Mục lục
[Dịch] Thanh Niên Nhàn Rỗi Ở Đường Triều (Đường Triều Tiểu Nhàn Nhân)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Đến rồi, đến rồi."

"Trời! Thật nhiều nông phụ nha!"

"Sao tất cả đều là lão phụ vậy?"

"Đúng vậy! Sao tất cả đều là lão phụ vậy, đến một tiểu nương tử cũng không có, thật là khiến người ta thất vọng."

Những nữ nhân kết thành nhóm từ ngoài thành đi vào trong thành này, vậy mà đều là các lão phụ khoảng 40 tuổi, các cô cũng không thèm che mặt, dù sao đã từng này tuổi rồi, đương nhiên sẽ không băn khoăn quá nhiều, bình thường khi làm nông cũng thường xuyên xuống ruộng cày cấy, đến tới một vài phiên chợ nhỏ ở ngoại ô mua một ít đồ dùng hàng ngày, thường xuyên xuất đầu lộ diện, mà mục tiêu của các cô hôm nay chỉ một, đó chính là hẻm Bắc.

Căn cứ vào việc trước đây Phượng Phi Lâu từng tặng qua cày Hùng Phi, cho nên các bà các cô đều cho rằng lúc này chắc hẳn có tiện nghi để lấy. Có tiện nghi mà không lấy thì chính là đồ ngốc, nhưng mà phần lớn đàn ông lại đều không hiểu máy dệt vải, chỉ có thể bảo phụ nữ đến. Hàn Nghệ lấy cớ này quả thật là vô cùng hoàn mỹ, những nông phu nông phụ kia cũng không thấy có cái gì không ổn.

Từ xa nhìn lại, một đống lão phụ, vô cùng đồ sộ.

Nhưng đồng thời cũng làm người đứng xem gần đó cảm thấy thất vọng, bọn họ còn muốn nhìn một chút diện mạo xinh tươi của các tiểu nương tử.

"Mời vào trong, mời vào trong."

"Đa tạ, đa tạ."

Hơn mười thiếu nữ đứng ở trước hẻm Bắc, khi nhìn thấy các lão phụ đến đây, đều nồng nhiệt tiếp đón, mời các bà các cô vào trong hẻm Bắc.

Những nông phụ này vốn còn cảm thấy có chút câu thúc, sợ hãi rụt rè, các nàng vẫn là lần đầu tiên đến Bình Khang Lý này, nhưng dưới sự chiêu đãi của mấy thiếu nữ mồm miệng lanh lợi, mọi người rất nhanh đã thả lỏng, lại có người bưng trà đến, đặt vào tay các nàng.

Các nàng chưa bao giờ được tiếp đãi như vậy, có mấy người không dám nhận, phải hỏi trước có cần phải trả tiền hay không, sau khi nghe những tách trà này đều là miễn phí, lúc này mới nhận lấy.

Nhưng thấy hai bên đường phố, ngoại trừ số cửa hàng vốn đã ở đó sẵn, thì còn xuất hiện rất nhiều quầy hàng, trên những quầy hàng này đều đặt đủ loại vải vóc, có vải bố, có vải bông, cũng có tơ lụa, khiến người ta bận tíu tít.

Những nông phụ này lập tức bị hấp dẫn bởi những cuộn vải bông, tấp nập tiến tới xem, yêu thích không buông tay, mà các thiếu nữ đứng phía sau các quầy hàng, thì lập tức giải thích với các nàng, rằng đây là những tấm vải mới nhất được dệt ra từ máy dệt vải kiểu mới.

Lưu Nga đứng ở trước cửa, nhìn đám nông phụ đông như kiến, tuy rằng khuôn mặt vẫn mỉm cười, nhưng không khó nhìn ra trong mắt nàng đầy sự chờ mong, nàng vẫn là ngóng trông những phụ nữ quý tộc có thể đến đây.

"Tới, tới rồi."

"Lại tới thật nhiều nữ nhân."

"Chậc chậc, nhìn vóc dáng thì đây đều là mấy tiểu nương tử nha."

"Ai u, mấy tiểu nương tử này thật dễ thẹn thùng. Tất cả đều đội mũ, đến mặt cũng nhìn không rõ."

Những lão nông phụ vừa mới đi không lâu, thì hai nhóm nữ nhân liền thay phiên nhau tới. Họ ăn mặc cũng không đến mức quá khó coi, chỉ có điều đầu đều đội mũ, khiến người khác không nhìn thấy dung nhan, nhưng nhìn từ dáng người, có thể thấy hẳn không tới 30 tuổi. Các nàng túm năm tụm ba đi chung thành một nhóm, hẳn là thuộc giai cấp hàn môn. Nhìn từ thời gian các nàng xuất hiện, thì hẳn là đã sớm chờ ở gần đây rồi, tùy thời đều có thể đến. Sau khi thấy các lão phụ đến, thì một phần gia nhập đám đông vào chung, hoặc là quan sát một lúc rồi mới xuất hiện.

Những nữ nhân này sau khi đi vào hẻm Bắc, nhìn thấy khắp nơi đều là nữ nhân, tuy rằng đều là lão phụ, nhưng cũng cảm thấy yên lòng, gỡ mũ xuống, đi tới một quầy hàng, tò mò sờ lên một tấm vải, hỏi đông hỏi tây.

Một lát sau, bỗng nhiên nghe thấy mấy tiếng lộc cộc, từng chiếc xe ngựa xa hoa từ tứ phương bát hướng chạy tới hẻm Bắc.

Mấy tên nam nhân trốn ở gần đó quan sát đều kinh ngạc cảm thán, cmn đây chắc chắn đây là những nữ tử con nhà quý tộc. Căn cứ vào gen di truyền, bộ dáng mấy nữ tử quý tộc này chắc chắn là thượng đẳng, nhưng đáng tiếc chính là, người ta hoặc là ngồi xe ngựa, hoặc là ngồi kiệu, căn bản là không nhìn thấy bộ dáng ra sao cả.

Không đến một lát, từng chiếc xe ngựa từ hẻm Bắc nhanh chóng xếp hàng đến tận cửa Bắc, nhiều xe ngựa như vậy, hẻm Bắc chắc chắn không có chỗ chứa, hơn nữa những phu xe này cũng không định đi vào, chỉ có thể đứng ở ven đường. Nhưng họ ngồi đây vẫn nhìn thấy một đám nữ tử xinh đẹp, thùy mị, những phu nhân thướt tha đi xuống từ xe ngựa, tuy rằng đều đã dùng lụa mỏng che mặt, nhưng vẫn mơ hồ có thể nhìn thấy khuôn mặt xinh đẹp, đây quả thật là tiên cảnh nhân gian nha.

Đương nhiên, từ trước đến nay không thiếu những kẻ háo sắc, chỉ thấy hai nam tử đáng khinh đi tới hẻm Bắc, bước nhanh liếc mắt vào các phu nhân thiếu nữ.

"Các ngươi muốn làm gì?"

Bỗng thấy có một người đàn ông gầy gò mang theo ba hạ nhân đứng chắn trước người bọn họ, người này chính là Trà Ngũ.

"Chúng ta chỉ đi ngang qua thôi!"

Một tên đáng khinh trong đó nói.

Trà Ngũ cũng là tên lõi đời, thấy con mắt đối phương đảo loạn, vừa nhìn đã biết không phải là loại tốt lành gì, dùng ngữ khí bất thiện nói: "Xin lỗi, hôm nay nơi này không qua được, nếu ngươi muốn đi qua, thì có thể vòng qua con đường bên kia."

"Thật là buồn cười, đường này cũng không phải là của nhà ngươi, dựa vào cái gì mà không cho chúng ta đi qua."

Trà Ngũ nói: "Dù sao hôm nay ở đây cũng nghiêm cấm nam nhân đi qua."

"Ta cứ muốn đi đường này đấy, ta xem ngươi có thể làm gì?"

Ngay lúc mấy người còn đang cãi vã, chỉ nghe thấy vài tiếng, không biết từ nơi nào bỗng xuất hiện mấy vị công tử mặc quần áo hoa lệ.

Một người trong đó túm lấy tên kia, không nói gì, trực tiếp kéo vào hẻm nhỏ bên cạnh. Chỉ một lát sau, liền nghe thấy từng tiếng kêu thảm thiết vang lên.

Vụ này thậm chí không cần bảo vệ của Phượng Phi Lâu ra tay.

Bởi vì hôm nay có rất nhiều nữ nhân quý tộc tới đây, cho nên chắc chắn phải có ca ca đệ đệ, thậm chí còn có cả trượng phu bọn họ đi theo bảo vệ thân nhân của mình. Hai tên côn đồ này dám đến đây rình coi, vậy không phải là tìm đường chết sao. Một trận đòn chắc chắn là không thiếu được.

Tuy rằng sự xuất hiện của nữ nhân nhất thời đã tạo nên oanh động, nhưng vẫn giữ được trật tự, không phát sinh điều gì ngoài ý muốn.

Đừng thấy hẻm Bắc hôm nay không có đàn ông, nhưng xung quanh khu đó đều là con cháu quý tộc, bọn họ đều đến để bảo vệ người thân của mình, những tên lưu manh vô lại muốn đục nước béo cò, đều chưa kịp nhìn vào hẻm Bắc, thì đã bị người kéo đi rồi.

Những nữ nhân quý tộc này sau khi tới hẻm Bắc thấy nhiều người như vậy, hơn nữa tất cả đều là nữ nhân, tự nhiên không còn cố kỵ gì.

Nhưng thật ra nông phụ khi nhìn thấy những nữ nhân quý tộc tới, bởi vì địa vị cách nhau quá lớn, vì thế họ liền đi vào trong lâu.

"Trưởng Tôn tỷ tỷ, tỷ cũng tới rồi."

"Ồ, là Liễu nhi muội muội sao, lâu rồi ta chưa được gặp muội."

"Sầm di nương, Sầm di nương."

"Ai u, Tiểu Uyển đã lớn như vậy rồi sao."

"Hì hì, Sầm di nương, lâu rồi dì chưa tới thăm con nha."

Bởi vì hiện tại đều là hôn nhân theo dòng dõi, dẫn tới các nữ nhân quý tộc thường đều có quan hệ họ hàng với nhau, liếc mắt cái liền nhận ra vài người thân thích. Tuy rằng Đường triều khá cởi mở, nhưng cũng không đến mức nữ nhân có thể tùy ý xuất đầu lộ diện. Bình thường thì rất ít khi tụ tập, cơ hội gặp mặt cũng không nhiều, cho dù có thì cũng không có nhiều người như vậy, cho nên những người này vừa gặp mặt đã cảm thấy vui mừng không thôi, lập tức thân thiện nói chuyện với nhau. Hẻm Bắc này dường như đã biến thành một buổi tiệc long trọng dành cho nữ nhân.

Sung sướng nhìn lại, ung dung cao quý, duyên dáng yêu kiều, cái gì cần có thì đều có, thật sự là cảnh đẹp ý vui đó. Ở Đường triều chưa bao giờ xảy ra cảnh này nha.

Những nữ nhân này túm năm tụm ba lại một chỗ, nói chuyện khí thế ngất trời, vô cùng vui vẻ.

Đừng nói cái gì mà máy dệt vải, cũng đừng nói cái gì mà kịch nói, chỉ để họ có chỗ trò chuyện nơi đây, là đã vô cùng tốt rồi!

"Bùi phu nhân, Vi phu phân, mọi người khỏe ạ!"

Lưu Nga đi tới trước mặt hai vị thiếu phụ đang nói chuyện phiếm, hơi thi lễ.

"Ngươi là...?"

"Ta tên là Lưu Nga, là một trong các đông chủ của Phương Phi Lâu này."

"Ồ, hóa ra là Lưu giả mẫu tiếng tăm lừng lẫy, sớm đã nghe tiếng."

"Không dám, không dám."

"Đúng rồi, đông chủ Phượng Phi Lâu các ngươi, không phải là cái gã gọi là Hàn Nghệ sao?"

"Dạ vâng, hắn là đại đông chủ."

"Tại sao không thấy hắn đâu?"

Lưu Nga sửng sốt, lập tức nói: "À, do ở đây đều là nữ nhân, nên Hàn tiểu ca không tiện tới đây."

"Điều này cũng đúng."

Bùi phu nhân khẽ gật đầu.

Vi phu nhân lại hỏi: "Vậy hôm nay hắn có xuất hiện không?"

Lưu Nga nói: "Lát nữa Hàn tiểu ca sẽ lên đài giới thiệu máy dệt vải Tinh Tinh cho mọi người."

"Đúng rồi, lát nữa có diễn 《 Bạch Sắc Sinh Tử luyến 》 không vậy?"

"Có chứ, có chứ, sau khi giới thiệu xong máy dệt vải sẽ trình diễn《 Bạch Sắc Sinh Tử luyến 》."

Lúc này có một thiếu phụ đi tới, dò hỏi: "Vậy tiểu phẩm thì sao?"

"Cũng sẽ có."

Chỉ một lát sau, rất nhiều phu nhân, thiếu nữ đều vây xung quanh, hỏi này hỏi nọ Lưu Nga.

Trong lúc vô tình, Lưu Nga đã cùng với những nữ tử quý tộc nói chuyện kết giao kha khá.

Tuy rằng con người Hàn Nghệ không chê nghèo yêu giàu, nhưng những nông phụ kia ngày thường không có thời gian đi xem kịch, còn những nữ nhân quý tộc này mới là chủ lực kiếm tiền tương lai của Phượng Phi Lâu, đương nhiên cũng muốn qua lại một chút với các nàng.

Một lát sau, Lưu Nga thấy thời gian không còn sớm nữa, vì thế mời những nữ nhân quý tộc này đi vào trong lâu.

Rốt cuộc nữ nhân tới đây cũng không nhiều bằng nam nhân hay tới, nên cũng không cần phải xếp hàng, tùy ý vào cửa, cũng tùy ý chọn chỗ, không có tôn ti này nọ, chỗ nào trống thì các cô cứ ngồi chỗ đó. Nhưng người thì vẫn phân theo nhóm nha, nông phụ vẫn ngồi cùng nông phụ, phu nhân vẫn ngồi cùng phu nhân. Hơn nữa, bởi vì chủ đề hôm nay là máy dệt vải, vì vậy không cần phải trả dịch vụ một đồng tiền kia. Bởi vì có rất nhiều nông phụ không đến để xem kịch, ngươi không thể yêu cầu bọn họ trả tiền được.

Tuy rằng nhân số không đông, nhưng khi ngồi xuống hết, thì vẫn không còn chỗ trống, bởi vì ngày xưa lũ nam nhân kia có cả lũ toàn đứng xem cả.

Mọi người tiếp tục trò chuyện, mỗi người đều có vẻ kích động dị thường, các nàng đã sớm ngóng trông có thể tới kiến thức kịch nói, hiện giờ rốt cuộc đã có thể thỏa nguyện rồi.

Chẳng qua khác với ngày thường chính là, tấm vải đỏ trước đài không có phủ xuống, mà là được giắt lên.

Một lát sau, một nam nhân đi lên sân khấu, không phải Hàn Nghệ thì là ai.

Các nữ nhân đều xì xào bàn tán, dò hỏi lẫn nhau, hỏi xem người này có phải chính là Hàn Nghệ dạo này gây xôn xao dư luận hay không.

"Á, úi!"

Hàn Nghệ vừa mới lên sân khấu, bỗng nhiên bị vấp một cái, thân hình lảo đảo về phía trước.

Nữ nhân toàn trường đều trợn tròn mắt.

Đây là tình huống gì?

Dương Phi Tuyết ngồi ở phía trước cả kinh đứng bật dậy.

Nguyên Mẫu Đơn ngồi bên cạnh nói: "Muội không cần lo lắng, hắn cố ý đấy."

"Cố ý?"

Dương Phi Tuyết sửng sốt.

Nguyên Mẫu Đơn cười gật đầu, Hàn Nghệ này tuy rằng nghiêng nghiêng ngả ngả, nhưng động tác vẫn rất khoa trương, vừa thấy là biết giả bộ. Chẳng qua Dương Phi Tuyết xuất phát từ việc quan tâm Hàn Nghệ, mới nhìn không ra.

Lảo đảo một cái, vừa lúc đi tới giữa sân khấu, Hàn Nghệ ổn định cơ thể, vỗ ngực một cái, nói: "Ôi má ơi, làm ta sợ muốn chết."

Hắn sửa sang lại quần áo, ngượng ngùng nhìn các nữ nhân dưới đài, sợ hãi nói: "Xin lỗi, xin lỗi, ta... ta từ nhỏ chưa bao giờ thấy nhiều nữ nhân như vậy, trong lòng có hơi căng thẳng."

Lời này vừa nói ra, tức khắc gây nên từng trận cười, mặt thằng này quá buồn cười rồi.

Nhưng, sự căng thẳng của Hàn Nghệ, ngược lại làm cho các nữ nhân dưới đài thả lỏng, cảm thấy Hàn Nghệ chẳng qua chỉ là một thiếu niên ngây ngô, không cần phải phòng bị.

Các nàng nghĩ như vậy, chỉ có thể nói là đã sai hoàn toàn rồi.

Thật ra vừa rồi Hàn Nghệ chỉ là bắt chước Chaplin một chút, loại bỏ tâm lý phòng bị của những nữ nhân đối với hắn, thuận tiện chào hỏi họ.

Đợi tiếng cười tan đi, Hàn Nghệ nói: "Xin chào mọi người, tiểu đệ họ Hàn, tên Nghệ, Nghệ trong nghệ thuật, giới tính nam, tuổi, ừm, mười tám, người cũng như tên, hoạt động trên phương diện nghệ thuật."

Lời giới thiệu đến từ thế kỉ 21 này, khiến cho những nữ nhân nơi đây cười khanh khách ra tiếng.

Hàn Nghệ ho hai tiếng, nghiêm mặt nói: "Tại hạ vô cùng cảm tạ mọi người đã có thể bớt chút thời gian bận rộn tới đây, vì thế ta đặc biệt chuẩn bị một món quà vô cùng tinh xảo cho mọi người, để thể hiện lòng biết ơn, mà món quà vô cùng tinh xảo này chính là được cất dưới ghế của mọi người."

Chuyện này quả thật bất ngờ.

Mọi người đều cúi đầu xuống, nhìn dưới ghế mình.

"Oa!"

"A!"

"Ai u!"

Chỉ nghe thấy mười tiếng kêu kinh ngạc, một tiếng cũng không thiếu.

Những người còn lại đều quay lại nhìn về tiếng kêu, năm thiếu nữ, ba thiếu phụ, còn có cả hai nông phu, trong tay đang cầm một hộp gỗ lớn dài hơn một thước.

Nữ nhân thích cái gì, đơn giản chính là sự kinh hỉ.

Mười nữ nhân nhận được quà tặng đều vui mừng, vội vàng mở hộp ra.

"Oa!"

Năm thiếu nữ kia đều tỏ ra vô cùng kinh hỉ, đôi mắt sáng ngời mở thật to.

Các nàng lấy ra một con thú bằng vải trắng từ trong hộp, là một con thỏ trắng, đặc biệt vẻ mặt con thỏ này vô cùng ti tiện, xấu xa, nhưng cũng làm cho người ta vui mừng không thôi. Hai thiếu nữ tuổi còn hơi nhỏ tuổi liền ôm con thỏ vào trong ngực.

Ngay cả những nông phụ kia cũng nhìn con thỏ tới vui tươi hớn hở không ngừng: "Con thỏ con này thật đáng yêu."

Không thể nghi ngờ, đây chính là con thú bông tinh xảo nhất trên đời. Khiến cho người người yêu thích không buông tay.

"Cho ta xem với, cho ta xem với."

"Không, muội nhìn chưa đủ."

"Nhưng ta là tỷ tỷ của muội."

"Vậy cũng không được."

Hàn Nghệ nói: "Tin rằng mọi người đều đã nghe qua câu chuyện 《 Bạch Sắc Sinh Tử luyến 》. Câu chuyện này chính là bắt đầu từ hai con thỏ, hai con thỏ bông này chính là lấy hình mẫu từ Đại Thố và Nhị Thố, chúng ta đặt tên cho nó là 'Thỏ khuê mật'."

...

Lời tác giả: Lâu lâu tán gẫu với mọi người chút. Gần đây có độc giả nhắc nhở ta rằng, Hàn Nghệ vẫn là xử nam, vẫn là xử nam đấy, Lý sư phó lúc này đã hai ba cô rồi, cho rằng đây là một loại đối xử không công bằng (Chỗ này tác đang nói tới Lý Kỳ trong tác phẩm Bắc Tống Tiểu Đầu Bếp của tác giả, bộ ấy về VN có người dịch tào lao thành Bắc Tống Phong Lưu đó)
Chuyện này ta biết, nhưng loại chuyện này phải cần cơ hội, ta không muốn viết hắn thành người thích là chịch, nhưng sẽ không để mọi người chờ lâu lắm đâu, ta sẽ không làm ra loại chuyện ngàn chương vẫn thủ tiết đâu.(cười)
Hơn nữa Hàn Nghệ sắp tiến vào một bước ngoặt vô cùng trọng yếu, mà bước ngoặt này sẽ dẫn tới một loạt nhân vật trọng yếu xuất hiện.
Ok, nói tới đây thôi, mọi người cứ coi như đã hết quyển 2 nhé!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
thieulong1
11 Tháng mười một, 2021 16:30
Nói chung ngoài mấy chi tiết đó ra thì truyện này nhiều đoạn đọc cũng hay lắm. Cảm ơn bác cvt.^^
thieulong1
11 Tháng mười một, 2021 14:34
Đừng nói phụ nữ giỏi võ vật lộn kém. Xem phụ nữ đánh mma đi, thanh niên hổ báo cậy khoẻ nó đập cho sấp mồm chứ ở đó.
thieulong1
11 Tháng mười một, 2021 14:31
Võ thời này nó diễn tả như vậy là biết dũng có điểm độc đáo. Một mình trần thác chân đánh cả đám người chứ đâu phải 1 vs 2,3. Nếu diễn tả sơ sơ thì không nói, đằng này tác tả TTC mạnh hơn main quá nhiều mà bị nó dìm cho gần chết là vô lý.
mafia777
11 Tháng mười một, 2021 11:46
Đã vật lộn với gái bao giờ chưa pa (nếu đã có vợ), nếu không xài đến võ mà chỉ dùng đến sức, ta tự tin ta còn khỏe hơn mấy đứa đai đen đấy (mặc dù ta ko biết võ), nhất là ở gái ở hạng cân thấp hơn ta. Thằng main này nó cũng 1m75 đấy chứ có bé đâu, xuống nước chỉ còn xài sức vật nhau thì ta thấy đoạn đó tả ok mà, tác cũng đã cố tình kéo tình huống xuống nước, chứ trên bờ thằng main làm gì có cửa thắng.
thieulong1
11 Tháng mười một, 2021 10:34
Cái đoạn main với trần thác chân đánh dưới nước vô lý. Có thể ban đầu tập kích bất ngờ thì main thắng thế hơn trần thác chân, nhưng sau đó là trần thác chân lấy lại thế mà ko dìm đc main, trong khi giỏi võ công với bơi lội cũng tương đương main mà main thể xác này chỉ là thằng yếu ken thôi.
mafia777
11 Tháng mười một, 2021 09:41
Nhiều vợ đấy, nhưng vợ nào thì cũng đội vợ lên đầu, trường sinh bất tử
Le Minh Hoang
11 Tháng mười một, 2021 00:55
Bộ này 1 vợ, hay là nhiều vợ vậy mọi người
mafia777
07 Tháng mười một, 2021 23:22
Ta biết gu mấy lão mà, nên đã để lại kha khá Hán Việt rồi đấy, chứ mà thuần Việt hết có khi đủ chất lượng xuất bản luôn rồi.
Lê Hoàng Hà
07 Tháng mười một, 2021 17:43
Dịch giả làm khá ổn. Còn mình đọc vẫn chưa thấy quen, chắc do đọc cv nhiều quá, kiểu khổ quen rồi sướng không chịu được :))))
vokhongamda
06 Tháng mười một, 2021 11:49
Móa, đã 5 năm rồi mới đọc được một bộ Lịch sử cực phẩm như vậy, hoàn toàn vượt trội các bộ hiện nay.
Thanh Son
02 Tháng mười một, 2021 19:00
Truyện tiềm năng quá, dịch giả làm hay tỉ mỷ, hóng chap nào.
voanhsattku
27 Tháng mười, 2021 17:42
có rãnh cvt bộ Đoạt Đích, lịch sử luôn. tui cảm thấy oke
mafia777
25 Tháng mười, 2021 18:14
đang cố đây bạn ơi, chắc 5 năm nữa full á =))
voanhsattku
25 Tháng mười, 2021 17:25
cố lên bạn có còn hơn 1k8 chap nua full rồi
mafia777
22 Tháng mười, 2021 19:04
Mới dọn nhà qua đây post, mong mọi người ủng hộ
BÌNH LUẬN FACEBOOK