Mục lục
[Dịch] Thanh Niên Nhàn Rỗi Ở Đường Triều (Đường Triều Tiểu Nhàn Nhân)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mặt trời chiều ngả về tây, tia sáng màu da cam xuyên qua tầng mây chiếu thẳng xuống đất, giống như màn trời được kéo lên, một hồi vũ kịch hoành tráng sắp bắt đầu.

"Tiểu Dã, ta nói cho đệ biết, đứng đây nhìn ánh nắng chiều thật sự vô cùng đẹp, lúc trước khi cha ta còn sống thường hay dẫn ta đến đây xem nắng chiếu. Nè, cha ta thường dẫn ta ngồi ở đó, còn thường kể chuyện cho ta nghe nữa"

Hùng Đệ một tay cầm ổ bánh gặm, một tay khoác lên vai Tiểu Dã, cả người đều tựa lên đó, khi ăn bánh trong miệng vẫn bô bô nói không ngừng.

Tên nhóc mập thật sự không bao giờ ngừng miệng được.

Tiểu Dã cũng thật sự buồn bực, nó dáng người vốn nhỏ gầy, khiêng Hùng Đệ đi hơn nửa đường núi Thiên Sơn, bước chân đã trở nên có chút mềm nhũn, có điều tiểu tử này cũng thật biết chịu đựng, kiên trì không kêu tiếng nào. Đương nhiên, cậu cũng không kêu được tiếng nào, nhưng chí ít nó có thể đẩy Hùng Đệ ra, có điều nó hoàn toàn không làm như vậy.

Ngược lại Hàn Nghệ đi phía sau bọn họ lại không nhìn tiếp được nữa, tiến lên hai bước vỗ cánh tay của Hùng Đệ: "Tiểu Béo, đệ đừng cứ khoác tay lên vai Tiểu Dã nữa, nó đang phát triển cơ thể, đừng có đè nó thành chú lùn chứ."

Hùng Đệ vội vàng buông tay xuống, quan tâm nói: "Tiểu Dã, ta có đè hỏng đệ không?"

Tiểu Dã lắc đầu, rõ ràng là mệt đến hai chân mềm nhũn, nhưng vẫn nở nụ cười đáp lại.

"Không có là tốt rồi." Hùng Đệ vỗ ngực một cái, lại nói: "Tiểu Dã, đệ nên ăn nhiều một chút. Đệ không nghe Hàn đại ca nói sao, thân hình đệ quá ốm, phải phát triển cường tráng một chút. Sau này nếu ta có tiền, ta sẽ mua thịt cho đệ ăn, như vậy ta có thể khoác lên vai đệ rồi."

Tuy rằng nó cũng chỉ 15 tuổi, nhưng cho tới nay nó đều sống dưới sự che chở của cha mẹ, cho nên bây giờ vẫn giữ được một trái tim ngây thơ chất phác, khi nói chuyện cũng giữ được ba phần hồn nhiên của trẻ con.

Đây chẳng phải là đang quảng cáo sao.

Hàn Nghệ cười, nhưng thật ra hắn hi vọng nhìn thấy Hùng Đệ như thế, không giống như hắn, có khi hiểu quá nhiều ngược lại sẽ hại chính mình.

Vừa nghe Hùng Đệ lải nhải, ba người vừa đi qua chỗ giao nhau giữa sườn núi, trước mắt rất rộng lớn, trên đó có mấy mẫu đất trồng rau.

"Hàn đại ca, bên đó chính là đất trồng của Thiên Tế Tự."

Hùng Đệ chỉ vào đất trồng trước mắt nói.

Hàn Nghệ cười một tiếng, thật ra khi tối qua lên núi hắn đã phát hiện mảnh đất trồng này, nhìn thấy trên đó còn trồng không ít rau xanh, vậy là nói: "Tiểu Béo, ngươi có biết hòa thượng Thiên Tế Tự bình thường bao lâu tới đây tưới nước một lần không?"

Hùng Đệ nói: "Buổi sáng sẽ đến một lần, buổi chiều lại đến một lần."

"Buổi sáng bình thường sẽ đến giờ nào?"

"Ít nhất cũng phải đến sau giờ thìn."

"Vậy đệ có biết Thiên Tế Tự khi nào mở cửa không."

"Vậy thì sớm đó, mặt trời còn chưa mọc thì đã mở cửa rồi. Lúc trước đệ nghe cha đệ nói, rất nhiều người đến tranh nén nhang đầu tiên gì đó."

Hùng Đệ nói xong, đột nhiên hỏi: "Hàn đại ca, huynh hỏi những cái này làm gì?"

Hàn Nghệ cười nói: "Bởi vì ta muốn đào một cái hố chôn con lừa trọc Cửu Đăng kia ở đây."

"Hả?"

Hùng Đệ và Tiểu Dã vẻ mặt kinh ngạc nhìn Hàn Nghệ.

Đêm hôm đó là một đêm trăng sáng sao thưa, ở một góc đất trồng của Thiên Tế Tự chỉ thấy ba bóng người đang quơ cái cuốc.

Ngày hôm sau, trời tờ mờ sáng, Hàn Nghệ và Tiểu Dã giả trang thành tiều phu đến Thiên Tế Tự.

Cảnh tượng nơi đó thật sự là dọa Hàn Nghệ hoảng sợ, chỉ thấy trong đại điện đầy ắp người, nhiều hơn bất kỳ thời điểm nào trong ngày.

Có điều, việc này cũng không khó hiểu.

Thắp hương bái Phật, lòng thành là quan trọng nhất, đến càng sớm dĩ nhiên càng có thể bày tỏ lòng thành. Phật Tổ gia gia, Bồ Tát tỷ tỷ vừa thức giấc, ngửi được mùi hương của nén nhang đầu tiên, dĩ nhiên là ấn tượng sâu sắc, cho nên cho dù là phân tích từ góc độ con người, hay là phân tích từ góc độ Phật giáo thì nén nhang đầu tiên đều vô cùng quan trọng.

Mà Cửu Đăng hòa thượng kia cũng coi như là làm việc cẩn thận, trời còn chưa sáng thì đã đến đại điện, tụng kinh niệm Phật.

Xem ra một chuyến này của chúng ta cũng không dễ lăn lộn như vậy!

Hàn Nghệ rất cảm khái nha!

Hàn Nghệ và Tiểu Dã mua mỗi người ba nén nhang, lẫn vào đại điện. Đừng nhìn Hàn Nghệ chưa từng tin thần Phật, nhưng vừa tiến vào đại điện, tròng mắt liền đảo quanh khắp nơi, giống như đang tìm kiếm cái gì đó. Một lát sau, ánh mắt hắn đột nhiên dừng lại trên những tượng Phật kia, lộ ra vẻ mặt như đang suy nghĩ.

Không bao lâu sau, trong đỉnh lớn ngoài cửa đã cắm đầy nhang.

Đây đều là tiền nha!

Phải, dân chúng bây giờ đều không giàu có, nhưng quý ở chỗ số lượng rất nhiều, tích tiểu thành đại.

"Phương trượng, phương trượng."

Đột nhiên, bên ngoài vang lên một tiếng kêu gấp gáp.

Đến rồi! Hàn Nghệ nghe được thanh âm này, âm thầm vui vẻ.

Mọi người trong ngoài đại điện đều nhao nhao quay đầu lại nhìn, chỉ thấy một hòa thượng trung niên mặc tăng phục màu tối vội vàng chạy vào trong điện, vừa chạy vừa thở hổn hển kêu lên: "Phương trượng, phương trượng, xảy ra chuyện lớn rồi."

Cửu Đăng hòa thượng đang tụng kinh niệm Phật, nghe thấy có người hét lớn thì nhìn ra ngoài, nhìn thấy một hòa thượng mặc tăng phục màu tối thì không khỏi cau mày lại, phàm là người mặc tăng phục màu tối thật ra đều là tạp dịch của Thiên Tế Tự, chuyên làm những việc như giặt rửa, đổ bồn cầu, trồng rau, địa vị cực kỳ ti tiện. Ngươi cái tên hạ nhân Phật môn lại dám chạy đến đây trong thời điểm kiếm tiền hoàng kim này, không phải là thành tâm đến quấy rối sao.

Đi ra ngoài điện, trầm giọng nói: "Tư Ngộ, lão nạp thường ngày dạy ngươi, gặp chuyện gì cũng phải bình tĩnh, hành sự phải cẩn thận, ngươi thân là người trong Phật môn, hô to gọi nhỏ còn ra thể thống gì."

Hòa thượng tên là Tư Ngộ thở dốc nói: "Phương trượng, phương trượng, ngài mau đến đất trồng...đất trồng bên kia..."

"Đất trồng?"

Cửu Đăng hòa thượng nghi ngờ nói: "Bên đất trồng bị làm sao?"

Tư Ngộ vẫn đang há miệng thở dốc, nhìn ra được là vừa rồi ông ta chạy rất vội.

Cái tên nói chuyện chỉ nói một nửa này, thật sự nên mang ra ngoài bắn chết.

Đừng nói là Cửu Đăng, ngay cả thiện nam tín nữ bên cạnh đều vô cùng tò mò nhìn Tư Ngộ.

"Ngươi nói mau lên!"

Vẻ mặt Cửu Đăng hòa thượng lộ vẻ giận dữ.

Tư Ngộ vội vàng ngậm miệng, nuốt một hơi mới nói: "Bên đất trồng mọc ra Bồ Tát."

Trong tự miếu lập tức xôn xao!

"Ngươi nói cái gì?"

Cửu Đăng hòa thượng cảm thấy hình như hai tai mình đang từ từ thoái hóa mà nghe nhầm.

Tư Ngộ lại nói: "Bên đất trồng mọc ra Bồ Tát."

Sau khi Cửu Đăng hòa thượng xác nhận mình không nghe nhầm thì chìm mày: "Sáng tinh mơ mà ngươi đang nói bậy gì đó."

"Là... là thật."

Tư Ngộ nói: "Trong đất trồng mọc ra Bồ Tát, trong một đêm ...trong một đêm đã mọc ra nửa cái đầu."

Ông ta hoa tay múa chân miêu tả sinh động như thật.

Cửu Đăng hòa thượng hoang mang nhìn ông ta, nói: "Ngươi nói là thật?"

"Cực kỳ chính xác, đệ tử sao dám lừa gạt phương trượng."

Sắc mặt Tư Ngộ gấp gáp nói: "Sáng nay đệ tử và Tư Minh chuẩn bị đến đất trồng tưới nước, nhưng đột nhiên phát hiện có một tảng đá lớn ở trên đất trồng, nhưng đợi khi chúng ta đi qua nhìn thì phát hiện là đầu tượng Bồ Tát, còn đẩy một gốc rau xanh lên. Bây giờ Tư Minh vẫn đang canh chừng ở đó, phương trượng đến nhìn thì biết ngay."

"Ai ôi!"

"A!"

Không ít người nghe đến đó thì phát ra tiếng kêu sợ hãi.

Hàn Nghệ trốn trong đám người đột nhiên lắc lắc cái cổ, đêm qua hoạt động cả đêm không ngủ ngon giấc, cổ có chút ê buốt, ánh mắt trước sau vẫn nhìn Cửu Đăng hòa thượng.

Cửu Đăng hòa thượng nghe thấy chuyện lạ mà Tư Ngộ kể, trong lòng càng ngạc nhiên, nói: "Được, bây giờ lão nạp qua đó với ngươi. Nếu ngươi nói không đúng sự thật, lão nạp nhất định không tha cho ngươi."

"Phương trượng đại sư, chúng ta..."

Một đám thiện nam tính nữ lại chộn rộn rục rịch.

Cửu Đăng hòa thượng hành lễ nói: "Nếu các vị thí chủ nguyện ý thì có thể cùng đi với lão nạp."

Chuyện hiếm có như vậy, cho dù Cửu Đăng không cho bọn họ đi, bọn họ cũng sẽ đi nha!

Đoàn người trùng trùng điệp điệp đi ra khỏi chùa.

Hàn Nghệ nhìn theo bóng lưng Cửu Đăng hòa thượng, khóe miệng nở nụ cười như có như không, thầm nói, một bước này bước ra, chính là vạn kiếp bất phục nha!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Lang Trảo
29 Tháng một, 2022 20:51
Được thấy có Lĩnh Nam gì đó thì phải
mafia777
27 Tháng một, 2022 21:54
Mấy bạn đọc truyện của mình thấy chỗ nào còn lỗi chính tả thì báo mình nha, lỗi nhỏ cũng dc, dấu sắc nhầm thành dầu huyền cũng được.
AlaskaPA
27 Tháng một, 2022 15:07
truyện hay vậy sao giờ mình mới thấy nhỉ
Hieu Le
23 Tháng một, 2022 12:01
đánh dấu
Mèo Đen
22 Tháng một, 2022 12:20
Dịch giả đúng chuẩn là hồi sinh cả bộ này luốn ấy, bộ này cũng phải ra 5 năm rồi, cũng có cv full, nhưng chả mấy ai đọc cả. Giờ đọc bản dịch này mới biết truyện hay như vậy
Cauopmuoi00
22 Tháng một, 2022 06:40
bộ này convert full r hơn 2k1c ae nào đói thì đọc tạm bởi cv đọc khá ổn
Ốc rạ
22 Tháng một, 2022 04:46
Lịch sử ơi.
Twed
22 Tháng một, 2022 02:48
đường chuyên là truyện gì thế
Twed
22 Tháng một, 2022 02:47
đọc sơ khá hay với 7 chương đầunể nhất là bạn dịch tốt quá... mình vào đọc cũng là nhờ đoạn tóm tắt của bạn.
PizzaHaha
16 Tháng một, 2022 17:25
tác này viết vừa hài vừa tình cảm, không viết ngôn tình hơi phí
mafia777
15 Tháng một, 2022 17:03
Tối sẽ có nha
The Becks
15 Tháng một, 2022 14:53
Sao mãi chưa có chương nhỉ
DragonRush
13 Tháng một, 2022 13:32
đỉnh thật sự, dù chưa biết về sau tác viết thế nào, nhưng đọc tới chương hiện tại đã đủ để gọi nó là siêu phẩm rồi
Nghiant
10 Tháng một, 2022 19:57
nope, m không muốn spoil chứ về sau hạ trí người thời xưa kinh :v
Le Van Phap
10 Tháng một, 2022 17:14
về sau càng hay
Nghiant
10 Tháng một, 2022 13:02
bộ này đoạn đầu đọc còn được về sau thì...
Lôi Linh
09 Tháng một, 2022 16:00
Khéo còn hay hơn Đường Chuyên, tiếc là còn ít chương quá
DoranNational
08 Tháng một, 2022 11:54
lên chương lâu vậy đạo hữu ơi
mafia777
04 Tháng một, 2022 13:44
Lên là lên!
Sara BaBa
03 Tháng một, 2022 11:11
Cầu chương mới!!!
cu te phô mai que
01 Tháng một, 2022 12:47
đói thuốc sắp chết roài, bạo chương đi thớt
mafia777
01 Tháng một, 2022 12:25
Happy new year mọi người!
dubui970
01 Tháng một, 2022 00:06
cổ nhân không ngu nhưng bạn ngu. Ăn trộm đâu ra, người ta là lừa đảo chuyên nghiệp
hoangbott
31 Tháng mười hai, 2021 01:32
Truyện đọc đến giờ khá hay. Bản dịch chất lượng
Đức Trong
30 Tháng mười hai, 2021 14:52
hết chương ròi , thuốc đâu -.-
BÌNH LUẬN FACEBOOK