Trời ạ, sao ta lại ngu xuẩn như vậy, sao lại đi tin tưởng cái bao cỏ không biết tán gái này chứ.
Ngay thời khắc này, Hàn Nghệ đã có ý muốn giết người rồi, hắn thật sự không hiểu, sao lại có kẻ ngu xuẩn đến mức này chứ, hắn cho rằng Tần Vũ tốt xấu gì cũng là con trai của chủ bộ, con cháu quý tộc, hẳn là có chút phong phạm quý tộc, nào biết còn không bằng Tiểu Dã.
Một tiếng hét này của Tần Vũ, nhất thời đưa tới cái liếc mắt của mọi người, nhưng chỉ là liếc mắt mà thôi, không ít người còn cho rằng Hàn Nghệ đang trao đổi chuyện bình định phản loạn với Tần Vũ, chẳng qua chỉ là lớn tiếng một chút, nhạc sư vẫn cứ tiếp tục tấu nhạc.
Nhưng mỹ nhân kia nghe thấy âm thanh này liền biến sắc, xoay phắt đầu lại, ánh mắt lăng lệ tràn đầy oán hận bắn thẳng về phía Hàn Nghệ.
Chết tiệt.
Hàn Nghệ cũng không bị ánh mắt này hù dọa, cũng không quan tâm đến người khác, hai tay nhấc bàn ngắn ném về phía mỹ nhân.
Ánh kiếm lóe lên, chỉ nghe thấy bang~ một tiếng, cái bàn ngắn kia lập tức bị chém thành hai nửa bay sang hai bên, có thể thấy uy lực của kiếm này lớn đến thế nào.
Một tiếng vang này, chỉ làm bừng tỉnh một ít người, chỉ nghe thấy có người ngọng nghịu hét to lên: "Bảo vệ Dương Công...Ợ..."
Còn ợ hơi rượu nữa. Trời ạ, lại thấy có ba bốn người thất tha thất thểu chạy đến trước người Dương Tư Nột, nhưng còn rất nhiều người đang mơ mơ màng màng, bởi vì bọn họ đã uống rượu hơn nửa ngày rồi, uống từ trưa đến tối, không ít người đã say ngã, không nằm gục xuống đã là khá lắm rồi, hoàn toàn không để ý tình hình, say khướt, vẻ mặt mờ mịt nhìn nữ nhân kia.
Đcm các ngươi, toàn lũ phế vật, bảo vệ ta đi chứ, ả rõ ràng là nhằm vào ta mà. Trong lòng Hàn Nghệ bất giác mắng to, nhưng người ta đều là đại tướng quân, sao lại nghĩ đến chuyện bảo vệ tiểu tử nhà nông như ngươi, nhưng bây giờ không có thời gian để hắn càu nhàu, chỉ thấy mỹ nhân kia không nói một tiếng, giống như sợ đánh động người khác, nhảy phốc lên, đoản kiếm đâm về phía Hàn Nghệ.
Một kiếm này cực kỳ nhanh, hơn nữa không chút chần chừ, chính là muốn tính mạng của Hàn Nghệ. Hàn Nghệ tuy đã sớm chuẩn bị, nhưng vẫn không kịp phản ứng.
Đinh một tiếng.
Một chén rượu phá không bắn ra, vừa hay đánh lên thân kiếm, lực đạo cực lớn, mũi kiếm đổi hướng, chuyển sang đâm Tần Vũ bên cạnh.
"Á."
Tần Vũ sợ tới mức hét to một tiếng, vừa lăn vừa bò tránh ra sau, vô cùng chật vật, may mà kiếm này hoàn toàn không đâm về phía y, bằng không thì y chết chắc không thể nghi ngờ.
Bất tri bất giác Tần Nghiêm Chi cả kinh kêu lên: "Vũ nhi." Ông ta chỉ có một đứa con trai này thôi a!
Ánh mắt mỹ nhân kia liếc sang Hàn Nghệ, chỉ thấy Tiểu Dã vươn hai tay nhanh như chớp nắm lấy hai góc của chiếc bàn ngắn trước mặt Hồ tướng quân bên cạnh, trực tiếp quét ngang qua, đúng thế hoành tảo thiên quân. Tựa hồ đã có chuẩn bị từ sớm, mỹ nhân này xoay người tránh đi, lụa đỏ trên người bị kình phong quét qua bay phấp phới, có thể thấy được uy lực của bàn ngắn này.
Vẫn mặc kệ tất cả, đoản kiếm của mỹ nhân kia lại đâm về phía Hàn Nghệ lần nữa, phảng phất như thề phải lấy được tính mạng của hắn vậy.
Tiểu Dã đột nhiên vọt lên, giống như chuột túi vậy, nhảy lên cực cao, hai tay nắm lấy hai chân của bàn thấp, búng hai đùi, cả người hoàn thành một hình cung trên không, bàn ngắn còn sắp cao hơn cả cậu ta, đột nhiên đánh về phía mỹ nhân kia.
Mỹ nhân kia nhìn thấy bàn thấp bá đạo như thế, không kịp nghĩ nhiều, cũng không kịp né tránh, tay trái ra sức chém một kiếm.
Bang~ một tiếng thật lớn.
Chỉ thấy bàn thấp kia bị đoản kiếm trong tay mỹ nhân chém mất một nửa, nửa đoạn trực tiếp bay ra khỏi cửa, mà nửa đoạn bàn thấp còn lại thì quét qua trước mặt mỹ nhân, sợi tóc trước trán phiêu đãng theo gió.
Mỹ nhân kia bị kình phong thổi đến hai mắt đau nhức, tay trái cầm kiếm khẽ run rẩy, trong lúc kinh ngạc, chân dài đá lên một độ cao khiến người khác không thể tưởng tượng được, đá ngay vào Tiểu Dã vẫn đang ở trên không.
Tiểu Dã trên không trung làm sao tránh được, trúng ngay vào bụng, bay thẳng ra sau.
Hàn Nghệ kêu lên: "Tiểu Dã."
Mỹ nhân kia căn bản mặc kệ Tiểu Dã, cau chặt đôi mày nhỏ, vung mạnh kiếm đâm về phía Hàn Nghệ lần nữa.
Hàn Nghệ cũng không phải là bao cỏ Tần Vũ kia, đã gặp nhiều tình huống đột phát thế này, thuận thế nhấc cái bàn ngắn của Tần Vũ lên nện tới.
Mỹ nhân kia lại dùng kiếm chém bàn thấp thành hai khúc lần nữa.
"A."
Nghe thấy tiếng hét to, lại thấy một thân ảnh gầy yếu bay đến lần nữa, một tay cầm nửa bàn thấp lẫn nữa đánh tới mỹ nhân.
Không phải Tiểu Dã thì là ai.
Rõ ràng thân thủ không địch lại mỹ nữ, nhưng khí thế mà cậu biểu hiện ra tựa như cậu đang truy đánh mỹ nhân kia vậy.
Đây chính là chỗ đặc biệt trong đao pháp của cậu.
Chỉ là rất đáng tiếc, cậu hoàn toàn không lĩnh hội được khí thế bá đạo ngạo nghễ chúng sinh, thủy chung vẫn thiếu chút hỏa hầu, thêm nữa tuổi của cậu vẫn còn nhỏ, thân hình nhỏ gầy, mà thân hình sư phụ cậu lại cao lớn uy mãnh, một đao bổ tới, mãnh hổ cũng không chống được. Nếu Tiểu Dã giống như sư phụ cậu, đứng bổ đao thì uy lực chắc chắn giảm mạnh, cho nên Tiểu Dã chỉ có thể nhảy lên bổ, bù lại thiếu sót về dáng người, nhưng điều này cũng khiến cậu sơ hở chồng chất, bởi vì một khi người nhảy lên, thì rất khó tránh được, may mà đao pháp này bẩm sinh đã cực kỳ bá đạo, người bình thường nhìn thấy đã sợ, chắc chắn là sợ hãi phòng thủ, làm sao còn dám xuất kích.
Mỹ nhân kia dường như cũng không dám tranh phong với Tiểu Dã, thân hình ngả ra sau, đoản kiếm đâm lên trên.
"Tiểu Dã, cẩn thận"
Hàn Nghệ vội vàng kêu lên.
Tiểu Dã bay trên không trung, căn bản không thể trốn tránh, trong tình thế cấp bách, Tiểu Dã trực tiếp ném nửa cái bàn thấp ra, bịch một tiếng, đoản kiếm trong tay phải của đại mỹ nhân kia bị Tiểu Dã nện rớt xuống. Tiểu Dã cũng khó khăn lắm mới tránh được một kiếm này, khi rơi xuống đất thì lăn lộn, giống như một con sói đói vậy, cúi sát người xuống đất, đôi mắt to bắn ra hai đạo hung quang.
Bộ đao pháp bá đạo kia của sư phụ Tiểu Dã, rơi xuống trên người cậu ta thì độ bá đạo giảm đi, nhưng lại thành mười phần hung ác.
Nếu như nói sư phụ cậu ta là mãnh hổ, vậy thì Tiểu Dã bây giờ chính là một con sói hung ác.
Không đợi đại mỹ nữ kia kịp phản ứng, chợt thấy vật thể không rõ bay tới, vung kiếm ngăn trở, chợt thấy cánh tay bỏng rát, đưa mắt nhìn lại, nào có ám khí gì chứ, chỉ là một vài chén đũa mâm ly, hơn nữa còn đang đựng cơm thừa canh cạn, ngẩng đầu lên nhìn, chỉ thấy thằng nhãi Hàn Nghệ còn đang ngồi dưới đất nhặt chén đũa rơi vãi dưới đất lên ra sức ném vào ả. Hắn thấy ngay cả Tiểu Dã cũng đánh không lại, bản thân mình lên chính là chịu chết, còn không bằng ném một vài ám khí sang.
"Đê tiện."
Đại mỹ nữ mắng.
"Tặc bà, để ta chăm sóc ngươi."
Nghe thấy một tiếng hét to, chỉ thấy Dương Triển Phi rút một bội kiếm từ bên hông phụ thân ra lao lên, chỉ thấy y mặt mũi đỏ bừng, vừa rồi y cũng uống không ít rượu, cũng hơi quá chén nha.
Bởi vì đây là tiệc mừng công, không cho mang vũ khí vào, chỉ duy có Dương Tư Nột mang theo bội kiếm, nhưng chỉ là trang trí mà thôi.
Mà vì tất cả những chuyện này xảy ra quá nhanh, những người còn lại căn bản không phản ứng được, vừa rồi vẫn luôn đờ đẫn ở đó, Trần Thạc Chân chẳng phải đã chết rồi sao, lẽ nào đây chính là dư nghiệt của Trần Thạc Chân, nhưng dư nghiệt của Trần Thạc Chân sao lại xuất hiện ở Dương phủ, đây rốt cuộc là tình huống gì?
Cho đến khi Dương Triển Phi nhảy ra, cơn say của bọn họ mới bị dọa cho rút đi phân nửa, run rẩy một chút, không khỏi thẹn quá hóa giận. Một nữ nhân như ngươi cũng dám động võ trước mặt đám đại gia ta, không ít võ tướng lại cầm bàn thấp trước mặt lên xông về phía đại mỹ nữ. Không còn cách nào khác, trên người bọn họ cũng không có vũ khí nha, mà những quan văn kia lại lủi mất ra xa, không ít người chạy ra khỏi phòng, trong sảnh nhất thời trở nên hỗn loạn.
Theo sự tham chiến của Dương Triển Phi và một đám võ tướng, Hàn Nghệ cuối cùng đã tránh thoát một kiếp, vừa rồi hắn thật sự là tìm đường sống trong chỗ chết, nếu không phải có Tiểu Dã, e rằng hắn đã xong đời rồi, bởi vì thời cơ nữ nhân kia ra tay thật sự quá tuyệt, không khỏi thở phào một hơi.
Tiểu Dã nhìn thấy, bèn không tiến lên nữa, mà là đến trước người Hàn Nghệ, nói: "Hàn... Hàn đại ca, huynh huynh không sao chứ."
Hàn Nghệ lắc đầu nói: "Ta không sao, đệ nhanh tới hỗ trợ đi."
Tiểu Dã lắc đầu nói: "Đệ...đệ không đi, lấy nhiều đánh ít, hơn nữa... hơn nữa đối phương còn là một nữ nhân, không phải chuyện đại trượng phu nên làm."
Hàn Nghệ sửng sốt, lập tức hiểu ra, sư phụ nó là anh hùng bậc nào chứ, chắc chắn khinh thường chuyện lấy nhiều đánh ít, ỷ mạnh hiếp yếu, nghe nhiều quen tai, Tiểu Dã tự nhiên sẽ không làm loại chuyện này.
Mà bên kia vẫn đang đánh nhau túi bụi, không biết từ lúc nào mà mỹ nhân kia đã nhặt thanh đoản kiếm bị Tiểu Dã đánh rơi lên, song kiếm vung múa, bóng kiếm bao trùm toàn bộ đại sảnh. Dương Triển Phi và một đám võ tướng lại không tiếp cận được, có mấy người còn bị đoản kiếm chém bị thương.
Mỹ nữ này quả thật lợi hại, nhưng cũng không thể nói là lấy một địch trăm, vì hơn phân nửa người ở đây đều đã uống quá nhiều, cho dù hiện tại cũng vẫn còn mấy võ tướng đang gục xuống bàn, hoàn toàn không có phản ứng, mà những người vây công tới, ai ai cũng phản ứng chậm chạp, đánh nhau cũng khá là tốn sức.
Không ngờ nữ nhân này lại lợi hại vậy, Hàn nghệ nhìn mà trong lòng sốt ruột.
Đột nhiên, nghe thấy mỹ nhân kia nói: "Dám hỏi Dương Hùng, Dương Cung Nhân đều là đại anh hùng nhất đẳng, Dương gia càng là đại gia tộc Quan Trung, nhưng hôm nay vừa thấy, quả thật nghe danh không bằng gặp mặt, bản lĩnh ỷ mạnh hiếp yếu thật sự là lợi hại mà!" Thanh âm vẫn mờ ảo, tràn ngập sắc thái mộng ảo.
Từ khi đột ngột xảy ra tới giờ, Dương Tư Nột vẫn luôn ngồi đó, sắc mặt âm trầm, nhưng cũng không chút sợ hãi. Trên chiến trường, ông ta còn không sợ, huống chi là trong Dương phủ này, chỉ lạnh lùng quan sát xung quanh, trong lòng còn vô cùng khâm phục sự can đảm của nữ nhân này, vừa nghe câu này, lông mày khẽ nhíu. Chính xác, người ta là một nữ nhân một mình xông vào phủ Thứ Sử, cái này là dũng khí cỡ nào chứ, vậy mà một đám đàn ông như họ, trong đó không phải là công tử Thứ Sử, thì cũng là đại tướng dưới trướng, đi vây công một nữ nhân, việc này vốn rất mất mặt, nhưng nhất thời vẫn không bắt được nàng, quả thật là làm nhục uy danh tổ tiên mà, cười lạnh nói: "Tốt, tốt, quả nhiên có can đảm."
Hàn Nghệ vừa nghe vậy, liền thấy không xong, vội vàng kêu lên: "Hừ, yêu nữ, ngươi đang chọc cười hả? Lần này không phải là tỷ võ chiêu thân, mà là tróc nã phản tặc, sao lại phải nói đạo nghĩa với ngươi chứ. Ngươi là yêu nữ tội ác tày trời, kích động dân chúng, họa hại Đại Đường, hại bao nhiêu người nhà tan cửa nát, giết loại yêu nữ như ngươi đương nhiên là ai ai cũng có trách nhiệm. Các vị anh hùng, tuyệt đối đừng hạ thủ lưu tình với yêu nữ này, phải lăng trì xử tử ả ta, mới có thể giải hận." Bây giờ hắn đã có đủ lý do tin rằng nữ nhân này cực kỳ có khả năng là Trần Thạc Chân.
Nói xong, hắn lại quát to lên: "Người đâu, mấy tên hộ vệ các ngươi đều chết đâu cả rồi, có thích khách hành thích Dương Công."
Bởi vì đây là tiệc mừng công, nếu ngươi làm đến mức đao thương san sát, làm không tốt còn khiến người ta cho rằng ngươi muốn tạo phản nữa, hơn nữa ai cũng không ngờ tới, lại có người hành thích ở đây, phòng vệ trong ngoài sảnh hoàn toàn không nghiêm ngặt, nữ tỳ nô bộc thì nhiều, nhưng người mang đao thì không được mấy cái. Chuyện này xảy ra đột ngột, bên ngoài đã loạn thành một bầy, không ít gia tướng đang chạy về phía này.
Mỹ nhân kia nghe thấy Hàn Nghệ hét lên, giận đến suýt chút nữa phun máu, không ngờ ngươi lại ức hiếp người đến vậy.
Dương Tư Nột trước đó có chút lo ngại thể diện, nhưng Hàn Nghệ đã nói như vậy, ông ta dĩ nhiên cũng thuận nước đẩy thuyền, trầm giọng nói: "Nhanh chóng bắt yêu nữ này lại."
Ông ta vừa lên tiếng, một đám mãnh tướng giống như gà chọi hăng máu lên, hơn nữa cũng đã tỉnh rượu kha khá rồi, ra tay ngày càng sắc bén.
Mỹ nhân kia võ nghệ có cao tới đâu, nhưng chung quy hai tay cũng không đánh lại bốn tay. Những người này lại không phải là văn thần tay trói gà không chặt, mà là một đám tướng quân tục tằn thô lỗ, lại nghe thấy bên ngoài vang lên từng tràng từng tràng tiếng bước chân, trong đôi mắt đẹp cuối cùng lóe lên chút hoảng hốt, đột nhiên một kiếm bay đến, hù cho đám người chính giữa trốn trái tránh phải, mỹ nhân kia thừa cơ giơ một tay lên, lụa đỏ trên tay ngọc bay lên xà ngang trên nóc nhà, cổ tay thuận thế hơi run, chỉ thấy lụa đó giống như linh xà xuất động, quấn mấy vòng quanh xà ngang, đại mỹ nhân dùng sức kéo, bước nhỏ một bước, tung người nhảy, cả người bay lên, đoản kiếm vung vẩy ra sau, bức lui mọi người, cuối cùng đã thoát khỏi vòng vây.
Mỹ nhân bay trên không trung, lụa đỏ phấp phới, giống như tiên nữ vậy, nhưng đột nhiên một vật thể không rõ đánh về phía cặp mông căng tròn của ả ta.
Thật sự là phá hư phong cảnh mà.
Mỹ nhân ngoay ngoắt đầu, chỉ thấy thằng nhãi Hàn Nghệ đang cầm một cái ly chuẩn bị ném ả ta, không khỏi thẹn quá hóa giận, tên nhãi này quá vô sỉ, đường đường là một nam nhân, lại trốn sau lưng chơi mấy trò xiếc này.
Nhìn cái mẹ gì, con bà nội nhà ngươi, ta cho ngươi bay này! Hàn Nghệ không chút sợ hãi, cầm cái ly ném về phía ả ta.
Đại mỹ nữ đột nhiên dùng sức hai chân đung đưa lên trên, giống như diễn xiếc vậy, hai chân quấn quanh lụa đỏ, tránh né "đạn đạo", lại xoay người lần nữa, nhảy lên xà ngang.
Một đám đàn ông ngẩng đầu nhìn đại mỹ nữ, nhất thời si ngốc.
Thế nhưng đại mỹ nữ lại ngồi trên xà ngang, trong tay đột nhiên có thêm một bao đồ.
Đcm, hóa ra là có mai phục từ sớm nha.
Hàn Nghệ nhìn thấy cả kinh.
Nói thì chậm, nhưng khi đó rất nhanh, mỹ nhân kia lấy trong bao ra mấy viên đạn châu quăng về phía Hàn Nghệ.
Lần này thật sự là gậy ông đập lưng ông nha.
Móa, không phải chứ, ngươi mà cũng chơi trò này, ngươi là nữ hoàng đế đầu tiên trong lịch sử, nên có phong phạm quý phái mới đúng chứ, sao có thể chơi mấy trò xiếc này.
Hàn Nghệ trừng to mắt.
"Cẩn thận."
Vẫn là Tiểu Dã phản ứng nhanh chóng, kéo Hàn Nghệ ngã nhào xuống đất.
Ầm ầm ầm.
Chỉ thấy những đạn châu kia bắn lên đế nến sau lưng Hàn Nghệ, nghe được hai tiếng vụt vụt, ngọn lửa màu vàng bùng lên, khói đặc toát ra.
Phấn trắng?
Hàn Nghệ vừa ngửi thấy mùi này, không khỏi cả kinh thất sắc, hét lên: "Mọi người cẩn thận, khói này có độc."
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
21 Tháng tư, 2023 13:07
Những thằng như chú chắc vừa qua nước ngoài đã đếch biết làm cái gì để sống rồi, chứ đừng nói tự dưng xuyên không vào một thời đại khác.
Coi truyện main bá quá riết quen rồi, nên đòi hỏi cái gì main cũng phải biết, làm cái gì cũng dễ như ăn cám, bước ra đời đấm nhau bương chải đi rồi thấy đời nó đếch như truyện đâu.
12 Tháng tư, 2023 17:20
Tình huống những chương đầu gượng ép thế, N9 có khả năng lừa đảo hàng triệu USD mà ứng biến trước tình huống xa lạ như vô trí vậy! Không đặt vấn đề hiểu rõ tình cảnh của bản thân lên trước mà cứ gào lên, ngay cả kỹ năng đọc biểu cảm của người khác cũng bị vứt! Lừa đảo này có đồng đội mang bay à?!
09 Tháng tư, 2023 16:22
main khá độc đáo đấy chứ, tính hơi dị dị nguyên tắc, nhưng mà cơ bản là khôn vãi lúa, về sau nó còn chơi thương trường và lập ngân hàng nữa kìa, ko phải tác giả nào cũng viết dc về chiến tranh tiền tệ như tác giả này đâu.
07 Tháng tư, 2023 11:27
Mới tu đến 150 chap.
Cơ bản mà nói thì cũng là truyện hay.
Ngoài từ ngoài bày mưu tính kế lừa gạt thì tự ngược hoặc trên con đường tự ngược. Chỗ này khá là hàng trí cho nvc là người bày mưu chuyên nghiệp lừa đảo.
Nếu tác làm nhân vật phụ có đất diễn hơn tí thì oki, chứ nguyên dàn Dương gia thấy hàng trí quá, đọc cứ thấy nvc là hơn hẳn cổ nhân ấy, người thời nào có cách giải quyết thời ấy, cứ áp tiêu chuẩn hiện đại vào thì khá là ...
Thôi thì dù sao truyện kết cấu oki hơn nhiều nhiều cùng thời và ăn liền bay giờ rồi.
Bản dịch hay
04 Tháng tư, 2023 13:23
1 năm rồi quay lại dc thêm 50c, ko đã them tí nào
01 Tháng tư, 2023 19:35
mé main sợ vợ vãi
29 Tháng ba, 2023 11:48
Bố cục truyện khá rộng nhưng không ngợp, dẫn dắt cũng khá hay
29 Tháng ba, 2023 11:45
ông này dịch siêu thật, đọc mướt ghê
19 Tháng ba, 2023 16:49
đó gọi là nhiễm cv đó, hồi trước ta còn phải bỏ cả triệu ra mua full bộ này để đọc, không biết sao dạo này lão chủ thớt tuồn ra ít chương cho ae đọc đó.
18 Tháng ba, 2023 23:24
đọc cv quen giờ đọc dịch thấy ngượng ngượng sao á :))
09 Tháng ba, 2023 13:18
hay hay, có cái để cày mấy ngày tới rồi
09 Tháng ba, 2023 11:46
Lâu lắm rồi mới tìm được một bộ đỉnh vl, có điều ngắn qua chưa bỏ thèm
26 Tháng hai, 2023 10:55
Dịch nhảm vcc
10 Tháng một, 2023 16:49
Hay hay
15 Tháng mười hai, 2022 13:36
Hi
06 Tháng mười hai, 2022 12:24
ngoài sáng trong tối gì cũng toàn phe boss, lý trị, chiêu nghi, vô kỵ, thế này không lên chức nhanh sao được
04 Tháng mười hai, 2022 17:49
truyện ra chậm nhỉ
18 Tháng mười một, 2022 01:14
t cũng thấy đọc cv hay hơn dịch, cv nhiều khi dễ hiểu với sát nghĩa hơn nữa
14 Tháng tám, 2022 20:40
Táo bón giai đoạn cuối, chắc phải thông đít mới thêm chưong đc
13 Tháng tám, 2022 17:03
ok
01 Tháng tám, 2022 12:09
đang hay. cảm ơn các bạn đã dịch.
25 Tháng bảy, 2022 13:13
Truyện hay, hôm bữa đói quá qua convert đọc mà nuốt ko trôi :( Bị thích thể loại yy main chính hơn ng như này, mà sau Cực phẩm gia đinh thì chả thấy có bộ nào mà đọc nữa :(
20 Tháng bảy, 2022 09:50
Chấm câu lung ta lung tung, không biết dùng chấm phẩy với chấm than à!?
06 Tháng bảy, 2022 23:37
Đọc mấy chương thấy cũng được nên e kiếm bản cvt đọc đây, chứ bản dịch nuốt không trôi. Góp ý một chút với dịch giả là nên tham khảo thêm tiểu thuyết truyền thống để xem cách người ta sử dụng ngữ pháp, nhất là mấy bộ dịch từ nước ngoài ý. Không chỉ ngữ pháp mà còn nhiều cái nữa, chứ thế này thì bác để bản dịch nghĩa có khi còn hay hơn dịch.
02 Tháng bảy, 2022 01:00
²⁶⁴ sao mà Như đàn bà thế tự để chui lại cho người ta nắm.nhiều chỗ đọc ức chế quá
BÌNH LUẬN FACEBOOK