Mục lục
[Dịch] Thanh Niên Nhàn Rỗi Ở Đường Triều (Đường Triều Tiểu Nhàn Nhân)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đã qua canh hai, nhưng trong thư phòng Dương Tư Nột vẫn sáng đèn.

Két... một tiếng!

Đêm khuya tĩnh lặng tựa như tăng thêm hiệu quả đặc biệt cho tiếng mở cửa rất bình thường này, rõ ràng có vẻ càng thêm chói tai.

Hàn Nghệ từ trong đó bước ra, đứng trước cửa, duỗi cái lưng mỏi nhừ, không khỏi hít sâu một hơi.

"Hàn Nghệ."

Chợt nghe thấy tiếng người gọi.

Hàn Nghệ quay đầu lại nhìn, chính là Dương Phi Tuyết.

Dương Phi Tuyết bước từng bước nhỏ đến bên cạnh Hàn Nghệ, ánh mắt thoáng nhìn vào trong, nhỏ giọng nói: "Phụ thân đáp ứng không?"

Hàn Nghệ có vẻ hơi mệt mỏi lắc đầu: "Vẫn chưa."

Đây thật sự là chuyện liên quan đến tính mạng, Dương Tư Nột không thể không cân nhắc, liền dứt khoát đồng ý với Hàn Nghệ. Ông ta nhất định phải suy xét thận trọng.

Mặt Dương Phi Tuyết lộ vẻ thất vọng, trong lòng nàng vẫn hi vọng Dương Tư Nột có thể tiếp thu kế hoạch của Hàn Nghệ, bởi vì Hàn Nghệ là do nàng dẫn đến, nếu Hàn Nghệ thành công, thì nàng nhất định có công đầu, tuệ nhãn thấy anh hùng đó. Đương nhiên, nàng cũng không phải muốn tranh công lao gì, nàng chỉ hi vọng phụ thân có thể biết, tuy nàng thân là nữ nhi, nhưng cũng không phải không giúp được chút gì.

Dương Tư Nột bên trong đột nhiên nói: "Tuyết nhi, con gọi người đưa Hàn Nghệ về đi."

Dương Phi Tuyết sửng sốt nói: "Đã trễ thế này rồi..."

Hàn Nghệ ngắt lời nàng: "Là tự ta muốn về."

Dương Phi Tuyết vẫn nói: "Nhưng bây giờ muộn như vậy, ngươi về nhà thì trời đã sáng rồi, sao không ở lại đây nghỉ ngơi."

Hàn Nghệ khẽ gật đầu nói: "Đa tạ ý tốt của Dương cô nương, chỉ là...chỉ là khi ta ra ngoài không có nói cho người nhà biết đêm nay ta không về."

Khi nói ra câu này, bản thân hắn cũng cảm thấy buồn cười, không khỏi tự giễu nói, uổng cho kiếp trước ra tiêu sái, muốn đi là đi, muốn ở là ở, không trói buộc gì, không ngờ kiếp này lại lòng mang ràng buộc, thật không hiểu là ta thay đổi, hay là thời đại thay đổi đây.

Sau khi Dương Phi Tuyết nghe xong cũng không miễn cưỡng nữa, vì thế lập tức sắp xếp người đưa Hàn Nghệ về.

Sau khi tiễn bước Hàn Nghệ, Dương Phi Tuyết lặng lẽ quay lại trước thư phòng, ánh nến bên trong vẫn còn sáng, đang định ghé tai nghe lén, nào ngờ vừa đến gần thì nghe thấy Dương Tư Nột bên trong nói: "Vào đi."

Dương Phi Tuyết thè lưỡi ra, đẩy cửa đi vào, chỉ thấy Dương Tư Nột đang ngồi trên giường thấp, gật đầu nói: "Phụ thân, cha vẫn chưa ngủ sao!"

Dương Tư Nột nghiêng mắt nhìn, nói: "Câu này nên là cha hỏi con mới đúng."

Dương Phi Tuyết cười hì hì nói: "Chẳng phải con còn phải an bài người đưa Hàn Nghệ về sao."

"Đúng vậy a!"

Dương Tư Nột thở dài: "Cha già rồi, ngay cả tiễn một người cũng phải làm phiền đến nữ nhi bảo bối của mình."

Dương Phi Tuyết vội vàng nói: "Cha đang chính trực tráng niên, sao lại già chứ. Là nữ nhi muốn phân ưu cho cha, chuyện lớn không giúp được, chỉ có thể giúp cha làm những việc nhỏ như bưng trà dâng nước mà thôi."

"Bưng trà dâng nước?"

Dương Tư Nột cười, nói: "Con đây là còn hàm ý khác nha!"

Dương Phi Tuyết nói: "Sao cha nói vậy? Nữ nhi không hiểu lắm."

Con không hiểu sao, con rõ ràng còn minh bạch hơn bất cứ ai.

Dương Tư Nột chỉ mỉm cười, ông ta vẫn chưa đến mức so đo với nữ nhi những chuyện này.

Dương Phi Tuyết lại nói: "Phụ thân, cha cảm thấy Hàn Nghệ này thế nào?"

Ánh mắt Dương Tư Nột tràn ngập hoang mang nói: "Tuổi tác và xuất thân của hắn không tương xứng với tài trí."

Câu này nghe ra có chút trúc trắc.

Dương Phi Tuyết ngẩn người một lát mới hiểu ra, nói: "Cha nói rất đúng, con gái cũng cho là vậy."

Dù sao thì hai chữ cuối cũng là tài trí, chứ không phải ngu xuẩn, nói cách khác Hàn Nghệ đã lấy được sự thừa nhận của Dương Tư Nột, Dương Phi Tuyết lại nói: "Vậy cha cảm thấy kế hoạch của hắn thế nào?"

Dương Tư Nột nói: "Biện pháp của hắn quả thật đáng để thử một lần, quan trọng là ở chỗ con người hắn. Ta nghi ngờ chuyện Vương gia bị lừa lần trước cũng do hắn thao túng phía sau."

Dương Phi Tuyết vội vàng nói: "Việc này không phải do hắn làm."

Dương Tư Nột kinh ngạc nói: "Sao con lại chắc chắn như vậy?"

Dương Phi Tuyết nói: "Bởi vì hắn sẽ không gạt con nha, chẳng phải con đã nói với phụ thân sao, lần trước hắn lợi dụng con chó kia gạt tiền của con, sau đó cũng chủ động thành khẩn với con đó."

Có điều nàng chỉ nói làm sao quen biết Hàn Nghệ thôi, không nhắc đến chuyện Thiên Tế Tự. Sở dĩ nàng không đề cập tới, vẫn vì hi vọng bảo vệ Hàn Nghệ, dù sao thì chuyện lần trước khiến mặt mũi Dương gia bọn họ bị quét sạch, nàng có thể thông cảm, không có nghĩa là Dương Tư Nột cũng có thể thông cảm.

Dương Tư Nột cười nói: "Tuyết nhi, đây là hai việc khác nhau."

Dương Phi Tuyết nói: "Nhưng đối với hắn mà nói lại là một chuyện nha, lừa gạt con gái Thứ Sử, tội danh này cũng không nhỏ đâu."

Phải, câu này rất có đạo lý, nhưng Dương Tư Nột lăn lộn quan trường nhiều năm như vậy, sao có thể không hiểu mấu chốt trong đó, nghĩ bụng, nữ nhi này của ta thật sự rất giống mẫu thân nó, tâm địa nhân hậu thiện lương, không biết lòng người hiểm ác, nói: "Xét theo phân tích và phản ứng của hắn đối với cả vụ án này, hắn tuyệt đối có năng lực bày kế vụ án Vương gia. Hơn nữa cha từng phái người đi điều tra hắn, dân chúng Mai thôn đều nói hắn ra ngoài làm ăn kiếm được không ít tiền, nhưng trước sau cha cũng không tra ra được rốt cuộc hắn đang làm ăn gì, vậy con nói xem tiền của hắn từ đâu mà có?"

"Việc này con không có hỏi."

Dương Phi Tuyết nói: "Có lẽ hắn chỉ làm chút buôn bán nhỏ bên ngoài, cha cũng không nhất định sẽ điều tra ra. Nếu cha đã hoài nghi hắn, thì vừa rồi nên hỏi hắn nha!"

"Cha đương nhiên hỏi rồi."

"Vậy hắn nói thế nào?"

Dương Tư Nột nói: "Hắn phủ nhận."

Dương Phi Tuyết lập tức nói: "Thì đúng thế mà!"

Thử hỏi ai sẽ thừa nhận mình gạt người chứ, Dương Tư Nột đối diện với nữ nhi ngốc này cũng dở khóc dở cười, nói: "Tuy rằng hắn trả lời vô cùng bình tĩnh, nhưng nhìn vào những lời nói trước đó của hắn, thì thời điểm trả lời vấn đề này, hắn hình như thiếu chút lòng tin. Cha trước sau vẫn cảm thấy vụ án Vương gia, Thẩm gia bị lừa nhất định có quan hệ rất lớn với hắn, hơn nữa vụ án này nhất định có sơ hở tồn tại, đặc biệt là trước mặt cha."

Dương Phi Tuyết nghe cha nói chắc chắn như vậy, trên mặt không khỏi hiện lên mấy phần nghi hoặc, nghĩ bụng, nếu hắn dám lừa ta, ta nhất định không tha cho hắn, nói: "Nếu đã như vậy, sao cha lại thả hắn đi."

Dương Tư Nột cười nói: "Chính là vì thế, mới khiến cha sinh ra vài phần tín nhiệm với hắn."

Dương Phi Tuyết nghe xong mà không hiểu ra sao.

Dương Tư Nột nói: "Tuy rằng cha nói chuyện với hắn không nhiều, nhưng cũng nhận ra hắn là người tâm tư kín đáo, thử hỏi người như vậy sao lại không nghĩ đến chuyến này sẽ khơi dậy hoài nghi của ta đối với hắn chứ. Nếu cha là hắn, cha nhất định sẽ từ chối yêu cầu của con, việc này rất dễ từ chối, một câu năng lực có hạn là được, hắn không giúp được cũng là bình thường, hắn giúp được ngược lại mới bất thường. Nhưng bất kể thế nào thì hắn cũng đã đến rồi, kỳ thật chuyện này trừ phi ta nguyện ý, bằng không hắn không chiếm được một chút tiện nghi nào, bởi vậy có thể thấy hắn thật sự là muốn đến báo ân, đây chính là nguyên nhân cha thả hắn đi."

Dương Phi Tuyết sửng sốt, nàng tuy thông minh, nhưng vẫn rất đơn thuần, làm sao có thể nghĩ nhiều như vậy được, nhưng nghe cha nói Hàn Nghệ chỉ đơn thuần là đến báo ân, thì trong lòng lại âm thầm vui mừng, nếu hắn thật sự có thể giúp nhà ta tìm được Bồ Tát vàng, thì cho dù hắn gạt ta, thì...thì ta cũng tha thứ cho hắn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Lang Trảo
29 Tháng một, 2022 20:51
Được thấy có Lĩnh Nam gì đó thì phải
mafia777
27 Tháng một, 2022 21:54
Mấy bạn đọc truyện của mình thấy chỗ nào còn lỗi chính tả thì báo mình nha, lỗi nhỏ cũng dc, dấu sắc nhầm thành dầu huyền cũng được.
AlaskaPA
27 Tháng một, 2022 15:07
truyện hay vậy sao giờ mình mới thấy nhỉ
Hieu Le
23 Tháng một, 2022 12:01
đánh dấu
Mèo Đen
22 Tháng một, 2022 12:20
Dịch giả đúng chuẩn là hồi sinh cả bộ này luốn ấy, bộ này cũng phải ra 5 năm rồi, cũng có cv full, nhưng chả mấy ai đọc cả. Giờ đọc bản dịch này mới biết truyện hay như vậy
Cauopmuoi00
22 Tháng một, 2022 06:40
bộ này convert full r hơn 2k1c ae nào đói thì đọc tạm bởi cv đọc khá ổn
Ốc rạ
22 Tháng một, 2022 04:46
Lịch sử ơi.
Twed
22 Tháng một, 2022 02:48
đường chuyên là truyện gì thế
Twed
22 Tháng một, 2022 02:47
đọc sơ khá hay với 7 chương đầunể nhất là bạn dịch tốt quá... mình vào đọc cũng là nhờ đoạn tóm tắt của bạn.
PizzaHaha
16 Tháng một, 2022 17:25
tác này viết vừa hài vừa tình cảm, không viết ngôn tình hơi phí
mafia777
15 Tháng một, 2022 17:03
Tối sẽ có nha
The Becks
15 Tháng một, 2022 14:53
Sao mãi chưa có chương nhỉ
DragonRush
13 Tháng một, 2022 13:32
đỉnh thật sự, dù chưa biết về sau tác viết thế nào, nhưng đọc tới chương hiện tại đã đủ để gọi nó là siêu phẩm rồi
Nghiant
10 Tháng một, 2022 19:57
nope, m không muốn spoil chứ về sau hạ trí người thời xưa kinh :v
Le Van Phap
10 Tháng một, 2022 17:14
về sau càng hay
Nghiant
10 Tháng một, 2022 13:02
bộ này đoạn đầu đọc còn được về sau thì...
Lôi Linh
09 Tháng một, 2022 16:00
Khéo còn hay hơn Đường Chuyên, tiếc là còn ít chương quá
DoranNational
08 Tháng một, 2022 11:54
lên chương lâu vậy đạo hữu ơi
mafia777
04 Tháng một, 2022 13:44
Lên là lên!
Sara BaBa
03 Tháng một, 2022 11:11
Cầu chương mới!!!
cu te phô mai que
01 Tháng một, 2022 12:47
đói thuốc sắp chết roài, bạo chương đi thớt
mafia777
01 Tháng một, 2022 12:25
Happy new year mọi người!
dubui970
01 Tháng một, 2022 00:06
cổ nhân không ngu nhưng bạn ngu. Ăn trộm đâu ra, người ta là lừa đảo chuyên nghiệp
hoangbott
31 Tháng mười hai, 2021 01:32
Truyện đọc đến giờ khá hay. Bản dịch chất lượng
Đức Trong
30 Tháng mười hai, 2021 14:52
hết chương ròi , thuốc đâu -.-
BÌNH LUẬN FACEBOOK