Mục lục
Dương Gian Phán Quan
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đã năm ngày kể từ khi Cao Cường được chuyển vào phòng Vip sau ca phẫu thuật . Mọi chỉ số đo đạc được vẫn luôn giữ ở mức ổn định như một người khoẻ mạnh bình thường .



Nhiệt độ cơ thể của Cao Cường cũng đã hạ xuống ở mức 36 37 độ . Điều này đồng nghĩa với việc cô nàng nữ y tá kia hết cơ hội nghịch ngợm mỗi khi lau thấm mồ hôi trên người hắn .



Về lý tiến triển phục hồi rất tốt mới đúng , thế nhưng đến hiện tại Cao Cường còn chưa chịu tỉnh . Tình huống này biến những chỉ số bình thường kia trở thành điều đám y bác sĩ phải lo lắng .



Oái oăm thay dù đã tiến hành chụp cắt lớp , quét sóng não này nọ , bọn họ vẫn không tài nào tìm ra được nguyên nhân bởi vì sao mà đã năm ngày trôi qua Cao Cường còn chưa chịu tỉnh lại .



Bảo hắn bị đánh vào đầu đã đành , đằng này bị đâm vào bụng . Ca phẫu thuật và quá trình phục hồi đều mượt mà như con đường tơ lụa . Thế thì tại sao Cao Cường hắn còn hôn mê sâu ?



Trong khi đám bác sĩ đau đầu tìm hiểu tài liệu sách vở để xem vấn đề nằm ở đâu . Thì chính bản thân Cao Cường cũng đang phải khổ sở chịu đựng chẳng hề kém cạnh bọn họ một chút nào .



Nói chính xác thì chuyển vào phòng vip nằm đến ngày thứ hai là Cao Cường đã có ý thức trở lại rồi . Theo đó mà mọi thứ diễn ra xung quanh mấy ngày nay hắn đều biết mười mươi rõ ràng .



Từ việc đám bác sĩ liên tục vây quanh hội trẩn , tranh luận ầm ĩ khiến hắn nhức cả đầu . Hội trẩn chán chê lại đẩy hẳn đi kiểm tra cắt chụp hết cái này cái nọ phiền nhiễu muốn chết .



Ngay đến những việc này Cao Cường còn nhận biết được , thì tất nhiên chuyện bị cô nàng y tá sờ mó hắn cũng rõ rành rành . Nói thẳng ra Cao Cường còn đếm được đã bị cô nàng này búng súng tận ba lần .



Xong đó không phải là những chuyện mà Cao Cường quan tâm tới . Bởi chính hắn cũng hoang mang gần chết vì chẳng hiểu chuyện gì đang xảy ra với bản thân mình đây .



Mà nếu chỉ nằm im đó như thể bị liệt toàn thân thì đã đành , ít ra sẽ không cảm thấy đau đớn gì . Đằng này suốt mấy ngày liền hắn lúc nào cũng phải chịu đựng cảm giác toàn thân bỏng rát .



Cao Cường xin thề có trời rằng hắn tưởng mình đã bị ném vào lò hoả thiêu của bệnh viện . Chứ không phải đang nằm trên giường ở trong căn phòng vip gắn máy điều hoà mở 27 độ C nữa rồi đâu .



Máu huyết trong người cứ như dòng dung nham sôi sục , từng thớ thịt từng đốt xương như sắp bị thiêu đốt thành tro tàn . Đau đớn suốt mấy ngày qua hắn phải chịu đựng khó có thể dùng lời nói để miêu tả .



Thống khổ mà Cao Cường phải chịu đựng chưa dừng lại ở đó . Bởi vì khi mà cảm giác bị thiêu đốt qua đi , cũng là lúc cả thể xác lẫn tinh thần của hắn phải đón nhận một đợt tra tấn dày vò khác ập tới .



Cao Cường một lần nữa xin thề hắn rất muốn chỉ tay lên trời mà mắng chửi lão tặc thiên . Bởi vì Cao Cường có cảm giác hắn bị chuyển hộ khẩu từ lò hoả thiêu lên tới cột điện cao thế luôn rồi .



Từng dòng điện cuồng bạo chạy chồm ngang dọc khắp cơ thể Cao Cường . Trong đầu cũng như thể bị thứ gì đó sắc bén liên tục đâm chọc bừa bãi , để hắn phải gánh chịu từng cơn đau buốt óc .



Khi cảm giác tắm mình trong dòng điện cao thế này tan biến , Cao Cường cũng chẳng rõ đã trôi qua mấy ngày . Thế nhưng Cao Cường lại biết một việc , đó là bệnh viện Hào Hoa thế mà bị cúp điện .



Cao Cường trong lòng hoài nghi nếu như mạng lưới điện của bệnh viện vẫn hoạt động bình thường , có khi hắn còn bị điện giật dài dài . Càng nghĩ hắn lại càng thấy sợ , đến nỗi mà mồ hôi tuôn ra cứ như mưa .



Nỗi sợ hãi cũng không tồn tại quá lâu , bởi vì Cao Cường chẳng biết mình vậy mà mở được mắt ra tự bao giờ . Khẽ nhấc ngón tay , niềm vui ngay lập tức được nhân đôi bởi vì hắn có thể cử động bình thường .



Chầm chậm ngồi thẳng dậy , hắn vậy mà thấy những vết thương ở bụng cũng không đau đớn gì mấy . Có phát hiện này Cao Cường đương nhiên sẽ mạnh dạn hơn trong việc vận động cơ thể một chút .



Dựa vào ánh trăng chiếu rọi qua lớp kính cửa sổ , Cao Cường nhẹ nhàng đi lại vài vòng trong phòng . Mấy ngày qua chỉ được tiếp nước , thành ra đi có hai ba vòng nho nhỏ thôi mà hắn đã mệt lả cả người .



Mệt là thế xong nghĩ tới nữ y tá dâm tặc , Cao Cường đành cố lết vào phòng tắm để tự gột rửa mồ hôi trên người . Sau đó từ ngăn tủ lấy ra một bộ đồ bệnh viện mặc tạm vào rồi mới yên tâm leo lên giường .



Không rõ hệ thống điện của bệnh viện bao giờ mới sửa xong . Chỉ thấy không còn điều hoà nên nhiệt độ trong phòng bắt đầu giảm xuống . Se lạnh để cho Cao Cường bất chợt nghĩ tới hoàn cảnh của mình .



Thực tế thì Cao Cường còn cha còn mẹ đầy đủ , và còn có cả một đứa em trai nhỏ hơn sáu tuổi nữa . Đương nhiên cũng không thiếu ông bà nội ngoại , cô dì chú bác anh chị em họ hàng ..



Nhớ năm đó , khi mà Cao Cường vẫn ở tại thì gia thế nhà hắn cũng khá lắm , thuộc tầng lớp thượng lưu của Bạch Long . Một thành phố nằm cách Tân Long này quãng đường lên tới hai mươi ngàn dặm .



Còn hiện tại đã hơn tám năm xa cách , nên Cao Cường cũng không rõ gia đình mình hiện tại ra làm sao cả . Có lẽ bọn họn vẫn sống rất tốt và .. đã sớm quên đi sự tồn tại của Cao Cường trên đời từ lâu .



Cao Cường phải rời xa gia đình là điều không ai mong muốn . Nguyên nhân bắt nguồn là từ năm hắn ba tới bốn tuổi gì đó . Năm mà Cao Cường bắt đầu có những biểu hiện thể hiện ra sự khác người .



Cao Cường tất nhiên cũng chẳng biết vì sao những điều kỳ quái này lại xảy đến với mình . Hắn chỉ nhớ khi đó xung quanh thi thoảng lại diễn ra những tình huống quỷ dị .



Cụ thể như việc Cao Cường thường xuyên nhìn thấy những bóng mờ vật vờ bay lượn . Những bóng mờ này có lúc màu trắng lúc màu đen , có cả lúc màu đỏ cứ như máu .



Ngoài những bóng mờ không rõ hình thù thực hư ra làm sao , thì thi thoảng vào ban đêm lúc nằm trên giường ngủ , Cao Cường còn thấy như có người đang thủ thỉ gì đó vào tai hắn .



Có lúc thay vì nói thầm thì lại là khóc rống kêu gào . Khiến hắn dù sợ cũng phải tò mò dỏng tai tập trung lắng nghe , xong vẫn không tài nào hiểu được nội dung của những tiếng thì thầm kia là cái gì .



Và cuối cùng phải kể tới những cơn gió lạnh vô duyên vô cớ , dù giữa trưa hè nắng chang chang 40 độ C , cứ mỗi khi nhìn thấy bóng mờ là y như rằng Cao Cường cảm thấy lạnh lẽo thấu cả xương .



Bóng mờ lượn lờ , thì thầm to nhỏ , gió lạnh thấu xương .. Cao Cường khi đó chỉ là đứa bé ba bốn tuổi làm sao có thể không sợ hãi ? Tinh thần hắn lúc nào cũng trong trạng thái hoảng loạn .



Cha mẹ thấy Cao Cường khác người tất nhiên gặng hỏi xem có chuyện gì . Cao Cường kể lại cho họ nghe toàn bộ những điều mà mình thấy . Họ đưa hắn đi gặp bác sĩ khắp nơi , xong chẳng có tác dụng gì .



Chuyện sẽ chẳng có gì đáng nói bởi vì Cao Cường dần dần cũng quen với những sự kiện quỷ dị xảy ra với mình . Nhưng miệng đời thối tha không chừa một ai bao giờ , cho dù có là một đứa bé đi nữa .



Hết xuất hiện hàng loạt lời đồn đãi về việc Cao Cường bị ma quỷ ám . Rồi lại tới đặt điều nói hắn là kẻ mang tới điềm xấu xui rủi này nọ . Dẫn tới việc kinh doanh của cha mẹ hắn bắt đầu gặp phải trở ngại .



Kinh doanh làm ăn không tốt đi nữa thì cha mẹ Cao Cường vẫn phải chấp nhận . Họ chỉ có một đứa con là hắn mà thôi , vì thế đành vất vả đi khắp nơi tìm kiếm danh y cũng như cầu cạnh chùa triền đạo miếu .



Và rồi mẹ hắn lần nữa có thai , Cao Cường gần như không còn thấy bóng dáng của mẹ trong quãng thời gian bà dưỡng thai . Phải đến khi em trai của hắn ra đời , Cao Cường mới lại được thấy mặt mẹ mình .



Thế nhưng cũng từ đó sự quan tâm của cha mẹ giành cho hắn biến chuyển dần lạnh nhạt . Nhất là Cao Cường vậy mà còn bị cách ly hoàn toàn với đứa em trai bé bỏng của mình .



Ở vào hoàn cảnh như thế Cao Cường cảm thấy tủi thân là điều khó tránh khỏi . Xong cũng không vì thế mà Cao Cường đem lòng thù ghét cha mẹ hay đứa em trai vừa mới sinh ra đời kia .



Cao Cường dần quen thuộc với cuộc sống cô độc ở trong chính ngôi nhà của mình . Và có vẻ như mọi người xung quanh cũng thích ứng với việc trong nhà có một đứa trẻ sống vật vờ như thế .



Bởi vì ở nhà chỉ lủi thủi một mình , cho nên khi đó Cao Cường thích tới trường học hơn nhiều . Mặc dù luôn bị đám bạn học chế diễu bắt nạt , xong ít ra như thế còn hơn bị coi như không khí ở nhà .



Bị đánh giá là tâm lý không ổn định , rồi còn bị áp lên người cái danh xưng “đứa trẻ bị ma quỷ ám” . Thế nhưng kết quả học tập của Cao Cường lại phi thường tốt , lúc nào cũng trong top học sinh khá giỏi .



Theo năm tháng qua đi , những điều tiếng tiêu cực về hắn cũng giảm dần . Mặc dù ở nhà vẫn bị coi như không khí , nhưng khi đến trường học Cao Cường đã có vài người bạn để chơi cùng .



Chỉ có điều cái năm tháng yên ổn này chẳng kéo dài được bao lâu . Chính một câu hỏi của Cao Cường đã dẫn tới mọi thứ sụp đổ , để rồi cũng từ đó hắn phải sống xa cách với gia đình mình .



Trong một lần tan học về nhà , nhìn thấy em trai đang chơi đùa với mấy người giúp việc . Cao Cường đã buột mồm hỏi em trai mình có nhìn thấy những bóng mờ đen trắng bay lượn hay không ?



Ngay lập tức người giúp việc bế em trai nhỏ bé của hắn chạy đi mất hút . Và khỏi cần đoán cũng biết vụ việc này sau đó đã ngay lập tức được báo cáo lại với cha mẹ của hắn .



Cao Cường khi đó mới hơn mười tuổi mà thôi , vẫn còn là một đứa trẻ với tính hiếu kỳ cực cao . Hắn tò mò muốn biết em trai có giống mình hay không cũng là chuyện hết sức bình thường .



Thế nhưng ngay trong tối hôm đó , Cao Cường đã được an bài đưa đi khỏi nhà . Trải qua quãng đường rất dài hết ngồi tàu lại ngồi xe . Hành trình kết thúc tại một ngôi chùa ở vùng nông thôn heo hút . Và cũng từ đó Cao Cường không còn một lần nào nhìn thấy người thân của mình nữa .

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK