Những kẻ lúc trước cười lạnh trào phúng Trương Văn Trọng tặng lễ vật rất già cả, rất lỗi thời, rất rẻ mạc, lúc này quả thực hận không thể tát nát miệng của mình. Một vật có thể hóa thành vòng cổ kim cương sáng chói tinh tú Ngân Hà như vậy, không thể nghi ngờ chính là chiếc vòng cổ diễm lệ nhất, thần bí nhất, độc nhất vô nhị trên thế giới. Không biết sẽ có bao nhiêu nữ nhân sẽ vì nó mà điên cuồng si mê.
Cái này, căn bản chính là một kiện báo vật vô giá !
“Đẹp quá !” Vưu Giai Giai cúi đầu nhìn cái tinh tú Ngân Hà sáng chói trên cổ của mình, cả người không khỏi ngây dại, một lúc sao lại không khỏi nỉ non thở dài, sau đó nàng như bừng tỉnh khỏi giấc mộng đẹp. Vẻ mặt thẹn thùng cùng một ít giần giận tiến tới bên tai Trương Văn Trọng, dùng giọng nói chỉ có hắn mới có thể nghe thấy, nhỏ giọng giần giận nói: “Trọng ca, chiếc vòng cổ kim cương này, sợ là làm anh tốn không ít tiền phải không? Tuy anh gần đây dựa vào bán Dưỡng Nhan Đan kiếm được một số tiền, nhưng chính là cũng không thể vì vậy mà lãng phí a. Kỳ thật, bất kể là anh tặng em cái gì, cho dù là không tặng lễ vật, chỉ cần anh tới, em đều rất thỏa mãn, thật cao hứng rồi.” Truyện Tiên Y
Nếu như là những người khác, có lẽ sẽ nắm chặt cơ hội này, vỗ mạnh ngực nói ra như là: “Chỉ cần là vì em, đừng nói chỉ một cái vòng cổ kim cương như vầy, coi như là trăng sao trên trời, anh cũng nhất định nghĩ cách mà hái xuống cho em.”, các loại lãng mạn lời nói như vậy. Nhưng mà thật đáng tiếc chính là, trong từ điển của cái tên Đầu-gỗ-siêu-cấp-ngu-ngốc Trương Văn Trọng này, hoàn toàn không có cái từ “lãng mạn” này a. Truyện Tiên Y
Cho nên ở phía sau, câu trả lời của hắn hoàn toàn phá vỡ ý vị tình cảnh.
“Yên tâm, cái vòng cổ kim cương này, cũng không có tốn bao nhiêu tiền, chỉ là mấy ngàn nguyên thôi.” Trương Văn Trọng cười nhạt một tiếng, theo thực trả lời. Nhưng mà hắn thành thật nói ra lời này, lại không có mấy người chịu tin hắn, thậm chí còn dẫn tới những tam cao nhân tài chung quanh kia, không hẹn cùng hướng hắn quăng ném ánh mắt hèn mọn, càng nhất trí mà cùng trong lòng xì xào bàn tán nói:
“Một cái vòng cổ kim cương như vậy chỉ cần mấy ngàn nguyên ? Ngươi lừa gạt quỷ à? Đừng nói là mấy ngàn nguyên, chính là mấy vạn nguyên, vài chục vạn nguyên, trên trăm vạn nguyên, ngươi cũng đừng hòng mà mua được.”
“Mấy ngàn nguyên? Đằng trước thiếu chữ “trăm vạn” à? Mẹ, nổ để tán gái, ngươi cũng không cần cho nhiều thuốc súng như vậy nha. Còn chừa đường cho người khác sống không chứ ?” (DG:)
“Ngươi thực sự cho mình là Đào bảo chi vương à? Vài chục nguyên là có thể đào được một cái vòng cổ kim cương như vậy ? Nếu như vậy, ta cho ngươi giá gấp trăm vạn, ngươi có ngon một lần nữa đào cho ta xem một cái vòng cổ kim cương như vậy đi. Coi như kém hơn một chút cũng được a.”
Lúc mọi người xung quanh trong nội tâm đang hò hét những lời này, Trương Văn Trọng cùng Vưu Giai Giai hiển nhiên không nghe được, nhưng Vưu Giai Giai trong nội tâm suy nghĩ, cũng cùng họ không sai biệt lắm, nàng cũng không tin cái vòng cổ kim cương “tinh tú Ngân Hà” này chính là Trương Văn Trọng dùng mấy ngàn nguyên mua được. Bất quá, nàng cũng không có bực mình, ngược lại cười tươi rói, như giận mà không phải giận, như làm nũng mà không phải làm nũng, nói ra: “Anh đó nha !”
Trong tay còn cầm lấy xâu chìa khóa chiếc xe Spyker, Vưu Tinh Tinh ở phía sau chen đến trước người Vưu Giai Giai. Sau khi chăm chú quan sát thật gần cái vòng cổ kim cương, nàng lại than ngắn thở dài một phen. Rồi xoay người lại, cầm tay Trương Văn Trọng mà lắc lấy lắc để: “Uy, uy, Trọng ca, cái vòng cổ “tinh tú Ngân Hà” này anh từ đâu mà mua được? Còn có cái nào cùng loại như vậy không ? Coi như so với nó kém một chút cũng được a ! Cái vòng cổ này thật là diễm lệ ! Em cũng muốn có một cái nha !”
Nữ nhân ở đây, ai lại không muốn có một cái vòng cổ đã diễm lệ lại thần bí như vậy ? Nam nhân ở đây, ai lại càng không mong muốn có một cái vòng cổ như vậy, bởi vì chỉ cần có nó, từ nay về sau tán gái chính là siêu cấp vũ khí “sát thương cực lớn”, “bách phát bách trúng” a. Truyện Tiên Y
Cho nên khi Vưu Tinh Tinh hiếu kỳ đặt ra câu hỏi này, ở đây tất cả mọi người đều vểnh tai thỏ lên nghe, cùng nôn nóng chờ câu trả lời thuyết phục của Trương Văn Trọng.
Trương Văn Trọng đương nhiên sẽ không nói cho tiểu la lị này nghe, cái vòng cổ này kỳ thật chỉ là đồ bình thường, nhưng sau khi trải qua được mình luyện chế mà trở thành pháp khí, rồi biến trờ thành hình dáng như hiện tại này. Hắn nhãn châu xoay chuyển, cười trả lời: “Cái vòng cổ kim cương này, là do ta tại hội đấu giá ngầm ở kinh thành, mua được từ trong tay của một người đồng dạng cũng tham gia hội đấu giá ngầm tại đấy. Chỉ là không biết, hắn vì cái gì không đem cái vòng cổ kim cương này ra đấu giá, mà lại bí mật bán cho ta.” Truyện Tiên Y
Hội đấu giá ngầm ở kinh thành, tình huống tương tự cũng gặp không ít. Mặc dù tiền thuê đấu giá của các hội đấu giá ngầm này rất cao, cuối cùng số tiền đấu giá kiếm được càng là con số cao không tưởng được, nhưng là cũng không phải tất cả mọi người đều nguyện ý như vậy. Cho nên trong hội đấu giá ngầm này, cho tới bây giờ không thiếu loại hiện tượng bí mật chào hàng bảo bổi kiểu này. Đương nhiên, trong số những bào bối bí mật chào hàng này, có đồ thật càng không thiếu đồ giả. Đến tột cùng là đào được bảo bối hay là ăn quả đắng bị lừa, đều dựa vào nhãn lực cùng vận khí của ngươi. Truyện Tiên Y
“Vận khí của anh thật là tốt, em làm sao không có vận khí tốt như vậy a ?” Vưu Tinh Tinh thở dài một hơi, cảm khái nói. Mọi người nhất tề gật gật đầu, trên mặt nhất loạt cùng biểu hiện ra thần sắc ưu tư. Trong mắt của họ, Trương Văn Trọng quả thực chính là một tên vận khí vô cùng tốt, được vô vàn ân sủng của Nữ thần may mắn.
Bởi vì cái vòng cổ “tinh tú Ngân Hà” này, cả đám tam cao nhân tài, nguyên bản đang vây ở chung quanh Vưu Giai Giai mà xum xoe, đều là tự cảm thấy hổ thẹn. Hơn nữa, Vưu Giai Giai lúc này biểu hiện rõ ràng có hảo cảm với Trương Văn Trọng, cho nên bọn họ đều lục đục rời đi, cho dù không có cam lòng, lại cũng chỉ có thể lựa chọn tạm thời rút lui. Tình hình bây giờ càng tiếp tục dây dưa bên người Vưu Giai Giai, càng khiến cho nàng phản cảm, còn không bằng tạm thời rút lui chờ đợi thời cơ mới. Dù sao, chỉ cần Vưu Giai Giai một ngày còn chưa kết hôn, bọn họ cũng một ngày không từ bỏ, buông tha truy cầu nàng. Truyện Tiên Y Truyện Tiên Y
Bên người đã không còn ruồi bọ làm phiền người ta, Vưu Giai Giai cuối cùng cũng có thể một lần nữa đối mặt cùng Trương Văn Trọng. Bất quá tại đây trong đại sảnh, thỉnh thoảng có nhiều người quăng tới ánh mắt quan sát như đèn pha, làm cho nàng cảm giác có chút không được tự nhiên. Truyện Tiên Y
Vưu Giai Giai đem chén rượu thủy tinh ở trong tay, bỏ vào cái khay của một người hầu bên cạnh. Thản nhiên cười hỏi: “Trọng ca, anh bồi tiếp em đến hoa viên đi dạo một chút, được không ?”
“Hảo” Trương Văn Trọng nghĩ nghĩ, thích thú gật đầu, cùng Vưu Giai Giai đi ra khỏi biệt thự, đi đến hoa viên rực rỡ đầy màu sắc kia ở phía trước biệt thự. Sau khi hắn xoay lưng rời đi, Đàm Thanh nhìn theo sâu kín khẽ thờ dài một tiếng, thầm nghĩ: “Giai Giai tỷ, hôm nay là sinh nhật của ngươi, để Trương ca cùng ngươi vui vẻ một ngày vậy. Đợi cho hôm nay qua đi, ta sẽ hướng Trương ca bắt đầu tiến công. Đến lúc đó, ta và ngươi, ai có thể đoạt được trái tim của Trương ca, người ấy sẽ có hạnh phúc sau cùng.” Truyện Tiên Y
Trong hoa viên, tuy thỉnh thoảng cũng có vài khách nhân tham gia yến hội sinh nhật của Vưu Giai Giai đi qua đi lại, nhưng là hoàn cảnh so với đại sảnh tấp nập có nhiều không gian riêng tư hơn, càng muốn thanh tịnh hơn rất nhiều. Trương Văn Trọng cùng Vưu Giai Giai chậm rãi đi dạo trong hoa viên một vòng, cuối cùng cùng nhau ngồi ở ghế đá bên cạnh hồ cá, mỉm cười xì xào bàn tán.
Sau một cái cửa sổ ở trên lầu ba của biệt thự Vưu gia, Vưu Tinh Tinh đang nhìn xuyên qua cửa sổ, hướng ánh mắt về Trương Văn Trọng và Vưu Giai Giai ngồi ở bên cạnh hồ cá. Trên mặt nàng tràn đầy nụ cười cao hứng thay cho Vưu Giai Giai.
“Tỷ tỷ của ta cùng Trọng ca, thật sự là trời sinh một cặp. Allan, ngươi nói đúng không ?” Vưu Tinh Tinh cũng không quay đầu lại hỏi.
“Ừ.” Allan Smith trả lời rất là ngắn gọn. Thanh âm của hắn nghe có chút không thích hợp, ẩn ẩn như chịu đựng một loại thống khổ nào đó.
Vưu Tinh Tinh đối với câu trả lời này của hắn rất là bất mãn. Nhất là đối với trong thanh âm hắn lộ ra vẻ thống khổ bất mãn. Nàng nhíu mày xoay người lại, trừng mắt nhìn Allan Smith, đã nghĩ đến chỉ vào mũi hắn mà chất vấn: “Allan, ngữ khí của ngươi như vậy là có ý gì ?”. Nhưng vừa lúc xoay người lại, nàng đã thấy rõ tình huống của Allan Smith ở phía sau mình.
Sắc mặt của Allan Smith không biết sao đã biến thành cực kỳ tái nhợt, cả người hắn đã sớm vô lực ngồi xổm trên mặt đất, hai tay ôm chặt lấy bụng, hàm răng cắn thật chặt nghe rõ cả tiếng “khanh khách” rung động, lông mày càng nhíu chặt cùng một chổ, trên trán nổi đầy gân xanh, làm cho người ta liếc một cái là có thể nhìn ra hắn bây giờ đang vô cùng thống khổ.
Vưu Tinh Tinh không khỏi chất động, điếng hồn kinh hô lên: “A, trời ơi, Allan, ngươi bị làm sao vậy ?”
Allan Smith lúc này đã đau nhức mồ hôi lạnh đầm đìa, hắn vô lực thở hổn hển trả lời: “”Ta...Ta cũng không biết chuyện gì đang xảy ra…Bụng của ta đột nhiên xuất hiện quặn đau kịch liệt…Thật giống như là có ngàn vạn con dao, ở trong bụng ta mà giày xéo cắt loạn cả lên…A a.a thượng đế a, ta không muốn chết…Ta đau đến chết mất…” Truyện Tiên Y
“Ngươi có ăn bậy vật gì không ?” Vưu Tinh Tinh vừa nói, một bên bước nhanh hướng hắn đi đến.
Allan Smith vô lực hồi đáp: “Không có. Tối giờ ta đều không có ăn gì .Chỉ uống một chút rượu mà thôi.”
Bởi vì Vưu Tinh Tinh di động, làm cho một đạo ánh sáng phía bên ngoài cửa sổ chiếu đến, chiếu vào trên người Allan Smith.
Lúc mới bắt đầu, Allan Smith cũng không có cảm giác gì khác thường. Nhưng tại lúc Vưu Tinh Tinh nhìn thấy tình huống của hắn, sau đó nói: “Ta lập tức đi gọi bác sĩ cho ngươi.”. Chính lúc này, Allan Smith lại đột nhiên cảm giác được, da thịt mình để trần lộ ra bên ngoài quần áo kia, sinh ra một cảm giác đau đớn. Hán cúi đầu xem xét, liền thấy trên da thịt tại đó, đột nhiên xuất hiện một mảng lớn bỏng rát nổi bọng nước, thậm chí có vài chổ còn thành vết sẹo xám đen cả lại.
“A…Thượng đế a, thân thể ta bị cái quỷ gì vậy ?” Tuy Allan Smith là học viên của Viên y học Hoàng gia, nhưng tình huống quái dị hiện tại cũng làm cho hắn không biết đến tột cùng mình bị cái gì.
Bệnh trạng cổ quái của Allan Smith, cũng làm cho Vưu Tinh Tinh sợ đến mức trắng bệch mặt cắt không còn giọt máu. Nàng vội vàng hô to: “Allan, ngươi cố gắng chịu đựng, ta đi gọi Trọng ca ngay lập tức.” Nói xong liền xoay người hướng dưới lầu chạy nhanh đến.
Miệng mở to thở hỗn hển, Allan Smith cố nén cơn đau đớn kịch liệt, chờ đợi Vưu Tinh Tinh đi mời Trương Văn Trọng.
Mà trong lúc chờ đợi, hắn đột nhiên phát hiện, nguyên lại chỉ cần lẫn tránh ánh sáng chiếu rọi đến trên người mình, như vậy da thịt nổi bọng nước rát bỏng cùng những vết sẹo xám đen lộ trần ra bên ngoài, sẽ tự nhiên giảm bớt.
Phát hiện này, làm cho hắn cố gắng gượng chút hơi sức còn sót lại trong cơ thể, nhanh chóng lẫn trốn vào trong góc phòng âm u.