Đi lên núi, chỉ vỏn vẹn có ba người còn phải phân công hợp tác, thật sự đáng thương.
Hàn Nghệ và Hùng Đệ lẻn vào trong chùa, còn Tiểu Dã đứng gác bên ngoài, tiểu tử này ở trong tối chỉ cần có chút ánh sáng là có thể qua lại tự nhiên như lúc trong rừng.
Tuy rằng cửa trước cửa sau của Thiên Tế Tự đều đã khóa, nhưng loại khóa này đối với cao thủ mở khóa như Hàn Nghệ mà nói thì thật sự là dùng chân cũng có thể mở ra. Bước vào trong chùa, Hàn Nghệ dẫn theo Hùng Đệ đi thẳng vào đại điện.
Hùng Đệ thấy Hàn Nghệ tựa hồ biết tiền ở đâu, phòng ốc bên cạnh đều mặc kệ không quan tâm, liền đi thẳng phía đại điện, đột nhiên a một tiếng, dọa chi Hàn Nghệ nhảy dựng, sau đó vội vàng xin lỗi, lại hì hì nói: "Hàn đại ca, đệ hiểu rồi, hôm đó huynh bảo Tiểu Dã đến đây giả trang thành kẻ trộm chính là để tìm được chỗ lão lừa ngốc kia giấu tiền."
Hàn Nghệ nghe thấy tiếng nó cười có vẻ đắc ý, cười nói: "Coi như đệ thông minh."
Hùng Đệ lại chậc chậc hai tiếng: "Lão lừa trọc kia thật là tên trộm to gan, lại giấu tiền trong đại điện. Đại điện này mỗi ngày đều có người tới lui, lỡ như bị người ta phát hiện thì làm sao bây giờ?"
"Nơi nguy hiểm nhất chính là nơi an toàn nhất."
Khóe miệng Hàn Nghệ lộ ra nụ cười gian, trêu chọc nói: "Đệ thông minh như vậy mà cũng không ngờ được, tin rằng quan phủ cũng nhất định không ngờ được, chắc chắn không tra xét cẩn thận đại điện này."
Hùng Đệ gật đầu nói: "Đại ca nói có lý."
Trước kia cha mẹ của nó thường nói nó thông minh, dần dà, nó dĩ nhiên cũng cho rằng mình vô cùng thông minh.
Trong khi nói chuyện, hai người đã đi vào trong đại điện.
Hùng Đệ ngoan ngoãn châm một ngọn nến nhỏ, ánh nến hơi yếu chỉ có thể chiếu sáng trong gang tấc. Sau khi đưa cho Hàn Nghệ thì lại tự mình đốt một cây nến khác, nương theo ánh nến yếu ớt mà nhìn xung quanh: "Đại điện này lớn như vậy, không dễ tìm nha!"
Hàn Nghệ cũng xem xét xung quanh, tràn trề tự tin nói: "Tuy rằng đại điện này lớn, nhưng vừa xem liền hiểu. Nếu ta là lão lừa trọc kia..., nếu phải giấu tiền trong đại điện nhiều người tới lui như vậy, thì ta dứt khoát giấu tiền ở nơi bắt mắt nhất. Làm vậy thoạt nhìn là nguy hiểm, nhưng thật ra càng khó khiến người ta phát hiện." Nói xong, ánh mắt hắn đột nhiên rơi xuống từng tòa tượng Phật, lại nói: "Những tượng phật này tuy cực kỳ bắt mắt, nhưng vì tượng Phật mang tính thần thánh, đừng nói là dân chúng bình thường, e rằng ngay cả quan binh nhìn thấy cũng cung kính ba phần. Tiểu béo, ta thấy tiền tài nhất định có tám chín phần mười liên quan đến tượng Phật."
Hùng Đệ vốn rất hận những Thần Phật này, cho nên cũng không sợ, đáp lại một tiếng, liền vụng về trèo lên bệ đá.
Hàn Nghệ cũng nhảy lên bệ đá, hai tay vuốt đông vuốt tây lên tượng phật. Hắn không hiểu lắm kỹ thuật của triều Đường, trong đầu toàn nghĩ đến những cơ quan tinh xảo gì đó trong các vở kịch võ hiệp, cho nên trong tiềm thức hắn cảm thấy mắt hoặc mũi của tượng Phật sẽ có cơ quan gì đó.
Nhưng hai người tìm rất lâu cũng không tìm được cơ quan gì.
Có điều Hùng Đệ lại rất kiên nhẫn, tuy rằng thân thủ vụng về, nhưng lại vô cùng cố gắng, đó là vì nó vô cùng tin tưởng Hàn Nghệ. Hàn Nghệ nói có liên quan đến tượng Phật, thì nó cho rằng nhất định là vậy. Mình không tìm thấy chỉ là do mình không cố gắng thôi.
Ngược lại Hàn Nghệ có chút buồn bực, thời gian dành cho bọn họ không nhiều, trong lòng cũng dần dần bắt đầu gấp gáp.
Đột nhiên, khi hắn đang chuẩn bị xuyên qua phía sau tượng Bồ Tát này, đến chỗ tượng Phật cách vách xem xét, đột nhiên dưới chân thấy trợt, không khỏi cúi đầu xuống, lại lấy nến chiếu rọi, phát hiện dưới chân không có gì cả, lại chiếu lên đế giày của mình, cũng không có vật lạ gì, lòng thầm kêu lạ. Hắn vươn chân chà chà bên cạnh thì phát hiện không trợt nữa, phát hiện phía sau tượng Bồ Tát lại dễ trợt hơn những nơi khác nhiều.
Hắn nhìn tượng Bồ Tát, lại cúi đầu nhìn dưới chân, đột nhiên ánh mắt vui vẻ, vội đè thấp giọng nói: "Tiểu béo, tiểu béo, mau đến bên này.
"Dạ."
Hùng Đệ đang sờ soạng phía trên tượng Phật, nghe Hàn Nghệ gọi nó thì đáp lời, nhưng nhất thời nóng vội, thêm vào thân thủ nó vụng về, trực tiếp ngã xuống bệ đá.
Phịch!
"Ai ui!"
Ông trời của ta ơi!
Hàn Nghệ vô thức nhắm chặt hai mắt, chỉ thấy mình tội nghiệt nặng nề, một lát sau lại quan tâm nói: "Đệ không sao chứ?"
"Không sao, không sao."
Hùng Đệ đã té có kinh nghiệm, lập tức nằm úp sấp, chỉ thấy ngã xuống còn nhanh hơn leo lên nhiều, phủi mông chạy đến trước mặt Hàn Nghệ.
"Đệ lên đây, à, cẩn thận một chút."
Hàn Nghệ xem như bị mập mạp này hù dọa rồi, khom người kéo nó lên.
Đợi sau khi nó đứng vững, Hàn Nghệ mới nói: "Đến đây, đệ và ta đẩy tượng Bồ Tát này."
"Dạ."
Hùng Đệ không hỏi nhiều, cùng với Hàn Nghệ mỗi người một bên, hai tay đẩy vai của Bồ Tát.
"Một, hai, dùng sức."
Hùng Đệ dùng đủ sức, gầm lên một tiếng.
Ken két!
Nghe thấy hai tiếng ken két này, tượng Bồ Tát khẽ động đậy.
"Dùng sức nữa."
"Được"
Tiểu béo nhà ta cũng không phải hoàn toàn vô dụng, tuy rằng vụng về, nhưng khí lực lại rất lớn, còn lớn hơn khí lực Hàn Nghệ nữa, gương mặt mập mạp kia phình đỏ lên như màu vỏ quýt.
Cuối cùng thì tượng Bồ Tát cũng bị bọn họ dùng sức bú sữa mẹ đẩy di chuyển từ từ ra sau, đợi khi dời ra được một chút, Hàn Nghệ vội vàng cúi đầu nhìn, hoàn toàn không thấy cái hố như trong tưởng tượng, chỗ này giống hệt như bệ đá bình thường.
Không phải chứ, chẳng lẽ ta đã đoán sai! Hàn Nghệ vội vàng nói: "Trước để đó."
Lập tức cúi người, gõ nhẹ mấy cái, phát ra tiếng đông đông đông.
Sắc mặt hắn lập tức vui vẻ, sau đó lại gõ bên cạnh mấy cái, thanh âm rõ ràng là không giống, nhưng sờ sờ lại không thấy khe hở nào, lại đứng lên nói: "Tiếp tục đẩy."
Hai người đã dùng hết sức bú sữa, cuối cùng đã đem tượng Bồ Tát đẩy đến bên tường rồi.
Hàn Nghệ lại cúi người, hai tay sờ soạng phiến đá dưới tượng Bồ Tát. Đột nhiên, hắn mò trúng một lỗ nhỏ, hẳn là chính giữa tượng Bồ Tát đối diện, vừa hay có thể cho một ngón tay vào. Hàn Nghệ vội vàng chiếu nến sang, một cái lỗ rất bình thường, thoạt nhìn giống như là bị hư hại tự nhiên, Hàn Nghệ vươn ngón tay ấn vào đó, kết quả không có chút phản ứng nào.
Lão đại, ngươi đừng có chơi ta.
Hàn Nghệ có vẻ ảo não, ngón tay ấn loạn bên trong, chợt nghe một tiếng vang nhỏ.
Hàn Nghệ sửng sốt, ngón tay ấn chặt lỗ nhỏ, ra sức hướng lên trên, chỉ thấy bệ đá tựa vào đó lại được nhấc lên.
Hùng Đệ phát ra tiếng "A..A" vui mừng.
Ta khinh, hóa ra lỗ này là dùng tay kéo nha, chẳng bù cho ta còn nghĩ là cơ quan gì, cơ cái con mẹ ngươi, căn bản chỉ là hoạt động thể lực, phim truyền hình thật sự là hại người rất nặng mà.
Sau khi phiến đá dời đi là một cái động hình vuông, chiếu nến vào thì có một thềm đá rất hẹp.
Hàn Nghệ và Hùng Đệ lập tức thuận theo tượng đá đi xuống, cũng không cao, chỉ có hai mét, trong đó cũng không lớn, ước chừng mười mét vuông, thoạt nhìn hẳn là vừa được đào ra không lâu. Không giống như trong tưởng tượng của Hàn Nghệ, một bảo khố kinh thiên động địa, ánh vàng lấp lánh, nơi nơi đều là kim ngân châu báu. Không chỉ vậy, còn vô cùng đơn sơ, chỉ có hai hòm gỗ lớn, hai hòm gỗ nhỏ, cái nhỏ thì chỉ dùng một tay là nhẹ nhàng nâng lên được, cái lớn cũng dài một mét, cao nửa mét, mỗi hòm đều có khóa đồng, thoạt nhìn vô cùng khó coi.
Dù sao thì nhiều hơn nữa cũng chỉ như vậy.
Xem ra đều là phin điện ảnh, phim truyền hình đã khiến ta mong đợi quá nhiều, Hàn Nghệ khẽ thở dài một tiếng.
"Oa, thật sự là có bảo bối."
Nhưng Hùng Đệ lại có vẻ vô cùng vui mừng, nuốt nước miếng, tiến lên, nhẹ nhàng vuốt ve hòm gỗ: "Đại ca, huynh nói xem trong đây là bảo bối gì?"
"Mở ra xem chẳng phải là biết sao!"
Hàn Nghệ cầm hai ống trúc đã chuẩn bị sẵn từ sớm, động hai cái thì đã mở ra, nhưng vừa mở ra, Hùng Đệ lập tức trợn mắt há mồm, hai tay che lấy cái miệng to, chỉ thấy kim quang lấp lánh, bên trong tràn ngập từng đĩnh từng đĩnh vàng thỏi, sắp xếp ngay ngắn chỉnh tề, nhiều thì cũng không phải nhiều lắm, vừa nhìn liền thấy, tổng cộng có 20 khối, nhìn qua là biết nhiều nhất cũng không hơn 130 lượng.
Hàn Nghệ ngược lại vô cùng bình tĩnh, hắn không phải lần đầu tiên làm chuyện này, trước kia làm còn ít sao, sớm đã vượt qua giai đoạn hưng phấn rồi, hơn nữa loại tiền không tiêu được này đều là phiền phức, thật sự không có gì phải vui mừng.
"Đây...đây là vàng sao?
Hùng Đệ chu cái miệng ục ịch lên, trong mắt lóe ra nước mắt kích động.
Hàn Nghệ thấy Hùng Đệ lấp lóe nước mắt, tò mò nói: "Đệ chưa từng nhìn thấy vàng sao?"
Hùng Đệ lắc mạnh đầu.
Bi thảm như vậy? Hàn Nghệ thật sự không xa lạ gì với vàng cả. Hắn và đồng bọn của hắn từng lợi dụng thị trường giao dịch vàng, mà lừa được một trăm ký vàng từ tay một đại thổ hào siêu cấp của khu vực Trung Đông, 100 lượng thật sự không đủ nhìn! Nói: "Vậy cũng phải đợi về rồi mới nhìn, bây giờ chúng ta đang gấp gáp, trước tiên đệ cầm vàng lên, cẩn thận một chút."
"Được được."
Hùng Đệ cầm cái hòm chầm chậm bò lên. Thật ra có thể đi được, nhưng nó cảm thấy bò thì an toàn hơn một chút.
Hàn Nghệ lại mở rương nhỏ còn lại, so với việc bảo vật xuất hiện trước mắt, hắn càng thích niềm vui sướng khi mở hòm ra, chỉ thấy trong hòm nhỏ thứ hai là một số trang sức châu báu, cả một hòm đều là thứ mà nữ nhân dùng, trâm cài, vòng ngọc gì đó vân vân.
Sau đó, hắn lại mở hai hòm gỗ lớn ra, bên trong đều là tơ lụa vải vóc thượng đẳng, nhưng hình như cũng là chuẩn bị cho nữ nhân, tức là ngoài trừ vàng ra thì những thứ còn lại hình như đều có liên quan đến nữ nhân.
Trong lòng Hàn Nghệ liền thầm nói, lão lừa trọc kia nhất định là có nuôi tình nhân.
Việc này không có gì quá kinh hỉ, dù sao cũng không phải bảo khố kim quang chói mắt gì đó, cảnh tượng đó đều chỉ thấy trong ti vi, nếu thật là vậy, thì có khi hắn cũng giống Hùng Đệ. Đáng tiếc là không phải, nhưng cũng không có gì phải thất vọng, tiền này thật sự là không ít mà, đặc biệt là đối với những người nghèo như bọn họ.
Sau khi xác nhận đều là thứ đáng giá, hắn đậy hòm lại, cùng Hùng Đệ chuyển toàn bộ hòm lên. Nếu ngươi để lại một cái hòm trống ở đây, thì chỉ cần bị người ta phát hiện liền biết đã có người tới. Còn nếu dọn hết toàn bộ thì sẽ không thể xác định được bên trong rốt cuộc đã từng có đồ hay không?
Lại đẩy tượng đá về chỗ cũ, sau đó gọi Tiểu Dã tới cùng cầm những vàng bạc châu báu, vải vóc lụa là này, rời khỏi Thiên Tế Tự.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
21 Tháng tư, 2023 13:07
Những thằng như chú chắc vừa qua nước ngoài đã đếch biết làm cái gì để sống rồi, chứ đừng nói tự dưng xuyên không vào một thời đại khác.
Coi truyện main bá quá riết quen rồi, nên đòi hỏi cái gì main cũng phải biết, làm cái gì cũng dễ như ăn cám, bước ra đời đấm nhau bương chải đi rồi thấy đời nó đếch như truyện đâu.
12 Tháng tư, 2023 17:20
Tình huống những chương đầu gượng ép thế, N9 có khả năng lừa đảo hàng triệu USD mà ứng biến trước tình huống xa lạ như vô trí vậy! Không đặt vấn đề hiểu rõ tình cảnh của bản thân lên trước mà cứ gào lên, ngay cả kỹ năng đọc biểu cảm của người khác cũng bị vứt! Lừa đảo này có đồng đội mang bay à?!
09 Tháng tư, 2023 16:22
main khá độc đáo đấy chứ, tính hơi dị dị nguyên tắc, nhưng mà cơ bản là khôn vãi lúa, về sau nó còn chơi thương trường và lập ngân hàng nữa kìa, ko phải tác giả nào cũng viết dc về chiến tranh tiền tệ như tác giả này đâu.
07 Tháng tư, 2023 11:27
Mới tu đến 150 chap.
Cơ bản mà nói thì cũng là truyện hay.
Ngoài từ ngoài bày mưu tính kế lừa gạt thì tự ngược hoặc trên con đường tự ngược. Chỗ này khá là hàng trí cho nvc là người bày mưu chuyên nghiệp lừa đảo.
Nếu tác làm nhân vật phụ có đất diễn hơn tí thì oki, chứ nguyên dàn Dương gia thấy hàng trí quá, đọc cứ thấy nvc là hơn hẳn cổ nhân ấy, người thời nào có cách giải quyết thời ấy, cứ áp tiêu chuẩn hiện đại vào thì khá là ...
Thôi thì dù sao truyện kết cấu oki hơn nhiều nhiều cùng thời và ăn liền bay giờ rồi.
Bản dịch hay
04 Tháng tư, 2023 13:23
1 năm rồi quay lại dc thêm 50c, ko đã them tí nào
01 Tháng tư, 2023 19:35
mé main sợ vợ vãi
29 Tháng ba, 2023 11:48
Bố cục truyện khá rộng nhưng không ngợp, dẫn dắt cũng khá hay
29 Tháng ba, 2023 11:45
ông này dịch siêu thật, đọc mướt ghê
19 Tháng ba, 2023 16:49
đó gọi là nhiễm cv đó, hồi trước ta còn phải bỏ cả triệu ra mua full bộ này để đọc, không biết sao dạo này lão chủ thớt tuồn ra ít chương cho ae đọc đó.
18 Tháng ba, 2023 23:24
đọc cv quen giờ đọc dịch thấy ngượng ngượng sao á :))
09 Tháng ba, 2023 13:18
hay hay, có cái để cày mấy ngày tới rồi
09 Tháng ba, 2023 11:46
Lâu lắm rồi mới tìm được một bộ đỉnh vl, có điều ngắn qua chưa bỏ thèm
26 Tháng hai, 2023 10:55
Dịch nhảm vcc
10 Tháng một, 2023 16:49
Hay hay
15 Tháng mười hai, 2022 13:36
Hi
06 Tháng mười hai, 2022 12:24
ngoài sáng trong tối gì cũng toàn phe boss, lý trị, chiêu nghi, vô kỵ, thế này không lên chức nhanh sao được
04 Tháng mười hai, 2022 17:49
truyện ra chậm nhỉ
18 Tháng mười một, 2022 01:14
t cũng thấy đọc cv hay hơn dịch, cv nhiều khi dễ hiểu với sát nghĩa hơn nữa
14 Tháng tám, 2022 20:40
Táo bón giai đoạn cuối, chắc phải thông đít mới thêm chưong đc
13 Tháng tám, 2022 17:03
ok
01 Tháng tám, 2022 12:09
đang hay. cảm ơn các bạn đã dịch.
25 Tháng bảy, 2022 13:13
Truyện hay, hôm bữa đói quá qua convert đọc mà nuốt ko trôi :( Bị thích thể loại yy main chính hơn ng như này, mà sau Cực phẩm gia đinh thì chả thấy có bộ nào mà đọc nữa :(
20 Tháng bảy, 2022 09:50
Chấm câu lung ta lung tung, không biết dùng chấm phẩy với chấm than à!?
06 Tháng bảy, 2022 23:37
Đọc mấy chương thấy cũng được nên e kiếm bản cvt đọc đây, chứ bản dịch nuốt không trôi. Góp ý một chút với dịch giả là nên tham khảo thêm tiểu thuyết truyền thống để xem cách người ta sử dụng ngữ pháp, nhất là mấy bộ dịch từ nước ngoài ý. Không chỉ ngữ pháp mà còn nhiều cái nữa, chứ thế này thì bác để bản dịch nghĩa có khi còn hay hơn dịch.
02 Tháng bảy, 2022 01:00
²⁶⁴ sao mà Như đàn bà thế tự để chui lại cho người ta nắm.nhiều chỗ đọc ức chế quá
BÌNH LUẬN FACEBOOK