Mục lục
[Dịch] Thanh Niên Nhàn Rỗi Ở Đường Triều (Đường Triều Tiểu Nhàn Nhân)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nếu Hàn Nghệ lựa chọn chính thức đối đầu với hai chợ, vậy chắc chắn không có hi vọng thủ thắng, thực lực hai bên chênh lệch quá nhiều. Nhưng nếu lợi dụng những thủ đoạn kinh doanh ở hậu thế, vậy thì nhất định phải kiếm tẩu thiên phong, xuất kỳ bất ý, cũng chính là đánh bất ngờ, nắm quyền chủ động trong tay mình. Nhưng nhìn tình hình trước mắt, Hàn Nghệ vẫn phải cầu cạnh những thương nhân đó, đánh cũng không đánh được, vậy thì chỉ có lấy thủ vi công.

Nhưng nếu là thủ, vậy thì nhất định phải có thực lực, nếu không thì cũng chẳng có hi vọng thủ thắng, cho nên phải đảm bảo thực lực của mình đủ để ngăn cản sự tiến công của hai chợ.

Mà với quy mô thương nghiệp của Đường Triều, vừa nhìn là biết, chỉ duy nhất Bình Khang Lý là nằm ngoài hai chợ. Hẻm Trung và hẻm Nam ở trong Bình Khang Lý cũng là đồng minh duy nhất mà Hàn Nghệ có thể lôi kéo. Nhưng thế lực của hẻm Trung, hẻm Nam cũng rắc rối phức tạp, có những người đã có chỗ dựa, mà Hàn Nghệ lại không thân quen lắm. Nếu đi tìm từng nhà từng nhà thì quá phiền phức, bắt giặc thì phải bắt vua trước, mà Tào Tú đã kinh doanh ở đây nhiều năm như vậy, nếu như có bà ta trợ giúp, vậy thì chuyện này dễ xử lý nhiều rồi.

Nếu trước kia sớm xác lập được việc hợp tác với Tào Tú, thì chuyện này đã nước chảy thành sông rồi, nhưng bên phía Lưu Nga lại chậm trễ một hồi, dẫn đến cơ hội cũng trôi qua.

Đương nhiên, đây chỉ là chuẩn bị trước, có trời mới biết hai chợ sẽ làm gì.

Mà Hàn Nghệ cũng không biết Tào Tú có ý thức được rằng, hiện giờ bà ta là đồng minh duy nhất mà hắn có thế kiếm hay không. Bởi vì điểm này quả thật không phải ai cũng có thể nghĩ đến, có lẽ Nguyên Mẫu Đơn cũng không nghĩ đến. Vì vậy trước đó hắn cũng không vội vào Hoa Nguyệt Lâu, mà đứng ngoài cửa một hồi, nếu như Tào Tú không nhận ra, vậy thì nhất định sẽ đích thân ra ngoài đón tiếp, hai lần trước hắn còn chưa đến cửa, Tào Tú đã ra ngoài nghênh đón rồi. Nhưng nếu Tào Tú nhận ra được, vậy thì chắc chắn sẽ tự cao tự đại, mà kết quả đã cho thấy Tào Tú chắc chắn đã ý thức được điểm này.

Bởi vì đây là một sự vật hoàn toàn không tồn tại, chỉ có thể nói là một loại dự đoán, dù sao vẫn chưa phát sinh, Tào Tú cũng không dám khẳng định, Hàn Nghệ đến đây chính là vì tìm kiếm sự trợ giúp để đối phó hai chợ.

Vì vậy, cứ đọ xem ai thiếu kiên nhẫn, mở miệng nói trước.

Đây chẳng khác gì một kiểu thăm dò lẫn nhau, xem khát vọng hợp tác của ai lớn hơn.

Đây cũng là lý do vì sao Hàn Nghệ vừa nhìn thấy Tào Tú là đã thao thao bất tuyệt, nói hươu nói vượn, dù sao chính là không nhắc đến chuyện hợp tác, lấy cái này để làm loạn bố cục của Tào Tú, còn giả vờ muốn đi nữa. Một chút diễn xuất này, Hàn Nghệ vẫn là hạ bút thành văn.

Tào Tú tuy phòng bị đủ chỗ, nhưng vẫn trúng quỷ kế của Hàn Nghệ, lời kia vừa thốt ra, là đã hoàn toàn rơi vào tiết tấu của Hàn Nghệ.

Còn về phần Thảo Nhi, Hàn Nghệ kiếp trước tán gái vô số, lời hứa hẹn e là còn nhiều hơn sao trên trời, nhưng chẳng thực hiện lời nào cả, cũng chẳng nhớ rõ người tên Thảo Nhi này rồi. Đây là yêu cầu của Cố Khuynh Thành, muốn để Thảo Nhi đến làm nha hoàn hầu hạ bên cạnh nàng. Hàn Nghệ cũng cảm thấy là lẽ đương nhiên, ở nhà không hầu hạ gì, nhưng một khi ra ngoài thì vẫn cần có, với lại người theo đuổi nàng nhiều như vậy, cũng phải kiếm cho nàng ta một người quản lý chứ. Đương nhiên, hắn sẽ không nói như vậy với Thảo Nhi.

Bởi vì Hàn Nghệ không chỉ hợp tác với duy nhất Tào Tú, mà là bao trùm cả Bình Khang Lý, phía Tào Tú vẫn phải đi liên hệ với các chưởng quỹ thanh lâu khác để thương lượng việc này, vì vậy muốn đạt thành hợp tác trong một ngày, đó là điều không thể.

Cũng may việc này vẫn chưa thành được trong chốc lát, bằng không Hàn Nghệ thật sự không cách nào phân thân được, bởi vì chuyện Dân An cục đã định xong rồi. Buổi lâm triều hôm nay, Lý Trị khẩn cấp tuyên bố việc này trên đại điện. Đây đúng là rất nhanh, thành lập một bộ ngành mới quyền lực không nhỏ, từ đề xuất đến quyết định, chưa tốn tới một tháng. Thật sự là Lý Trị không chờ được, bởi vì hiện nay trên triều đình bền chắc như thép, bất đại sự gì đại thần cũng đều tự thương lượng riêng xong rồi mới mang lên đây, y chỉ việc làm theo quy trình, y thật sự không có chuyện gì để làm, y bức thiết cần một thứ mới xuất hiện.

Vì thế y không tiếc ngày ngày đến Tam Tỉnh tuần tra, tuy rằng mặt ngoài chưa nói, nhưng quan viên Tam Tỉnh đều biết hoàng đế đang hối thúc việc này. Bọn Hàn Viện, Lai Tể cũng khó chịu, hoàng đế ngày ngày quan sát họ, cái ánh mắt khát khao kia, khiến bọn họ không nói được gì, trong lòng rất áy náy, chỉ khẩn trương làm cho xong, tiễn pho tượng bồ tát này đi. Nếu như hoáng đế đến cả tháng trời, vậy không phải là luộc chín người ta sao. Cũng chính vì Lý Trị mặt dày mày dạn, cho nên toàn bộ quá trình của việc này rất nhanh, quan viên Tam Tỉnh cũng tăng ca làm việc, làm cho xong chuyện này.

Bởi vì các đại thần quan trọng đều đã đồng ý, cũng làm công tác với Lục Bộ, cho nên cũng không gợn lên gợn sóng gì, chỉ là có một số người nhằm vào Hàn Nghệ, đưa ra ý kiến phản đối, nhưng rất nhanh đã bị bác bỏ. Lý Trị chính là muốn đề bạt Hàn Nghệ, ngươi nói gì cũng vô dụng, ta là hoàng đế, ta cho hắn danh hiệu của hoàng gia, ta đồng ý, ta vui vẻ, liên quan quái gì các ngươi. Dù sao Lý Trị cảm thấy làm hoàng đế thế này cũng đã đủ mất mặt rồi, ta còn để ý chút mặt mũi này hay sao.

Bất luận bọn họ nói có lý lẽ đến đâu, Lý Trị cũng giả vờ hồ đồ, làm bộ như không nghe thấy.

Nhưng Lý Trị cũng không dám để cho Hàn Nghệ lộ diện, miễn lại nảy sinh rắc rối, chỉ là triệu Trịnh Thiện Hành vào cung, rồi bảo Trịnh Thiện Hành đem cương lĩnh Dân An cục đưa cho Hàn Nghệ.

Trịnh Thiện Hành mang theo cương lĩnh đi thẳng tới hẻm Bắc, Lư Sư Quái, Vương Huyền Đạo đã sớm nhận được tin tức, cũng đã sớm chờ ở đây.

Bởi hậu viện Phượng Phi Lâu đông người, lại rất ồn ào, sợ tai vách mạch rừng, vì thế bọn họ vẫn đến hiệu thuốc Lư gia.

Bản cương lĩnh này Hàn Nghệ cũng không rõ, bởi vì chưa chắc bọn Trưởng Tôn Vô Kỵ sẽ hoàn toàn chiếu theo bản tấu chương kia của hắn mà làm.

Kết quả đúng là như thế, điểm đầu tiên, chức quyền Dân An cục suy yếu rất nhiều so với dự tính của Hàn Nghệ. Định nghĩa của Dân An cục chỉ là đả kích tất cả những sự việc phạm pháp, giữ gìn trật tự, bảo vệ luật pháp, không giống cục cảnh sát ở hậu thế, những việc như làm chứng minh nhân dân đều phải thông qua cục cảnh sát, chuyện này vẫn là do Lại Bộ quản lý. Nhưng nếu có người ngụy tạo thân phận, vậy thì thuộc Dân An cục quản lý, Dân An cục đương nhiên cũng có thể tiến hành điều tra việc này.

Tường thành, cổng thành cũng hoàn toàn là do quân của Thập Lục Vệ canh gác, không có bất kỳ quan hệ nào với Dân An cục.

Còn một điều, chính là để tránh cho Dân An cục và Ngự Sử Đài giẫm chân nhau, hoặc là nói để giữ gìn quyền lực của Ngự Sử Đài, vì vậy trọng điểm Dân An cục vẫn là ở dân chúng, các vụ án trọng đại, cũng chính là các án có liên quan đến đại thần trong triều, Dân An cục vẫn có quyền tiến hành điều tra, nhưng nhất định phải chuyển giao cho Ngự Sử Đài, không có quyền thẩm lý, thụ lý tố tụng.

Ở phương diện quyền lực, là nhỏ hơn nhiều so với cục cảnh sát ở hậu thế.

Mặt khác ngoại trừ Tổng cục Dân An cục ra, còn bố trí hai phủ cảnh vệ, chia thành hai phía Đông - Tây, còn có bốn phủ tuần vệ, lần lượt bố trí ở ngoại ô, cũng chính là đông tây nam bắc mỗi hướng một cái.

Nhân số định là 200 người, trong đó 50 quan viên, 150 lại.

Những lại này có thể xem là dân phòng, không thuộc biên chế chính thức của triều đình, hiện tại giống dân chúng bình thường, huyên chạy việc vặt gì đó, thù lao cũng thấp đến đáng thương. Nhưng Lý Trị vì làm tốt Dân An cục này, đã đưa ra bổng lộc hậu hĩnh, tương đương với Thập Lục Vệ, hơn nữa mỗi năm còn cho danh ngạch nhất định tấn thăng làm quan viên.

Đây không phải là ưu đãi bình thường.



Dân An cục có năm đầu não lớn, chưởng quản toàn bộ Dân An cục. Tổng cảnh ti, cảnh vụ ti, đây chính là nhân vật số một và số hai, lần lượt là chính tứ phẩm và tòng tứ phẩm. Ngoài ra còn có sát luật thiếu giám - chính ngũ phẩm, nội cấp sự - tòng ngũ phẩm, cộng thêm Hoàng Gia Đặc Phái Sứ chính lục phẩm của Hàn Nghệ.

Nhìn từ phẩm giai, so với Ngự Sử Đài là lực lượng ngang nhau, đại khái cũng chỉ thấp hơn một hai cấp bậc.

Ứng cử viên năm vị trí đầu não cũng đã được chọn, ngoại trừ Hàn Nghệ ra, Tổng cảnh ti - Trình Xử Lượng, Cảnh vụ ti - Lý Tư Văn, sát luật thiếu giám - Trưởng Tôn Diên, nội cấp sự - Vi Đãi Giới.

Vị Trình Xử Lượng này tất nhiên không cần nhiều lời, cha của gã là Trình Giảo Kim, chưởng quản cấm vệ Kinh Sư nhiều năm như vậy, gã cũng là tướng lĩnh cao cấp, vô cùng quen thuộc những thứ ở Trường An.

Trưởng Tôn Diên cũng là người trong dự liệu, Trưởng Tôn Vô Kỵ đã nể tình như vậy, Lý Trị không thể không có gì đó trả lễ, mà thứ tử của Trưởng Tôn Vô Kỵ đã vừa mới được thăng làm tán quan tòng ngũ phẩm. Trưởng Tôn Diên người ta dù gì cũng là đích trưởng tôn, chỉ là trước đây Trưởng Tôn Diên cũng không tỏ vẻ muốn làm quan, nhưng y lại rất thích cái chức Sát luật thiếu giám này, lại còn là do Lý Trị chủ động đề xuất, cho nên Trưởng Tôn Vô Kỵ cũng cảm thấy đây là một cơ hội, vì thế đã cho phép.

Nhưng hai người còn lại, Hàn Nghệ hoàn toàn không quen biết, quay sang Trịnh Thiện Hành hỏi: "Trịnh công tử, Lý Tư Văn này người thế nào?"

Trịnh Thiện Hành kinh ngạc nói: "Ngươi không biết à?"

Hàn Nghệ lắc đầu.


Trịnh Thiện Hành nói: "Lý Tư Văn này chính là thứ tử của Đại Tư Không Lý Tích."

Lai lịch lớn như vậy à? Hàn Nghệ hít một ngụm khí lạnh, nhưng nghĩ cũng phải, Trình Xử Lượng cấp bậc cao như vậy, cấp bậc của phó quan cho gã làm sao có thể thấp được.

Trịnh Thiện Hành đột nhiên nói: "Chắc các ngươi không ngờ được đâu, thánh chỉ này còn chưa hạ xuống, bên phía nhà Đại Tư Không đã truyền ra tin tức Lý Tư Văn săn thú bị thương, còn nói phải tĩnh dưỡng nửa năm."


Hàn Nghệ trợn tròn hai mắt, nói: "Trùng hợp như vậy á?"

Vương Huyền Đạo khẽ cười nói: "Đây hiển nhiên không phải trùng hợp, ta thấy tám phần là Lý Tư Không cố ý. Trước đây đến chức Phó xạ ông ta còn từ chối, ngay cả vị trí Tư Không này cũng là bệ hạ áp đặt cho ông ta, thế nên sao có thể để cho con trai của mình vào Dân An cục được. Nhưng mà Lý Tư Văn đã trưởng thành rồi, Lý Tư Không không tiện trực tiếp ra mặt can thiệp, đành phải để con trai ở nhà giả bệnh."

Hàn Nghệ cười ha hả nói: "Ông ta đã giả bệnh nhiều năm như vậy rồi, con trai ông ta mưa dầm thấm đất, sợ là không cần dạy cũng biết."

Mấy tên vô lương cười vài tiếng.

Hàn Nghệ lại nói: "Vậy còn Vi Đãi Giới này?"

Ba người Trịnh Thiện Hành đều liếc nhìn nhau.

Hàn Nghệ nói: "Sao vậy? Lai lịch của người này còn lớn hơn Lý Tư Văn sao?"


Trịnh Thiện Hành nói: "Nếu luận xuất thân, xác thực là mạnh hơn nhiều, gã xuất thân từ nhất mạch Tiêu Dao công phòng, là một mạch cực thịnh trong Kinh Triệu Vi thị, cũng chính là đường thúc của Vi Quý, Vi Phương."

Vi thị tổng cộng phân chín công phòng, chính là chín chi mạch, Tiêu Dao chỉ là danh hiệu mà thôi.

Đường thúc của huynh đệ Vi thị? Tiếp theo sẽ náo nhiệt rồi đây.

Hàn Nghệ nghe vậy không khỏi lộ ra nụ cười khổ.


Lư Sư Quái nói: "Y còn có một thân phận, đó là con rể của Giang Hạ Vương Lý Đạo Tông. Nhưng năm kia vì bị Giang Hạ Vương liên lụy nên đã bị đày ra khỏi kinh thành, vốn dĩ phải chịu tội lưu đày, nhưng do trưởng bối Vi thị ra mặt cầu tình, lúc này mới mở một mặt lưới, giáng chức làm Lư Long Chiết Xung Phủ Quả Nghị Đô Úy. Không ngờ nhanh như vậy đã điều y về kinh thành rồi. Với tác phong của bọn Quốc Cữu Công, đây là chuyện không thể đáp ứng, hơn nữa cũng không lộ ra phong thanh gì."

Trịnh Thiện Hành nói: "Vừa nãy khi ta xuất cung đã gặp thúc thúc ta, thúc thúc của ta và Vi nhị bá trước nay quan hệ cũng không tệ, ông ấy cũng đã nghe nói chuyện này. Thật ra lúc đầu khi thảo luận, Hàn Viện đã kiến nghị khởi dụng Kinh Triệu Vi thị, dù sao Kinh Triệu Vi thị ở Trường An có danh vọng cực cao, có bọn họ tương trợ, Dân An cục chắc chắn sẽ làm ít công to. Lúc ấy bệ hạ cũng đã gật đầu đồng ý rồi, nhưng về phần cụ thể tuyển ai, thì còn chưa quyết định."

Tuy nhiên, việc này rất nhanh đã bị Vi gia biết được, vì thế Vi gia muốn mượn này để điều Vi Đãi Giới về kinh thành. Vi Đãi Giới từ nhỏ thiên phú dị bẩm, văn võ song toàn, là đối tượng bồi dưỡng trọng điểm của nhất mạch Tiêu Dao của Vi thị, hy vọng tương lai y có thể làm tể tướng này nọ, thậm chí còn liên hôn với Giang Hạ Vương Lý Đạo Tông. Nhưng đáng tiếc là lúc xưa Quốc Cữu Công thế tất phải nhổ cỏ nhổ tận gốc với Giang Hạ Vương, vì thế ngoài hoàng thất ra, phàm là người có quan hệ với Giang Hạ Vương đều chịu liên lụy, không một ngoại lệ, Vi thị cũng chỉ có thể bảo vệ y không chịu lưu đày.

Vương Huyền Đạo nghe vậy khẽ gật đầu, nói: "Giang Hạ Vương ở trong quân có uy vọng cực cao, hơn nữa còn là người trong tông thất, Quốc Cữu Công chắc chắn không dám khinh thường. Hoặc là bất động, còn nếu muốn động, nhất định phải nhổ cỏ tận gốc, nếu không có thể sẽ gặp phải báo thù. Tên Vi Đãi Giới này không chỉ là con rể của Giang Hạ Vương, mà còn là con cháu Vi thị, Quốc Cữu Công làm sao dám giữ y ở kinh thành, hiện giờ Giang Hạ Vương đã chết, thế lực trong quân cũng đã bị tan rã, Quốc Cữu Công cho dù nới lỏng tay thì cũng không sao."

Trịnh Thiện Hành gật gật đầu nói: "Đúng vậy, hôm trước ba vị trưởng lão của nhất mạch Tiêu Dao đã đến thăm hỏi Quốc Cữu Công, nghĩ tất cũng chính là vì việc này. Thế lực của Vi thị ở trong triều cũng không yếu, hiện giờ lại đang là thời kỳ then chốt, Quốc Cữu Công tuyệt sẽ không keo kiệt một phần nhân tình này, chỉ cần Quốc Cữu Công gật đầu, chuyện này chính là nước chảy thành sông."

Với tác phong sấm rền gió cuốn, nhổ cỏ tận gốc trước nay của Trưởng Tôn Vô Kỵ, tuyệt đối sẽ không nhân từ nương tay. Bất luận là ông ta, hay là Chử Toại Lương, đều là như thế. Từ cuối kỳ Trinh Quán đến nay, đối thủ chính trị của bọn họ hoặc là chết, hoặc là tàn, tuyệt đối không thể cho bọn họ đường lui để phản công. Nhưng do hiện giờ Võ Chiêu Nghi gây sóng gió ở hậu cung, quan hệ của hoàng đế và bọn họ bắt đầu căng thẳng. Đây là thời kỳ vô cùng nhạy cảm, Trưởng Tôn Vô Kỵ sẽ không chịu dựng lên quá nhiều kẻ thù trong lúc này, dẫn đến trên triều đình xuất hiện quá nhiều biến số. Dù sao thế lực của Kinh Triệu Vi thị ở Trường An cũng là thâm căn cố đế, khó mà lay động, cho nên Trưởng Tôn Vô Kỵ nới lỏng cũng là hợp tình lý.


Người ta đã phái ra ba vị cấp bậc trưởng lão đến cầu tình, không thể một chút thể diện cũng không cho.

Sau khi biết được hết thảy, trong lòng Hàn Nghệ ngũ vị tạp trần, năm đầu não của Dân An cục, trong đó có ba người là con cháu của đỉnh cấp thế phiệt Đại Đường hiện giờ. Trưởng Tôn Vô Kỵ, Lý Tích, Trình Giảo Kim, ba người này đều là đầu não của Đại Đường, bất luận là địa vị hay là công lao đều không ai địch nổi, còn có một con địa đầu xà là Kinh Triệu Vi thị, gia tộc danh vọng lớn nhất Trường An. Ngươi mà quay lại nhìn chính mình, đúng là không nhìn nổi. Hàn Nghệ - nông dân đến từ Dương Châu, cha mẹ đều đã qua đời, nghề nghiệp hiện tại ông chủ thanh lâu.


Bất luận nhìn từ góc độ nào, đều là yếu chết đi được!

Một cọng lông và bốn tên con ông cháu cha.


Rốt cuộc sẽ xảy ra chuyện gì đây?

Tổ hợp này đúng là khiến người ta mong chờ a!

Cuối cùng Hàn Nghệ cũng hiểu vì sao Lý Trị muốn cho hắn một chức danh hoành tráng như vậy. Nếu không làm vậy thì không thể làm tiếp được, dù gì thì hiện giờ cũng đã lập một đội mang danh hiệu của hoàng gia, các ngươi không nhìn mặt tăng thì cũng phải nhìn mặt phật a.


Vương Huyền Đạo thấy Hàn Nghệ trầm mặc, thế là cười nói: "Thật không biết bệ hạ an bài như vậy, đối với ngươi rốt cuộc là hoạ hay là phúc!"

Hàn Nghệ một tay che mặt: "Có thể để ta khóc trước một lát không."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
thieulong1
11 Tháng mười một, 2021 16:30
Nói chung ngoài mấy chi tiết đó ra thì truyện này nhiều đoạn đọc cũng hay lắm. Cảm ơn bác cvt.^^
thieulong1
11 Tháng mười một, 2021 14:34
Đừng nói phụ nữ giỏi võ vật lộn kém. Xem phụ nữ đánh mma đi, thanh niên hổ báo cậy khoẻ nó đập cho sấp mồm chứ ở đó.
thieulong1
11 Tháng mười một, 2021 14:31
Võ thời này nó diễn tả như vậy là biết dũng có điểm độc đáo. Một mình trần thác chân đánh cả đám người chứ đâu phải 1 vs 2,3. Nếu diễn tả sơ sơ thì không nói, đằng này tác tả TTC mạnh hơn main quá nhiều mà bị nó dìm cho gần chết là vô lý.
mafia777
11 Tháng mười một, 2021 11:46
Đã vật lộn với gái bao giờ chưa pa (nếu đã có vợ), nếu không xài đến võ mà chỉ dùng đến sức, ta tự tin ta còn khỏe hơn mấy đứa đai đen đấy (mặc dù ta ko biết võ), nhất là ở gái ở hạng cân thấp hơn ta. Thằng main này nó cũng 1m75 đấy chứ có bé đâu, xuống nước chỉ còn xài sức vật nhau thì ta thấy đoạn đó tả ok mà, tác cũng đã cố tình kéo tình huống xuống nước, chứ trên bờ thằng main làm gì có cửa thắng.
thieulong1
11 Tháng mười một, 2021 10:34
Cái đoạn main với trần thác chân đánh dưới nước vô lý. Có thể ban đầu tập kích bất ngờ thì main thắng thế hơn trần thác chân, nhưng sau đó là trần thác chân lấy lại thế mà ko dìm đc main, trong khi giỏi võ công với bơi lội cũng tương đương main mà main thể xác này chỉ là thằng yếu ken thôi.
mafia777
11 Tháng mười một, 2021 09:41
Nhiều vợ đấy, nhưng vợ nào thì cũng đội vợ lên đầu, trường sinh bất tử
Le Minh Hoang
11 Tháng mười một, 2021 00:55
Bộ này 1 vợ, hay là nhiều vợ vậy mọi người
mafia777
07 Tháng mười một, 2021 23:22
Ta biết gu mấy lão mà, nên đã để lại kha khá Hán Việt rồi đấy, chứ mà thuần Việt hết có khi đủ chất lượng xuất bản luôn rồi.
Lê Hoàng Hà
07 Tháng mười một, 2021 17:43
Dịch giả làm khá ổn. Còn mình đọc vẫn chưa thấy quen, chắc do đọc cv nhiều quá, kiểu khổ quen rồi sướng không chịu được :))))
vokhongamda
06 Tháng mười một, 2021 11:49
Móa, đã 5 năm rồi mới đọc được một bộ Lịch sử cực phẩm như vậy, hoàn toàn vượt trội các bộ hiện nay.
Thanh Son
02 Tháng mười một, 2021 19:00
Truyện tiềm năng quá, dịch giả làm hay tỉ mỷ, hóng chap nào.
voanhsattku
27 Tháng mười, 2021 17:42
có rãnh cvt bộ Đoạt Đích, lịch sử luôn. tui cảm thấy oke
mafia777
25 Tháng mười, 2021 18:14
đang cố đây bạn ơi, chắc 5 năm nữa full á =))
voanhsattku
25 Tháng mười, 2021 17:25
cố lên bạn có còn hơn 1k8 chap nua full rồi
mafia777
22 Tháng mười, 2021 19:04
Mới dọn nhà qua đây post, mong mọi người ủng hộ
BÌNH LUẬN FACEBOOK