Mục lục
[Dịch] Thanh Niên Nhàn Rỗi Ở Đường Triều (Đường Triều Tiểu Nhàn Nhân)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Muốn luyện công pháp này, trước tiên phải cự cung!

Những lời này không phải là do Tiêu Vân ghi, mà là do Hàn Nghệ về sau mới thêm vào, kỳ thực Hàn Nghệ luôn cảm thấy câu này rất có triết lý, tuyệt không phải là dùng để gây cười, Quỳ hoa bảo điển, thiên hạ đệ nhất võ công, cực kỳ lợi hại, nhưng nếu muốn làm đệ nhất thiên hạ, vậy thì nỗ lực phải trả nhất định sẽ nhiều hơn người khác, có lẽ Kim gia gia (Kim Dung) cũng không biết thiên hạ đệ nhất thì phải trả giá như thế nào mới tốt, dứt khoát làm cái tự cung, như vậy là đủ ác rồi chứ.

Đồng dạng, bản kế hoạch Hàn Nghệ để Tiêu Vân viết này, là vượt thời đại, đối với bách tính đương đại, nếu muốn làm được như những gì ghi ở trên thì vô cùng khó khăn, đặc biệt là rất khó bước ra bước đầu tiên, vì thế Hàn Nghệ dứt khoát dùng câu nói này để nhắc nhở Thẩm Tiếu và bách tính Mai thôn.

Sau đó Hàn Nghệ lại nhờ Thẩm gia mang theo người dân Mai thôn đi buôn bán.

Thẩm Tiếu đương nhiên không có vấn đề gì, tuy nhiên y không thể làm chủ, tất cả đều do Thẩm Thanh Phong quyết định. Tuy nhiên Hàn Nghệ biết Thẩm Thanh Phong nhất định sẽ đồng ý, bởi Thẩm Thanh Phong có thể coi là một người làm ăn tương đối thiện lương, từ việc ông ta không đánh gãy chân Thẩm Tiếu sẽ không khó nhìn ra, nếu như Thẩm Tiếu đem số tiền đó đi chơi bời phóng túng. Y nhất định không thể tự nhiên tiêu sái như hiện giờ.

Sau khi bàn chính sự, cả đám nam nhân đương nhiên không thể đi tán dóc vô nghĩa, uống rượu, nam nhân là phải uống rượu.

Nhưng rất nhanh, Thẩm Tiếu đã uống say mèm, tâm trạng không tốt rất dễ uống say, câu nói này đúng là không sai. Bọn Hàn Nghệ sắp đi, Thẩm Tiếu đương nhiên là người không vui nhất, bởi vì tư duy và tính cách đặc biệt của y, làm cho y rất ít kết được bạn tri kỷ, duy chỉ có Hàn Nghệ là thấu hiểu y, y thật sự thật sự rất quý trọng phần giao tình này, cho nên nghĩ tới Hàn Nghệ sắp rời đi, dĩ nhiên là đau lòng, chưa uống được mấy chén mà đã làm cho y ngã gục rồi.

Sau khi y gục xuống, bọn Hàn Nghệ cũng không uống tiếp nữa, kỳ thực bọn họ cũng uống không nhiều, dù sao thì loại rượu ly biệt này, ai cũng đều không vui, mọi người khiêng Thẩm Tiếu lên giường. Hàn Nghệ dặn dò bọn Tang Mộc chăm sóc Thẩm Tiếu, sau khi ước định giờ xuất phát, Hàn Nghệ liền mang bọn Hùng Đệ và Tiểu Dã cáo từ.

Vừa ra khỏi cửa, Hàn Nghệ chợt thấy chóp mũi mát lạnh, không khỏi sờ sờ chóp mũi, ngẩng đầu nhìn lên, liền nghe thấy Hùng Đệ mừng rỡ hoan hô: "Hàn đại ca, huynh mau nhìn, tuyết rơi rồi."

"Đúng vậy a, tuyết rơi rồi."

Hàn Nghệ vừa đi vừa cười ha hả nói: "Tiểu Béo, đệ rất thích tuyết rơi sao?"

Hùng Đệ gật gật đầu nói: "Trước kia mỗi khi tuyết rơi, cha đệ mẹ đệ đều đưa đệ ra trước nhà đắp người tuyết, cha đệ còn chơi ném tuyết với đệ..."

Được rồi, lại nữa rồi.

Hàn Nghệ cười cười, hắn biết rằng kế tiếp là thời điểm diễn thuyết của Hùng Đệ rồi.

Quả nhiên, Hùng Đệ lại nói tiếp không dứt, bình cũ rượu mới, đều là chuyện chơi ném tuyết với cha mẹ nó.

Cái này nếu như người khác nói, Hàn Nghệ đoán chừng sẽ không kiên nhẫn, bất quá hiện giờ hắn đã quen rồi. Nghe vậy cũng cảm thấy thú vị, thỉnh thoảng cũng mỉm cười.

Tuy nhiên Tiểu Dã vẫn như trước đây, nghe rất say sưa, cậu rất thích Hùng Đệ nói không sợ người khác phiền, trong mắt biểu lộ hâm mộ, có lẽ cậu tuổi quá nhỏ, không thể tưởng tượng được cảnh tượng nếu bản thân ở cùng với cha mẹ, mà câu chuyện của Hùng Đệ làm cho cậu có một đối tượng mơ màng. Kỳ thực cha mẹ cậu luôn sống trong đầu óc của cậu.

Bất quá nói trở lại, đúng là Tiểu Béo này có khả năng nói, nói từ ngoài thành vào đến trong thành, lúc này mới hạ màn.

Hàn Nghệ đưa bình nước qua nói: "Khát rồi chứ?"

Hùng Đệ cười khà khà gật gật đầu, đón lấy bình nước, uống ùng ục hết phân nửa bình nước. Thấy Hàn Nghệ đột nhiên dừng bước không tiến tới, ánh mắt nhìn về phía nam, hiếu kỳ nói: "Hàn đại ca, sao huynh không đi nữa?"

Hàn Nghệ trầm ngâm một lát, nói: "Ta lại muốn đi một chỗ."

...

...

Sương mù bay lên từ ngọn núi, đoạn Mai Hà này nằm trong sương mù nồng đậm, sông nhỏ bốc hơi ra khí nóng, khí nóng và sương kết lại với nhau, giống như dải ngân hà trên trời vậy.

"Tiểu Dã, Hàn đại ca tới nơi này làm gì?"

"Không... không biết."

Hùng Đệ và Tiểu Dã ngồi xổm trên một tảng đá lớn, tràn đầy hoang mang nhìn Hàn Nghệ đứng bên bờ sông.

Hàn Nghệ đốt ba nén hương, cắm vào khe đá nứt bên cạnh bờ sông, lại lấy một nhành mai mà mùa đông mới nở đặt bên bờ. Tuy hiện giờ vẫn chưa tìm thấy thi thể của Trần Thạc Chân, nhưng Hàn Nghệ cho rằng trong trường hợp đó, Trần Thạc Chân chắc chắn là chết, hơn nữa hiện giờ kỹ thuật tìm kiếm cũng chỉ có vậy. Hắn cũng không kỳ vọng là có thể tìm được thi thể của Trần Thạc Chân.

Hiện tại Dương Tư Nột cũng tin là Trần Thạc Chân đã chết rồi, không cử người đi tìm nữa, bởi những ngày này cũng không có tin tức của Trần Thạc Chân.

Nhưng mà, lúc này chỗ Hàn Nghệ đứng, chính là chỗ Trần Thạc Chân đêm đó nhảy xuống sông, tuy rằng lúc ấy là trong đêm đen, nhưng rất kỳ quái chính là, Hàn Nghệ vô số lần mơ đến nơi này, là rõ ràng như vậy, hơn nữa cũng giống hiện thực.

Hắn từng nghe bạn tốt Peter Zhu của hắn đặc biệt nói qua, trong não con người ẩn chứa một số tin tức, trong một số trường hợp đặc biệt, số tin tức này mới bộc lộ ra, nói cách khác là lúc đó hai mắt Hàn Nghệ đã nhớ rõ tin tức ở nơi này, chỉ bởi vì vấn đề cảm quan, số tin tức này bị ẩn đi, nhưng lại hiện ra trong mơ.

Ngưng mắt nhìn nước sông chảy xiết, thật lâu, thật lâu. Hàn Nghệ bỗng nhiên thở dài thì thầm nói: "Nhớ hôm đó ta có nói rồi, nếu như cô chết, ta sẽ cắm cho cô nén nhang. Cho nên, bây giờ ta đến rồi, nhưng ta không thể nghĩ tới, ta lại mang tâm trạng này tới đây, có lẽ lúc đó, ta không thể hiểu được hàm ý tiếng kêu than của cô, bất quá bây giờ ta đã hiểu ra một ít, chúng ta chỉ là những người gặm xương người, chúng ta yêu cầu quá nhiều, thế nên chúng ta bị ông trời trừng phạt.

Bây giờ cô nhất định đang cười, có lẽ đây là thu hoạch duy nhất của ta sau 30 gậy đó, dù sao Chu U Vương vì mong mỹ nhân cười, không ngại đốt lửa đùa chư hầu, còn ta mới chịu 30 gậy đã làm được rồi.

...Có lẽ, ta nghĩ ta cũng nên thay đổi rồi, vì bản thân cũng tốt, vì người khác cũng tốt, ta cảm thấy phi thường tất yếu phải thay đổi những thứ này. Trên đời này không ai có thể ngăn cản tai họa ở huyện Thanh Khê có thể phát sinh lần nữa. Nhưng ta tin rằng có người có thể ngăn cản Trần Thạc Chân tiếp theo xuất hiện..."

Hắn nói một hơi rất nhiều rất nhiều, chỉ để cảm thấy trong lòng thoải mái hơn, nhìn mặt sông, thở dài một hơi. Nói: "Còn giữa ta và cô, chỉ có thể nói là trời đùa người, nhưng cho dù nhìn thế nào, chúng ta cũng không nên trở thành kẻ thù, ...được rồi, ta đi đây, có lẽ cô cũng không hi vọng ta tới nơi này. Nếu quả thật đã quấy rầy cô, vậy ta thật xin lỗi."

Hàn Nghệ xoay người lại, hướng về Hùng Đệ và Tiểu Dã nói: "Đi thôi."

"Dạ."

Hai tên nhóc lập tức nhảy từ trên tảng đá xuống, không, phải nói là một người nhảy xuống, một người trèo xuống.

Ba người dọc theo hướng Mai Hà rời đi.

Nhưng lúc bọn họ rời đi không lâu, trong đám sương dày đặc xuất hiện một bóng hình xinh đẹp, mơ hồ, không nhìn rõ dáng hình của nàng, chỉ thấy nàng bước đến bên sông, khom người nhặt bó hoa mai đó lên, ngưng mắt nhìn hồi lâu, thuận tay vứt đi, bó hoa đó rơi giữa sông, rất nhanh biến mất. Nàng đứng tại chỗ Hàn Nghệ đứng lúc nãy, nhìn trên mặt sông, một hồi lâu, chỉ nghe thấy thở dài một tiếng.

...

...

"Cạn vì cuộc sống của chúng ta ở Trường An."

"Cạn!"

"Cạn một ly vì sắp phải rời xa tiểu lâu."

"Cạn."

"Cạn một ly vì bách tính Mai thôn."

"Cạn."

Chỉ thấy 4 người một nhà Hàn Nghệ ngồi ở trên bàn cơm. Nâng chén uống thoải mái, dù sao cũng sắp rời xa nơi này, dù sao cũng phải tổ chức một yến tiệc chia ly cho chính mình. Vì thế Tiểu Béo bận trong bếp nửa ngày, mới làm ra 8 bát đồ ăn to, chuẩn bị đêm nay không say không dừng.

Sau khi uống liên tiếp 3 chén, Tiêu Vân thấy Hùng Đệ chén nào cũng cạn, nói: "Tiểu Béo, đệ uống ít thôi, đệ tửu lượng không tốt, hơn nữa tuổi quá nhỏ, đừng uống hỏng người."

Hùng Đệ nói: "Nhưng hôm nay đệ có dự định uống say rồi."

Tiêu Vân mặt nghiêm, nói: "Nếu chẳng may uống hỏng người làm thế nào?"

Hàn Nghệ nói: "Đâu dễ dàng uống hỏng người như vậy, cô nhìn Tiểu Dã chẳng phải rất tốt sao, còn cô, còn không biết xấu hổ mà nói người khác, lần trước không biết ai uống say bất tỉnh nhân sự?"

Tiêu Vân hừ nói: "Nói bậy, lần trước rõ ràng là ta nể mặt ngươi, bằng không với tửu lượng của ngươi mà cũng muốn cho ta uống say à. Không biết là ngươi lấy tự tin ở đâu ra nữa."

"Đây chẳng phải là lời của ta sao, cô đừng cứ dùng trộm lời của ta có được không?"

Hàn Nghệ trách cứ liếc mắt nhìn Tiêu Vân một cái: "Cô không phục phải không, đến đây, hôm nay chúng ta lại uống tiếp."

"Uống thì uống, chả lẽ ta lại sợ ngươi." Tiêu Vân không chút sợ hãi nói.

Hùng Đệ rất tự giác đứng dậy giúp bọn họ rót rượu.

Hàn Nghệ nhìn Hùng Đệ nói: "Ta nói này Tiểu Béo, đệ là cố tình muốn xem náo nhiệt phải không?"

Hùng Đệ lắc đầu nói: "Đệ không nghĩ thế, đợi lát nữa đại tỷ tỷ cũng bảo đệ rót rượu nữa."

Tiêu Vân cười nói: "Tiểu Béo thật đúng là càng ngày càng ngoan rồi, đệ ăn nhiều chút, rượu này giao cho ta và Hàn đại ca của đệ."

"Tiểu Dã đâu?" Hùng Đệ không quên bạn tốt.

"Đệ nhìn Tiểu Dã gầy như vậy, đương nhiên là ăn nhiều rồi, nếu như các đệ có thể đều đặn một chút thì tốt rồi." Tiêu Vân thầm nghĩ.

Hùng Đệ ngẫm lại cũng đúng, hướng về Tiểu Dã nói: "Tiểu Dã, nếu như thịt của ta có thể phân cho đệ một chút thì tốt."

Tiểu Dã nghe vậy như sắp khóc, thịt của huynh đều là thịt mỡ, thịt của đệ là cơ bắp. Nếu như thịt mỡ của huynh đều cho đệ. Đệ làm sao mà bay tới bay lui trên cây được chứ.

Hàn Nghệ bị bọn chúng làm cho dở khóc dở cười nói: "Được rồi, được rồi, còn tưởng thật phải không, mọi người cùng uống, xem ai say trước."

"Vậy nhất định là đệ."

Hùng Đệ vẻ mặt buồn bực nói.

Hàn Nghệ cười nói: "Mặc kệ, uống rượu, uống rượu."

Hùng Đệ nhấc cánh tay mập mạp lên, hi hi nói: "Cạn."

Bốn người ly này tiếp ly khác, uống hết rượu. Thực tế là nếu âm thầm phân cao thấp, Hùng Đệ cũng không ngốc, biết là tửu lượng không tốt, sau đó lừa lừa uống ít một chút, sau đó cứ thế ăn thức ăn, kiên trì không bao lâu thì gục rồi. Tiểu Dã không có nhiều tâm tư như Hùng Đệ, một ngụm một ly, sư phụ dạy thế, không có cách nào khác. Tuy tửu lượng không tồi nhưng tuổi còn quá nhỏ, Tiểu Béo say không lâu, cậu cũng nằm gục xuống.

Còn lại Hàn Nghệ và Tiêu Vân, bọn họ xếp đũa sang một bên, đối diện, dứt khoát, trực tiếp, rõ ràng.

Lại là một mạch uống liên tục sáu cốc, Hàn Nghệ cái đầu buông xuống, khua tay nói: "Không được rồi, không..." Nói rồi hắn đưa tay bịt miệng, hai mắt lồi ra.

Tiêu Vân thấy ghê tởm, chỉ ra ngoài cửa nói: "Ngươi muốn nôn thì ra ngoài nôn, đừng có làm dơ phòng."

Hàn Nghệ thất tha thất thểu chạy ra ngoài phòng, một hồi lâu hắn mới quay lại, hơi thở phì phỏ, lắc đầu nói: "Không được rồi, không được rồi, ta không uống được nữa."

Tiêu Vân hừ nhẹ nói: "Bộ dạng này của ngươi, cũng dám đọ rượu với ta, đã nói lần trước là nể mặt ngươi rồi."

"Cô được, cô được, ta phục cô rồi còn không được sao? Ta ngủ trước." Hàn Nghệ nói rồi nằm ra chiếc giường thấp ở phòng khách mà ngủ, chiếc giường thấp này hắn vẫn không nỡ bỏ đi, vẫn để ở phòng khách dùng làm ghế.

Còn chưa dứt lời, hắn đã bắt đầu ngáy ngủ.

Tiêu Vân ngẩng cổ lên, lại một ly nữa vào bụng, đôi mắt đẹp hướng về ba tên đang bất tỉnh nhân sự, trong mắt đột nhiên ngưng tụ một lớp sương.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Amenadiel
27 Tháng mười hai, 2021 01:47
Truyện có mấy pha cười vch. Thằng Dương Mông Hạo xem kịch nói cười ngất luôn =))))))))
Le Van Phap
25 Tháng mười hai, 2021 21:54
mấy chương đầu chỉ làm nền thôi, đọc đến khúc kiếm đc tiền là bắt đầu cuốn.
binhhs123
25 Tháng mười hai, 2021 10:42
ko có ý gì nhé. mỗi người thích một kiểu thôi nên mới hỏi
binhhs123
24 Tháng mười hai, 2021 21:20
ủa đọc mấy chương đầu thấy văn phong có vẻ đầu đường có chợ. chỉ muốn hỏi văn phong này là xuyên suốt truyện hay chỉ đôi khi thôi vậy?
mafia777
24 Tháng mười hai, 2021 12:13
Mới lên chương đấy. Nhưng mà vì truyện dịch nên ta làm lâu lắm, vài ba ngày mới lên 1 chương.
Hobbit93
23 Tháng mười hai, 2021 22:26
Truyện k ra nữa hả mn ơi
TheCupCoffee
16 Tháng mười hai, 2021 13:22
Cũng hay mà ít chương quá, đọc 3 ngày hết mất rồi
Chicken00
14 Tháng mười hai, 2021 12:49
Thề, bộ này mà dịch full thì soán ngôi mấy bộ lịch sử trên top chắc luôn, ai chưa đọc thì đọc đi, bảo đảm hay
Luminee
14 Tháng mười hai, 2021 12:43
Mấy thằng ở dưới không biết đã đọc được mấy chương mà chê như đúng rồi, bộ này cũng phải ăn đứt 90% truyện lịch sử trên ttv rồi mà còn chê cái gì không biết.
mafia777
11 Tháng mười hai, 2021 00:31
Thank mấy bạn tặng đề cử nhé, truyện mới post dc 1 tháng mà ko ngờ dc đề cử rồi.
ngoduythu
10 Tháng mười hai, 2021 00:04
Mà chỉ là cao thủ ăn trộm cũng khuấy đảo cả thiên hạ á. Thà buff cho 1 cái thân phận hoành tráng 1 tí. Cứ làm như cổ nhân ngu lắm
ngoduythu
10 Tháng mười hai, 2021 00:03
Nghe giới thiệu giống giống bộ truyện gì ý nhỉ
Lang Trảo
09 Tháng mười hai, 2021 18:01
nữ đánh mma cơ bắp hơi bị nhiều nạc nhoé, xin đạo hữu đừng lấy lộn ví dụ
thietky
08 Tháng mười hai, 2021 22:29
Bản dịch đọc ko quen lắm, vẫn là conver dễ đọc
BlackPinkMyLove
06 Tháng mười hai, 2021 21:53
Cứ mê mấy bộ lịch sử pha chút ngôn tình thế này, chứ giờ đọc mấy bộ ngựa giống riết thấy nản quá.
luckychan
01 Tháng mười hai, 2021 17:14
đúng là đọc khác hẳn mấy bộ mì ăn liền bây giờ
BlackGao
01 Tháng mười hai, 2021 14:46
Truyện nhân sinh thế này giờ hiếm thật, ngồi đọc nghiền ngẫm đã ghê.
Hieu Le
30 Tháng mười một, 2021 23:16
mấy bộ cũ cũ thế này khắc họa tính cách main chặt chẽ với thú vị hơn hẳn so với truyện mới
mafia777
29 Tháng mười một, 2021 20:48
Không có lịch cụ thể bạn ơi, tùy hứng thôi, hiện tại thì tầm 2 chương/tuần
ChungLy
29 Tháng mười một, 2021 15:40
Có lịch ra chương ko mọi người, chờ mòn con mắt
mafia777
26 Tháng mười một, 2021 12:52
300 chương này tốn hơn năm trời đó, truyện dịch mà có phải cv đâu, bạn thông cảm cho mình đi =))
visaotoiyeukem
25 Tháng mười một, 2021 23:39
Hay, mà ra chương hơi lâu
imhanlap
20 Tháng mười một, 2021 13:06
Mới đọc mấy chương đã thấy tấu hài rồi
thieulong1
11 Tháng mười một, 2021 16:30
Nói chung ngoài mấy chi tiết đó ra thì truyện này nhiều đoạn đọc cũng hay lắm. Cảm ơn bác cvt.^^
thieulong1
11 Tháng mười một, 2021 14:34
Đừng nói phụ nữ giỏi võ vật lộn kém. Xem phụ nữ đánh mma đi, thanh niên hổ báo cậy khoẻ nó đập cho sấp mồm chứ ở đó.
BÌNH LUẬN FACEBOOK