Mục lục
[Dịch] Thanh Niên Nhàn Rỗi Ở Đường Triều (Đường Triều Tiểu Nhàn Nhân)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Kinh doanh giống như đi ngược dòng nước, không tiến ắt lùi, bất cứ thời đại nào cũng thế.

Rất nhiều người đều nói mấy tỷ phú như Lý Gia Thành, Buffett đã có nhiều tiền như vậy rồi, cớ gì còn phải liều mạng kiếm tiền. Thậm chí có thể nói họ kiếm tiền còn liều mạng hơn những công nhân bình thường nữa kìa, cho dù bọn họ đã có tài sản hơn 10 tỷ đô la Mỹ. Nhưng cũng chính đạo lý đó, nếu bọn họ không có chí tiến thủ, thì bọn họ đã không thể có được ngày hôm nay, tính cách quyết định vận mệnh.

Hoa Nguyệt Lâu không có khả năng không chút phản ứng đối với sự quật khởi của Phượng Phi Lâu, cho nên đồng thời khi Hàn Nghệ cải tạo hẻm bắc, Hoa Nguyệt Lâu cũng đang gióng trống khua chiêng chuẩn bị kịch nói của mình.

Nếu kịch nói đã được hoan nghênh như vậy, vì sao không bắt chước chứ. Kinh doanh không phải là tranh thể diện, ta bắt chước ngươi, thì ta không còn mặt mũi. Chỉ cần có thể kiếm được tiền, ngươi cứ đi mà lấy mặt mũi. Hơn nữa thời này cũng chả có cái gọi là đăng ký bản quyền.

Rất nhanh, tin tức Hoa Nguyệt Lâu sắp tung ra kịch nói đã truyền khắp thành Trường An.

Không thể không nói một câu, mụ Tào Tú kia lựa chọn thời điểm này, thật sự là quá hoàn mỹ.

Bởi vì sau chuyện hẻm bắc bùng phát bệnh điên, mọi người đều không dám đến hẻm bắc, nhưng nó không có nghĩa là bọn họ không muốn xem 《 Bạch Sắc Sinh Tử luyến 》, hoàn toàn ngược lại, bọn họ rất muốn xem, chỉ là không thể mạo hiểm tính mạng đi xem được. Khi không xem được, đột nhiên thiếu đi kịch nói, mọi người lại cảm thấy có chút không thích ứng được.

Cho nên mới nói, kịch nói của Hoa Nguyệt Lâu là thuận theo trào lưu mà sinh ra, là điều vạn chúng chờ mong, đây cũng là lý do tại sao tin tức vừa tung ra thì đã lập tức truyền khắp toàn thành.

Phượng Phi Lâu!

"Chào buổi sáng Mộng Nhi!"

"Tiểu Nghệ ca, huynh đi Hoa Nguyệt Lâu dự tiệc sao?"

"Làm sao cô biết?"

"Huynh mặc đẹp như vậy, ai cũng nhìn thấy mà!"

"Vậy sao?"

"Hắc hắc, Hàn đại ca, hôm nay huynh thật đẹp choai."

"Nhóc béo đệ cút sang một bên cho ta, có biết nói chuyện không, anh đây có ngày nào mà không đẹp trai."

"Ha ha ha! Tiểu Nghệ ca, huynh đừng có mang theo một tẩu tẩu về cho chúng ta nha."

"Hắc! Mộng Tư, nha đầu muội không ngờ lại dám trêu chọc ta, muội không sợ ta xếp muội tập cảnh hôn với Trà Ngũ sao?"

"Tiểu Nghệ ca, tuyệt đối đừng nha, muội không dám nữa."

"Oa! Vẻ mặt này của muội, Trà Ngũ nhìn thấy sẽ đau lòng khôn xiết đó. Được rồi, được rồi, không khoác lác với các ngươi nữa, ta đi đây."

Hôm nay là lúc Hoa Nguyệt Lâu khai trương kịch nói, Hàn Nghệ vứt sạch vẻ thô bạo mấy ngày qua, gặp người liền cười nói.

Lần này đi thanh lâu, hơn nữa còn là được mời, cũng tức là không cần tốn tiền, có thằng ngốc mới không đi.

Chờ thật lâu, rốt cuộc bản đại gia đã có cơ hội lấy công làm việc tư, hắn vốn thuộc loại người hoàn toàn không có chí cầu tiến, cho nên hắn vẫn luôn cảm thấy lo lắng sâu sắc cho con đường thương nghiệp của mình.

Lo lắng thì lo lắng, đi chơi thì vẫn đi chơi thôi, Hàn Nghệ còn đặc biệt chỉnh trang cho mình, nhưng không ngờ, vừa ra khỏi phòng đã thu hút mọi người vây xem.

Như thế ngược lại khiến Hàn Nghệ hơi ngượng ngùng, trong lòng không khỏi oán giận từng cơn, ta có dễ dãi vậy sao. Dáng vẻ ta bình thường méo có gì hot, nếu không chỉnh trang lại một chút, thì sao có thể đi tán gái chứ. Vẫn là kiếp trước tốt hơn, không cần chỉnh trang, chỉ cần qua loa một chút, những nữ nhân kia cũng sẽ cho rằng ta cố ý làm thế, ra vẻ phong trần gì đó, có máu nghệ thuật gì đó, bây giờ thì... ôi thôi.

Hẻm trung!

Thánh địa thanh lâu.

Còn nhớ trước đây lúc Dương Mông Hạo dẫn Hàn Nghệ đến Bình Khang Lý, nhưng không dẫn hắn đến hẻm trung, mà là đến hẻm bắc. Hàn Nghệ vẫn luôn canh cánh trong lòng, làm một tay lão luyện phong lưu, không đến hẻm trung dạo một vòng, hắn chung quy vẫn không cam lòng nha. Cho đến hôm nay, hắn rốt cuộc đã đến hẻm trung, cũng coi như là được mãn nguyện.

Có điều lần này hắn chỉ đi một mình, không dẫn theo Tiểu Dã, bởi vì dù sao cũng không phải là chỗ tốt gì, hắn thật sự sợ làm hư Tiểu Dã, hơn nữa có người bên cạnh, hắn cũng không tiện phát huy, do vậy lựa chọn độc hành dự tiệc.

Một chân vừa bước vào khu vực hẻm trung, lập tức cảm thấy cao lớn hẳn nha, hai bên lầu các san sát, đại hộ đại viện, nối tiếp chập chùng, những cái khác khoan nói, chỉ quan môn đại hộ đã nhiều gấp đôi hẻm bắc rồi.

Nhân sĩ ra vào đều ăn mặc hoa lệ, bên cạnh có mấy hạ nhân đi theo, cô nương trên lầu tuy không trang điểm xinh đẹp mời chào khách nhân, nhưng cũng vui cười không ngừng, oanh oanh yến yến, rất náo nhiệt.

Nhìn hẻm trung toàn đại gia tề tụ, xe đến xe đi, thì Hàn Nghệ vừa rồi còn cảm thấy mình ăn mặc quá hoa hè, bây giờ lại cảm thấy mình ăn mặc có chút khó coi, một người cô độc đi ben đường, không ai chú ý tới hắn.

Đi một lát, Hàn Nghệ đến một tòa lầu cao ba tầng, hoa lệ khí phách phía trước.

Đây chính là đệ nhất thanh lâu Trường An - Hoa Nguyệt Lâu.

Hôm nay Hoa Nguyệt Lâu giăng đèn kết hoa, lụa là tung bay, đông như trẩy hội, lúc này vẫn là buổi sáng, Hàn Nghệ không tin mấy tên tiểu tử kia lại đến sớm như vậy, lúc này mới rời giường bao lâu mà đã dục hỏa thiêu thân được chứ, không cần nói, nhất định là tới vì kịch nói rồi.

Làm hàng nhái chung quy sẽ không lỗ được nha!

Hàn Nghệ lắc đầu thở dài, đi vào trong lầu.

Đột nhiên, có ba bốn phụ nhân từ phía trước đi đến, đi đầu là một người tuổi chừng 40, đầu cài trâm vàng, cũng xem như là phong vận thướt tha.

Bà ta đi đến trước mặt Hàn Nghệ, hơi đánh giá một chút, sau đó hỏi: "Xin hỏi các hạ có phải là Hàn tiểu ca của Phượng Phi Lâu không?"

"Chính là tại hạ."

Hàn Nghệ chắp tay, cười ha ha nói: "Vị tỷ tỷ này lẽ nào chính là người sáng lập Bình Khang Lý, Tào giả mẫu?"

Người sáng lập Bình Khang Lý?

Tào Tú sửng sốt, chưa từng nghe qua cách nói này, nhưng ngẫm lại cẩn thận, thì đúng là như thế, không khỏi vô cùng vui vẻ, người sáng lập một quốc gia chính là Hoàng đế, vậy chẳng khác nào nói bà ta là Hoàng đế của Bình Khang Lý rồi, ngoài miệng lại khiêm tốn nói: "Nào dám, nào dám, Hàn tiểu ca quá khen."

"Ai ui!" Hàn Nghệ lại chắp tay lần nữa nói: "Thất kính, thất kính, tại hạ từ khi đến Bình Khang Lý, vẫn luôn vô cùng sùng bái Tào giả mẫu, chính nhờ Tào giả mẫu ban đầu cần cù vất vả khai hoang, cố gắng hết sức tạo phúc cho Bình Khang Lý, thì mới có Bình Khang Lý phồn hoa như bây giờ, mới có nơi cư trú cho chúng ta, quả thật là tiền nhân trồng cây, hậu nhân hóng gió, mỗi khi nghĩ đến chuyện này, tại hạ đều vô cùng cảm kích."

Lời này nói thật là hay mà!

Mặc kệ sau lưng minh tranh ám đấu ra sao, những câu này xem như đã nói đến tâm khảm của Tào Tú, Bình Khang Lý có thể phồn hoa như hôm nay, công lao của bà đích thật là không thể bỏ qua, cũng vẫn luôn lấy đó làm tự hào, thực sự không nhịn được, cười khanh khách: "Hàn tiểu ca thật là biết nói chuyện."

Không biết có phải là thói quen nghề nghiệp hay không, nói xong lại vứt cho Hàn Nghệ một cái mị nhãn, làm cho Hàn Nghệ rùng cả mình.

Giả mẫu bên cạnh nghe được thật sự là vô cùng xấu hổ nha, các nàng đều là tay lão luyện phong trần, nhưng nịnh hót trắng trợn như vậy, vẫn ngại không thể mở miệng, mà Hàn Nghệ thoạt nhìn không lớn, lại có thể trần trụi nói ra như vậy, thật sự là lợi hại.

Tào Tú cười nói: "Thật không dám giấu diếm, vừa rồi ta còn lo Hàn tiểu ca sẽ không tới nữa."

Có cần nhiệt tình như vậy sao, nói câu này sẽ khiến người ta hiểu lầm đó, lẽ nào mụ nào muốn tạo scandal. Ở tuổi này của bà, muốn tạo scandall cũng nên tìm mấy người trung niên như Tang Mộc nha, tìm ta làm gì. Ủa, mà già phối trẻ hình như càng hot, mụ này thật sự là đủ độc mà, lại muốn đạp lên thân thể của ta để trèo lên.

Hàn Nghệ nhịn cơn ghê tởm lại, nói: "Tào giả mẫu cho mời, Hàn Nghệ sao dám không đến."

"Tốt tốt tốt!"

Mấy tiếng tốt này, thật ra lại chứa mấy phần ý vị trưởng bối, Tào Tú lại giới thiếu mấy vị phụ nhân bên cạnh một lượt, đều là các giả mẫu của những thanh lâu lớn ở hẻm trung.

Đều là đồng nghiệp của Hàn Nghệ.

Hàn Nghệ vừa chắp tay, chào hỏi một tiếng, trong lòng lại rất cảm khái, ta là một đại nam nhân, lại chạy đến đoạt sinh ý với một đám phụ nhân, ài, chuyện này đương nhiên không thể trách ta nha, chỉ trách xã hội này quá tàn khốc, bức ta thành như vậy.

Bất quá việc nào ra việc đó, trong tình huống không thể tiếp tục làm nghề cũ, ngoài trừ buôn bán ra, Hàn Nghệ thật đúng là không biết mình có thể làm gì nữa.

Cổ Tứ Mẫu bên cạnh như cười như không nói: "Không ngờ Hàn tiểu ca còn trẻ như vậy, thật sự là nghe danh không bằng gặp mặt nha!"

Câu này lại là thật, bà nghe nói Hàn nghệ vô cùng trẻ, nhưng giờ gặp mặt, không ngờ lại còn trẻ tới vậy, thật sự là rất khó tưởng tượng những thủ đoạn kia đều xuất phát từ tay một thanh niên còn chưa tròn hai mươi tuổi.

Hàn Nghệ cười ha hả nói: "Nào có, nào có, mong các vị sau này có thể dìu dắt vãn bối nhiều hơn."

Dìu dắt ngươi á? Vì ngươi mà ta đã sắp không có cơm ăn rồi, nếu ta thật sự dìu dắt ngươi, vậy chẳng phải ta phải lên phố xin cơm sao.

Những giả mẫu này đều lần lượt nghĩ như vậy.

Tào Tú đột nhiên vờ như nhìn trái nhìn phải, nói: "Ủa? Lưu muội muội của ta sao lại không đến?"

Hàn Nghệ cười nói: "Thân thể của Lưu tỷ có chút không khỏe, do vậy không đến."

"Vậy sao?"

Tào Tú khẽ mỉm cười, nói: "Ta thấy đây chỉ là lấy cớ thôi, nhất định là Lưu muội muội vẫn để ý chuyện cũ, còn giận người làm tỷ tỷ này. Ài, chuyện cũ qua rồi, chúng ta đều đã lớn tuổi như vậy rồi, còn có thể sống được bao năm nữa chứ. Phiền Hàn tiểu ca lát nữa lúc quay về thì giúp ta chuyển lời cho Lưu muội muội, nói mặc kệ muội ấy nhìn ta thế nào, ta vẫn luôn xem muội ấy như muội muội ruột của ta."

Tố chất a! Đây mới là tố chất mà một thương nhân nên có, cho dù trong lòng đang nguyền rủa mười tám đời tổ tông nhà ngươi, nhưng ngoài miệng vẫn xưng huynh gọi đệ, đây chính là điều cơ bản nhất.

Chỉ dựa vào câu nói này, Lưu Nga thua trong tay mụ này không oan. Trong lòng Hàn Nghệ cảm thán, liên tục gật đầu nói: "Phải phải phải, ta nhất định chuyển lời."

"Làm phiền rồi!"

Tào Tú duỗi tay ra nói: "Mời Hàn tiểu ca vào trong."

"Đa tạ."

Hoa Nguyệt Lâu là xịn nhất ở Trường An, thậm chí có thể nói là đệ nhất thanh lâu Đại Đường, đó tuyệt đối không phải là hư danh, chỉ riêng diện tích thì đã lớn gấp hai lần Phượng Phi Lâu, bốn phía rộng mở, từ hướng nào cũng có thể tiến vào, xung quanh cũng vô cùng rộng rãi, trên ban công có màn trúc che lấp, trên mái nhà lấy gỗ đàn làm xà ngang, đoan trang mà đầy khí phách.

Trong thính đường tráng lệ nằm rải rác 20 cái ván thấp lớn nhỏ khác nhau, trên đó đặt bàn nhỏ, bày đầy rượu ngon món ngon, xung quanh ván thấp còn treo trướng lụa quý giá, mở ra là sảnh, đóng lại là phòng, gió thổi tung bay, giống như lạc vào Vân Sơn huyền ảo vậy, thiết kế vô cùng nhân tính hóa, đương nhiên thiết kế này chủ yếu là vì Đường triều không có ghế dựa.

Phía chính diện dựng một sân khấu bằng gỗ.

Lầu hai, lầu ba đều là nhã tọa, bao sương.

Bởi vì triều Đường có giới nghiêm buổi tối, cho dù là con cháu quý tộc nửa đêm xuất môn cũng vô cùng khó khăn, chỉ có thể đi đường nhỏ vòng mép thành, 38 con đường chính đều không thể đi được, mà thanh lâu là nơi vui chơi duy nhất kinh doanh ban đêm, vì vậy thanh lâu nhất định phải chuẩn bị các sương phòng cho khách nhân ở lại, Phượng Phi Lâu thật sự là hàng hiếm trong giới thanh lâu, ban đêm không buôn bán.

Lúc này bên trong đã huyên náo ầm ĩ, trướng lụa treo cao, dù sao mới là buổi trưa, không cần phải che che đậy đậy, trên giường hoặc là nam nữ ngồi đối diện, hoặc là ngồi sát bên nhau, không khí vô cùng hòa hợp.

Nhưng đều không ngoại lệ, toàn bộ đều là con cháu quý tộc, con cháu hàn môn hiếm khi đến nơi này, ngoài trừ cực ít cá biệt, cũng không phải là Hoa Nguyệt Lâu quy định không cho con cháu hàn môn đến, mà là vì tiêu phí nơi này cao, đối với con cháu hàn môn là gánh nặng rất lớn. Thứ hai nơi này đều là quý tộc, hàn môn đến không phải là tự tìm nhục nhã sao, đi chơi cũng không thoải mái.

So với hẻm trung, hẻm nam kém hơn một bậc mới là nơi con cháu hàn môn đi, nhưng trong khoảng thời gian xuất hiện kịch nói, Phượng Phi Lâu bỗng dưng một lần nữa trở thành thánh địa của con cháu hàn môn.

"Các ngươi mau nhìn kìa, đó chẳng phải là Hàn Nghệ của Phượng Phi Lâu sao?"

"Ở đâu, ở đâu? U, thật sự là hắn nha! Sao hắn lại đến đây?"

"Ai mà biết."

"Nhìn kìa, Hàn Nghệ của Phượng Phi Lâu."

"Hắn đến đây làm gì?"

"Phỏng chừng là đến xem kịch nói."

"Ta thấy không phải, lần này rõ ràng là Tào giả mẫu có ý muốn sỉ nhục hắn."

"Hừ! Nếu vậy thì thật sự là quá tốt, nhớ lại lúc trước tiểu tử này kiêu ngạo cỡ ào chứ, lại dám bảo chúng ta xếp hàng, bây giờ thì tốt rồi, cho dù Phượng Phi Lâu của hắn bây giờ mở cửa cũng không ai đi coi."

"Bất quá nói thật, 《 Bạch Sắc Sinh Tử luyến 》 của hắn thật sự rất hay, chỉ tiếc là không coi được kết cục, hay là dứt khoát bảo Tào giả mẫu chiêu mộ bọn họ đến đi."

"Ngươi nói có lý, có lẽ Tào giả mẫu gọi hắn đến đây chính là vì việc này."

Hàn Nghệ vừa xuất hiện liền thu hút mọi người ngoảnh nhìn, nhưng hơn phân nửa đều là tiếng khinh thường, cười đểu cười thầm đều có.

Nhìn không ra mọi người lại có oán niệm sâu sắc với ta như thế nha, Hàn Nghệ đều nghe cả vào tai, nhưng gương mặt vẫn mỉm cười. Nghĩ bụng, được lắm, mấy tên các ngươi, dám trở mặt không nhận người, thật sự là tiểu nhân đắc chí. Bây giờ để cho các ngươi càn rỡ một chút, đợi tới khi Phượng Phi Lâu của ta khai trương lại, các ngươi vẫn sẽ phải ngoan ngoãn xếp hàng cho ta thôi.

Tào Tú làm bộ như không nghe thấy gì, cười nói với Hàn Nghệ: "Hàn tiểu ca, ta còn có việc phải làm, không thể bồi tiếp, Hàn tiểu ca chớ để ý."

Hàn Nghệ rất sảng khoái nói: "Không sao, không sao, tỷ đi đi, tỷ đi đi."

Tào Tú gọi một tỳ nữ đến, để nàng dẫn Hàn Nghệ lên lầu ba, sau đó mụ liền ra cửa đón khách.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Ngọc Trường
17 Tháng sáu, 2022 13:26
truyện hay ủng hộ dịch tiếp nha
truesword
13 Tháng sáu, 2022 14:23
mãi mới thấy lên 1c, chờ mòn cả răng luôn á
Lưu Giang
17 Tháng tư, 2022 04:47
mặc dù nhiều cái khá ức chế nhưnh cũng đọc đến 341 chap. nói chung vài tình tiết vứt qua 1 bên thì tổng thể vẫn ổn rất thích motip xây dưngh thế lực kiểu này.
Lưu Giang
14 Tháng tư, 2022 12:38
thề công nhận tác giả biết làm gây ức chế cho độc giả thực sự . nhưng từ nhưng vấn đề này mới hiểu được tác giả luôn luôn nói main là 1 thằng cá ướp muối , ko có mấy nvp như này thì main sẽ chẳng bao giờ động não mà phát triển thêm được.
Lưu Giang
14 Tháng tư, 2022 06:25
đéo hiểu sao đọc cứ ức chế kiểu đéo gì vậy. xem mấy cái nữ nhân toàn kiểu cọp cái khó chịu thực sự. nó ko giống kiểu mấy nữ tự lạnh lùng cao ngạo mà nó cứ như kiểu 1 con thần kinh cạy mình có tý sắc đẹp là làm càn . hệt mấy con nữ nhân trong phe phản diện thường thấy mà giờ bên chính diện vậy. đọc khiến cứ bị mắc cục nghẹn trong người , uất ức bực mình. ko phải câu chuyện xoay quanh nó khá mượt thì vứt mẹ bộ nỳ đi từ lâu r . khó chịu thực sự, dm thằng tác giả là người khổ dâm thấy rõ .
mafia777
08 Tháng tư, 2022 18:57
Ta thấy thật ra như vậy mới đời thật đó, main ko hoàn hảo như những truyện khác, nhưng vụ bênh vực người thân bất chấp thì chắc nhà nào cũng có, và hiển nhiên nó mang lại khá nhiều hậu quả. Được cái là main biết và chấp nhận hậu quả thôi.
zezopk
07 Tháng tư, 2022 23:42
t không thích cách main nuôi dạy tiểu dã với tb, rất ít nói đạo lí với bọn nó, biết là muốn giữ bọn nó đơn thuần nhưng cũng không lên để bọn nó ngu xuẩn, như vụ 2 bọn nó lẻn vào thôi gia, cho dù vì lòng tốt nhưng lẻn vào nhà người khác như thế không nói sai cũng phải nói xuẩn, lẻn vào nhà người khác không bị đánh gãy chân là may rồi, main k nói phạt cũng phải nói để bọn nó hiểu chứ, đây k cứ mở miệng là nói đệ k sai, may 2 đứa đó hiền lành sẵn k main nuôi ra hùng hài tử chắc
kingkarus0
03 Tháng tư, 2022 15:37
Đặc tính của main là gì? Lừa đảo quốc tế, phải học được đọc tính cách con người để đi lừa đảo thành công. So sánh thì suy luận tính cách một con nhóc là quá dễ dàng với nvc.
saymyname
01 Tháng tư, 2022 22:05
ít chương quá, không đủ phê chút nào
Hieu Le
27 Tháng ba, 2022 16:33
Thằng mù chữ này.bố mày viết sai câu ở chỗ nào mà mày nói như đúng rồi thế
Gà Rán Cay
27 Tháng ba, 2022 16:06
học viết câu cú cho đàng hoàng đi đã rồi phát biểu thằng bại não, nhìn rối cả mắt
Hieu Le
26 Tháng ba, 2022 21:46
Ko phải main thì chết lâu rồi.cao thủ lừa đảo mà hành xử như thằng trẻ trâu.con tiểu thư nhà họ Dương nó làm cho bỏ xứ mà đi đến lúc nó đến xl một câu thì Dương tiểu thư là người lương thiện. Ko cố ý.mẹ nó chứ quen biết dc bao lâu mà biết nó lương thiện.ko cố ý.may mà con vợ biết võ công Nếu ko đã bị thằng công tử chặt nuôi chó rồi.rồi nhà họ Dương kia cũng thế.mang tiếng thế gia vọng tộc .quan trọng mặt mũi mà con gái bỏ nhà đi cùng 4 thằng đàn ông .ko tính 2 thằng nhỏ .trong khi biết rõ 1 thằng là lừa đảo.3 thằng nước khác.đi 2 tháng trời mà đến nơi cũng xem như ko có j. Ko hiểu sao mà khen hay dc.
kingkarus0
10 Tháng ba, 2022 22:12
Một phần cũng phải nhờ là bản dịch có tâm nữa, nên đọc văn phong cảm thụ truyện tốt hơn so với đọc convert xa. Nên chịu khó donate cho ông dịch, vài k thôi cũng được ._.
hoangbott
08 Tháng ba, 2022 13:40
Truyện này hay ghê. Tác giả chắc tay thật
hoangcowboy
06 Tháng ba, 2022 14:11
Đói thuốc hicc
hoangcowboy
06 Tháng ba, 2022 14:10
Hay thật, mong nvc cua dc mấy e mẫu đơn, phi tuyết, mà nữ chính dữ quá
Trúc Xanh
04 Tháng ba, 2022 13:47
Rất hay, nhưng ít chương quá chưa đã ghiền
ttltkv
27 Tháng hai, 2022 18:28
cầu chương, qua bản convert cũ đọc ko nuốt nổi
Isabella09
18 Tháng hai, 2022 15:18
Khúc Canon nghe hay thật
Zidane1311
15 Tháng hai, 2022 12:10
Đói chương sắp chết (-.-)
Đàm Thắng
14 Tháng hai, 2022 15:06
Tìm k thấy nhỉ
Hồ Bửu
13 Tháng hai, 2022 20:30
Ngon :3 đọc lại thôi :3
ttltkv
13 Tháng hai, 2022 12:44
làm cái lịch ra truyện cho anh em khỏi hóng bác. không cần mỗi ngày, nhưng ra cái lịch đều xíu như thứ 7 hoặc cn chi đó có chương. chứ cứ chờ chờ thế này dễ bỏ theo dõi lắm
mafia777
11 Tháng hai, 2022 19:17
lên chương mới nè
BigBro
09 Tháng hai, 2022 23:11
Cầu chườn :3 cuốn quá bạn trans à
BÌNH LUẬN FACEBOOK