Mục lục
Dương Gian Phán Quan
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đúng là mai phục ở trên cành cây thế này thì không có điểm nào để mà chê cả . Ngay đến một cơn gió thoảng thổi qua tầng sân thượng ở phía đối diện cũng không qua được mắt hắn .



Ngặt một nỗi cũng bởi vì cây xà cừ đứng chính diện với khu ký túc xá , cho nên Cao Cường khó mà tránh khỏi sẽ nhìn thấy những hình ảnh hơi bị tế nhị .



Hết nữ sinh đứng trước gương thay đổi y phục .



Lại tới nữ sinh mặc mỗi đồ lót chạy nhong nhong khắp phòng .



Thậm chí có cả trường hợp rời khỏi phòng tắm trong trạng thái không một mảnh vải che thân .



Hồng phấn khô lâu mà thôi nhưng cũng quá dụ hoặc đi . Ngay cả tiếng ve sầu kêu nhức óc bên tai cũng không quấy nhiễu ghê gớm bằng những tràng cảnh mê người này .



May mắn thay còn có Độ Tâm Kinh , sau khi nhẩm niệm trong lòng , Cao Cường mới di chuyển được tầm mắt để mà tập trung quan sát diễn biến sân thượng phía đối diện .



Tâm cảnh vẫn còn chưa đủ a …



Mà cái trò chơi mai phục này có thể nói là phi thường nhàm chán .



Và không chỉ một mình Cao Cường hắn phải chịu đựng cái tình cảnh này .



Bởi trên tầng sân thượng của toà nhà G2 và G4 , có hai nhóm người cùng chung cảnh ngộ với hắn .



Hai nhóm người này xuất hiện chỉ sau Cao Cường có vài phút thôi . Và với cảnh phục mặc trên người cũng đã nói rõ thân phận của bọn họ luôn rồi .



Ban đầu thì hai nhóm cảnh quan này còn tập trung quan sát lắm .



Có điều sau hơn một giờ ngồi im thin thít , kẻ nào kẻ nấy đều ngáp ngắn ngáp dài .



Không chỉ riêng bọn họ , phải nói thật là đến Cao Cường cũng cảm thấy buồn ngủ gần chết rồi đấy .



8 giờ tối , ngoài gió thổi vi vu thì ngay cả bóng ma cũng chẳng thấy .



9 giờ tối , vẫn chỉ là những cơn gió thoảng qua khiến dây phơi quần áo rung rinh giây lát .



10 giờ tối , hai nhóm cảnh quan dùng điện đàm thông báo với lực lượng bảo vệ khu ký túc xá một câu . Sau đó nhanh chóng rút quân rời khỏi hiện trường .



Vậy là tối nay công cốc một chuyến .



Cao Cường ráng ngồi chờ cho đám cảnh quan đi khuất rồi cũng trở về nhà trọ .



“Meo..”



Bỗng một tiếng mèo kêu khá nhỏ truyền tới tai hắn .



Đáng lý ra Cao Cường sẽ chẳng để ý tới tiếng mèo kêu làm cái gì .



Thế nhưng tiếng mèo kêu này lại vang lên từ hướng đối diện , cũng chính là toà nhà G3 .



Một ý nghĩ quái gở hiện lên trong đầu , Cao Cường lần nữa đưa mắt nhìn sang tầng sân thượng .



Bà mẹ nó ..



Một thước phim quái đản không thể quái đản được hơn nữa .



Đập vào mắt Cao Cường là một tiểu miêu toàn thân thuần một màu đen tuyền .



Tiểu miêu này có thể trọng khá là nhỏ , để so sánh thì nó còn không lớn bằng nắm tay của hắn .



Có điều đó không phải là vấn đề quan trọng . Quái đản là ở chỗ thủ phạm ăn trộm y phục của nữ sinh , không ngờ lại chính là tiểu miêu có ngoại hình đáng yêu này .



Càng kinh dị hơn là nó ăn trộm y phục qua lựa chọn hẳn hoi .



Bởi vì Cao Cường thấy nó đứng ngắm nhìn đống y phục kẹp trên dây chán chê , rồi sau đó mới tung người vồ lấy mấy chiếc quần “hình tam giác” loại ren lưới .



Mới đầu Cao Cường còn tưởng đây là một tiểu miêu bệnh hoạn .



Nhưng tiếp theo nó vồ thêm hai chiếc khăn lụa nữa , Cao Cường liền hiểu rằng tiểu miêu này là đang nhắm đến những món đồ có chất liệu mỏng và mềm mại .



Càng nhân tính hơn khi mà nó dùng hai chi trước để gom mấy món đồ này thành một bó gọn gàng . Rồi há miệng ngậm lấy và dùng tốc độ nhanh khủng khiếp rời đi .



Vừa rồi Cao Cường đã kịp thời dùng điện thoại quay chụp lại .



Tuy chất lượng video hơi tệ một điểm , xong vẫn đủ để làm bằng chứng gửi cho Lão Phệ xem rồi a .



Mau chóng tụt xuống mặt đất , Cao Cường cũng thi triển ra tốc độ nhanh nhất để chạy đi . Xong hướng mà hắn nhắm tới là đuổi theo sau tiểu miêu đạo tặc vừa rồi .



Đơn giản vì tiểu miêu đáng yêu này phi thường đặc biệt .



Hay nói thẳng ra nó là động vật đã thành tinh .



Theo ghi chép trong Tu Tiên Bí Sử , thì động vật cũng tu hành , và được gọi chung chung là Yêu Tộc .



Nếu như Nhân Tộc muốn bước vào tu hành cần phải sở hữu tiên căn .



Thì huyết mạch lại là điều kiện mà một thành viên của Yêu Tộc bắt buộc phải có ngay từ khi ra đời .



Nhưng cũng tồn tại một số trường hợp đặc biệt , khi mà một loài động vật thông thường nào đó đạt được cơ duyên thay đổi huyết mạch , nhờ đó có thể tu hành để trở thành Yêu Tộc .



Và trường hợp đặc biệt này được gọi là Yêu Tinh .



Cơ duyên thì nói thẳng ra là vô tình ăn phải kỳ hoa dị thảo nào đó .



May mắn không bị bạo thể mà chết thì huyết mạch xảy ra biến dị , khai mở linh trí .



Chỉ là có thông qua huyết mạch mà nhận được truyền thừa hay không thì khó mà nói trước được .



Tu Tiên Bí Sử còn ghi chép nói rằng Yêu Tinh có thể tu hành là cực kỳ hiếm . Đa số sau khi đạt được cơ duyên chỉ là thông minh hơn và sống lâu hơn động vật thông thường chút .



Có điều cũng chính vì đầu óc tinh quái nên Yêu Tinh rất hay chạy tới quậy phá cuộc sống của nhân loại .



Để rồi kết cục của chúng vô cùng bi thảm , mạnh yếu gì cũng toàn bị đánh cho chết tươi .



Tu Tiên Bí Sử lấy dữ liệu từ cái thế giới quỷ quái nào để ghi chép thì bố ai mà biết được .



Chứ ở thành phố Tân Long thì trừ tu sĩ ra , đố ai động được tới một cọng lông của tiểu miêu đạo tặc .



Chưa biết nó có nhận được truyền thừa hay không , nhưng Cao Cường hoài nghi tốc độ của tiểu miêu thậm chí còn nhanh hơn cả một tu sĩ Luyện Khí trung kỳ là hắn đây .



Ở cách khu ký túc xá của nữ khoảng 300 mét là một phòng thể thao đã không được sử dụng từ lâu .



Cao Cường được biết rằng phòng thể thao này đã bị hoang phế từ trước khi hắn nhập học vài năm .



Lý do vì sao một phòng thể thao rộng lớn như này không được tu sửa thì ngay từ trước đây Cao Cường đã chẳng thèm quan tâm , và cũng không thiết tha gì đi tìm hiểu .



Hiện tại hắn có chạy tới đây cũng là vì tiểu miêu kia chui vào nơi này thế thôi .



Quan sát xung quanh cẩn thận , xác định không có người nào lai vãng gần đây . Cao Cường mới yên tâm chui qua một ô cửa kính đã bị vỡ mà tiến nhập vào bên trong .



Bàn ghế rồi đủ các thứ vật dụng hỏng hóc được xếp chồng chất bừa bãi khắp nơi .



Rồi thì bụi bặm , bẩn thỉu và hôi hám .



May mà thị lực của hắn đủ tốt , chứ không thì quá khó để di chuyển ở nơi tối tăm chật chội thế này .



“Gừ.. Gừ.. Gừ..”



Âm thanh gầm gừ khe khẽ truyền tới tai hắn .



Chắn hẳn tiểu miêu đã sớm phát hiện ra Cao Cường bám theo .



Còn tại sao phải tới khi hang ổ bị xâm phạm , nó mới làm ra phản ứng thì Cao Cường không rõ .



Thực tế là Cao Cường đang có một chút e ngại . Bởi địa hình nơi đây không phù hợp cho hắn động thủ .



Hơn nữa nếu Cao Cường bất chấp tất cả để giao chiến với tiểu miêu , chắc chắn động tĩnh không nhỏ . Dễ làm ảnh hưởng tới những dự định cá nhân của hắn sau này .



Nghĩ tới nghĩ lui hắn liền chủ động lên tiếng :



“Ta biết ngươi có thể nghe hiểu . Ta không có ác ý gì cả . Đi ra gặp mặt xem nào”



“Meo”



“….”



Hay lắm , Cao Cường nhận thấy bản thân thật giống như một kẻ ngu . Hắn nói tiểu miêu tất nhiên hiểu , nhưng tiểu miêu đáp lại hắn có hiểu được cái quần gì đâu a .



Suy tư một chút , Cao Cường lần nữa lên tiếng :



“Ta nếu có ác ý thì đã đem theo nhiều người đến đây rồi a . Cho nên ngươi yên tâm ra gặp mặt đi nào . Chứ ngươi muốn nói cái gì ta là nghe không hiểu được”



“Meo.. Meo.. Meo..”



“…”



Được lắm , nhiều hơn hai tiếng “Meo” .



Chỉ là không hiểu sao Cao Cường cứ có cảm giác tiểu miêu đang chửi hắn ngu đây này .



“Meo.. Meo.. Meo” – Tiếng kêu của tiểu miêu lần nữa vang lên , có điều Cao Cường không vietsub nổi .



Được cái tiểu miêu rốt cuộc đã xuất hiện trong tầm mắt hắn . Hay nói chính xác là nó nhảy lên một chiếc bàn đối diện cách nơi Cao Cường đang đứng khoảng 10 mét .



Giờ mới có cơ hội để Cao Cường quan sát được kỹ hơn .



Nhìn chung thì tiểu miêu cũng như đám a miêu thú cưng mà thôi . Nhỏ nhỏ xinh xinh , béo béo mập mập .



Tuy bộ lông đen xì xì , nhưng mấy em gái mà trông thấy tiểu miêu , đảm bảo thích tít cả mắt cho mà coi .



“Meo.. Meo.. Meo..” – Tiếng kêu của tiểu miêu lần nữa vang lên .



Dẹp bỏ dòng suy nghĩ dư thừa ra khỏi đầu , Cao Cường chép miệng và nói :



“Ta nói này tiểu miêu , ngươi làm sao lại chạy đi trộm y phục như thế ? Có biết làm như vậy sẽ khiến chính bản thân ngươi rơi vào vòng nguy hiểm không hả ?”



“Meo.. Meo.. Meo..”



Âm điệu cùng với kiểu hất hàm lên kêu , tiểu miêu như thể muốn nói ngoài kia toàn nhân loại yếu đuối .



Suy nghĩ kỳ quái này hiện lên trong đầu , Cao Cường lần nữa chép miệng :



“Nhân loại mà ngươi thấy chỉ là phàm nhân thôi . Ngươi còn tiếp tục trộm đồ , sẽ có những tu sĩ cường đại tìm tới . Đến lúc đó dù là Yêu Tộc còn khó chống trả , huống chi ngươi chỉ là một Yêu Tinh”



“Meo.. Meo.. Meo..”



Lần này Cao Cường không hiểu ý tứ của tiểu miêu là gì . Bởi vậy liền tuỳ tiện cho rằng nó đang muốn hắn đưa ra một lời khuyên hữu ích cho tương lai .



Lập tức thể hiện thái độ phi thường nghiêm túc chân thành , Cao Cường chậm rãi nói :



“Ta nghĩ ngươi nên rời xa khu vực đông đúc nhân loại . Hơn nữa môi trường hoang dã mới phù hợp cho việc phát triển của ngươi . Với thực lực của ngươi hiện tại , vào rừng xưng vương là quá dễ dàng”



“Meo” – Tiểu miêu kêu một tiếng , kết hợp với khẽ gật đầu .



“…”



Vẫn không hiểu ý tứ của nó , xong Cao Cường cảm giác đầu tiểu miêu này khá là huênh hoang đấy .



Mặc định cho rằng tiểu miêu tán thành với lời khuyên của mình , Cao Cường liền đổi chủ đề khác :



“Ta hơi hiếu kỳ ngươi đi trộm y phục của nhân loại về làm gì . Có thể cho ta xem được sao ?”



“Meo” – Tiểu miêu khẽ kêu một tiếng , rồi quay đầu chạy đi .



Cao Cường không chút chần chừ , ngay lập tức đuổi theo nó .



Qua 5 6 phút lách người , Cao Cường đi tới khu vực tận sâu bên trong phòng thể thao . Rốt cuộc thì hắn đã xác định được tiểu miêu đi trộm y phục về để làm gì rồi .



Đúng như Cao Cường sớm suy đoán , tiểu miêu trộm y phục loại vải mềm mỏng về là để bện ổ .



Một cái ổ tròn vo giống như tổ chim .



Có điều bện sao nằm êm ái một chút là được rồi . Chứ chơi nguyên cái ổ lớn ngang ngửa cái bồn tắm thế này thì tiểu miêu trộm cắp có phần hơi bị quá đà đi à nha .

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK