Mục lục
[Dịch] Thanh Niên Nhàn Rỗi Ở Đường Triều (Đường Triều Tiểu Nhàn Nhân)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vốn dĩ đã lâu không gặp, đã hẹn vào thành chơi vui vẻ một phen, vốn là một chuyện hết sức vui vẻ, Hàn Nghệ cũng vô cùng mong đợi, đáng tiếc Tiểu Dã lần này vừa đi, Hàn Nghệ và Hùng Đệ làm sao còn vui vẻ được, trên đường hai người đều rất ít nói.

Nhưng khi đến ngoại thành, Hùng Đệ đột nhiên nói: "Hàn đại ca, đệ muốn đi thăm cha mẹ đệ một chút."

Hàn Nghệ sửng sốt, mắt nhìn chung quanh, phát hiện chỗ này cách nhà Hùng Đệ cũng không phải quá xa, thấy thời gian cũng còn sớm, biết tên nhóc này cũng là đứa vô cùng có hiếu với cha mẹ, có chuyện gì hay đều nói với cha mẹ nó, gật gật đầu nói: "Được rồi, vậy chúng ta đi thăm cha mẹ đệ trước."

Trước tiên hai người tìm một tiệm bán hương nến, mua hương nến rồi, sau đó liền đi đến núi phía sau nhà Hùng Đệ.

Đi đến trước mộ cha mẹ Hùng Đệ, Hàn Nghệ cũng bái lạy, sau đó thì ngồi ở một bên, nghe Hùng Đệ ở bên kia lẩm ba lẩm bẩm, trước tiên là báo cáo cho cha mẹ về hành trình gần đây, bao gồm cả chuyện Thẩm Tiếu đưa cậu đi xem Hồ nữ, nếu như cha mẹ nó trên trời có linh, chắc sẽ đi tìm Thẩm Tiếu tính sổ, nói đến phần sau, cuối cùng nó lại nói đến Tiểu Dã, còn xin cha mẹ giúp nó chuyển lời đến Tiểu Dã, bảo Tiểu Dã đừng tức giận nữa.

Nếu cha mẹ của nó cũng chạy đi chuyển lời cho Tiểu Dã thật, vậy đoán chừng Tiểu Dã sẽ sợ chết khiếp.

Mặc dù Hùng Đệ không phải dông dài bình thường, nhưng sự dông dài của nó không khiến người ta chán ghét, bởi vì mỗi một câu nói của nó đều mang theo một sự hồn nhiên, giống như một đứa trẻ, ngươi rất khó chán ghét việc giao lưu với một đứa trẻ hồn nhiên ngây thơ.

Qua một lúc lâu, cuối cùng Hùng Đệ cũng đã nói xong, lại lạy ba lạy trước mộ cha mẹ.

Hàn Nghệ khoác một tay lên vai Hùng Đệ, vốn muốn nói mấy lời cáo biệt, nhưng miệng lại nói: "Thúc thúc a di xin yên tâm, con nhất định sẽ chăm sóc tốt cho Tiểu Béo."

Nói xong câu này, bản thân hắn cũng giật mình, đây dường như là lần đầu tiên hắn hứa hẹn với người khác, mặc dù chỉ là hai người đã quá cố, nhưng bởi vậy có thể thấy, tâm tính Hàn Nghệ đã dần dần phát sinh thay đổi.

Sau khi từ biệt xong, hai người liền đi men theo con đường xuống núi.

Nhưng khi đi ngang qua một chỗ rừng cây, Hàn Nghệ đột nhiên dừng lại.

Hùng đệ nghi ngờ nói: "Hàn đại ca, sao huynh không đi nữa?"

Hàn Nghệ sắc mặt khẩn trương nói: "Hình như có chút gì không đúng." Nói xong một tay hắn giữ chặt cánh tay của Hùng Đệ, chậm rãi lui về sau, đột nhiên thấp giọng nói: "Chạy!"

"Ai ui!"

Hùng Đệ vốn thân thủ vụng về, đâu có phản ứng lại kịp, chân trái đá chân phải, nằm sõng soài trên mặt đất.

Không phải chứ. Hàn Nghệ quay người lại, kéo nó dậy, đúng lúc muốn chạy tiếp thì đã muộn rồi.

Trong rừng cây đột nhiên truyền đến tiếng sột soạt sột soạt, 6 hán tử đầu đội nón tre, thân mặc áo tơi từ phía sau hàng cây xông ra, bao vây hai người bọn họ.

"Á!"

Hùng Đệ kinh sợ kêu một tiếng, sợ hãi nói: "Hàn đại ca, bọn... bọn họ có đao."

Đại đao sáng choang, bắn ra từng đạo hàn quang.

Hàn Nghệ một tay bảo vệ Hùng Đệ, hai tròng mắt lướt nhanh: "Các ngươi là ai?"

Không một ai trả lời, trôi qua một lát, một người phía trước đột nhiên gào lên: "Hùng Đệ."

"Hả?"

Hùng Đệ trả lời một câu theo bản năng.

Hàn Nghệ thầm kêu một tiếng "Hỏng bét", trong lòng đã đoán được lai lịch của bọn họ, chắc là đồng bọn của tên Cửu Đăng giả thần giả thánh kia.

Kỳ thật việc này cũng không khó đoán, bởi vì Hùng Đệ vốn dĩ cũng không quen biết người nào, người đắc tội chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay, nếu như là người của Vương gia phái tới, vậy thì cũng phải xông về hắn, hơn nữa lúc nãy gã gọi Hùng Đệ, hiển nhiên là để thăm dò, dù sao hôm đó Hùng Đệ cũng tóc tai bù xù, không dễ để nhận ra.

Hàn Nghệ thầm than khổ trong lòng, vốn dĩ lúc ban đầu hắn không để Hùng Đệ về nhà, chính là sợ gặp phải trả thù, nhưng hôm nay vụ án Tế Tự đã qua lâu như vậy rồi, hắn thế nào cũng không ngờ được lại có người mai phục ở chỗ này, đây cũng quá khoa trương rồi."

Rốt cuộc là bọn họ đến báo thù cho Cửu Đăng, hay là đến vì vàng.

Đây là điều duy nhất Hàn Nghệ không thể xác định.

Nhưng đáp án đã được công bố rất nhanh chóng. Người mở miệng lúc nãy lại đột nhiên nói: "Đồ ở đâu?"

Hàn Nghệ một tay kéo Hùng Đệ ra phía sau, trên mặt cũng sợ hãi nói: "Đồ... đồ gì? Mấy vị đại ca, có phải các người tìm nhầm người rồi không."

"Đồ ở đâu?"

Người nọ dường như không nghe thấy lời của Hàn Nghệ, lại hỏi thêm một lần nữa, nhưng trong ngữ khí lộ ra hàm ý uy hiếp.

Hàn Nghệ cũng không phải là nhát gan, vẫn là vẻ mặt ngỡ ngàng, nói: "Đại ca, ta... chúng ta thật không biết thứ ngươi nói là cái gì? Đồ... đồ gì chứ?"

"Xem ra các ngươi chưa thấy quan tài chưa đổ lệ."

Cổ tay người nọ vừa chuyển động, lưỡi đao phát ra tiếng leng keng, ánh đao lướt qua mặt bọn Hàn Nghệ.

Là một tên lừa đảo, ghét nhất chính là gặp phải mấy mãng phu này, bởi vì bọn họ rất cứng nhắc, chỉ biết giết người.

Việc này quyết không thể thừa nhận, hắn biết rằng chắc chắn đối phương cũng không dám xác định, một khi thừa nhận, như vậy thì chết chắc không thể nghi ngờ. Hàn Nghệ cau mày, mặt đầy mồ hôi, thấp giọng nói: "Tiểu béo, đợi lát nữa đệ đi trước, ta cản lại giúp đệ."

Hùng Đệ mặc dù sợ hãi, nhưng cũng không chịu đi, trốn phía sau lưng Hàn Nghệ, run rẩy nói: "Hàn đại ca, đệ chạy chậm, hay là huynh đi đi, để đệ cản họ giúp huynh."

Lý do này, Hàn Nghệ còn thật không biết phản bác như thế nào.

Chính xác, ngươi bảo Hùng Đệ chạy trốn, đúng là một câu nói đùa.

Hàn Nghệ lòng rối như tơ vò, vừa nãy còn hứa hẹn trước mặt cha mẹ người ta, chớp mắt cái đã gặp phải chuyện này, thầm nghĩ, ta con mẹ nó sẽ không hứa hẹn những thứ này nữa, đúng là xui xẻo vô cùng.

Người nọ giọng nói lạnh lùng: "Các ngươi đừng hòng nghĩ đến việc chạy, bắt bọn chúng về."

Lập tức có hai người đi về phía bọn Hàn Nghệ, trong mắt bọn chúng, Hàn Nghệ, Hùng Đệ chỉ là hai tên tiểu quỷ mà thôi, đâu cần phải cùng lên a.

Hàn Nghệ cũng không nghĩ nhiều như vậy, không chạy chắc chắn là chết, tay đẩy về phía sau: "Tiểu Béo, chạy mau."

Ầm!

Hình như dùng sức quá mạnh, trực tiếp đẩy Tiểu Béo ngã sõng soài.

Trời ạ!

Hàn Nghệ thầm than khổ một câu, chợt thấy hai tay bị tóm, Hàn Nghệ bất giác nghiêng người tránh được, đột nhiên tỉnh ngộ lại.

Shit! Suýt nữa thì quên ta cũng biết võ công, trực tiếp tung ra một quyền.

Người nọ vốn dĩ thấy Hàn Nghệ vẻ mặt ngây ngô nên cũng không để tâm, nào biết lại bị hắn né được, cảm thấy cả kinh, càng không ngờ rằng đối phương còn dám trả đòn, hơn nữa đòn đánh vô cùng xảo quyệt, thật sự là bất ngờ, bị Hàn Nghệ đánh trúng một quyền, lùi lại hai bước liên tiếp.

Cũng may những ngày này Hàn Nghệ chưa từng từ bỏ luyện quyền. Mặc dù so với Tiêu Vân vẫn còn kém xa, nhưng ứng phó tình huống bất ngờ này, ít nhất còn có cơ hội thắng.

Những người còn lại thấy Hàn Nghệ còn biết công phu, không khỏi chấn chỉnh tinh thần, một người xông về phía Hùng Đệ, ba người xông về phía Hàn Nghệ.

"Á! Đừng giết ta."

Tiểu Béo chắc chưa từng gặp kiểu tình huống này, không khỏi sợ tới mức hai tay ôm đầu.

"Tiểu Béo! Á ui!"

Hàn Nghệ vốn đã song quyền nan địch tứ thủ, lại thấy Tiểu Béo gặp nguy hiểm, trong lòng quýnh lên, bị đối phương một cước đạp mạnh vào ngực, bay thẳng đến bên cạnh Hùng Đệ, đây nếu là Hàn Nghệ trước đây, kiểu gì cũng bị một cước này đạp gãy vài cái xương sườn.

"Hàn đại ca. A... Ta liều mạng với các ngươi".

Hùng Đệ thấy Hàn Nghệ bị đá trúng, sắc mặt lập tức trở nên dữ tợn, bò dậy, giậm chân, cúi đầu, giống như một con trâu lao về phía đối phương, khí thế cũng hừng hực.

"Tiểu Béo!"

Hàn Nghệ sợ tới mức mặt tái mét rồi.

Cũng may đối phương dường như muốn giữ lại người sống, người mà Hùng Đệ xông đến chỉ thò một bàn tay lớn ra, ấn vào đầu Hùng Đệ.

"A da da!"

Hùng Đệ đầu óc đã không nghĩ được gì, khuôn mặt béo tròn đỏ bừng bừng, không ngừng múa may hai tay, khổ nỗi tay quá ngắn, mặc cho cậu huy động thế nào, ngay cả y phục đối phương cũng không chạm đến.

Những người còn lại nhìn thấy Hùng Đệ, không khỏi bật cười ha hả.

Lẽ nào lại vậy.

Hàn Nghệ nghe thấy những tiếng cười này, không khỏi hận đến nghiến răng nghiến lợi, tiện tay nắm một nắm đất ném về một người phía bên trái, người kia phất tay có vẻ hơi hoảng loạn, Hàn Nghệ thuận thế nhảy lên, một cước bay tới, đạp trúng ngực người kia.

Nhưng dù sao đối phương cũng có đến mấy người, Hàn Nghệ cũng không cường hãn đến mức cân hết, hắn vốn cũng chỉ là phẫn nộ mà đá một cước, về phần hậu quả thì hắn cũng không nghĩ đến, người ở bên phải thấy Hàn Nghệ vẫn còn dám phản kháng, quay người tung ra một cước, đợi Hàn Nghệ rơi xuống đất, liền đá Hàn Nghệ thêm lần nữa.

"Khụ khụ khụ!"

Hàn Nghệ ôm ngực kịch liệt ho khan vài tiếng, ai ui, đau chết mất.

"Muốn chết!"

Hán tử bị Hàn Nghệ đá trúng không khỏi giận dữ, xông lên phía trước.

Đúng lúc này, một đống bùn từ trên trời giáng xuống, vừa vặn đánh trúng ngực người này.

Nói thì chậm nhưng xảy ra thì nhanh, lại thấy một bóng người gầy gò từ trên trời giáng xuống, trực tiếp một cước đá vào ngực tên kia, do một cước này còn có trọng lực gia tốc thêm, nên thế lớn lực mạnh, còn tên kia thì căn bản không có chuẩn bị, trực tiếp bị đá ngã xuống đất, đại đao trong tay cũng rơi ra.

"Tiểu Dã!"

Hàn Nghệ mừng rỡ kêu lên.

Người đến chính là Tiểu Dã bỏ đi lúc trước, cậu thuận tay nắm chặt đại đao rơi xuống.

Hùng Đệ vừa nghe tên của bạn tốt, đột nhiên tỉnh táo, quay người lại, thấy đúng là Tiểu Dã, không khỏi vui đến phát khóc: "Tiểu Dã, cuối cùng đệ đã đến."

Hàn Nghệ lại là vẻ mặt hoảng sợ: "Tiểu Béo, cẩn thận phía sau."

Chỉ thấy người phía sau Hùng Đệ muốn giơ tay ra bắt Hùng Đệ.

Nhưng Hàn Nghệ còn chưa dứt lời, Tiểu Dã lúc nãy còn ở bên cạnh hắn, đột nhiên xông đến bên cạnh Hùng Nghệ, một đôi mắt lớn như chuông đồng bắn ra ánh mắt hung ác.

Nhanh quá!

Đối phương đâu ngờ đến, khuôn mặt dưới vành mũ đã tái nhợt.

Đôi tay nhỏ bé của Tiểu Dã nắm chặt đại đao, từ trên bổ xuống, dùng lực bổ tới.

Ánh đao lóe lên, xẹt qua một đường cánh cung khó mà tưởng tượng.

Nón trúc bay ra, nghe thấy một tiếng "bịch", hán tử kia ngã quỵ xuống đất, dưới sự chấn động này, ruột, nội tạng phá bụng văng ra.

"Á!"

Đừng nói người của đối phương, đến ngay cả Hùng Đệ cũng sợ đến mức đặt mông ngồi trên đất.

Hàn Nghệ cũng vô cùng khiếp đảm, hắn tuyệt đối không ngờ rằng Tiểu Dã lại có một mặt hung tàn thế này.

Không chờ năm người còn lại vây giết đến, Tiểu Dã đã hành động trước để kiềm chế đối phương, sau một đao kia, gần như cậu không có bất cứ sự chần chừ nào, sải hai bước lớn đến trước mặt người vừa nói lúc nãy, nhảy vọt lên, hai tay nâng đao bổ mạnh xuống, mặc dù người cậu thấp bé, nhưng nhảy lại hết sức cao, giống như một người được bắn lên vậy, cho nên một đao này bổ xuống, càng thể hiện sự hung mãnh.

Hán tử kia không dám kiêu căng, hai tay nâng đao chặn lại.

"Bang" một tiếng.

Ánh lửa văng khắp nơi.

Hán tử kia lùi lại hai bước nhỏ, hai tay khẽ run lên, trong lòng đại kinh thất sắc, đây là đao pháp gì mà bá đạo thế.

Hai người gần đó thấy đồng bọn dường như không địch nổi, lập tức nâng đao xông lên phía trước.

Đối mặt với ba người đối phương, Tiểu Dã vẫn hùng hổ dọa người, dường như cũng không biết lấy thủ làm công, hai tay nắm đao bổ dọc tới, đao qua đi, nhưng ánh đao vẫn chưa tan, giống như kỹ năng trong game, tốc độ cực nhanh, khiến người ta nghẹn họng nhìn trân trối.

Ba đại hán khôi ngô đối mặt một đứa trẻ, nhưng đao còn chưa ra đã bị bức lùi ra xa năm bước.

Nhưng mà, tên phía sau Tiểu Dã vốn muốn đánh lén từ phía sau, nhưng thấy đứa trẻ này mạnh mẽ như vậy, không dám tiến lên, đột nhiên đánh về phía Hùng Đệ.

Cái gì?

Hán tử kia mắt đầy khiếp đảm nhìn Tiểu Dã chẳng biết từ lúc nào đã đến trước người Hùng Đệ, đây... đây sao có thể.

"A!"

Miệng Tiểu Dã đột nhiên phát ra một tiếng gầm nhỏ, cúi thấp thân người, đại đao trong tay bổ tới.

Quá nhanh, đến thời gian nháy mắt cũng không có, chỉ thấy một cái đầu lâu đội nón trúc bay ra ngoài.

Hàn Nghệ giật mình, lúc nãy là tiếng Tiểu Dã vừa phát ra sao.

"Ọe!"

Hùng Đệ nhìn thấy cái xác không đầu gần trong gang tấc, dạ dày cuộn lên một trận, lại quỳ rạp trên mặt đất nôn mửa.

Đôi tay nhỏ bé của Tiểu Dã nắm chặt đại đao, không hề nhúc nhích, chỉ lạnh lùng liếc nhìn bốn người còn lại.

Đây thật là quá đáng sợ.

Những người này bình sinh chưa từng gặp qua đao pháp bá đạo như thế. Đao pháp này dường như không phải dùng để giết người, mà là dùng để bổ núi, hoặc là giết rồng, không khỏi hồn bay phách lạc, đến dũng khí nâng đao cũng không có nữa, đầu tiên là lùi mấy bước nhỏ, sau đó liền quay người bỏ chạy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Ngọc Trường
17 Tháng sáu, 2022 13:26
truyện hay ủng hộ dịch tiếp nha
truesword
13 Tháng sáu, 2022 14:23
mãi mới thấy lên 1c, chờ mòn cả răng luôn á
Lưu Giang
17 Tháng tư, 2022 04:47
mặc dù nhiều cái khá ức chế nhưnh cũng đọc đến 341 chap. nói chung vài tình tiết vứt qua 1 bên thì tổng thể vẫn ổn rất thích motip xây dưngh thế lực kiểu này.
Lưu Giang
14 Tháng tư, 2022 12:38
thề công nhận tác giả biết làm gây ức chế cho độc giả thực sự . nhưng từ nhưng vấn đề này mới hiểu được tác giả luôn luôn nói main là 1 thằng cá ướp muối , ko có mấy nvp như này thì main sẽ chẳng bao giờ động não mà phát triển thêm được.
Lưu Giang
14 Tháng tư, 2022 06:25
đéo hiểu sao đọc cứ ức chế kiểu đéo gì vậy. xem mấy cái nữ nhân toàn kiểu cọp cái khó chịu thực sự. nó ko giống kiểu mấy nữ tự lạnh lùng cao ngạo mà nó cứ như kiểu 1 con thần kinh cạy mình có tý sắc đẹp là làm càn . hệt mấy con nữ nhân trong phe phản diện thường thấy mà giờ bên chính diện vậy. đọc khiến cứ bị mắc cục nghẹn trong người , uất ức bực mình. ko phải câu chuyện xoay quanh nó khá mượt thì vứt mẹ bộ nỳ đi từ lâu r . khó chịu thực sự, dm thằng tác giả là người khổ dâm thấy rõ .
mafia777
08 Tháng tư, 2022 18:57
Ta thấy thật ra như vậy mới đời thật đó, main ko hoàn hảo như những truyện khác, nhưng vụ bênh vực người thân bất chấp thì chắc nhà nào cũng có, và hiển nhiên nó mang lại khá nhiều hậu quả. Được cái là main biết và chấp nhận hậu quả thôi.
zezopk
07 Tháng tư, 2022 23:42
t không thích cách main nuôi dạy tiểu dã với tb, rất ít nói đạo lí với bọn nó, biết là muốn giữ bọn nó đơn thuần nhưng cũng không lên để bọn nó ngu xuẩn, như vụ 2 bọn nó lẻn vào thôi gia, cho dù vì lòng tốt nhưng lẻn vào nhà người khác như thế không nói sai cũng phải nói xuẩn, lẻn vào nhà người khác không bị đánh gãy chân là may rồi, main k nói phạt cũng phải nói để bọn nó hiểu chứ, đây k cứ mở miệng là nói đệ k sai, may 2 đứa đó hiền lành sẵn k main nuôi ra hùng hài tử chắc
kingkarus0
03 Tháng tư, 2022 15:37
Đặc tính của main là gì? Lừa đảo quốc tế, phải học được đọc tính cách con người để đi lừa đảo thành công. So sánh thì suy luận tính cách một con nhóc là quá dễ dàng với nvc.
saymyname
01 Tháng tư, 2022 22:05
ít chương quá, không đủ phê chút nào
Hieu Le
27 Tháng ba, 2022 16:33
Thằng mù chữ này.bố mày viết sai câu ở chỗ nào mà mày nói như đúng rồi thế
Gà Rán Cay
27 Tháng ba, 2022 16:06
học viết câu cú cho đàng hoàng đi đã rồi phát biểu thằng bại não, nhìn rối cả mắt
Hieu Le
26 Tháng ba, 2022 21:46
Ko phải main thì chết lâu rồi.cao thủ lừa đảo mà hành xử như thằng trẻ trâu.con tiểu thư nhà họ Dương nó làm cho bỏ xứ mà đi đến lúc nó đến xl một câu thì Dương tiểu thư là người lương thiện. Ko cố ý.mẹ nó chứ quen biết dc bao lâu mà biết nó lương thiện.ko cố ý.may mà con vợ biết võ công Nếu ko đã bị thằng công tử chặt nuôi chó rồi.rồi nhà họ Dương kia cũng thế.mang tiếng thế gia vọng tộc .quan trọng mặt mũi mà con gái bỏ nhà đi cùng 4 thằng đàn ông .ko tính 2 thằng nhỏ .trong khi biết rõ 1 thằng là lừa đảo.3 thằng nước khác.đi 2 tháng trời mà đến nơi cũng xem như ko có j. Ko hiểu sao mà khen hay dc.
kingkarus0
10 Tháng ba, 2022 22:12
Một phần cũng phải nhờ là bản dịch có tâm nữa, nên đọc văn phong cảm thụ truyện tốt hơn so với đọc convert xa. Nên chịu khó donate cho ông dịch, vài k thôi cũng được ._.
hoangbott
08 Tháng ba, 2022 13:40
Truyện này hay ghê. Tác giả chắc tay thật
hoangcowboy
06 Tháng ba, 2022 14:11
Đói thuốc hicc
hoangcowboy
06 Tháng ba, 2022 14:10
Hay thật, mong nvc cua dc mấy e mẫu đơn, phi tuyết, mà nữ chính dữ quá
Trúc Xanh
04 Tháng ba, 2022 13:47
Rất hay, nhưng ít chương quá chưa đã ghiền
ttltkv
27 Tháng hai, 2022 18:28
cầu chương, qua bản convert cũ đọc ko nuốt nổi
Isabella09
18 Tháng hai, 2022 15:18
Khúc Canon nghe hay thật
Zidane1311
15 Tháng hai, 2022 12:10
Đói chương sắp chết (-.-)
Đàm Thắng
14 Tháng hai, 2022 15:06
Tìm k thấy nhỉ
Hồ Bửu
13 Tháng hai, 2022 20:30
Ngon :3 đọc lại thôi :3
ttltkv
13 Tháng hai, 2022 12:44
làm cái lịch ra truyện cho anh em khỏi hóng bác. không cần mỗi ngày, nhưng ra cái lịch đều xíu như thứ 7 hoặc cn chi đó có chương. chứ cứ chờ chờ thế này dễ bỏ theo dõi lắm
mafia777
11 Tháng hai, 2022 19:17
lên chương mới nè
BigBro
09 Tháng hai, 2022 23:11
Cầu chườn :3 cuốn quá bạn trans à
BÌNH LUẬN FACEBOOK