Mục lục
[Dịch] Thanh Niên Nhàn Rỗi Ở Đường Triều (Đường Triều Tiểu Nhàn Nhân)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Những thương nhân này vốn dĩ khi nghe Hàn Nghệ giải thích cặn kẽ về bản đồ quy hoạch kia, thì thật ra trong lòng đều rất hài lòng. Thế nhưng bọn họ tuyệt đối không hề ngờ tới, Hàn Nghệ lại lấy ra một bản hợp đồng như vậy cho bọn họ.

Quản như vậy không khỏi cũng quá nhiều rồi.

Đã nói là tự do mà.

Ngoài ra còn có vấn đề giá cả, tiền thuê đều cao hơn hai chợ kia.

Bọn họ hi vọng có thể 'Hảo hảo' giao lưu cùng Hàn Nghệ, để giảm giá này xuống thêm chút nữa.

Nhưng Hàn Nghệ không thể hiện ra thiện ý đàm phán nào cả, hoặc là tuân thủ, hoặc là cút.

Lựa chọn vô cùng đơn giản.

Kỳ thật ngay từ ban đầu, Hàn Nghệ chưa bao giờ định vị mình là một thương nhân, hắn xem mình là một người khống chế, một người chế định quy củ, chứ không chỉ là một người tham dự. Tất cả những thứ hắn làm, không phải là vì muốn kiếm nhiều tiền, mà là muốn tạo ra ra một thị trường hoàn mỹ.

Căn cứ vào sự chênh lệch hiện nay giữa hắn và những thương nhân này, hắn cảm thấy không có bất cứ lý do gì để phải nghe theo đề nghị của bọn họ. Cá nhân hắn cho rằng, chỉ bằng vào chút ít kỹ xảo buôn bán gà mờ của các ngươi, thì đừng có ở đây múa rìu qua mắt thợ, các ngươi thì hiểu cái gì gọi là thị trường sao? Cứ dựa theo ta nói mà đi làm là được.

Ngữ khí vô cùng cường ngạnh.

Nhưng kỳ quái là, mặc dù Hàn Nghệ đã nói như vậy rồi, nhưng vẫn không có ai rời đi.

Đây đêu là vì sau khi trải qua thời gian dài tích súc khôi phục những năm Trinh Quán, kinh tế của Đại Đường đã bắt đầu hồi sinh, mà hai chợ lại không có bất kỳ thay đổi nào, đã sắp chứa không nổi một đô thị kinh tế lớn tầm vóc quốc tế. Kỳ thật các thương nhân cũng bức thiết cần một thị trường mới, hẻm Bắc cũng có thể nói là sinh ra đúng thời..

Đương nhiên, Hàn Nghệ cũng không để cho bọn họ lập tức ký hợp đồng. Sau khi giới thiệu xong, thì lại sai người dẫn bọn họ đi tham quan hẻm Bắc.

Lúc Hàn Nghệ quy hoạch hẻm Bắc, cũng đã nghĩ kỹ sẽ đưa những mặt hàng gì vào rồi. Hàng hóa chủ yếu ở các cửa hàng mặt tiền, đều là mặt hàng cần thiết thông thường cho giới quý tộc và địa chủ, mặt hàng quá mức xa xỉ thì trước mắt hắn vẫn không có ý định đưa vào, cho nên trang hoàng của những cửa hàng này đều có có mục tiêu cụ thể cả. Ví dụ như cửa hàng phục sức của Trịnh Thiện Hành, bên trong còn có phòng thử quần áo. Chứ nếu đặt nó ở trong tiệm bán lương thực, vậy chẳng phải lãng phí phòng thử quần áo sao. Hắn đã quy hoạch nơi này tuyệt hảo, chỉ cần đưa hàng hóa vào là có thể mở cửa hàng.

Đương nhiên, điều này cũng nói lên không có bất kỳ tự do sửa đổi nào.

Cửa hàng gì, an bài ở vị trí nào, đây đều là có chủ đích cả, không thể đem cửa hàng bán hoa đặt ở bên cạnh tiệm bánh bao, vậy hoa tươi kia đều sẽ nhiễm mùi bánh bao cả.

Tuy ở phương diện lựa chọn cửa hàng thì không có tự do gì. Nhưng bất kể nói thế nào, trang hoàng mặt tiền cửa hàng ở hẻm Bắc đều là là dùng bố cục vượt thời đại, lợi dụng hợp lý từng tấc đất một. Tuy so với hai chợ thì nhỏ hơn nhiều, nhưng lại cho người ta cảm giác không nhỏ, hơn nữa thiết kế thiết kế chuyên môn cho từng mặt hàng đã đạt tới mức khiến người ta kinh ngạc.

Dựa vào những thiết kế này, giá trị của khoản phí trang hoàng tuyệt đối là hợp lý.

Ngay lúc một đám thương nhân đang tham quan hẻm Bắc, thì đột nhiên bên ngoài lại tới một đám người, mặc phục sức dị tộc, lông tóc sậm màu, nhìn tựa như người Ba Tư.

Những thương nhân này đều đưa mắt nhìn qua.

"Các ngươi nhìn kìa, đó không phải là Rama Sayyid sao?"

"Gã tới nơi này làm gì?"

"Còn có thể làm gì, tên thương nhân Ba Tư xảo trá này chắc chắn là đến buôn bán gì đấy."

"Này, tiểu ca, Phượng Phi Lâu các ngươi cũng có lui tới làm ăn với Rama Sayyid sao?"

"Dạ, cái này chúng ta cũng không biết."

.

Hàn Nghệ cũng không có đi cùng bọn họ tham quan, chủ yếu là không muốn những thương nhân kia có ý niệm giảm giá, chứ nếu hắn đi, những thương nhân kia chắc chắn sẽ lại ép giá, kén cá chọn canh. Dù sao hắn cũng đã không có ý định đàm phán với bọn họ, vì thế dứt khoát không đi, ngồi ở hậu viện thưởng thức trà thơm, vừa rồi nói nhiều quá, miệng có hơi khô.

Mà Lưu Nga cũng khẽ thở phào. Vừa rồi nàng vẫn luôn lo lắng Hàn Nghệ sẽ lại nói ra gì đó kinh người, đắc tội hết những thương nhân này. Tuy Hàn Nghệ vẫn rất cường thế, nhưng ít ra cũng không làm loạn, như vậy là nàng đã hài lòng rồi, quay qua hỏi Hàn Nghệ: "Hàn tiểu ca, ngươi cho rằng bọn họ có ký hợp đồng với chúng ta không?"

Nói thật, trong lòng nàng vẫn rất thấp thỏm, đặc biệt sau khi nhìn thấy phần hợp đồng mà Hàn Nghệ viết ra kia, thì càng thêm lo lắng. Bởi vì điều kiện trong đó quá nhiều, thật sự là Phượng Phi Lâu hoàn toàn làm chủ đạo.

Nhưng điều kiện hà khắc của hẻm Bắc không giống với hai chợ kia. Tất cả điều khoản của hẻm Bắc là để phục vụ buôn bán, mà hai chợ kia thì là nhằm vào trị an, thích hợp với phương diện chính trị, hết thảy quy củ đều căn cứ theo chính sách của triều đình, kế đó mới là thương nhân. Trọng điểm của hai bên không giống nhau, nói chung, đến hẻm Bắc buôn bán vẫn tự do hơn rất nhiều.

Hàn Nghệ cười nói: "Hôm nay không ký hợp đồng với chúng ta, thì nửa năm sau bọn họ nhất định sẽ thấy hối hận. Đến lúc đó bọn họ nếu muốn tiến vào hẻm Bắc chúng ta, thì nhất định phải trả giá gấp ba. Lưu tỷ, tỷ không nên xem chúng ta là kẻ đi cầu người khác, mà nên xem chúng ta là người được người khác tới cầu. Loại tình huống thế này sẽ tiếp diễn trong cuộc đời tỷ, bởi vì càng về sau người tới cầu chúng ta sẽ ngày càng nhiều. Chúng ta nhất định phải làm cho bọn họ hiểu một điều trước khi ký kết hợp đồng, đó là ở đây là do chúng ta định đoạt."

Lưu Nga mỉm cười gật đầu, trong lòng lại thầm kinh ngạc, đây thật sự là lời của một người chưa đến 20 tuổi nói ra sao.

Phải biết rằng những thương nhân kia đều là một đám cáo già đó, nhưng mới vừa rồi khi đàm phán, Hàn Nghệ rõ ràng là ở thế áp đảo, phản bác hết những lời phàn nàn của họ, khiến họ họ á khẩu không trả lời được.

Đúng lúc này, có một hạ nhân đi đến, nói: "Tiểu Nghệ ca, Lưu tỷ, bên ngoài có một thương nhân Ba Tư tên là Rama Sayyid cầu kiến."

"Rama Sayyid?"

Lưu Nga lập tức cả kinh.

Hàn Nghệ kinh ngạc nói: "Tỷ kinh ngạc như vậy làm gì, không phải là tình nhân cũ của tỷ đó chứ?"

"Ngươi nói lung tung gì đó."

Lưu Nga phì một tiếng, lại nói: "Rama Sayyid này khó lường đó!"

Hàn Nghệ tò mò hỏi: "Là sao?"

"Gã là một thương nhân lớn tới từ Ba Tư, rất nổi tiếng ở Trường An chúng ta, ngay cả hoàng thất cũng mua son phấn, hương liệu từ chỗ bọn họ."

"Lợi hại như vậy?"

"Thật đó, nếu ông ta có thể tới chỗ chúng ta buôn bán, vậy sẽ có chỗ tốt rất tốt đối với thanh danh hẻm Bắc chúng ta."

Hàn Nghệ nghiêng mắt nhìn Lưu Nga, nói: "Lưu tỷ, tỷ có biết hiện tại tỷ giống cái gì không?"

Lưu Nga kinh ngạc nói: "Giống gì?"

Hàn Nghệ nói: "Giống như một người con gái hướng lên trời cầu có bồ, và trời cao đã thỏa mãn yêu cầu này của tỷ."

Lưu Nga ngẩn người, ngược lại hạ nhân kia thì phản ứng trước, phốc một tiếng, sau đó liền ngậm chặt miệng lại.

"Hàn tiểu ca, ngươi đúng... đúng là quá vô sỉ đó."

Lưu Nga tức ngực, trực tiếp mắng.

Hàn Nghệ thì coi đó là một lời khích lệ, cười ha hả, quay sang hạ nhân đang sắp nín cười không được kia, nói: "Mời ông Ranma gì đó vào đi."

"Vâng."

Lưu Nga lại rối rắm nói: "Là Rama Sayyid."

"Phải phải phải, là Rama Sayyid."

Hàn Nghệ cười ha hả nói.

Qua một lát, chỉ thấy có 5 người từ bên ngoài tiến vào, người dẫn đầu mặc trang phục tơ lụa, dáng người khôi ngô, mũi cao mắt sâu, trên mặt nuôi một bó râu quai nón to màu cà phê, không cần nghĩ cũng biết, người này nhất định là Rama Sayyid. Mà ở bên người ông ta, thì có 4 hạ nhân đi theo, trên tay mỗi người đều cầm lễ vật.

Hàn Nghệ đứng dậy đón chào, chắp tay nói: "Rama tiên sinh quang lâm, thật đúng là rồng đến nhà tôm a."

Rama Sayyid ra hình ra dáng chắp tay, nhưng vẻ mặt đầy nghi hoặc, nói: "Xin hỏi các hạ là?"

Hàn Nghệ cười nói: "Tại hạ là Hàn nghệ."

Rama Sayyid ngẩn ra, không khỏi đánh giá lại Hàn nghệ, nói: "Ngươi chính là đông chủ của Phượng Phi Lâu này."

Hàn Nghệ nói: "Đúng vậy."

Rama Sayyid sửng sốt một hồi lâu, mới nói: "Thật không nghĩ tới Hàn đông chủ lại trẻ tuổi như vậy."

"Rama Sayyid tiên sinh, ở trung nguyên chúng ta có một câu thế này, đừng trông mặt mà bắt hình dong."

Hàn Nghệ nửa đùa nửa thật nói một câu, sau đó đưa tay nói: "Mời vào trong."

"Hàn đông chủ thật là dí dỏm."

Rama Sayyid cười ha hả, sau đó cũng đưa tay nói: "Mời."

Mấy người cùng đi vào phòng ngồi xuống.

Rama Sayyid hơi khom người về phía trước, nói: "Rama mạo muội bái phỏng, nếu có chỗ quấy rầy, mong Hàn đông chủ thứ lỗi, đây là chút lễ mọn, để thể hiện thành ý."

Ông ta ở Trường An này cũng đã không ít năm, nói tiếng Hán cũng vô cùng thông thạo.

Bốn hạ nhân phía sau ông ta lập tức đưa lễ vật trong tay lên.

Hàn Nghệ đầu tiên là ra hiệu cho Lưu Nga bảo người thu lấy lễ vật, sau đó lại hướng tới Rama Sayyid nói: "Nếu Rama tiên sinh là đến vì chuyện tìm kiếm hợp tác, thì đó chính là sai sót của chúng ta, là chúng ta đã không chiếu cố chu toàn."

Rama Sayyid nói: "Hàn đông chủ nói không sai, hôm nay ta đến đây chính là muốn hợp tác cùng các vị."

Lưu Nga lúc này phản ứng cực nhanh, vội vàng nói: "Vậy thì thật xin lỗi. Nếu ta biết Rama tiên sinh cũng có ý này, chúng ta nhất định sẽ phái người đưa thiệp mời tới cho Rama tiên sinh rồi."

Rama Sayyid xua tay nói: "Lưu nương tử nói lời khách khí rồi, gần đây ta mới đến Trường An, trước đó vẫn chưa từng giao thiệp với quý vị, vì vậy quý vị không mời ta cũng là hợp tình hợp lý."

Hàn Nghệ cười nói: "Nhưng bất kể nói thế nào, chúng ta đều có trách nhiệm, buôn bán không phải đều là thi hét to sao, sao có thể ngồi trong nhà đợi khách nhân đến. Việc này đúng là chúng ta làm không tốt. Lưu tỷ, tỷ mau cho người ta đưa bản đồ quy hoạch của chúng ta tới đây, ta phải hảo hảo giảng giải một chút cho Rama tiên sinh về quy hoạch của hẻm Bắc của chúng ta."

Lưu Nga còn chưa kịp gật đầu, Rama Sayyid đã lên tiếng: "Không vội, không vội, trước khi ta tới nơi này, cũng đã phái người nghe ngóng về kế hoạch của Hàn đông chủ, nó làm ta cảm thấy bội phục sâu sắc, làm ta tràn đầy chờ mong đối với sự hợp tác của chúng ta. Nhưng trước đó, ta có một đề nghị, cái này liên quan trực tiếp đến việc hợp tác của chúng ta."

Hàn Nghệ cười nói: "Mời nói."

Rama Sayyid nói: "Ta hi vọng ta có thể trở thành thương nhân Ba Tư duy nhất ở hẻm Bắc các ngươi."

Hàn Nghệ sửng sốt, nói: "Nếu ta không lý giải sai, ý của Rama tiên sinh chính là sau này hẻm Bắc chỉ cho hàng hóa của một thương nhân Ba Tư duy nhất là ngài bán."

Rama Sayyid cười nói: "Hàn đông chủ quả là người thông minh, ta chính là có ý này."

Hàn Nghệ lắc đầu nói: "Thật có lỗi, ta không thể đồng ý."

Rama Sayyid có lẽ không nghĩ tới Hàn Nghệ sẽ từ chối dứt khoát như vậy, còn ngẩn ra một hồi, mới nói: "Nếu Hàn tiểu ca chịu đồng ý, chúng ta có thể trả tiền thuê gấp đôi."

Lưu Nga nhìn Hàn Nghệ, trong mắt lấp lóe ánh sao, dường như hi vọng Hàn Nghệ có thể đồng ý.

Nào biết Hàn Nghệ lại nói: "Đừng nói là gấp đôi, cho dù là gấp mười, ta cũng sẽ không đồng ý."

Rama Sayyid kinh ngạc hỏi: "Vì sao? Hàng hóa của ta là thượng đẳng, là tốt nhất đấy, ngay cả hoàng thất Đại Đường các ngươi cũng dùng son phấn và hương liệu của ta. Nếu chúng ta có thể tới nơi này mở cửa tiệm, sẽ giúp các ngươi hấp dẫn rất nhiều khách nhân."

Hàn Nghệ cười dài nói: "Một khi đã như vậy, ông cần gì phải tới nơi này mở cửa tiệm nữa, ông hẳn là cũng có cửa hàng ở hai chợ mà."

Rama Sayyid không lên tiếng.

Hàn Nghệ nói: "Nếu ta đoán không sai, ông xem trọng chính là 'Ngày phụ nữ', bởi vì hàng hóa của ông hơn phân nửa đều là để phục vụ nữ nhân."

Lưu Nga bừng tỉnh đại ngộ, trong lòng hết sức kinh ngạc. Nàng không hề ngờ tới, vừa rồi nàng chỉ là tùy tiện nói một câu, mà Hàn Nghệ đã đoán được dụng ý của Rama Sayyid.

Rama Sayyid nói: "Cho dù là thế, chúng ta có thể trả gấp đôi tiền thuê, hơn nữa còn có thể nhượng bộ ở các phương diện khác, buôn bán không phải là để kiếm tiền sao, ta không thể nghĩ ra được vì sao Hàn đông chủ lại từ chối lời đề nghị của ta."

Hàn Nghệ cười nói: "Rama tiên sinh nói không sai, mà việc ta từ chối đề nghị của ông, mục đích cũng chính là để kiếm tiền. Ta thấy Rama tiên sinh cũng không phải là người quanh co lòng vòng, ta nói thẳng nhé. Nếu hẻm Bắc chúng ta chỉ có một cửa hàng bán hương liệu phấn son, như vậy bán giá bao nhiêu, toàn bộ sẽ do ông định đoạt, không có bất kỳ kẻ nào cạnh tranh với ông. Nhưng nếu có mấy cửa hàng cùng cạnh tranh, giá cả nhất định sẽ thấp xuống, như vậy khách hàng tới hẻm Bắc của ta sẽ mua được hàng họ thích với giá thấp hơn, dẫn tới sẽ có nhiều khách nhân tới đây hơn, từ đó hẻm Bắc mới có thể náo nhiệt hơn.

Hơn nữa tôn chỉ của hẻm Bắc chúng ta, chính là tự do mậu dịch, ta hi vọng hẻm Bắc tràn đầy cạnh tranh, mà không phải là một nhà độc đại, như vậy sẽ cực kỳ bất lợi đối với chúng ta. Đúng, ông có thể trả cho ta tiền thuê gấp đôi, nhưng chúng ta vẫn có thể tăng tiền thuê lên mà. Mặt khác, nếu hàng hóa của Rama tiên sinh đúng là tốt nhất, vậy thì cần gì phải lo lắng người khác cạnh tranh với ông cơ chứ?"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
santiclub
21 Tháng tư, 2023 13:07
Những thằng như chú chắc vừa qua nước ngoài đã đếch biết làm cái gì để sống rồi, chứ đừng nói tự dưng xuyên không vào một thời đại khác. Coi truyện main bá quá riết quen rồi, nên đòi hỏi cái gì main cũng phải biết, làm cái gì cũng dễ như ăn cám, bước ra đời đấm nhau bương chải đi rồi thấy đời nó đếch như truyện đâu.
Hieu Le
12 Tháng tư, 2023 17:20
Tình huống những chương đầu gượng ép thế, N9 có khả năng lừa đảo hàng triệu USD mà ứng biến trước tình huống xa lạ như vô trí vậy! Không đặt vấn đề hiểu rõ tình cảnh của bản thân lên trước mà cứ gào lên, ngay cả kỹ năng đọc biểu cảm của người khác cũng bị vứt! Lừa đảo này có đồng đội mang bay à?!
AutoRetart
09 Tháng tư, 2023 16:22
main khá độc đáo đấy chứ, tính hơi dị dị nguyên tắc, nhưng mà cơ bản là khôn vãi lúa, về sau nó còn chơi thương trường và lập ngân hàng nữa kìa, ko phải tác giả nào cũng viết dc về chiến tranh tiền tệ như tác giả này đâu.
zinzan
07 Tháng tư, 2023 11:27
Mới tu đến 150 chap. Cơ bản mà nói thì cũng là truyện hay. Ngoài từ ngoài bày mưu tính kế lừa gạt thì tự ngược hoặc trên con đường tự ngược. Chỗ này khá là hàng trí cho nvc là người bày mưu chuyên nghiệp lừa đảo. Nếu tác làm nhân vật phụ có đất diễn hơn tí thì oki, chứ nguyên dàn Dương gia thấy hàng trí quá, đọc cứ thấy nvc là hơn hẳn cổ nhân ấy, người thời nào có cách giải quyết thời ấy, cứ áp tiêu chuẩn hiện đại vào thì khá là ... Thôi thì dù sao truyện kết cấu oki hơn nhiều nhiều cùng thời và ăn liền bay giờ rồi. Bản dịch hay
Lycanrockk
04 Tháng tư, 2023 13:23
1 năm rồi quay lại dc thêm 50c, ko đã them tí nào
HaiTôm
01 Tháng tư, 2023 19:35
mé main sợ vợ vãi
basic123
29 Tháng ba, 2023 11:48
Bố cục truyện khá rộng nhưng không ngợp, dẫn dắt cũng khá hay
AFCsocola
29 Tháng ba, 2023 11:45
ông này dịch siêu thật, đọc mướt ghê
DodoPizza
19 Tháng ba, 2023 16:49
đó gọi là nhiễm cv đó, hồi trước ta còn phải bỏ cả triệu ra mua full bộ này để đọc, không biết sao dạo này lão chủ thớt tuồn ra ít chương cho ae đọc đó.
Hieu Le
18 Tháng ba, 2023 23:24
đọc cv quen giờ đọc dịch thấy ngượng ngượng sao á :))
DellQuen
09 Tháng ba, 2023 13:18
hay hay, có cái để cày mấy ngày tới rồi
highq456
09 Tháng ba, 2023 11:46
Lâu lắm rồi mới tìm được một bộ đỉnh vl, có điều ngắn qua chưa bỏ thèm
thayboi001
26 Tháng hai, 2023 10:55
Dịch nhảm vcc
Hieu Le
10 Tháng một, 2023 16:49
Hay hay
Thanh Son
15 Tháng mười hai, 2022 13:36
Hi
Hoàng Minh
06 Tháng mười hai, 2022 12:24
ngoài sáng trong tối gì cũng toàn phe boss, lý trị, chiêu nghi, vô kỵ, thế này không lên chức nhanh sao được
Hoàng Minh
04 Tháng mười hai, 2022 17:49
truyện ra chậm nhỉ
Hieu Le
18 Tháng mười một, 2022 01:14
t cũng thấy đọc cv hay hơn dịch, cv nhiều khi dễ hiểu với sát nghĩa hơn nữa
Le Van Phap
14 Tháng tám, 2022 20:40
Táo bón giai đoạn cuối, chắc phải thông đít mới thêm chưong đc
Lê Thương
13 Tháng tám, 2022 17:03
ok
Twed
01 Tháng tám, 2022 12:09
đang hay. cảm ơn các bạn đã dịch.
khanhdeptrai95
25 Tháng bảy, 2022 13:13
Truyện hay, hôm bữa đói quá qua convert đọc mà nuốt ko trôi :( Bị thích thể loại yy main chính hơn ng như này, mà sau Cực phẩm gia đinh thì chả thấy có bộ nào mà đọc nữa :(
MLXG2017
20 Tháng bảy, 2022 09:50
Chấm câu lung ta lung tung, không biết dùng chấm phẩy với chấm than à!?
Hieu Le
06 Tháng bảy, 2022 23:37
Đọc mấy chương thấy cũng được nên e kiếm bản cvt đọc đây, chứ bản dịch nuốt không trôi. Góp ý một chút với dịch giả là nên tham khảo thêm tiểu thuyết truyền thống để xem cách người ta sử dụng ngữ pháp, nhất là mấy bộ dịch từ nước ngoài ý. Không chỉ ngữ pháp mà còn nhiều cái nữa, chứ thế này thì bác để bản dịch nghĩa có khi còn hay hơn dịch.
Mạnh Mạnh
02 Tháng bảy, 2022 01:00
²⁶⁴ sao mà Như đàn bà thế tự để chui lại cho người ta nắm.nhiều chỗ đọc ức chế quá
BÌNH LUẬN FACEBOOK