng ở dưới không biết đã đọc được mấy chương mà chê như đúng rồi, bộ này cũng phải ăn đứt 90% truyện lịch sử trên ttv rồi mà còn chê cái gì không biết.
11 Tháng mười hai, 2021 00:31
Thank mấy bạn tặng đề cử nhé, truyện mới post dc 1 tháng mà ko ngờ dc đề cử rồi.
10 Tháng mười hai, 2021 00:04
Mà chỉ là cao thủ ăn trộm cũng khuấy đảo cả thiên hạ á. Thà buff cho 1 cái thân phận hoành tráng 1 tí. Cứ làm như cổ nhân ngu lắm
10 Tháng mười hai, 2021 00:03
Nghe giới thiệu giống giống bộ truyện gì ý nhỉ
09 Tháng mười hai, 2021 18:01
nữ đánh mma cơ bắp hơi bị nhiều nạc nhoé, xin đạo hữu đừng lấy lộn ví dụ
08 Tháng mười hai, 2021 22:29
Bản dịch đọc ko quen lắm, vẫn là conver dễ đọc
06 Tháng mười hai, 2021 21:53
Cứ mê mấy bộ lịch sử pha chút ngôn tình thế này, chứ giờ đọc mấy bộ ngựa giống riết thấy nản quá.
01 Tháng mười hai, 2021 17:14
đúng là đọc khác hẳn mấy bộ mì ăn liền bây giờ
01 Tháng mười hai, 2021 14:46
Truyện nhân sinh thế này giờ hiếm thật, ngồi đọc nghiền ngẫm đã ghê.
30 Tháng mười một, 2021 23:16
mấy bộ cũ cũ thế này khắc họa tính cách main chặt chẽ với thú vị hơn hẳn so với truyện mới
29 Tháng mười một, 2021 20:48
Không có lịch cụ thể bạn ơi, tùy hứng thôi, hiện tại thì tầm 2 chương/tuần
29 Tháng mười một, 2021 15:40
Có lịch ra chương ko mọi người, chờ mòn con mắt
26 Tháng mười một, 2021 12:52
300 chương này tốn hơn năm trời đó, truyện dịch mà có phải cv đâu, bạn thông cảm cho mình đi =))
25 Tháng mười một, 2021 23:39
Hay, mà ra chương hơi lâu
20 Tháng mười một, 2021 13:06
Mới đọc mấy chương đã thấy tấu hài rồi
BÌNH LUẬN FACEBOOK