Phạm Dương Lư gia.
Một người trẻ tuổi để chòm râu dê đến trước cửa lớn Lư gia, gã ngẩng đầu nhìn tấm biển treo trên mái hiên, ngơ ngẩn không thôi, qua một hồi lâu, gã mới đi đến trước cửa, gõ vài cái.
"Ai đấy?"
Chỉ thấy một đứa bé giữ cửa mở hé ra một khe nhỏ, thò đầu ra, liếc mắt nhìn người trẻ tuổi này, nói: "Xin hỏi ngài là ai?"
Người trẻ tuổi liếc nhìn đứa bé này, khóe miệng lộ ra một nụ cười khổ, hết sức bình thản nói: "Ta là Lư Sư Quái."
"Lư Sư Quái?"
Môn đồng kia đầu tiên là sửng sốt, sau đó kinh hô: "Đại công tử."
Lư Sư Quái gật gật đầu.
Đứa bé giữ cửa kia vội vàng mở cửa ra, nói: "Đại công tử, người về rồi, mau mau, vào đi."
Lư Sư Quái nói: "Ngươi đi thông báo với cha ta trước đi."
Trong ánh mắt đứa bé giữ cửa kia lóe lên một tia kinh ngạc, sau đó đáp một tiếng, chạy như bay vào trong.
Qua một hồi lâu, một người trung niên ăn vận y phục quản gia đi ra, nhìn thấy Lư Sư Quái không khỏi kích động không thôi, nói: "Đại công tử, đúng là người rồi, cuối cùng người đã về rồi."
Lư Sư Quái gật đầu nói: "Lư thúc, đã lâu không gặp."
Quản gia kia "Ài" một tiếng, nhìn Lư Sư Quái, đột nhiên lại nhìn ngó chung quanh, hỏi: "Một mình à?"
Lư Sư Quái khẽ thở dài, sau đó nói: "Ta và sư muội đã thành thân rồi."
"Thế này..."
Quản gia kia lập tức sắc mặt khó xử, nói: "Đại công tử, lão gia để tiểu nhân nói với người, người là thế tôn của Lư gia, ông ấy không có quyền không cho người bước vào cánh cửa này, nhưng ngoại trừ người ra, những người khác quyết không được phép bước vào cánh cửa này."
Lư Sư Quái gật đầu nói: "Ta biết rồi, đúng rồi, cha ta và mẹ ta sức khỏe vẫn tốt chứ."
Quản gia kia nói: "Sức khỏe của lão gia và phu nhân đều rất tốt, chỉ là phu nhân thường nhắc đến đại công tử. À, vừa rồi phu nhân do đang ở hậu viện tưới hoa, nên không biết đại công tử đã về."
Lư Sư Quái gật đầu nói: "Hai người họ thân thể không có việc gì, vậy thì ta an tâm rồi, ta cáo từ trước."
Quản gia kia khó xử nói: "Đại công tử, thật ra..."
Lư Sư Quái xua tay, cắt lời ông ta, sau đó quay người rời đi.
.
Hậu viện Phượng Phi Lâu.
Lưu Nga không ngừng đi lại ở trong sảnh, miệng lẩm bẩm: "Tiêu Vô Y, Tiêu Vô Y, à ha, ta nhớ ra rồi, ta nhớ ra rồi. Ta nhớ ra Tiêu Vô Y này là ai rồi."
Hàn Nghệ vội hỏi: "Là ai?"
"Chính là Vân Thành quận chúa đó."
"Vân Thành quận chúa."
Lưu Nga chậc chậc vài tiếng: "Hàn tiểu ca, ngươi không biết đó thôi, Vân Thành quận chúa này rất khó lường nha."
Điều này còn cần cô nói? Ta đương nhiên biết nha. Hàn Nghệ hiếu kỳ nói: "Vậy rốt cuộc là người khó lường thế nào?"
Lưu Nga nói: "Vân Thành quận chúa này chính là trưởng tôn nữ của Tống quốc công."
"Tống quốc công?"
"Tống quốc công này là ai?"
"Tống quốc công hiện này chính là đích trưởng tử của Bộc xạ Tiêu Vũ trước đây."
"Tiêu Vũ lại là ai?"
"Tiêu Vũ mà ngươi cũng không biết?"
Hàn Nghệ lắc đầu, quả thật khi cần dùng đến tri thức, mới hận vì sao kiếp trước đọc ít sách.
Lưu Nga kinh ngạc nói: "Tiêu Vũ này chính là khai quốc công thần của Đại Đường ta, xếp hạng thứ chín Lăng Yên Các, ngươi không biết sao?"
Xếp hạng thứ chín Lăng Yên Các, vậy thì quá khủng rồi, Lăng Yên Các thì đương nhiên Hàn Nghệ biết nha.
Lưu Nga nói: "Không chỉ vậy, trên người Vân Thành Quận chúa này có thể nói là tập hợp tứ đại huyết mạch vô cùng tôn quý."
Hàn Nghệ kinh ngạc nói: "Là sao?"
Lưu Nga nói: "Thứ nhất, ông nội Tiêu Vũ của Vân Thành Quận chúa xuất thân Lan Lăng Tiêu thị, là con thứ bảy của Nam Triều Lương Minh Đế Tiêu Vị, là đệ đệ khác mẹ của Lương Mạt Đế Tiêu Tông. Thứ hai, bà nội của nàng chính là chất nữ của Độc Cô hoàng hậu tiền triều, cũng chính là nữ nhân của Độc Cô gia. Thứ ba, mẫu thân của Vân Thành Quận chúa, chính là trưởng nữ của Thái Tông thánh thượng, Tương Thành công chúa. Thứ tư, bà ngoại của nàng chính là con gái của Tùy Dương Đế. Nói cách khác, trên người Vân Thành Quận chúa tập hợp huyết thống của tứ đại gia tộc tôn quý gồm Lan Lăng Tiêu thị, Độc Cô thị, hoàng thất tiền triều Dương thị, đương kim hoàng thất Lý thị. Hơn nữa còn là cháu gái ruột bên ngoại của đương kim bệ hạ."
OMG, đây là đang đùa phải không. Hàn Nghệ nghe mà ngỡ ngàng, không phải hoàng đế thì là hoàng hậu, sợ quá đi mất. Lưu Nga đột nhiên lại nói: "Còn nữa, còn nữa..."
Hàn Nghệ buồn bực nói: "Còn nữa?"
Lưu Nga nói: "Sau này cũng không biết thế nào, Vệ quốc công Lý Tĩnh lại nhận Vân Thành quận chúa làm cháu gái, nghe nói đây cũng là một tay Thái Tông thánh thượng thúc đẩy."
Lý Tĩnh? Đậu phộng, Hàn Nghệ hoàn toàn không nói được gì nữa rồi. Kỳ thật hắn đã sớm đoán được Tiêu Vân tuyệt không phải nữ tử bình thường, nhưng cũng không ngờ rằng lai lịch lại lớn như vậy. Nhìn lại bản thân mình xem, phụ thân Hàn Đại Sơn là nông dân chuyên nghiệp, mẫu thân Ngô thị là nông phụ chuyên nghiệp, ông nội, nông phu, bà nội, nông phụ, ông cố tổ cũng là nông phu, vậy còn có thể vui vẻ mà chơi tiếp không.
Lưu Nga đột nhiên kinh hãi kêu lên một tiếng.
Hàn Nghệ sợ tới mức giật mình, buồn bực nói: "Ta còn không có kêu, tỷ kêu cái gì?"
Lưu Nga khẩn trương "À" một tiếng, nói: "Ngươi nói Vân Thành Quận chúa này có phải chính là nữ nhân đã áp chế Trường An Thất Tử kia không?"
Rõ ràng chính là vậy rồi. Hàn Nghệ nghi hoặc, nói: "Nếu tỷ đã biết Vân Thành Quận chúa này rồi, không lý nào tỷ lại không biết chuyện này chớ."
Lưu Nga lắc đầu nói: "Chỉ là lúc ở trong cung, ta từng nghe nói qua đại danh của Vân Thành Quận chúa này. Bởi vì Vân Thành Quận chúa tập hợp huyết mạch của ba thế gia đế vương và đệ nhất thế gia đế hậu từ xưa đến nay. Quả thật rất hiếm gặp trong lịch sử, nhưng chuyện về Vân Thành Quận chúa lưu truyền rất ít ở bên ngoài, ta chưa từng nghe công tử nào nói đến nàng, nên vẫn nghĩ nàng là một quận chúa hết sức điệu thấp."
Ừm, điệu thấp, thấp đến mức chạy đến nông thôn làm nông phụ luôn. Đây đúng là cái ngày chó má mà. Hàn Nghệ nhịp nhịp chân, không biết nói gì.
Lưu Nga đột nhiên lại sáp lại gần, nói: "Hàn tiểu ca, nếu như có Vân Thành quận chúa tương trợ, vậy thì chúng ta không cần sợ Thôi gia bọn họ rồi."
Hàn Nghệ nói: "Thôi đi, tỷ thân với nàng ta lắm à?"
Lưu Nga bĩu môi nói: "Nếu ta thân với nàng, vậy ta còn mở thanh lâu làm gì."
Lời này làm Hàn Nghệ nóng mặt rồi, trượng phu của Vân Thành quận chúa lại là kẻ mở thanh lâu. Câu này mà nói ra ngoài, phỏng chừng sẽ bị người ta đánh chết. Nhưng hắn cũng chưa bao giờ nghĩ đến việc tìm Tiêu Vân nhờ hỗ trợ. Chuyện này vốn dĩ đã đủ loạn rồi, cần phải biết căn nguyên của chuyện này chính là vì Tiểu Béo và Thôi Oánh Oánh là bằng hữu. Nếu để người khác biết hắn là trượng phu của Vân Thành quận chúa, thì có trời mới biết sẽ lại xảy ra chuyện gì. Hắn cũng không muốn kéo cả Tiêu Vân vào, hơn nữa lúc nãy việc Tiêu Vân giả vờ không quen hắn, cũng đã cho thấy có lẽ nàng cũng không tiện ra mặt. Vì vậy ngay từ đầu Hàn Nghệ chưa từng nghĩ đến việc dựa vào Tiêu Vân, hắn vẫn tính dựa vào chính mình, dù sao họa này cũng là do hắn gây ra.
Lưu Nga liếc nhìn Hàn Nghệ, nói: "Vậy chúng ta nên làm gì bây giờ?"
Hàn Nghệ nói: "Trước tiên ta phải tìm hiểu rõ ràng đã, rốt cuộc chuyện này là thế nào? Bây giờ ta vẫn chưa hiểu gì hết, thì làm sao ta nghĩ được cách. Ta định lát nữa sẽ đến phủ Quốc cữu công một chuyến, bất kể Quốc cữu công có giúp hay không, nhưng ông ta cũng phải nói cho ta biết nguyên nhân, cũng phải để ta chết một cách minh bạch chứ. Hiện tại ta đi luôn, để lát nữa lại trễ."
Nói xong hắn liền đứng dậy đi ra phòng ngoài. Đến phòng ngoài, chỉ thấy các nàng Mộng Nhi đã đứng ở phòng ngoài, vẻ mặt thấp thỏm không yên.
Hàn Nghệ nói: "Các người yên tâm, trời vẫn chưa sụp xuống, nên làm việc gì thì làm việc đó. Tiểu Dã, Tiểu Béo, các đệ ra ngoài với ta một chuyến."
"Dạ."
Hàn Nghệ mang theo Tiểu Dã và Hùng đệ đi ra ngoài.
Đi đến ngoài viện, Hàn Nghệ hết sức nghiêm túc dặn dò: "Tiểu Béo, chuyện liên quan đến ta và đại tỷ tỷ của đệ, đệ nhất định không được nói với bất cứ ai, nếu không, không những sẽ hại ta, cũng sẽ hại đại tỷ tỷ của đệ, thậm chí còn cả đệ nữa."
Hùng Đệ gật gật đầu nói: "Chuyện này đệ biết, đại tỷ tỷ đã dặn đệ rồi."
Hàn Nghệ nói: "Nhất định phải nhớ kỹ, đừng có lại lỡ miệng đấy."
Hùng Đệ "Dạ" một tiếng hết sức nghiêm túc, nói: "Hàn đại ca, huynh yên tâm, đệ nhất định sẽ không nói bậy."
Hàn Nghệ gật gật đầu.
Tiểu Dã đột nhiên nói: "Hàn đại ca, hiện chúng ta đi đâu?"
Hàn Nghệ nói: "Tới phủ Quốc Cữu Công một chuyến."
Hùng Đệ hiếu kỳ nói: "Tới đó làm gì?"
Hàn Nghệ nói: "Hỏi tình hình một chút."
Đi đến ngoài hẻm, Tiểu Dã đột nhiên liếc mắt, nói: "Hàn đại ca, có người theo dõi chúng ta."
Hàn Nghệ nói: "Ta cũng phát hiện rồi, là người của Hoa Nguyệt Lâu, không cần quan tâm đến bọn họ."
Phượng Phi Lâu xảy ra chuyện lớn như vậy, Hoa Nguyệt Lâu chắc chắn sẽ phát người đi thăm dò tin tức, điều này Hàn Nghệ đã sớm dự liệu, nhưng không sao hết, kẻ ngốc cũng biết hắn sẽ đi tìm Trưởng Tôn Vô Kỵ.
Đi được một hồi, ba người Hàn Nghệ, Hùng Đệ, Tiểu Dã đã đến đến Trưởng Tôn gia.
Trong thành Trường An hầu như đều là nhà cao cửa rộng, mà Trưởng Tôn gia lại là Trường An đệ nhất phủ, với cái cửa nhà này, ngoài hoàng cung ra, tuyệt đối không tìm ra nhà thứ hai.
Hàn Nghệ còn chưa đi lên bậc thang đã bị hộ vệ trước cửa chặn lại: "Các ngươi là ai?"
Hàn Nghệ nói: "Tại hạ là Phượng Phi Lâu Hàn Nghệ, có việc cầu kiến Quốc Cữu Công."
"Phượng Phi Lâu?"
Hộ vệ kia sửng sốt, nói: "Đây không phải là nơi các ngươi ra vào." Nói xong gã ta chỉ tay sang bên cạnh, nói: "Các ngươi nên đi cửa hông."
Phủ Quốc Cữu Công này mang tiếng là Trường An đệ nhất phủ, bình thường đại thần đến cửa nhiều như vậy, không thể người nào cũng đi bên này, lỡ như đụng nhau, đó không phải là hại người khác rồi sao.
Tiểu Dã nghe vậy liền khó chịu, nói: "Đây không phải là cửa hay sao, tại sao chúng ta không thể đi vào ở đây."
"Tiểu Dã."
Hàn Nghệ gọi Tiểu Dã lại, rồi quay sang hộ vệ kia, nói: "Xin lỗi, làm phiền rồi."
Sau đó liền dẫn theo Tiểu Dã, Hùng Đệ đi đến cửa bên hông.
Tiểu Dã buồn bực nói: "Hàn đại ca, chúng ta nhất định phải tìm Quốc Cữu Công này sao?"
Hàn Nghệ gật gật đầu, rồi nhìn Tiểu Dã rầu rĩ không vui, cười nói: "Xin lỗi, để các đệ đi theo ta chịu ủy khuất rồi."
Tiểu Dã lập tức nói: "Hàn đại ca, đệ không có ý này."
"Ta biết." Hàn Nghệ khẽ thở dài, nói: "Nhưng đây là chuyện chúng ta nhất định phải trải qua."
Tiểu Dã liếc nhìn Hàn Nghệ, gật gật đầu.
Ba người lại đi đến cửa bên hông, so với cửa chính mở rộng, cửa bên hông này lại đóng chặt.
Hàn Nghệ đi lên phía trước, gõ cửa.
Qua một lát, chỉ nghe thấy vài tiếng "két" vang lên, cửa mở ra, nhưng không phải mở hoàn toàn, một nam nhân trung niên mặc áo vải dài màu xám đứng trong cửa nhìn Hàn Nghệ.
Hàn Nghệ chắp tay nói: "Tại hạ Phượng Phi Lâu Hàn Nghệ, có chuyện gấp cầu kiến Quốc cữu công."
Nam nhân trung niên kia liếc nhìn Hàn Nghệ, nói: "Chờ ở đây."
Nói xong liền đóng cửa lại.
Đây chính là có việc cầu người nha.
Trước khi Hàn Nghệ đến đã nghĩ tới rồi, ngược lại cũng không có để bụng gì nhiều, nhưng Tiểu Dã thì lại ra sức gãi đầu, hắn không nhịn được bật cười, giơ tay ra vỗ nhè nhẹ vào vai nó.
Ba người đứng ngây ngốc ở ngoài cửa, bất tri bất giác đã trôi qua một nén nhang.
Lại qua hết nửa ngày, cuối cùng cửa này cũng mở, nhưng cũng chỉ là mở ra một khe nhỏ, Hàn Nghệ vội vàng bước lên, người trung niên kia nói: "Xin lỗi, lão gia nhà ta bận công vụ, không tiện gặp khách."
Ánh mắt Hàn Nghệ thoáng nhìn vào trong khe cửa, nói: "Vậy không biết Trưởng Tôn công tử có ở nhà?"
"Công tử không có ở nhà, ngươi muốn tìm công tử thì hôm khác lại đến đi."
"Xin lỗi, làm phiền rồi."
Hàn Nghệ thở một hơi thật dài, sau đó dẫn Hùng Đệ, Tiểu Dã rời đi.
Trở lại Phượng Phi Lâu, Hàn Nghệ sau khi nói với Lưu Nga kết quả của chuyến đi này, Lưu Nga lập tức sắc mặt tái nhợt, bất quá Hàn Nghệ vẫn là câu nói cứ tin tưởng ta, ta sẽ giải quyết tất cả chuyện này.
Tuy Hàn Nghệ từng dựa vào câu nói này sáng tạo ra kỳ tích, nhưng kỳ tích dù sao cũng là kỳ tích, đâu có thể cứ xảy ra mãi.
Vốn dĩ Phượng Phi Lâu đã sắp lên hương, danh tiếng của cải đều tăng trưởng mạnh mẽ, nhưng cứ phải ở thời điểm này, một gáo nước lạnh dội xuống, làm sĩ khí đại thương a.
Đêm đó, canh ba đã qua một lúc lâu, nhưng vẫn thấy một bóng dáng gầy gò không ngừng đảo quanh Phượng Phi Lâu, chạy một vòng, thân ảnh nhỏ gầy này lại dừng lại trước cửa phòng Hàn Nghệ, không phải Tiểu Dã thì là ai, nó khẽ gõ cửa.
Cửa mở ra rất nhanh, Hàn Nghệ nhẹ nhàng đi từ trong phòng ra, nói: "Thế nào rồi?"
Tiểu Dã gật gật đầu.
Hai người lặng lẽ rời khỏi Phượng Phi Lâu, vòng qua hẻm sau, men theo con đường nhỏ tối đen bên phía thành bắc mà đi, cũng không biết đã giẫm vào bao nhiêu vũng nước bẩn, đi ước chừng nửa canh giờ, hai người bọn họ đến một chỗ bên trong rừng trúc, hai người lại đi vào rừng trúc, chỉ thấy phía sau rừng trúc có một gian nhà nhỏ, trong nhà nhỏ sáng lên ánh nến nhàn nhạt.
Hàn Nghệ mừng rỡ, vội vàng đi qua.
"Ai?"
Chỉ thấy trước phòng nhỏ có bảy, tám hộ vệ cầm đao đang đứng xung quanh.
"Phượng Phi Lâu Hàn Nghệ." Hàn Nghệ nói.
Rồi bỗng thấy cái bóng người trong nhà đột nhiên gật gật đầu.
Hộ vệ lập tức tránh ra, nhưng Tiểu Dã lại bị những hộ vệ kia ngăn lại, Hàn Nghệ nói: "Tiểu Dã, đệ đợi ở đây đi."
Tiểu Dã "Dạ" một tiếng.
Hàn Nghệ đi đến trước nhà, khẽ gõ cửa.
"Vào đi." Trong nhà truyền đến một giọng nói vô cùng trầm thấp.
Lúc này Hàn Nghệ mới đẩy cửa đi vào, chỉ thấy cách bài trí trong phòng hết sức đơn giản, chỉ là một chiếc ván, trên ván đặt một chiếc bàn thấp, trên bàn thấp đặt một bình trà nóng, còn ở trên ván có một lão giả thân mặc áo xám đang ngồi.
Lão giả này chính là Trưởng Tôn Vô Kỵ.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
21 Tháng tư, 2023 13:07
Những thằng như chú chắc vừa qua nước ngoài đã đếch biết làm cái gì để sống rồi, chứ đừng nói tự dưng xuyên không vào một thời đại khác.
Coi truyện main bá quá riết quen rồi, nên đòi hỏi cái gì main cũng phải biết, làm cái gì cũng dễ như ăn cám, bước ra đời đấm nhau bương chải đi rồi thấy đời nó đếch như truyện đâu.
12 Tháng tư, 2023 17:20
Tình huống những chương đầu gượng ép thế, N9 có khả năng lừa đảo hàng triệu USD mà ứng biến trước tình huống xa lạ như vô trí vậy! Không đặt vấn đề hiểu rõ tình cảnh của bản thân lên trước mà cứ gào lên, ngay cả kỹ năng đọc biểu cảm của người khác cũng bị vứt! Lừa đảo này có đồng đội mang bay à?!
09 Tháng tư, 2023 16:22
main khá độc đáo đấy chứ, tính hơi dị dị nguyên tắc, nhưng mà cơ bản là khôn vãi lúa, về sau nó còn chơi thương trường và lập ngân hàng nữa kìa, ko phải tác giả nào cũng viết dc về chiến tranh tiền tệ như tác giả này đâu.
07 Tháng tư, 2023 11:27
Mới tu đến 150 chap.
Cơ bản mà nói thì cũng là truyện hay.
Ngoài từ ngoài bày mưu tính kế lừa gạt thì tự ngược hoặc trên con đường tự ngược. Chỗ này khá là hàng trí cho nvc là người bày mưu chuyên nghiệp lừa đảo.
Nếu tác làm nhân vật phụ có đất diễn hơn tí thì oki, chứ nguyên dàn Dương gia thấy hàng trí quá, đọc cứ thấy nvc là hơn hẳn cổ nhân ấy, người thời nào có cách giải quyết thời ấy, cứ áp tiêu chuẩn hiện đại vào thì khá là ...
Thôi thì dù sao truyện kết cấu oki hơn nhiều nhiều cùng thời và ăn liền bay giờ rồi.
Bản dịch hay
04 Tháng tư, 2023 13:23
1 năm rồi quay lại dc thêm 50c, ko đã them tí nào
01 Tháng tư, 2023 19:35
mé main sợ vợ vãi
29 Tháng ba, 2023 11:48
Bố cục truyện khá rộng nhưng không ngợp, dẫn dắt cũng khá hay
29 Tháng ba, 2023 11:45
ông này dịch siêu thật, đọc mướt ghê
19 Tháng ba, 2023 16:49
đó gọi là nhiễm cv đó, hồi trước ta còn phải bỏ cả triệu ra mua full bộ này để đọc, không biết sao dạo này lão chủ thớt tuồn ra ít chương cho ae đọc đó.
18 Tháng ba, 2023 23:24
đọc cv quen giờ đọc dịch thấy ngượng ngượng sao á :))
09 Tháng ba, 2023 13:18
hay hay, có cái để cày mấy ngày tới rồi
09 Tháng ba, 2023 11:46
Lâu lắm rồi mới tìm được một bộ đỉnh vl, có điều ngắn qua chưa bỏ thèm
26 Tháng hai, 2023 10:55
Dịch nhảm vcc
10 Tháng một, 2023 16:49
Hay hay
15 Tháng mười hai, 2022 13:36
Hi
06 Tháng mười hai, 2022 12:24
ngoài sáng trong tối gì cũng toàn phe boss, lý trị, chiêu nghi, vô kỵ, thế này không lên chức nhanh sao được
04 Tháng mười hai, 2022 17:49
truyện ra chậm nhỉ
18 Tháng mười một, 2022 01:14
t cũng thấy đọc cv hay hơn dịch, cv nhiều khi dễ hiểu với sát nghĩa hơn nữa
14 Tháng tám, 2022 20:40
Táo bón giai đoạn cuối, chắc phải thông đít mới thêm chưong đc
13 Tháng tám, 2022 17:03
ok
01 Tháng tám, 2022 12:09
đang hay. cảm ơn các bạn đã dịch.
25 Tháng bảy, 2022 13:13
Truyện hay, hôm bữa đói quá qua convert đọc mà nuốt ko trôi :( Bị thích thể loại yy main chính hơn ng như này, mà sau Cực phẩm gia đinh thì chả thấy có bộ nào mà đọc nữa :(
20 Tháng bảy, 2022 09:50
Chấm câu lung ta lung tung, không biết dùng chấm phẩy với chấm than à!?
06 Tháng bảy, 2022 23:37
Đọc mấy chương thấy cũng được nên e kiếm bản cvt đọc đây, chứ bản dịch nuốt không trôi. Góp ý một chút với dịch giả là nên tham khảo thêm tiểu thuyết truyền thống để xem cách người ta sử dụng ngữ pháp, nhất là mấy bộ dịch từ nước ngoài ý. Không chỉ ngữ pháp mà còn nhiều cái nữa, chứ thế này thì bác để bản dịch nghĩa có khi còn hay hơn dịch.
02 Tháng bảy, 2022 01:00
²⁶⁴ sao mà Như đàn bà thế tự để chui lại cho người ta nắm.nhiều chỗ đọc ức chế quá
BÌNH LUẬN FACEBOOK