"Mẫu Đơn tỷ, chúng đệ phải về rồi."
"Ừm, cảm ơn mọi người."
"Hi hi, không có gì, chỉ là tiện tay giúp thôi mà, mai chúng ta lại đến giúp tỷ dọn dẹp."
"Được."
"Mẫu Đơn tỷ, vậy ngày mai gặp lại nhé."
"Ngày mai gặp."
"Đi thôi, đi thôi, đệ nói nhiều quá."
"Hi hi, Tiểu Nghệ ca à, Tiểu Béo không nói nhiều thì làm sao có thể diễn tiểu phẩm."
"Đúng đấy, đúng đấy, mọi người nói đúng, nói nhiều cũng là một loại bản lĩnh đấy, người không thể nói chuyện mà không có tính toán gì hết nha."
"Xem bộ dáng của đệ kìa, còn bày đặt chém gió nữa."
"Hứ, vốn dĩ là vậy mà, Tiểu Dã, đệ có ghét nghe ta nói chuyện không?"
"Không ghét."
"Mộng Nhi tỷ, tỷ thì sao?"
"Ta cũng không ghét."
"Hàn đại ca, huynh nghe thấy chưa?"
"Rồi rồi rồi, ta biết sai rồi, được chưa?"
"Hi hi."
Nguyên Mẫu Đơn đứng trong cốc, dưới ánh hoàng hôn mỹ lệ, nhìn đám người Hàn Nghệ dần dần khuất bóng, nghe được từng tiếng cười của bon họ, không khỏi toát ra ánh mắt hâm mộ.
"Ủa bữa tối hôm nay hình như phong phú hơn bình thường nhiều nha."
Hàn Nghệ trở lại Lục Ba các, nhìn thấy bữa cơm tối được đưa tới, thấy thịt cá phong phú hơn bình thường, không khỏi sinh lòng tò mò, thế là liền hỏi thái giám đưa cơm tới.
Tên thái giám kia nói: "Là thế này, đêm qua, sau khi ngự y chẩn đoán bệnh, thì phát hiện Võ Chiêu Nghi đã có thai, bệ hạ rất vui nên đặc biệt dặn dò hôm nay thêm đồ ăn cho mọi người trong cung."
Hàn Nghệ nghe Võ Chiêu Nghi mang thai thì cả kinh, năng lực mang thai của Võ Chiêu Nghi đúng là mạnh nha, đầu năm mới sinh, mà giờ lại mang thai rồi.
Bất quá sinh đẻ tốt cũng chính là ưu thế của nàng, Vương hoàng hậu kia ở trong cung không 10 năm thì cũng 8 năm rồi, nhưng một mụn con vẫn chưa có.
Đứa trẻ này đến thật quá đúng lúc rồi.
Có đứa trẻ này, trên người Võ Mị Nương lại có thêm một lợi thế.
Nhưng điều khiến Hàn Nghệ tò mò, đó là đây chính là thiên đại hỉ sự, theo đúng truyền thống của hoàng thất, thì nên tổ chức một bữa tiệc lớn mới phải, sao lại chỉ âm thầm cho thêm đồ ăn, chỗ này lẽ nào lại có ẩn tình khác.
Đám Hùng Đệ thì không quan tâm nhiều như vậy, có đồ ăn nhiều là tốt rồi, ăn cái đã, dù sao cũng làm việc cả ngày rồi, đều đói lả.
Nhưng mà Hàn Nghệ không thể không quan tâm đến việc này, hôm sau liền đi tìm hiểu một phen.
Hóa ra không phải Lý Trị và Võ Mị Nương không muốn tổ chức tiệc, mà là vì các đại thần cũng không muốn tới chúc mừng Võ Mị Nương.
Kỳ thật vào cái đêm Võ Mị Nương được chẩn đoán là mang thai, thì tin này cũng đã được truyền ra rồi, nhưng Lý Trị cũng không có nói công khai một cách chính thức, hiển nhiên Lý Trị là đang muốn thăm dò phản ứng của các đại thần.
Kết quả là hôm sau khi thượng triều, văn võ toàn triều đều làm như không biết chuyện này, dù sao thì cũng không có một ai nhắc tới.
Bởi vì việc này cũng không phải là một tin tốt lành đối với bọn người Trưởng Tôn Vô Kỵ, nếu chẳng may lại sinh con trai, vậy địa vị trong cung của hoàng hậu càng không được đảm bảo. Bởi vì Vương hoàng hậu vẫn chưa sinh con, đứa con trai duy nhất này lại là nhận nuôi của người khác, là con của Lý Trị và một cung nữ. Cho nên đây là một tin cực kỳ không tốt, chẳng có lý nào bọn họ lại đến chúc mừng, không nguyền rủa đã là nể tình lắm rồi, dù sao Lý Trị cũng không có chứng thật việc này, tất cả chỉ là tin đồn, ta đây xem như không biết là được. Còn nếu như ngươi công khai chính thức, thì chúng ta đành phải trái lương tâm mà chúc mừng một câu.
Toàn bộ phe phái của ông ta nhất định sẽ không thượng tấu chúc mừng.
Mà những người còn lại, hơn phân nữa đều là sĩ tộc, đám sĩ tộc này nặng nhất là lễ pháp. Chưa nói tới Võ Chiêu Nghi xuất thân hàn môn, mà chỉ bằng việc trước đây cô ta từng hầu hạ Lý Thế Dân, thì trong lòng bọn họ cũng đã khinh thường Võ Chiêu Nghi rồi. Họ cũng khịt mũi coi thường việc này, cũng không nguyện ý đi chúc mừng, ngay cả Quốc Cữu Công cũng làm bộ không biết, thì bọn ta cũng làm bộ như không biết.
Những quan viên hàn môn kia nhìn thấy những quý tộc, sĩ tộc này chẳng nói năng gì, thì bọn họ cũng đâu dám lên tiếng. Ngươi muốn đi chúc mừng, chẳng phải là đối nghịch với Trưởng Tôn Vô Kỵ sao.
Lý Trị vừa thấy phản ứng này của quần thần, được thôi, tiệc rượu này cũng chẳng cần tổ chức, miễn khiến cho mình không thoải mái, vẫn là sau khi thượng triều xong rồi, thì mới công bố tin này. Thế là không còn cách nào cả, đám người Trưởng Tôn Vô Kỵ cũng đành liên danh chúc mừng, nhưng cũng chỉ thế thôi.
Sau khi Hàn Nghệ biết được tin này, thì cười sái cả quai hàm, thật đúng là cơ hội tốt trời ban, có cơ hội vỗ mông ngựa tốt như thế mà không đi, thì còn định đợi tới khi nào nữa. Hiện giờ cho dù hắn chỉ tặng một tấm gỗ thôi, thì Lý Trị và Võ Mị Nương cũng sẽ như nhặt được chí bảo.
Hắn không có bất kỳ băn khoăn nào, bởi vì hắn là người của Lý Trị, cũng là người của Trưởng Tôn Vô Kỵ, đồng thời cũng là người của Võ Chiêu Nghi, cho nên hắn căn bản không cần sợ.
Cốp cốp cốp...
Cốp cốp cốp...
Chỉ thấy Hàn Nghệ ngồi chồm hổm ở phía dưới cây tùng trong Lục Ba các, cầm mấy tấm gỗ gõ gõ, hơn nữa hai người Tá Vụ, Đông Hạo cũng đứng một bên giúp bào tấm gỗ.
"Hàn đại ca, huynh đang làm gì đó?"
Hùng Đệ ngồi xổm kế bên Hàn Nghệ, hai tay chống cằm ngây ngô nhìn Hàn Nghệ đang gõ gõ tấm gỗ.
Hàn Nghệ cười nói: "Hiện tại việc này không có quan hệ gì đến đệ, chờ sau này đệ có con trai rồi, đại ca sẽ giúp đệ làm một cái."
"Sinh con trai á."
Hùng Đệ nhíu mày nói: "Nếu chẳng may là con gái thì sao?"
"Ặc, con gái thì cũng làm." Hàn Nghệ trợn trắng mắt.
Hùng Đệ cười ha hả, nói: "Đệ giúp huynh làm một tấm nha."
"Không cần, đệ qua chơi với đám Mộng Nhi đi."
"Dạ."
Hùng Đệ đứng dậy rời đi.
Một lát sau, Lý Nghĩa Phủ đột nhiên đi tới, kẻ này lúc nào cũng giữ bộ mặt tươi cười.
Hàn Nghệ nhìn thấy Lý Nghĩa Phủ, ai u một tiếng: "Khách quý, khách quý nha, Lý Xá Nhân, sao ngài lại tới đây."
Lý Nghĩa Phủ cười nói: "Tại hạ mạo muội đến chơi, không quấy rầy Hàn Ngự sử chứ."
"Nào có, nào có."
Hàn Nghệ mời Lý Nghĩa Phủ ngồi xuống, rồi lại sai Tá Vụ đi gọi ngươi bưng trà nước lên.
Lý Nghĩa Phủ khẽ cười nói: "Hôm nay trong triều cũng không có việc gì, Lý mỗ vốn định ở nhà đọc sách, nhưng nghe bên ngoài có tiếng động, thế nên mới ra ngoài xem sao, nào ngờ là do Hàn Ngự sử đang gõ, thế là tới đây xem một cái."
Gã ở ngay phần đồi phía trên, vừa hay có thể nhìn xuống con suối phía trước Lục Ba các.
Hàn Nghệ vội vàng nói: "Quấy rầy Lý Xá nhân đọc sách rồi, tại hạ thật sự xin lỗi, đợi lát nữa tại hạ sẽ chuyển vào nhà làm."
"Không cần, không cần đâu."
Lý Nghĩa Phủ liên tục xua tay, nói: "Nếu có tâm đọc sách, thì dù là ở phố xá náo nhiệt cũng có thể đắm chìm trong đó, vừa hay lúc nãy ta cũng xem mệt rồi."
Nói tới đây, gã dừng một chút, lại nói: "À, thiếu chút nữa ta quên gửi lời chúc mừng đến Hàn Ngự sử, mặt khác, cũng cảm ơn đêm đó Hàn Ngự sử đã cứu mạng."
Hàn Nghệ nói: "Không dám, không dám, đổi lại bất kỳ ai cũng sẽ làm như vậy thôi, có điều tại ha mới vào quan trường, vẫn hi vọng Lý xá nhân có thể chiếu cố nhiều hơn."
Ta chiếu cố ngươi à, ta dù có 9 cái mạng thì cũng không dám chiếu cố ngươi đâu. Lý Nghĩa Phủ cười nói : "Hàn Ngự sử nói quá lời, ta chẳng qua chỉ là một tiểu quan chuyên viết thánh chỉ, quyền lực còn không bằng Hàn Ngự sử, thật sự không đáng nhắc tới, không đáng nhắc tới."
Nói xong, gã khẩn trương nói sang chuyện khác: "Đúng rồi, Hàn Ngự sử này, ngài đang làm gì đấy?"
Hàn Nghệ cũng chỉ là thuận miệng nói chuyện, dù hắn có 9 cái mạng thì cũng không dám dựa vào Lý Nghĩa Phủ nha. Đúng là chướng mắt mà, cười nói: "Ta đang làm xe nôi."
"Xe nôi?"
Lý Nghĩa Phủ sửng sốt.
Hàn Nghệ à một tiếng, nói: "Đây là thứ hôm qua ta mới nghĩ ra, là xe chuyên dụng cho trẻ nhỏ."
Lý Nghĩa Phủ ồ một tiếng thật dài, đôi mắt đảo một cái, cười nói: "Vậy thì đúng là cần chúc mừng, chúc mừng."
Hàn Nghệ nói: "Chúc mừng cái gì?"
Lý Nghĩa Phủ nói: "Chẳng lẽ không phải là phu nhân ngài đã mang thai sao?"
Ngươi cứ hỏi thẳng là được, ta cũng là người thành thật, cũng chẳng thèm giấu ngươi, hà tất phải thử nhau. Hàn Nghệ cười nói: "Lý xá nhân nói đùa, tại hạ và nương tử đã không gặp cả năm. Nếu nàng ấy thật sự mang thai, vậy ta cũng phải tặng xe, mà là tặng hai con dao rồi."
Lý Nghĩa Phủ nghe vậy cười ha hả, nói: "Xin lỗi, thật xin lỗi, là ta nghĩ lung tung rồi."
Nói xong, gã lại hỏi: "Vậy ngài làm xe nôi này là để...?"
Hàn Nghệ ra vẻ kinh ngạc nói: "Không phải là Võ Chiêu nghi mang thai sao?"
Lý Nghĩa Phủ kinh ngạc nói: "Cái này là ngài định tặng cho Võ Chiêu Nghi sao?"
Hàn Nghệ gật gật đầu nói: "Đúng vậy, chẳng lẽ không thể tặng sao?"
"À không, à không, nên tặng, nên tặng chứ."
Lý Nghĩa Phủ liên tục lắc đầu, ánh mắt thì nhìn về xe nôi, trong lòng suy nghĩ, tiểu tử này xuất thân còn ti tiện hơn ta, vậy mà có thể bò lên nhanh như vậy, chắc chắn đều là nhờ nịnh bợ, giành được cảm tình của bệ hạ, sao ta không bắt chước hắn nhỉ? Nhưng mà còn phía Quốc Cữu Công bên kia...
Ánh mắt Hàn Nghệ thoáng nhìn qua, lập tức đoán được suy nghĩ trong lòng gã, thầm nghĩ, tiểu Lý à, quà này ta tặng được, nhưng ngươi không tặng được nha, thật ra ta chính là kẻ ăn cơm ba nhà đó.
Nhưng lời này hắn sẽ không nói ra, nói cũng vô dụng, có khi người ta còn cho rằng hắn tới đoạt công lao, thôi kệ gã đi.
Người ta mang thai, đó là mẫu bằng tử quý, đó là khách đến đầy nhà, đó là trăm bề che chở, đó là chúng tinh phủng nguyệt. Nhưng hậu cung hiện giờ hoàn toàn không thấy một chút hương vị vui mừng, hoàn toàn quạnh quẽ, cả triều uy vũ nhưng lại không có ai tới thăm hỏi chúc mừng, tuy cũng có vài tấu chương chúc mừng, nhưng nhìn qua thì một chút ý vị nhân tình cũng không có, ngược lại còn có một chút ý vị châm chọc.
Võ Mị Nương hận đến nghiến răng nghiến lợi, làm trò mèo nổi giận đùng đùng ngay trước mặt Lý Trị, bọn họ cũng thật quá đáng, ta dù gì cũng là phu nhân chính thức của hoàng đế, đám đại thần kia sao có thể coi như không thấy, cho dù là hư tình giả ý đến chúc mừng cũng đươc, dù sao cũng phải cho chút mặt mũi chứ, làm như thế, ai cũng sẽ không coi nàng ra gì rồi.
Dù sao thì hiện giờ hậu cung này chẳng những không vui mừng, mà ngược lại còn tràn đầy ác khí.
Lý Trị cũng tức giận, nhưng tạm thời cũng không có cách nào, chỉ có thể khuyên bảo, dỗ dành, nhưng có ích lợi gì chứ, Võ Mị Nương rất ủy khuất, căn bản không thể ngồi yên được.
Nữ nhân này mà oán giận, thì không phải ai cũng chịu được, Lý Trị cũng cảm thấy uất ức, trong lòng cũng chẳng vui vẻ gì, thế là mượn cớ xử lý triều chính, liền rời khỏi hậu cung.
"Chủ thượng, đên giờ dùng bữa rồi."
"Không ăn, không ăn, mang xuống hết đi."
Còn ăn cái gì nữa, tức đến no rồi, Võ Mị Nương nằm trên giường xua tay.
Nha hoàn kia cũng là nha hoàn thân cận bên cạnh Võ Mị Nương, lại nói: "Ngài hiện giờ mang thai, không ăn cơm sao được."
Võ Mị Nương nghe vậy liền nổi giận, quát: "Làm sao không được, dù sao cũng đã không có ai để ý, bưng xuống hết cho ta."
Đúng lúc lúc này, một người đi đến, nói: "Khởi bẩm nương nương, Hàn Ngự sử ở bên ngoài cầu kiến bệ hạ ạ."
"Bệ hạ không có ở đây."
Võ Mị Nương đang bực bội, nhưng lời vừa ra khỏi miệng, lại nói: "Đợi đã, Hàn Ngự sử á, Hàn Ngự sử nào?"
Người kia nói: "Chính là vị Hàn Ngự sử vừa được bệ hạ sắc phong đó ạ."
"Hàn Nghệ à."
Võ Mị Nương nói: "Hắn đến có chuyện gì không?"
Người kia nói: "Hàn Ngự sử nghe nói chủ thượng có tin vui, vì vậy tới chúc mừng."
Võ Mị Nương chỉ thấy ánh dương quang tràn ngập trong lòng, cảm động đến đôi mắt đều đỏ, đây không thể đuổi đi nha, vội nói: "Mau, mau mời vào."
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
17 Tháng sáu, 2022 13:26
truyện hay ủng hộ dịch tiếp nha
13 Tháng sáu, 2022 14:23
mãi mới thấy lên 1c, chờ mòn cả răng luôn á
17 Tháng tư, 2022 04:47
mặc dù nhiều cái khá ức chế nhưnh cũng đọc đến 341 chap. nói chung vài tình tiết vứt qua 1 bên thì tổng thể vẫn ổn rất thích motip xây dưngh thế lực kiểu này.
14 Tháng tư, 2022 12:38
thề công nhận tác giả biết làm gây ức chế cho độc giả thực sự . nhưng từ nhưng vấn đề này mới hiểu được tác giả luôn luôn nói main là 1 thằng cá ướp muối , ko có mấy nvp như này thì main sẽ chẳng bao giờ động não mà phát triển thêm được.
14 Tháng tư, 2022 06:25
đéo hiểu sao đọc cứ ức chế kiểu đéo gì vậy. xem mấy cái nữ nhân toàn kiểu cọp cái khó chịu thực sự. nó ko giống kiểu mấy nữ tự lạnh lùng cao ngạo mà nó cứ như kiểu 1 con thần kinh cạy mình có tý sắc đẹp là làm càn . hệt mấy con nữ nhân trong phe phản diện thường thấy mà giờ bên chính diện vậy. đọc khiến cứ bị mắc cục nghẹn trong người , uất ức bực mình. ko phải câu chuyện xoay quanh nó khá mượt thì vứt mẹ bộ nỳ đi từ lâu r . khó chịu thực sự, dm thằng tác giả là người khổ dâm thấy rõ .
08 Tháng tư, 2022 18:57
Ta thấy thật ra như vậy mới đời thật đó, main ko hoàn hảo như những truyện khác, nhưng vụ bênh vực người thân bất chấp thì chắc nhà nào cũng có, và hiển nhiên nó mang lại khá nhiều hậu quả.
Được cái là main biết và chấp nhận hậu quả thôi.
07 Tháng tư, 2022 23:42
t không thích cách main nuôi dạy tiểu dã với tb, rất ít nói đạo lí với bọn nó, biết là muốn giữ bọn nó đơn thuần nhưng cũng không lên để bọn nó ngu xuẩn, như vụ 2 bọn nó lẻn vào thôi gia, cho dù vì lòng tốt nhưng lẻn vào nhà người khác như thế không nói sai cũng phải nói xuẩn, lẻn vào nhà người khác không bị đánh gãy chân là may rồi, main k nói phạt cũng phải nói để bọn nó hiểu chứ, đây k cứ mở miệng là nói đệ k sai, may 2 đứa đó hiền lành sẵn k main nuôi ra hùng hài tử chắc
03 Tháng tư, 2022 15:37
Đặc tính của main là gì? Lừa đảo quốc tế, phải học được đọc tính cách con người để đi lừa đảo thành công. So sánh thì suy luận tính cách một con nhóc là quá dễ dàng với nvc.
01 Tháng tư, 2022 22:05
ít chương quá, không đủ phê chút nào
27 Tháng ba, 2022 16:33
Thằng mù chữ này.bố mày viết sai câu ở chỗ nào mà mày nói như đúng rồi thế
27 Tháng ba, 2022 16:06
học viết câu cú cho đàng hoàng đi đã rồi phát biểu thằng bại não, nhìn rối cả mắt
26 Tháng ba, 2022 21:46
Ko phải main thì chết lâu rồi.cao thủ lừa đảo mà hành xử như thằng trẻ trâu.con tiểu thư nhà họ Dương nó làm cho bỏ xứ mà đi đến lúc nó đến xl một câu thì Dương tiểu thư là người lương thiện. Ko cố ý.mẹ nó chứ quen biết dc bao lâu mà biết nó lương thiện.ko cố ý.may mà con vợ biết võ công Nếu ko đã bị thằng công tử chặt nuôi chó rồi.rồi nhà họ Dương kia cũng thế.mang tiếng thế gia vọng tộc .quan trọng mặt mũi mà con gái bỏ nhà đi cùng 4 thằng đàn ông .ko tính 2 thằng nhỏ .trong khi biết rõ 1 thằng là lừa đảo.3 thằng nước khác.đi 2 tháng trời mà đến nơi cũng xem như ko có j. Ko hiểu sao mà khen hay dc.
10 Tháng ba, 2022 22:12
Một phần cũng phải nhờ là bản dịch có tâm nữa, nên đọc văn phong cảm thụ truyện tốt hơn so với đọc convert xa.
Nên chịu khó donate cho ông dịch, vài k thôi cũng được ._.
08 Tháng ba, 2022 13:40
Truyện này hay ghê. Tác giả chắc tay thật
06 Tháng ba, 2022 14:11
Đói thuốc hicc
06 Tháng ba, 2022 14:10
Hay thật, mong nvc cua dc mấy e mẫu đơn, phi tuyết, mà nữ chính dữ quá
04 Tháng ba, 2022 13:47
Rất hay, nhưng ít chương quá chưa đã ghiền
27 Tháng hai, 2022 18:28
cầu chương, qua bản convert cũ đọc ko nuốt nổi
18 Tháng hai, 2022 15:18
Khúc Canon nghe hay thật
15 Tháng hai, 2022 12:10
Đói chương sắp chết (-.-)
14 Tháng hai, 2022 15:06
Tìm k thấy nhỉ
13 Tháng hai, 2022 20:30
Ngon :3 đọc lại thôi :3
13 Tháng hai, 2022 12:44
làm cái lịch ra truyện cho anh em khỏi hóng bác. không cần mỗi ngày, nhưng ra cái lịch đều xíu như thứ 7 hoặc cn chi đó có chương.
chứ cứ chờ chờ thế này dễ bỏ theo dõi lắm
11 Tháng hai, 2022 19:17
lên chương mới nè
09 Tháng hai, 2022 23:11
Cầu chườn :3 cuốn quá bạn trans à
BÌNH LUẬN FACEBOOK