Đương nhiên cảm thấy hứng thú.
LOT gánh chịu tất cả quá khứ của cô và Tử Xuyên!
Nếu như có thể ở trong LOT, lưu lại dấu chân của mình, đó không còn gì tốt hơn.
Thế nhưng...
Nếu như cô đi tham gia đại sứ hình tượng, chẳng phải là lộ mặt rồi sao?
Mà nếu như lộ mặt, Thẩm Lương Xuyên sẽ tìm được cô.
Nghĩ tới đây, Kiều Luyến cắn môi, xoắn xuýt một chút, lúc này mới lên tiếng: "Ngại quá, tôi không có hứng thú."
"Phí đại ngôn một trăm vạn, cô cũng không có hứng thú sao?"
"Không có."
"Vậy được rồi, như vậy, tôi cho cô một ngày suy nghĩ, cô hãy suy nghĩ thật kỹ."
"Được."
-
Cúp điện thoại, Kiều Luyến còn đang xoắn xuýt do dự.
Phí đại ngôn 100 vạn, vừa vặn mấy tháng về sau, khi cô sinh con, số tiền kia, có thể để cho cô và Bảo Bảo an ổn sinh sống mấy năm.
Ở cữ, tiến bệnh viện, đều là một khoản chi tiêu rất lớn.
Kiều Luyến nhíu mày.
Chính đang suy tư, điện thoại di động vang lên lần nữa.
Cô nghe, đối diện truyền đến một giọng xa lạ: " Kiều tiểu thư, người cô để cho tôi tìm, tìm được."
Tìm được?
Đôi mắt Kiều Luyến sáng lên, đứng lên!
Cô muốn tẩy rửa trong sạch vì cha mẹ, liền muốn tìm được thành viên công ty năm đó.
Cô nhớ kỹ, trong công ty cha mẹ, chưởng quản bộ tài vụ, là một chú họ Lý, cho nên tìm thám tử tư, giúp cô điều tra.Cô nhìn chòng chọc vào phía trước: " Họ ở đâu?"
"Cả nhà bọn họ sau sự kiện đó, dời chỗ ở đến Hải Nam."
Kiều Luyến mở miệng: "Vậy thì qua tìm!"
Đối phương do dự một chút.
Kiều Luyến hỏi thăm: "Làm sao?"
"Kiều tiểu thư, là như vậy, lúc trước chúng tôi bàn mười vạn tiền với cô, tôi giúp cô tìm người, thế nhưng người này giới hạn ở Tô Châu, bây giờ muốn đi Hải Nam, phương diện giá tiền..."
"Giá cả dễ nói, cô ra cái giá."
"Năm mươi vạn."
Kiều Luyến sững sờ, "Làm sao lại nhiều như thế?"
"Kiều tiểu thư, Hải Nam không phải địa bàn của chúng tôi, đi qua cũng nên chuẩn bị, mà qua Hải Nam tìm người, động một tí là nửa tháng, ăn cái gì ở cái gì, đều muốn tiền... Cái giá tiền này, thật không nhiều lắm."
Kiều Luyến thở dài, cắn môi, một lúc sau mới mở miệng: "Được. Nhưng tiền bạc bây giờ của tôi không có nhiều như vậy, có thể thiếu trước hay không, nửa tháng sau, cho anh."
"Có thể."
Cúp điện thoại, Kiều Luyến nằm ở trên giường.
Chính cô không có bản sự này, ngàn dặm xa xôi qua Hải Nam tìm người, dựa vào người khác, là không có biện pháp.
Nhưng bây giờ, năm mươi vạn, lấy chỗ nào?
Kiều Luyến trở mình, bỗng nhiên nghĩ tới điều gì, cầm điện thoại di động, gọi cho người vừa mới gọi điện thoại cho mình: "Alo, đại sứ hình tượng của LOT, tôi nhận!"
Cô đã lựa chọn đến con đường dẫn chương trình này, liền không sợ Thẩm Lương Xuyên phát hiện cô.
Nhưng cho dù phát hiện thì đã có sao?
Coi như anh biết mình ở Tô Châu, cũng sẽ không tới tìm cô, không phải sao?
Đã như vậy, cần gì phải khó xử chính mình!
Đối phương nghe nói như thế, lập tức mở miệng: "Tốt, tốt! Tôi nghe nói bọn họ tìm đại sứ hình tượng phương Nam, muốn tìm đại nhân vật, trước mắt còn không biết có thể mời người nào tới. Nhưng cô đã đáp ứng, như vậy ngày mai cô có thể tới một chuyến không? Chúng ta cần ký kết một hợp đồng. Địa chỉ chút nữa tôi gửi."
Kiều Luyến mở miệng: "Được."