Mục lục
Dương Gian Phán Quan
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dẫn đường đưa hắn trở về tới cổng khu cư xá , Tiêu Diễm Phượng ngắn gọn nói muốn đi tìm Đàm lão , xong liền cứ thế quay đầu rời khỏi .



Cao Cường mở cổng tiến vào thì thấy Hoàng Đại Hùng mấy người bọn họ thay vì tập luyện , lại đang ngồi chụm đầu to nhỏ bàn luận việc gì đó .



Hăng say đến nỗi có người tiến vào sân cũng không biết .



“Các ngươi chém gió gì đấy ?” – Hắn mau chóng tiến lại , vừa ngồi xổm xuống , vừa hiếu kỳ dò hỏi .



“Ủa đội trưởng chạy đâu rồi ?” – Lâm Tiểu Tùng ngó nghiêng tìm kiếm thân ảnh Tiêu Diễm Phượng .



“Nàng ta chạy đi gặp Đàm lão” – Cao Cường thành thật nói : “Thế các ngươi đang chặt chém gì đây này ? Ta nghe loáng thoáng thấy cái gì mà hoả diễm lôi điện loạn tùng phèo”



“Việc này ngươi hoặc đội trưởng giải đáp liền tốt” – Đỗ Khải dơ tay phát biểu , sau đó thành thật nói : “Chúng ta băn khoăn làm thế nào phóng xuất khí mà không khiến y phục tổn hại . Như đội trưởng với ngươi phóng lôi điện hoả diễm thoải mái mà quần áo chẳng bị làm sao”



“Hắc hắc” – Hoàng Đại Hùng ngồi một bên gãi tai , xấu hổ nói :



“Khi trước thấy Nhàn lão phóng hoả diễm , ta còn tưởng cái bộ đồ vải nâu đó là pháp bảo”



“Hàng sida thôi” – Cao Cường chép miệng đáp : “20 bạc một bộ , ngoài chợ bày bán la liệt”



Đợi cho hắn nói dứt lời , Đỗ Khải mới một lần nữa lên tiếng :



“Như ta hiện tại nếu không kịch liệt khống chế phạm vi , mỗi lần phóng xuất cương khí đều đem y phục đóng băng cứng ngắc . Để tránh sự cố bất tiện , chiến đấu chẳng mấy khi dám toàn lực”



Cao Cường nghe xong khẽ gật đầu , sau đó cẩn thận giảng giải :



“Đây là vấn đề liên quan tới sự thân cận giữa tu sĩ và linh khí . Huyền môn tu sĩ bởi sớm mở ra thần thức nên hiếm có trường hợp phạm phải , trong khi đó võ môn tu sĩ thì đa số giống như các ngươi . Có điều không phải việc gì quá lớn , chỉ là các ngươi chưa nhìn nhận chính xác mà thôi”



“Nói cho dễ hiểu là khi thi triển võ kỹ , các ngươi cho rằng đó hoàn toàn dựa vào cương khí bản thân . Nhưng thực ra còn có sự góp sức của linh khí trong thiên địa . Bởi thiếu thốn sự thân cận , các ngươi không thể khống chế được lượng linh khí này . Giờ chỉ cần khắc phục là xong”



“Vậy làm thế nào để khắc phục ?” – Lâm Tiểu Tùng dơ tay hỏi , nhân tiện tấm tắc khen : “Đội trưởng đúng là đội trưởng , nay nàng bộc phát ra trông mới oách làm sao , thực sự quá pro”



Pro ?



Trường hợp Tiêu Diễm Phượng thì do rất nhiều yếu tố . Ngoài phương diện thiên phú với nỗ lực tu luyện , thì mặt khác là bởi nàng ta sở hữu tiên căn phẩm chất thượng đẳng . Cơ mà hắn cảm thấy tốt nhất không nên tiết lộ , tránh cho ba gã ngốc này tinh thần khỏi bị đả kích chứ sao nữa a .



Suy nghĩ thoáng qua một chút , Cao Cường mới tiếp tục giảng giải :



“Biện pháp duy nhất là mỗi khi toạ thiền vận công tu luyện , nên để tâm cảm nhận linh khí xung quanh . Đừng chỉ biết hùng hục hấp thu tích trữ tại đan điền xong rồi thôi . Dám chắc Tiêu Diễm Phượng cũng là được chỉ dạy đúng hướng , mới không rơi vào tình cảnh giống như các ngươi”



“Ra là vậy” – Vẫn luôn lắng nghe nãy giờ , Hoàng Đại Hùng lúc này mới chịu mở miệng :



“Những khi ngồi vận công , ta luôn cảm thấy linh khí vờn quanh thân thể . Nhưng là nghĩ không quan trọng nên chẳng buồn để ý . Từ giờ phải chú tâm cảm nhận như ngươi nói mới được”



“Nên làm” – Cao Cường gật đầu cái rụp , tiếp đó xoè lòng bàn tay .



Rất nhanh trên lòng bàn tay hắn ngưng tụ ra vài tia tử hắc lôi điện , sau đó chúng dung hợp với tốc độ bằng mắt thường cũng có thể nhìn thấy , và rồi hình thành một đầu tiểu lôi long .



Mặc dù chưa đạt tới trình độ sống động như khi sư phụ bày ra . Nhưng khống chế cho dãy dụa như giun , hay trườn bò tung tăng như rắn thì Cao Cường vẫn có thể nhẹ nhõm làm được .



Dưới ánh mắt hâm mộ gần chết của đám Hoàng Đại Hùng bọn họ , Cao Cường khống chế tiểu lôi long dựng đứng rồi nhảy choi choi như cá ngựa , sau đó mới mỉm cười tiếp tục nói :



“Tu vi càng cao thi triển ra võ kỹ sát thương càng lớn , có khả năng tự gây thương tổn chính bản thân . Chưa kể tới khía cạnh liên quan tới tăng trưởng tu vi , rồi thì tu luyện thuật pháp nọ kia . Tóm lại thân cận linh khí là phương diện hết sức quan trọng , các ngươi mau chóng khắc phục đi”



“Ta về phòng ngủ một giấc , các ngươi thong thả” – Đỗ Khải bất chợt há miệng vừa ngáp vừa nói .



“Tự dưng ta cũng thấy buồn ngủ , về làm giấc vậy” – Lâm Tiểu Tùng tương tự ngáp ngắn ngáp dài .



Dứt lời cả hai đồng loạt đứng dậy , sau đó tách ra cư xá của ai người nấy về .



Hoàng Đại Hùng ngồi ngẫm nghĩ mà hai mắt híp lại , một hồi rõ là lâu mới đưa ra được nhận định :



“Giờ này còn buồn ngủ ? Hai tên này chắc chắn có vấn đề”



Không cần Cao Cường phải lên tiếng giải đáp , chưa đầy một phút sau , linh khí thiên địa khắp nơi ùa về bao phủ lấy cư xá của hai người Đỗ Khải và Lâm Tiểu Tùng .



Một bên là màu xanh lá đại diện cho Lâm Tiểu Tùng chủ tu mộc hệ .



Bên còn lại thì là màu xanh dương đại diện Đỗ Khải chủ tu băng hệ .



Nhìn và hiểu ra vấn đề , Hoàng Đại Hùng phẫn nộ gầm lên một câu khốn nạn . Sau đó ngốc tử này bật phắt đứng dậy , rồi cứ thế chạy hùng hục trở về cư xá của mình .



Tương tự hai người kia , cư xá Hoàng Đại Hùng cũng chẳng mấy chốc thì bao phủ kim quang chói lọi . Nhưng mà mật độ linh khí tề tụ về trông dày đặc hơn khá nhiều .



Một mình ngồi xổm giữa sân , bên tai nghe tiếng gió thổi “hiu hiu” , Cao Cường bất chợt cười khổ .



Mấy cái gã dở hơi này quá là nóng vội đi , đã giảng giải xong đâu này ?



Sư phụ đã từng nói thân cận linh khí , rồi tương lai là đào sâu lý giải bản nguyên linh khí , phương diện này có thể ví như công cuộc chinh phục đỉnh núi Rét Rét gì đó cao nhất thế giới .



Gian nan vất vả là sự thật hiển nhiên rồi , khỏi cần bàn cãi gì thêm nữa .



Quan trọng là càng lên cao càng ẩn chứa nhiều rủi ro , thành công và thất bại chỉ gần trong gang tấc . Bước hụt một cái liền xong , gia đình chi ra tiền tấn cũng chưa chắc tìm thấy xác .



Thế cho nên tuyệt đối không được hấp tấp vội vàng , phải bước từng bước cẩn thận .



Nói chung khi khác kín đáo nhắc nhở một phen , chứ để mặc bọn họ suốt ngày cắm mặt ngồi vận công cảm nhận linh khí thì có mà hỏng bét đấy .



Định vận động một chút mà thấy vắng vẻ đìu hiu thế này có hơi buồn , ngẫm nghĩ chốc lát Cao Cường liền đứng dậy rồi cũng trở về phòng của mình .



Tất nhiên hắn không có ngồi xuống vận công tu luyện gì đâu , chỉ là thoa chút thuốc lên vết bầm tím do bị cái gã Lâm giáo đầu đánh cho một quyền .



Sau đó từ trữ vật giới lôi ra vài món vật dụng .



Bao gồm một bộ bàn ghế đá , mấy chục bình thuỷ tinh chứa dịch lỏng xanh đỏ tím vàng . Cuối cùng là một thanh kiếm phôi với cả một chuôi đao khắc .



Ài , trình độ thấp kém mới phải khắc hoạ linh văn một cách thủ công thế này đây .



Chứ như sư phụ cầm búa nện rầm rầm vài cái , linh văn hiện một đống lớn , nhìn thấy mà ham .



Kiếm phôi được đặt ngay ngắn trên mặt bàn , tay phải thì nắm lấy chuôi đao khắc , Cao Cường cứ thế mà lia mũi đao khắc hoạ từng nét lên thân kiếm .



Hắn không cần tính toán đo đạc gì hết , càng chẳng cần tĩnh tâm cái khỉ khô gì .



Nhưng đừng lầm tưởng hắn là đang làm ẩu .



Những nhát đao hắn hạ xuống với lực đạo có sai số gần như bằng 0 , đường nét sâu cạn cứ đều tăm tắp . Và đây là thành quả của sự tập trung cao độ về cả thể xác lẫn tinh thần .



Ngay cả khi Tiêu Diễm Phượng tiến vào phòng mà Cao Cường cũng chẳng hề hay biết . Cái này liền chứng minh hắn đang hết mình với công việc đến nhường nào rồi đi a ?



Thời gian chậm rãi trôi qua từng giây từng phút .



Rốt cuộc sau hơn một giờ , ba vòng linh văn đồ án , với mỗi vòng có kích cỡ tương đương cái nút chai Cocacola đã được khắc hoạ toàn vẹn lên thân kiếm phôi .



Cao Cường tiếp tục phải bỏ ra thêm mười phút để hoàn tất khắc hoạ vòng linh văn đồ án thứ tư .



Linh văn này đơn giản hơn , tác dụng liên kết ba vòng linh văn trước đó lại với nhau thành một chuỗi .



Tinh thần vừa buông lỏng , Cao Cường lập tức cảm nhận thấy khí tức Tiêu Diễm Phượng . Trong lòng có chút phiền muộn , hắn quay lại hướng nàng ta cằn nhằn :



“Ngươi thế nào chạy vào phòng ta rồi ? Lỡ để mấy gã dở hơi kia biết rồi hiểu lầm thì phiền”



“Bớt lắm chuyện đi” – Tiêu Diễm Phượng liếc xéo hắn một cái , tiếp đó nhìn chuôi kiếm trên bàn và nói : “Thứ này quá chi tiết , cho ta cầm bút vẽ ra giấy cũng chịu . Láo xước ngươi rất khéo tay”



Sư phụ suốt ngày nhăm nhe doạ tẩn , hắn có không khéo cũng thành khéo .



Có điều cái này nói với Tiêu Diễm Phượng cũng chẳng để làm gì .



Để chuyển chủ đề , Cao Cường liền hướng nàng ta hỏi :



“Đàm lão đầu nói gì không ?”



Hơi chút gật đầu , Tiêu Diễm Phượng thấp giọng trả lời :



“Từ tình huống gã Lâm giáo đầu là có thể thấy để đạt được mục đích , đám nội gián sẵn sàng làm ẩu . Việc tạm dừng ban hành nhiệm vụ là đợi Nhàn lão diệt trừ hết đám sâu bọ này . Nói chung vì phòng tránh những ứng cử viên tham gia giải đấu như chúng ta gặp phải nguy hiểm”



Nghe xong Cao Cường mi tâm nhíu lại , giây lát liền hỏi :



“Giải đấu đó thì có đáng gì mà phải xử thủ đoạn như vậy ? Hay là giải thưởng quá quý giá ?”



“Ta cũng nghĩ là vậy” – Gật đầu tán thành , Tiêu Diễm Phượng nói : “Nhưng là Đàm lão không chịu trả lời vấn đề này . Muốn biết là gì thì chỉ còn cách đợi tới giải đấu khởi tranh”



“Chỉ có thể như vậy” – Cao Cường khẽ đáp một câu rồi không hỏi thêm gì nữa .



Thay vào đó hắn với tay từ mấy chục bình thuỷ tinh lựa ra bình có chứa dịch lỏng màu xanh lá .



Sau đó vặn mở nắp , rồi nhỏ vài giọt lên chuỗi linh văn đồ án vừa khắc hoạ trên thân kiếm .



Hắn đóng nắp và đặt bình thuỷ tinh trở lại chỗ cũ , cũng là lúc chuỗi vòng linh văn chậm rãi phát sáng . Thứ ánh sáng có màu xanh diệp lục , lóng la lóng lánh trông khá là đẹp mắt .



“Kiếm này ngươi làm cho Choắt à ?” – Tiêu Diễm Phượng hiếu kỳ liền hỏi : “Linh văn đúng là nhiều hơn , nhưng cụ thể mạnh hơn kiếm cũ của hắn ở điểm nào ?”



“Chất liệu tương đương không nói” – Cao Cường chỉ vào chuỗi linh văn và nói : “Kiếm cũ của hắn chỉ có tăng cường độ cứng rắn thân kiếm . Ta khắc thêm gia tăng sự sắc bén , cùng với chuyên chúc mộc hệ . Dùng kiếm này đánh ra sát thương lớn hơn hai thành”



“Thêm cái sắc bén là quá tốt rồi” – Tiêu Diễm Phượng gật gù nói : “Sát thương mộc hệ tu sĩ đánh ra thường hơi kém . Choắt trước giờ cũng không thể hiện được gì . Giờ có kiếm này trong chiến đấu sẽ tạo nhiều uy hiếp hơn , không khác gì hổ mọc thêm cánh”



Cao Cường mỉm cười gật đầu tán thành , thuận tiện hướng nàng ta bật ngón tay cái .

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK