Nếu như nhận ra mình, hẳn là sẽ không khách khí như vậy, cho nên nói... Anh vốn không nhận ra được đi?
Kiều Luyến không nhịn được mở miệng : " Thẩm tiên sinh, vì sao anh muốn ký kết với tôi?"
Cô chỉ chỉ chính mình : " Dù sao tôi xấu như vậy, căn bản là không có cách xuất hiện trước người, tôi cũng chỉ có giọng là có thể gặp người..."
Nói đến đây, còn ho kịch liệt một tiếng : "Hôm nay còn bị cảm."
Tống Thành và Thẩm Lương Xuyên nghe qua giọng của cô.
Lúc phát sóng trực tiếp, căn bản cô cũng không lạ.
Bởi vì giọng nói khi qua máy móc xử lý, sẽ trở nên có chút khác biệt.
Giống như lúc gọi điện thoại, cũng sẽ có chút sai lệch.
Chỉ có trong hiện thực, mới sợ bị người nhận ra.
Vẻ mặt Thẩm Lương Xuyên không có bất kỳ biến hóa nào, khẽ mở miệng : "Bởi vì tôi thích chơi game."
Giọng nói thuần hậu, nghe cũng làm cho người ta cảm thấy trong lòng dễ chịu.
Kiều Luyến nghe, hơi sững sờ, bên tai chợt nhớ tới đối thoại của cô và Tử Xuyên năm đó.
Cô hỏi: "Tử Xuyên, vì sao anh chơi game lợi hại như vậy?"
"Bởi vì anh thích chơi game."
Bời vì thích, cho nên có thể chơi lợi hại.
Mà bây giờ, Thẩm Lương Xuyên bời vì thích chơi game, sẽ muốn ký kết một nữ MC như mình sao?
Cô cau mày, lại nghe thấy Thẩm Lương Xuyên nói tiếp: "Tôi nghe qua phát sóng trực tiếp của cô mấy lần, cô chắc có chút kiến thức trong trò chơi, có chúng tôi điều chỉnh, cô sẽ trở thành nữ MC nhân tài trong cạnh tranh."
Được người khích lệ, vẻ mặt Kiều Luyến mừng rỡ, khiêm tốn mở miệng: "Quá khen."
Thẩm Lương Xuyên nhìn Tống Thành một chút.
Tống Thành lập tức đánh cái rùng mình, tuy không biết tại sao Thẩm ảnh đế phải ký với người này, nhưng từ trước đến nay anh ta luôn luôn phục tùng mệnh lệnh vô điều kiện.
Anh ta trực tiếp mở miệng : "Vậy cô xem, cô có yêu cầu gì với chúng tôi không?"
"Yêu cầu? Không có!" Kiều Luyến cười híp mắt mở miệng.
Tống Thành gật đầu, biết Thẩm ảnh đế vừa xuất mã, sẽ không có người cự tuyệt: "Vậy lúc nào chúng ta ký kết?"
"Tôi đâu nói muốn ký hợp đồng?" Một câu, để Tống Thành kém chút nội thương, sau đó nghe thấy lời kế tiếp của cô: "Tôicăn bản cũng không muốn trở thành nhân tài kiệt xuất trong giới phát sóng trực tiếp, bình thường đến làm, chính vì kiếm thêm thu nhập! Cho nên... Tôi ký kết chính thức với bất kỳ công ty quản lý nào."
Tống Thành mở miệng : "Công ty của chúng tôi, cô cũng không cân nhắc sao?"
Mắt thấy hai người kia, có chút ý muốn chống lại đến cùng với cô, Kiều Luyến đành phải áp dụng chiến thuật quanh co: "Này, hay là để tôi suy nghĩ đã?"
Tống Thành gật đầu, lấy điện thoại di động ra : "Vậy chúng ta thêm Wechat đi, thuận tiện liên hệ."
Kiều Luyến vừa muốn gật đầu đáp ứng, lại nghe được Thẩm Lương Xuyên mở miệng: "Cô tìm186XXX."
Tống Thành sững sờ, Kiều Luyến cũng sững sờ.
Số điện thoại di động này rõ ràng là của Thẩm Lương Xuyên đó!
Nhưng bị anh nhìn chằm chằm, cô không dám không tìm, đành phải tăng thêm anh ở một nick khác.
Tống Thành và Thẩm Lương Xuyên rời đi, đi tới cửa chỗ, vừa quay đầu lại, nhìn thấy người đứng phía sau, không biết vì sao, cái Vong Xuyên này, để Tống Thành cảm thấy có điểm giống Kiều Luyến, nhất thời xúc động mở miệng: "Vong Xuyên, cô biết ký giả tên Kiều Luyến không?"
Một câu rơi xuống, ánh mắt Thẩm Lương Xuyên trầm xuống.
Kiều Luyến nhìn hai người, bỗng nhiên cười : "Đương nhiên tôi biết."
"Cô ấy không phải cái người tiếng tăm thể hiện chính nghĩa được phong là nữ anh hùng sao..."
PS:
Công tử: Tiểu Kiều, cô quá tự luyến!
Tiểu Kiều: Di truyền từ mẹ ruột.
Công tử: ... Cho nên, nhìn thấy tôi ngọc thụ lâm phong, các người không có ý tốt tặng phiếu đề cử?