Quả thật gần đây Hàn Nghệ rất bận, bởi vì máy dệt vải Tinh Tinh sắp được bán ra, hắn còn có rất nhiều việc phải làm, đâu có thời gian quan tâm đến mấy chuyện này. Hơn nữa, với danh tiếng của Cố Khuynh Thành hiện giờ, đổi chỗ làm cũng không phải là một chuyện nhỏ, cần phải suy tính tỉ mỉ, cho nên Hàn Nghệ cho rằng chuyện này không thể vội, thương lượng với Cố Khuynh Thành một lát rồi hắn quay về.
Dưới sự giúp đỡ của cờ nhảy, Phượng Phi Lâu đã tổ chức 'Ngày phụ nữ' đầu tiên hết sức thành công, khiến mọi người vẫn còn chưa đã thèm.
Nhưng mà, sau khi 《 Bạch Sắc Sinh Tử luyến 》 kết thúc, Lưu Nga lên sân khấu tuyên bố ngày mai ngưng diễn một buổi, vì ngày kia là ngày máy dệt vải Tinh Tinh bán ra, Phượng Phi Lâu cần phải chuẩn bị kỹ lưỡng một chút, ngoài ra còn có một tin tức, đó là Phượng Phi Lâu dự định tổ chức một đại hội giao lưu ẩm thực sau 'Ngày phụ nữ'.
Nói cách khác chính là bảo mọi người đem đồ ăn ngon nhất của nhà mình đến chia sẻ với những người khác.
Tốt nhất là do chính mình làm, hơn nữa ba người đứng đầu sẽ nhận được một phần quà tinh xảo, mà phần quà này chính là thỏ khuê mật.
Chuyện này lập tức nhận được sự hưởng ứng nhiệt liệt của nữ nhân.
Bởi vì kiểu đại hội giao lưu ẩm thực này chưa bao giờ xuất hiện, chỉ nghĩ thôi cũng cảm thấy thú vị rồi.
Mặc dù Hàn Nghệ cho rằng 'Ngày phụ nữ' không nên đặc thù hóa, nhưng cần có đặc sắc, nhất định phải nhận được sự tham gia của người khác, cảm thấy 'Ngày phụ nữ' này xác thực tốt, có ý nghĩa tồn tại của nó.
Về loại hoạt động như đại hội giao lưu ẩm thực, Hàn Nghệ tùy tiện búng ngón tay cũng có thể nghĩ ra mười mấy cái. Bởi vì ở hậu thế kiểu hoạt động mang tính cạnh tranh này quá nhiều, không cần nghĩ cũng biết, hắn muốn để nữ nhân luôn tràn đầy sự mong đợi đối với mỗi một 'Ngày phụ nữ', muốn để 'Ngày phụ nữ' kéo dài mãi mãi không suy, sống còn sung sướng hơn nam nhân.
.
Tới tối.
"Cái gì? Ngươi... ngươi nói Cố Khuynh Thành muốn tới Phượng Phi Lâu chúng ta?"
Lưu Nga sau khi biết được tin này từ Hàn Nghệ, liền đứng bật dậy từ trên ghế.
"Tỷ nói nhỏ chút, đừng có để lộ ra ngoài." Hàn Nghệ dặn dò một câu, lại nói: "Còn nữa Lưu tỷ, tỷ có biết không, biểu cảm hiện giờ của tỷ chính là sự vũ nhục lớn nhất đối với Phượng Phi Lâu chúng ta. Phượng Phi Lâu chúng ta hiện giờ nổi bật như mặt trời ban trưa. Hẻm trung, hẻm nam hợp lại cũng không phải là đối thủ của chúng ta. Nước chảy về chỗ trũng, người đi về chỗ cao, ta cho rằng Cố Khuynh Thành muốn đến Phượng Phi Lâu chúng ta là chuyện hết sức bình thường."
Bởi vì hắn đã đồng ý để Cố Khuynh Thành đến Phượng Phi Lâu rồi, vì vậy cần phải nói chuyện này cho Lưu Nga biết.
"Ngươi nói vậy cũng không sai."
Lưu Nga đi qua đi lại trong phòng, nói: "Nhưng việc này cũng không khỏi quá đột ngột, ta cho rằng trong này nhất định có âm mưu."
Hàn Nghệ cười nói: "Việc này phát sinh vào bất kỳ lúc nào cũng sẽ có vẻ đột ngột."
Lưu Nga khuyên nhủ: "Hàn tiểu ca, ngươi đừng có lơ là, tứ đại hoa khôi của Hoa Nguyệt Lâu đều không phải người dễ chọc. Bọn họ đều là người do một tay Tào tiện nhân bồi dưỡng ra, mỗi người đều có tâm kế cả, đặc biệt là Cố Khuynh Thành. Kỳ thật bất kể là Nha Nương, hay là Chân Nương, các nàng đều đã từng gây ra thị phi lớn nhỏ, duy chỉ có Cố Khuynh Thành từ đầu đến cuối chưa từng xuất hiện bất cứ thị phi gì, hơn nữa rất nhiều công tử đều coi cô ta là hồng nhan tri kỷ, có thể thấy nữ nhân này thủ đoạn đủ lợi hại, cho nên ta thấy chuyện này không đơn giản đâu."
Hàn Nghệ nói: "Ta cảm thấy đây là chuyện tốt nha, cô ta có năng lực, thì ta mới chấp nhận để cô ta đến đây, nếu như cô ta không có năng lực, vậy ta cần cô ta làm gì, chỗ chúng ta cũng không thiếu người quét rác."
Lưu Nga kinh ngạc nói: "Ngươi đã đồng ý rồi."
Hàn Nghệ gật gật đầu nói: "Đã hứa bằng miệng rồi?"
Lưu Nga ai u một tiếng: "Hàn tiểu ca, ngươi cũng quá xúc động rồi, không phải là..."
Nói xong nàng liếc mắt nhìn Hàn Nghệ với một vẻ mặt kỳ quái.
Hàn Nghệ buồn bực nói: "Tỷ nói thì nói, đừng có nhìn ta như vậy, ta thấy sợ đó."
Lưu Nga ngượng ngùng nói: "Có phải Hàn tiểu ca để mắt đến Cố Khuynh Thành rồi không?"
Ngụ ý chính là có phải ngươi bị Cố Khuynh Thành mê hoặc rồi hay không.
Hàn Nghệ trợn trắng mắt nói: "Hàn Nghệ ta nếu dễ bị mê hoặc như vậy, thì bọn Mộng Nhi đã sớm ngủ trên giường ta rồi. Tỷ đừng nghĩ đến mấy chuyện đó được không, ta đang bàn chuyện làm ăn với tỷ đấy. Thế mới nói, nữ nhân các tỷ luôn tràn đầy hoài nghi đối với nam nhân chúng ta, bỏ đi, chuyện này ta có thể hiểu, ai bảo ta tự gây nghiệt, đặt cho mình cái danh hiệu bạn của phụ nữ này."
Lưu Nga vẻ mặt đưa đám nói: "Nhưng vạn nhất Cố Khuynh Thành là người Tào tiện nhân phái đến chỗ chúng ta thăm dò tin tức, vậy thì phải làm sao?"
Hàn Nghệ cười ha hả nói: "Chỉ sợ đây là chuyện tỷ lo lắng nhất phải không?"
Lưu Nga nói: "Ngươi không hiểu Tào tiện nhân kia rồi, đây là thủ đoạn sở trường nhất của mụ."
"Ta thấy là tỷ đã bị mụ dọa sợ rồi."
Hàn Nghệ nói: "Nếu chúng ta cứ nghĩ như vậy, thì chúng ta sẽ mất rất nhiều cơ hội, chúng ta cũng không thể đả kích được Hoa Nguyệt Lâu. Hừ, trong chuyện buôn bán này, là phải dựa vào bản lĩnh, nếu một Cố Khuynh Thành đã có thể khiến khuynh đảo Phượng Phi Lâu của ta, vậy ta còn không bằng về quê làm ruộng, cho dù có đúng như tỷ nói, ta cũng không sợ. Ta cũng không ngại nói cho tỷ biết, trước giờ ta chưa từng đặt Tào Tú trong mắt, ta giữ mụ lại, là để tỷ đi đối phó. Tỷ cứ yên tâm, bất luận là phải hay không, vụ mua bán này, chúng ta chỉ có lời chứ không lỗ."
Thầm nghĩ, lão tử là một kẻ lừa đảo, còn sợ bị người khác lừa sao, chỉ sợ không có ai để lừa thôi.
Lưu Nga nghe hắn nói như vậy, cũng không tiện nói thêm gì nữa, dù sao nàng biết Hàn Nghệ cũng là một nhân vật không dễ chọc vào, nói: "Vậy ngươi định làm thế nào?"
Hàn Nghệ nói: "Ta định đợi qua đoạn thời gian bận rộn này, sẽ đích thân đến Hoa Nguyệt Lâu đón Cố Khuynh Thành về."
Lưu Nga nói: "Đây... đây có phải là quá cho đối phương mặt mũi rồi không."
Hàn Nghệ cười nói: "Mặc dù hiện giờ chúng ta áp đảo Hoa Nguyệt Lâu, nhưng cho tới nay đều là Hoa Nguyệt Lâu gây sự, chúng ta chưa từng phản kích lại. Vậy cũng không được, chúng ta cần phải thể hiện thực lực một chút, cũng để cho những kẻ có ý đồ xấu với chúng ta phải suy nghĩ cho kỹ, món nợ lần trước bọn họ đào đi Kim Ngọc Nhi, Liên Nhi đi, chúng ta còn chưa có tính với mụ ta đâu."
Lưu Nga vừa nghe đến Kim Ngọc nhi và Liên Nhi, lập tức nghiến răng nghiến lợi, gật đầu nói: "Vậy được, cứ làm theo lời ngươi nói đi."
Dừng một chút, nàng lại nói: "Vậy tới lúc Cố Khuynh Thành đến, chúng ta đối xử cô ta thế nào?"
Hàn Nghệ nói: "Câu này là ý gì?"
Lưu Nga nói: "Ý ta là chúng ta có cần giả vờ tín nhiệm cô ta không?"
Hàn Nghệ tức giận nói: "Cái đó cũng không cần thiết, Cố Khuynh Thành cũng không ngốc, cô ta tất nhiên biết chúng ta sẽ nghi ngờ cô ta, đây là chuyện rất bình thường, cho nên tỷ nên làm thế nào thì cứ làm thế ấy."
Lưu Nga liếc nhìn Hàn Nghệ, lập tức gật đầu nói: "Được, ta biết nên làm thế nào rồi."
Đúng lúc này, đột nhiên vang lên tiếng gõ cửa.
"Ai?"
"Tiểu Nghệ ca, là ta."
Bên ngoài truyền đến giọng nói của Trà Ngũ.
Hàn Nghệ nói: "Vào đi."
"Vâng."
Cửa vừa mở ra, hai người đi vào, ngoài Trà Ngũ ra, còn có Tang Mộc.
Hàn Nghệ nói: "Chuyện gì?"
Trà Ngũ nói: "Tiểu Nghệ ca, hiện giờ thợ của xưởng mộc cộng thêm học đồ đã vượt quá trăm người, xưởng rèn cũng đã hơn 50 người, xưởng mộc đã không chứa nổi nữa rồi, có cần tiếp tục tuyển người nữa hay không?"
Hàn Nghệ nói: "Đương nhiên là tuyển! Mới có 100 người thôi. Ta còn dự định xây thêm một xưởng mộc ở bên cạnh."
Tang Mộc đột nhiên nói: "Nhưng mà ân công, tiền của chúng ta đều đã dùng gần hết rồi, nếu còn tiếp tục nhận người nữa, thì có khả năng ngay cả tiền công chúng ta cũng trả không được, càng đừng nói đến chuyện xây xưởng mộc."
Lưu Nga nói: "Chỗ ta vẫn còn một ít tiền."
"Trước mắt vẫn chưa cần."
Hàn Nghệ nói: "Sau một ngày nữa, chúng ta đã có thể kiếm được không ít tiền nhờ vào bán máy dệt vải, đủ để chúng ta chống đỡ rồi, đợi sau khi hẻm Bắc phồn vinh, thì tài phú nhiều hơn nữa cũng sẽ có. Ngoài ra, Trà Ngũ, ngươi đi tìm thêm cho ta một số người biết xây nhà về, ta dự tính thành lập một đội xây dựng."
"Hả?"
Trà Ngũ sửng sốt, nói: "Xưởng mộc chúng ta cũng có rất nhiều người biết xây nhà, nếu Tiểu Nghệ ca muốn xây thêm một căn nhà ở bên cạnh, vậy cũng không cần phải tuyển người đâu."
Tang Mộc gật đầu cái rụp. Hiện giờ Phượng Phi Lâu vẫn đang trong trạng thái lỗ vốn, bởi vì máy dệt vải vẫn chưa bán ra, trước mắt vẫn là đang đầu tư, tiền cứ ùn ùn chảy ra ngoài, y cũng khó làm nha!
Hàn Nghệ lắc đầu nói: "Không không không, ta muốn một đội chuyên nghiệp, xưởng mộc là xưởng mộc, cái này không giống nhau."
Lưu Nga nghi hoặc nói: "Hàn tiểu ca, chỗ chúng ta là mở thanh lâu, ngươi xây nhà gì vậy?"
Hàn Nghệ không vui nói: "Lưu tỷ, ta đã nói qua không chỉ một lần, mục tiêu của chúng ta là sáng tạo ra một thị trường, mà thị trường cần phải có nhà cửa công trình chống đỡ, hẻm Bắc vẫn là quá nhỏ hẹp, không thể thỏa mãn nhu cầu của ta, cũng không theo kịp sự phát triển của Phượng Phi Lâu chúng ta, ta cần tạo ra một thị trường lớn hơn. Hơn nữa trong thành quy củ cũng quá nhiều, cho nên ta dự định ra ngoại thành. Được rồi, việc này cứ quyết định vậy đi."
Mặc dù Lưu Nga, Tang Mộc, Trà Ngũ đều không thể lý giải, nhưng Hàn Nghệ đã lên tiếng rồi, bọn họ còn có thể nói gì nữa.
Hàn Nghệ cũng không quản bọn họ, dù sao tầm nhìn của bọn họ vẫn còn quá thiển cận, nói: "Nhưng mà hiện tại, trước tiên phải đánh tốt trận này, chúng ta có thể có nhiều tiền hơn, phát triển lớn mạnh hơn hay không, đều phải xem ngày mai ra sao."
Ngày thứ hai, Phượng Phi Lâu gần như là toàn viên xuất động, ngay cả các nàng Mộng Nhi, Mộng Đình cũng đều ra ngoài giúp đỡ, người dựng lều bạt, người căng biểu ngữ.
Ngày mai là ngày bán chính thức, cũng là một ngày triển lãm.
Bởi vì kiểu bán hàng mẫu thế này vẫn chưa từng xuất hiện, Hàn Nghệ cần phải đích thân ở hiện trường chỉ đạo bọn họ làm việc, phải đảm bảo ngày mai sẽ không xuất hiện bất kỳ sự cố nào.
Bận rộn cả một ngày, mãi đến khi mặt trời ngả về tây, cuối cùng mới bố trí thỏa đáng xong.
Hàn Nghệ đứng dưới ánh chiều tà, thở phào một hơi, cũng tràn đầy mong đợi đối với ngày mai.
Đúng lúc này, bên ngoài có mấy nhân sĩ mặc chế phục đi đến.
Người đi đầu, mắt nhìn trái phải, hét lên: "Trong các ngươi ai là quản sự ở đây?"
Nghe có vẻ là giọng điệu của lãnh đạo.
Hàn Nghệ sửng sốt, vội vàng bước lên, hơi chắp tay nói: "Tại hạ Hàn Nghệ, chính là đông chủ của Phượng Phi Lâu này."
Người nọ dò xét Hàn Nghệ, nhìn bộ dạng có vẻ đã sớm nghe nói về Hàn Nghệ, sau đó mới nói: "Ta là lang trung Lễ Bộ, Đậu Thành Khê."
Lễ Bộ? Là làm gì? Hàn Nghệ không hiểu ra sao, nói: "Không biết Đậu lang trung đến đây có gì phân phó?"
Vị lang trung Lễ Bộ này sắc mặt ngưng trọng nói: "Chiều hôm nay, tiểu công chúa của bệ hạ bất hạnh chết yểu, bệ hạ đau xót khôn cùng, vì vậy triều đình quyết định, đóng cửa Bình Khang Lý ba ngày."
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
07 Tháng hai, 2022 23:56
Comeback sau Tết đây!!!!
01 Tháng hai, 2022 17:55
đọc 1 lèo xuyên tết sướng vãi
29 Tháng một, 2022 20:51
Được thấy có Lĩnh Nam gì đó thì phải
27 Tháng một, 2022 21:54
Mấy bạn đọc truyện của mình thấy chỗ nào còn lỗi chính tả thì báo mình nha, lỗi nhỏ cũng dc, dấu sắc nhầm thành dầu huyền cũng được.
27 Tháng một, 2022 15:07
truyện hay vậy sao giờ mình mới thấy nhỉ
23 Tháng một, 2022 12:01
đánh dấu
22 Tháng một, 2022 12:20
Dịch giả đúng chuẩn là hồi sinh cả bộ này luốn ấy, bộ này cũng phải ra 5 năm rồi, cũng có cv full, nhưng chả mấy ai đọc cả. Giờ đọc bản dịch này mới biết truyện hay như vậy
22 Tháng một, 2022 06:40
bộ này convert full r hơn 2k1c
ae nào đói thì đọc tạm bởi cv đọc khá ổn
22 Tháng một, 2022 04:46
Lịch sử ơi.
22 Tháng một, 2022 02:48
đường chuyên là truyện gì thế
22 Tháng một, 2022 02:47
đọc sơ khá hay với 7 chương đầunể nhất là bạn dịch tốt quá... mình vào đọc cũng là nhờ đoạn tóm tắt của bạn.
16 Tháng một, 2022 17:25
tác này viết vừa hài vừa tình cảm, không viết ngôn tình hơi phí
15 Tháng một, 2022 17:03
Tối sẽ có nha
15 Tháng một, 2022 14:53
Sao mãi chưa có chương nhỉ
13 Tháng một, 2022 13:32
đỉnh thật sự, dù chưa biết về sau tác viết thế nào, nhưng đọc tới chương hiện tại đã đủ để gọi nó là siêu phẩm rồi
10 Tháng một, 2022 19:57
nope, m không muốn spoil chứ về sau hạ trí người thời xưa kinh :v
10 Tháng một, 2022 17:14
về sau càng hay
10 Tháng một, 2022 13:02
bộ này đoạn đầu đọc còn được về sau thì...
09 Tháng một, 2022 16:00
Khéo còn hay hơn Đường Chuyên, tiếc là còn ít chương quá
08 Tháng một, 2022 11:54
lên chương lâu vậy đạo hữu ơi
04 Tháng một, 2022 13:44
Lên là lên!
03 Tháng một, 2022 11:11
Cầu chương mới!!!
01 Tháng một, 2022 12:47
đói thuốc sắp chết roài, bạo chương đi thớt
01 Tháng một, 2022 12:25
Happy new year mọi người!
01 Tháng một, 2022 00:06
cổ nhân không ngu nhưng bạn ngu. Ăn trộm đâu ra, người ta là lừa đảo chuyên nghiệp
BÌNH LUẬN FACEBOOK