Sau khi đi ra Mục Mã Trưởng, Trương Văn Trọng cũng không vội vàng về nhà, mà nương theo bóng tối yểm hộ, dùng tốc độ người thường không thể nhìn thấy, bay nhanh lên đỉnh Phong sơn. Một đường bay nhanh, cũng không tiêu hao bao nhiêu thời gian, rất nhanh hắn đã lên đán u Mình Đỉnh.
Hơn bốn giờ sáng hừng đông, u Mình Đỉnh đen kịt một mảnh, sau khi Trương Văn Trọng xác định nơi này đích xác không người, liền mở cửa vào địa cung Ngạc vương, đi vào bên trong.
Ngay lúc này sở dĩ Trương Văn Trọng chạy đến địa cung Ngạc vương, chỉ có một mục đích, đó là tìm một chỗ yên lặng không người, ăn vào Cửu Phẩm Tam Liên Đan, hấp thu tiêu hóa linh khí ẩn chứa trong đó để đề thăng tu vi của chính mình. Phải biết rằng, sau khi trải qua vài trận đấu liên tục, nhất là bằng vào thực lực bản thân san bằng Phù Bảo Tông, tu vi của Trương Văn Trọng cũng đã đề thăng tới Nguyên Anh đỉnh kỳ, cách Hóa Thần kỳ không xa. Chỉ cần không có gì bất ngờ xảy ra, sau khi ăn vào viên Cừu Phẩm Tam Liên Đan, hắn có thể đột pha Nguyên Anh kỳ, tiến nhập Hóa Thần kỳ.
Địa cung Ngạc vương không chỉ bí ẩn, hơn nữa còn rắc rối phức tạp, cơ quan trùng trùng, là một đại hình mê cung. Nếu như không biết đường đi chính xác lại xông vào, cũng chỉ đành mờ mịt loạn chuyển bên trong, người có tu vi thấp, còn có thể bị bẫy rập cơ quan trong mê cung đoạt đi tính mạng, ở nơi này dùng Cừu Phẩm Tam Liên Đan, hấp thu linh khí đề thăng tu vi, Trương Văn Trọng cũng không cần lo lắng sẽ có người chạy tới quấy rối.
Mê cung phức tạp bên trong địa cung Ngạc vương, đối với Trương Văn Trọng mà nói cũng vô dụng, hắn đi nhanh theo con đường chuẩn xác, rất nhanh đã đến tẩm cung của Ngạc vương ở trung tâm. Nhưng sau khi đến đây, hắn cũng không vội vàng dùng Cừu Phẩm Tam Liên Đan, mà lấy ra một xấp phù chú, ở bên trong tẩm cung trống trải, bày ra một phòng ngự trận có tên là Linh Quy Thác Thiên Phù trận.
Trương Văn Trọng làm như vậy, cũng không phải phòng bị ai, mà phòng bị kiếp số sắp phủ xuống.
Khi người tu chân bước vào cảnh giới Hóa Thần kỳ, sẽ bởi vì linh lực bản thân quá mạnh, dẫn động kiếp số do linh khí thiên địa tự nhiên hình thành. Chỉ khi xông qua kiếp số này, mới có thể chân chính bước vào Hóa Thần kỳ. Nếu như không qua nổi, cũng chỉ có hai kết cục: Một, chết trong kiếp số. Hai, thân bị trọng thương, tu vi tổn hao nặng nề. Nếu là phần sau thì cũng đỡ, chí ít bảo vệ tính mạng, sau khi dưỡng thương khỏe lại, nói không chừng có thể trùng tu tu vi tổn thất trở về. Nhưng nếu đã đánh mất tính mạng, thì cơ hội gì cũng không còn nữa.
Mà bắt đầu từ Hóa Thần kỳ, tu vi người tu chân mỗi khi đề thăng một cấp sẽ đưa tới một lần kiếp số. Đồng thời theo tu vi đề thăng, uy lực kiếp số sẽ càng đề thăng tương ứng. Lần này Trương Văn Trọng bày ra Linh Quy Thác Thiên Phù trận, chính dùng ứng phó kiếp số Hóa Thần kỳ - Thiên Kiếp.
Tuy rằng đối với Trương Văn Trọng sở hữu được hai kiện chuẩn tiên khí và một đống đan dược mà nói, Thiên kiếp của Hóa Thần kỳ căn bản không cấu thành uy hiệp gì. Nhưng bởi vỉ có tiền lệ về Cừu Cừu Vô Quy Diệt Hồn đại thiên kiếp trước đó, cho nên hắn cũng không dám tiếp tục phớt lỡ, trước tiên thi thố an toàn rồi hãy tính. Dù lúc đó phủ xuống cũng không phải Thiên kiếp, nhưng có Linh Quy Thác Thiên Phù trận chống đỡ, hắn cũng đủ thời gian để ứng đối, sẽ không như kiếp trước, bị Cừu Cừu Vô Quy Diệt Hồn đại thiên kiếp phá hủy kim thân.
Tuy rằng làm như vậy sẽ tiêu hao một lượng phù chú, nhưng phù chú trong tay hắn có nhiều, tiêu hao nhiều cũng không xót xa.
Sau khi bày ra Linh Quy Thác Thiên Phù trận, một mảnh quang mang vàng óng ánh từ trong phù trận phóng ra, chiếu sáng tầm cung Ngạc vương vốn đen kịt một mảnh. Nhưng ánh sáng cũng duy trì không lâu, thoáng qua liền ảm đạm trở xuống.
Trương Văn Trọng cất bước đi vào trong trận nhãn của Linh Quy Thác Thiên Phù trận, khoanh chân ngồi, lấy ba viên Cửu Phẩm Tam Liên Đan ăn vào, lập tức liền nhắm mắt lại, bắt đầu vận chuyển Y Giám Tâm Kinh, hấp thu linh khí ẩn chứa bên trong ba viên Cửu Phẩm Tam Liên Đan.
Từng đạo cảm giác mát mẻ từ trong Cửu Phẩm Tam Liên Đan phóng xuất ra tới, dọc theo kinh lạc truyền khắp toàn thân trên dưới của hắn, làm hắn cảm giác được một loại sảng khoái thích ý khó thể hình dung nên lời. Hấp thu linh khí của Cửu Phẩm Tam Liên Đan, linh lực bản thân hắn tăng trưởng với tốc độ cực nhanh.
Hắn cảm giác được linh lực bản thân đang tăng trưởng, thỏa mãn gật đầu, thẩm thắn: “Cửu Phẩm Tam Liên Đan thật không hổ là đan dược thất phẩm, linh khí ẩn chứa trong đó đúng là vô cùng tinh thuần . Xem ra ba viên Cửu Phẩm Tam Liên Đan, đủ giúp ta bước vào Hóa Thần kỳ, lại tu luyện Y Giám Tâm Kinh đến tầng thứ ba Dưỡng Khí Cảnh - Khí Quán Trường Hồng.”
Tin tức này làm hắn thập phần phấn chắn, hắn tăng thêm sức vận chuyển Y Giám Tâm Kinh, càng nhanh thêm tốc độ hấp thu linh khí.
Thời gian trôi qua từng giây, linh khí ẩn chứa trong ba viên Cửu Phẩm Tam Liên Đan từ từ bị Trương Văn Trọng hấp thu hầu như không còn. Sau khi từ từ hộc ra một hơi, hắn mở mắt, hai đạo quang mang chói chang như mặt trời sáng sủa từ trong mắt hắn phóng ra, đem tầm cung đen kịt chiếu lên sáng rực.
Tu vi Trương Văn Trọng thình lình đã bước vào cảnh giới Hóa Thần kỳ. Tu vi Y Giám Tâm Kinh cũng đúng như sự dự đoán của hắn, đột phá tới tầng thứ ba Dưỡng Khí Cảnh - Khí Quán Trường Hồng. Quang mang phóng xuất từ đôi mắt Trương Văn Trọng chợt lóe liền mất, tẩm cung cũng khôi phục lại hình dạng ban đầu. Ngay lúc này, Trương Văn Trọng đột nhiên đã nhận ra linh khí biến hóa dị thường chung quanh.
“Kiếp số muốn tới...” Tỉnh thần Trương Văn Trọng run lên, híp mắt lại cảm thụ linh khí biến hóa quanh thân, trong miệng ni non lẩm bẩm: “Đến đây đi, để cho ta xem thử, lần này kiếp số nào đánh xuống trên đầu ta.”
Linh khí trong thiên địa trong nháy mắt biến đổi trở nên thô bạo, cuồn cuộn tuôn tới bầu trời đêm trên đỉnh phong sơn, trong thời gian ngắn ngủi, độ dày linh khí hội tụ đã vượt khỏi cường độ cần có của Thiên kiếp.
Trượng Văn Trọng đối với linh khí biến hóa vốn rất nhạy cảm, hơn nữa lúc này lại đang hết sức chăm chú, cho nên trước tiên liền cảm nhận được linh khí biến hóa trên núi. Một nụ cười khổ lặng yên hiện lên trên khóe miệng của hắn, hắn lắc đầu thắn thở: “Ta đã biết, lần này kiếp số đánh xuống tuyệt đối sẽ không đơn giản chỉ là Thiên kiếp...”
Linh khí thô bạo trên núi cũng không thể giấu diếm được người tu chân từ bên ngoài đến huyện Ân Ngạc. Trong số bọn họ có không ít người, đều nhìn ra ngoài cửa phòng, nhìn lên đỉnh phong sơn.
Lục Hòe, Tôn Đình Quân, Hoắc Thanh, Tiêu Chắn bốn người lúc này vốn đang tụ tập trong phòng của Lục Hòe, thương nghị nên dùng phương pháp nào lấy lòng Trương Văn Trọng và Phong Sơn phái, để có thể từ chỗ bọn họ mua được càng nhiều Tam Thanh Đại Đạo Đan hoặc loại đan dược thất phẩm vừa ra lô. Nhưng ngay lúc này, bọn họ không hẹn mà cùng cảm giác được linh khí dị biến trên đỉnh phong sơn.
Lục Hòe “di” một tiếng, đứng dậy, cất bước đi tới bên cửa sổ, nhìn linh khí hội tụ trên Phong sơn, tràn đầy kinh ngạc nói: “Linh khí vì sao lại biến thành thô bạo lên? Đồng thời đều tập trung một chỗ? Lẽ nào có người đang độ kiếp?”
“Đầu tiên Trương tiên sinh luyện chế ra đan dược ngoài thất phẩm, hiện tại lại có người muốn độ kiếp...” Tiêu Chắn cũng bước tới bên cửa sổ, nhìn Phong sơn trong đêm tối, lắc đầu nói: “Bọn họ đã sớm chuẩn bị phải không? Bằng không việc này thế nào lại trùng hợp xảy ra trước ngày hội đấu giá tu chân khai mạc? Sợ rằng, bọn họ đang muốn ra oai phủ đầu chúng ta. Chỉ là không biết, người hôm nay độ kiếp, phải độ kiếp số nào đây?”
Lúc này Hoắc Thanh cũng tới gần, như có sở ngộ nói: “Nói tới chuyện ra oai phủ đầu, ta đột nhiên nghĩ tới một việc...Các ngươi còn nhớ kỹ, mấy ngày hôm trước chuyện luyện chế ra chuẩn tiên khí hay không?”
“Đương nhiên nhớ kỹ, lúc đó toàn bộ tu chân giới đều bị rung động. Nói đến cũng thật sự là kỳ quái, mấy trăm năm trước cũng không thấy có chuẩn tiên khí xuất hiện. Thế nhưng trong mấy tháng gần đây, lại trùng hợp xuất hiện hai kiện chuẩn tiên khí. Chỉ tiếc đến bây giờ còn chưa thể điều tra ra, hai kiện chuẩn tiên khí đến tột cùng là do người phương nào luyện chế...” Tôn Đình Quân nói đến đây, sắc mặt đột nhiên biến đổi, đoán được ý tứ của Hoắc Thanh: “Lão Hoắc, ngươi nhắc tới chuyện này, không phải đang hoài nghi hai kiện pháp bảo chuẩn tiên khí, do Trương tiên sinh luyện chế ra chứ?”
Câu nói của Tôn Đình Quân, nhất thời làm Tiêu Chắn và Lục Hòe đều chắn kinh. Sau một thoáng trợn mắt há hốc, Lục Hòe từ từ thở ra một hơi, nói: “Suy đoán của lão Hoắc, cũng không phải không có khả năng a.. .Trương tiên sinh có thể luyện chế ra đan dược ngoài thất phẩm, nói không chừng thật đúng có thể luyện chế ra chuẩn tiên khí. Trời ạ, nếu như chuẩn tiên khí thực sự do Trương tiên sinh luyện chế, vậy.., vậy.
Nói ra mấy từ ấp úng. Lục Hòe vô cùng kích động cũng không thể nói hết câu kế tiếp. Nhưng mọi người ở đây đều biết rõ ý tứ của hắn. Nếu như Trương Văn Trọng thực sự có thể luyện chế ra chuẩn tiên khí, Phong Sơn phái sớm muộn gì cũng sẽ trở thành tu chân đại phái Thiên Tự Hào, Trương Văn Trọng có thể sẽ vượt qua thiên kiếp, phi thăng thành tiên.
Thành tiên...
Trong tu chân giới, đã có bao nhiêu năm không ai thành tiên?
Bốn người Lục Hòe nhìn nhau, đều từ trong ánh mắt đối phương thấy được vẻ kích động và khiếp sợ.
Tính cách của Hoắc Thanh và Tiêu Chắn đều vội vàng xao động, lúc này đã nói: “Phải nhanh đem việc này báo cáo chưởng môn mới ổn.”
“Chậm đã.” Tôn Đình Quân vội vàng ngăn trở hắn, nói: “Chuyện Trương tiên sinh luyện chế ra chuẩn tiên khí, hiện nay chỉ là sự hoài nghi của chúng ta, cũng không có căn cứ chính xác. Theo ta thấy, chúng ta không nên vội vàng đem việc này hồi báo với tông phái mới tốt, để tránh khỏi những phiền phức không cần thiết.
Lục Hòe cũng nói: “Lão Tôn nói có đạo lý, chúng ta nên nghĩ biện pháp nói bóng gió, sau khi có căn cứ chính xác, mới hướng tông phái hội báo. Điều khác không sợ, chỉ sợ sẽ chọc phiền phức cho Trương tiên sinh, làm hắn giận chó đánh mèo chúng ta.”
Hoắc Thanh và Tiêu Chắn đều nghĩ hai người nói có lý, nếu như đắc tội Trương Văn Trọng, thì xem như xong đỏi. Dù sao, vết xe đố của Phù Bảo Tông vẫn còn nguyên trước đó. Hai người nhìn nhau, cùng gật đầu nói: “Đa tạ nhắc nhở, chúng ta suýt chút phạm sai lầm.”
Ngay lúc này, bốn người cũng đã nhận ra linh khí tề tựu trên đỉnh phong sơn, nhưng khi bọn họ đưa mắt nhìn lên bầu trời trên đỉnh phong sơn, cũng liền thay đổi sắc mặt, thất thanh kinh hô lên: “Đây.., đây là...Cửu Tiêu Lôi Kiếp mạnh nhất trong Hợp Đạo kỳ? Trời ạ, bên trong Phong Sơn phái không ngờ có người bước vào cảnh giới Hợp Đạo kỳ sao? Hơn nữa còn là loại cao thủ mạnh đến biến thái, bằng không làm sao đưa tới Cửu Tiêu Lôi Kiếp?”