Mục lục
Dương Gian Phán Quan
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Qua nửa giờ lái xe , Cao Cường ra hiệu để Hoàng Đại Hùng đỗ xe tại đầu con dốc dẫn vào khu dân phố có tên gọi là Trung Liệt .



Là một khu dân cư cấu thành từ mười toà nhà tập thể sáu tầng , lâu năm và cũ kỹ . Có điều mục tiêu tra xét không sinh sống trong những toà nhà tập thể này .



Theo tư liệu Anh Tuấn Đại Vương gửi về thì gã này được thừa kế một căn nhà cấp bốn mái ngói lụp xụp . Nằm lọt thỏm trong mảnh đất tư nhân khá là rộng lớn .



Sau khi đem phân phát Liễm Tức Phù , đợi mọi người dán xong thì toàn đội mới xuống xe . Cao Cường cũng ngay tức thì thả ra thần thức dò xét xung quanh .



Không còn bị hạn chế như khi Trúc Cơ Kỳ , hiện giờ thần thức phạm vi quan sát mở rộng tới 500 mét . Cao Cường có thể một lần dò xét tận ba bốn toà nhà .



Không phát hiện dấu vết tu sĩ , thay vào đó là hình ảnh khá nhiều cặp đôi đang giường chiếu sum vầy . Thành thật xin lỗi , ta không có cố tình nhìn trộm đâu .



Chẳng mấy chốc toàn đội di chuyển tới rìa cuối khu dân cư .



Vừa vắng vẻ lại vừa không lắp đặt hệ thống chiếu sáng , thành ra cả một vùng rộng lớn cứ tối om om .



Nhìn chung khu vực này không thiếu nhà ở , chẳng qua toàn bộ là nhà mái ngói , nằm lọt thỏm trong những mảnh đất vườn rộng lớn trồng đầy cây ăn quả .



Của đáng tội là tối như hũ nút , lại thêm cành lá xào xạc cùng với tiếng côn trùng kêu , khung cảnh có hơi doạ ma , chắc chỉ mấy anh nghiện mới dám mò mẫm .



Không khó để tìm ra mục tiêu , bởi vừa đi tới khu vực này , ngay cả Tiêu Diễm Phượng bọn họ là võ môn tu sĩ mà cũng cảm nhận thấy khí tức âm hàn lạnh lẽo .



Ra hiệu để cả nhóm tại thời dừng bước , sau đó Cao Cường đem thần thức xâm nhập dò xét bên trong .



Qua đó thấy được một căn nhà mái ngói lụp xụp , dạng nhà ba gian , diện tích khá rộng rãi .



Trong căn nhà tối om không ánh đèn này , tại gian phòng khách chính giữa , ngồi lù lù trên tấm sập gụ kê đặt ngay trước tủ ban thờ là một gã trung niên nam tử .



Gã cứ lặng yên ngồi đó giống như đang ngủ gật , dáng vẻ bề ngoài không có nổi nửa điểm khả nghi . Nhưng dưới cái nhìn của Cao Cường thì vô cùng khác .



Với hắc khí toả ra nghi ngút , nhìn gã trông như một bó đuốc , chỉ mỗi tội hoả diễm lại có màu đen kịt .



Dùng thần thức dò xét mấy khu vườn lân cận , xong xuôi Cao Cường mới thấp giọng nói :



“Gã điều tra viên đúng là bị ác linh chiếm xác , không có dấu hiệu dưỡng thành quỷ thi . Trên cổ gã buộc một sợi bùa , hẳn là đồ vật dùng để khống chế ác linh”



“Ta đề xuất đừng vội động thủ” – Không cần suy nghĩ , Tiêu Diễm Phượng lập tức nói ra :



“Gã ký lệnh hẳn là có liên hệ với kẻ khống chế ác linh . Chúng ta quay ra dò xét gã đó xem sao cái đã”



“Tất nhiên không thể nóng vội” – Cao Cường gật đầu tán thành , thuận tiện nói ra ý định :



“Giờ mấy người ở lại đây canh chừng ác linh , nếu nó có dị động thì tiêu diệt . Ta một mình chạy đi dò xét gã tai to mặt lớn kia , có gì sẽ gọi điện thông báo sau”



“Để lão nương đi cùng ngươi” – Tiêu Diễm Phượng ngay tức thì trợn mắt hung hung nói :



“Lỡ như đụng phải tà tu thực lực khủng bố thì sao ? Có ta đi cùng sẽ thêm một phần đảm bảo . Ngốc tử bọn họ cũng thừa sức dọn dẹp ác linh vớ vẩn này rồi”



Nghĩ lại thấy Tiêu Diễm Phượng nói cũng đúng , Cao Cường liền lôi ra một lô một lóc đủ các loại phù lục . Ném qua cho bộ ba HKT , rồi cẩn thận dặn dò thêm :



“Ác linh thực lực không ra gì , nhưng nếu nó tự bạo quỷ hồn thì nhức đầu đấy . Các ngươi đừng có đánh áp sát , cứ tầm xa nện phù thiêu chết nó là được rồi . Mà ẩn nấp cho kỹ chút , thấy đối tượng khả nghi cũng đừng ra mặt , trước tiên gọi điện báo cho ta đã”



“Cứ làm như chúng ta là con nít ?” – Hoàng Đại Hùng rất không vui , liên tục phất tay nói :



“Hai người cứ việc đi hẹn hò tình cảm , bọn ta tự biết đường xử lý . Trở về thì mua mấy chiếc điện thoại phím bấm , chứ cảm ứng cảm eo này quá khó chơi”



Lão tử chi ra một đống tiền mua cho điện thoại , đã không cảm ơn thì thôi , lại còn kén cá chọn cạnh ?



“Yên tâm , sẽ mua cho ngươi một hòm dùng dần” – Cao Cường ngán ngẩm đáp lại một câu , xong liền ra hiệu cho Tiêu Diễm Phượng rồi cùng nhau rời khỏi .



Nhìn theo bóng lưng hai người dần xa khuất , Hoàng Đại Hùng nghiêm mặt nói :



“Ta hoài nghi đội trưởng thích hắn”



“Không thích thì bám dính làm gì ?” – Lâm Tiểu Tùng thở dài , đầy tiếc hận nói :



“Đáng tiếc tên kia không có ý với đội trưởng . Sợ rằng sẽ chẳng đi được đến đâu”



“Cái này ngươi liền bậy rồi Choắt” – Đỗ Khải không tán thành , lập tức phản bác :



“Lửa gần rơm lâu ngày cũng bén . Biết đâu đùng một cái bác sĩ bảo cưới ấy chứ”



“Hai ngươi chỉ nói bậy bạ là giỏi” – Hoàng Đại Hùng có chút phẫn nộ , khẽ quát :



“Bác sĩ làm gì đủ trình khám thai cho tu sĩ ? Thấy ta đơn thuần định lừa gạt hả ?”



Mặt hàng này ngốc đến nỗi không phân biệt đâu là lời ví von nói đùa ? Đỗ Khải và Lâm Tiểu Tùng cùng lúc đưa tay lên vỗ trán , thực sự bó tay bó chân bó toàn thân .



---



“Brừm.. Brừm..”



Ống xả không ngừng toé ra tia lửa điện , kèm với tiếng nổ nghe hung hãn vô cùng .



Không còn cái gẩy chân đá số , cũng chẳng còn cái bắn côn tăng tốc . May thay vẫn còn đó tiếng nẹt pô đầy uy lực , phần nào vơi bớt đi sự mất mát trong lòng hắn .



Đang mải mê thả hồn theo gió , bất chợt Cao Cường cảm nhận thấy tà khí . Vội đưa mắt tìm kiếm thì thấy bầu trời phía đằng trước , huyết khí dày đặc như sương mù .



Hắn lập tức cho xe táp vào lề đường , rồi nhỏ giọng nói với Tiêu Diễm Phượng :



“Ngay tại đằng trước có tà tu ẩn náu , từ nồng độ huyết khí thì tu vi không hề thua kém lão rách nát mà chúng ta từng chạm phải . Nơi này không tiện để đánh giết”



Thừa hiểu ý tứ hắn là gì , Tiêu Diễm Phượng liền vươn tay vỗ nhẹ lên vai hắn và nói :



“Quan trọng là diệt trừ được mối tai hoạ , cần gì phải để tâm những vấn đề khác . Thế gian không thiếu nhất chính là kẻ đáng chết , rồi sẽ đến dịp để ngươi ra tay”



Ngươi thấy ta ưa thích phô trương sức mạnh lắm sao ? Cao Cường không biết nói gì cho phải , đành lấy điện thoại , nhanh chóng soạn tin nhắn gửi về cho Lực Ca .



Đúng mười giây sau khi hắn gửi đi tin nhắn , Cao Cường và Tiêu Diễm Phượng cùng lúc cảm nhận thấy có một cỗ thần thức cường đại thoáng lướt qua thân mình .



Kết quả có thể nghĩ , đợi thêm một phút liền thấy Nhàn lão từ góc tối lững thững đi ra .



Xua tay ngăn cản hắn lên tiếng giải thích , Nhàn lão thấp giọng nói :



“Đằng trước ẩn náu một gã Nguyên Anh viên mãn , may mà ngươi nhắn về , chứ xông bừa thì ăn một chưởng là không còn xương cốt để chôn . Hai đứa theo ta”



Dứt lời Nhàn lão liền quay người đi thẳng về phía trước , lững lững từng bước trông như tản bộ hóng gió . Có điều nhoáng cái liền đi mất hút , chẳng thấy người đâu .



“Sư phụ cũng thật là” – Cao Cường lẩm bẩm một câu , vội vàng phóng xe đuổi theo .



Rốt cuộc phóng xe bạt mạng hơn một dặm đường , hai người mới thấy Nhàn lão đang thảnh thơi đứng đợi ngay trước cổng vào của một khu nhà biệt thự cao cấp .



Cao Cường cho xe dừng lại , rồi hướng Nhàn lão hỏi :



“Sư phụ , cùng nhau tiến vào ư ?”



“Là hai đứa các ngươi” – Nhàn lão gõ đầu hắn và nói :



“Nguyên Anh kia ta đã giải quyết , các ngươi vào xem có gì cần dọn dẹp thì làm đi”



Nhàn lão nói xong liền rời khỏi , để lại Cao Cường với Tiêu Diễm Phượng đứng ngơ ngác nhìn nhau .



“Nhàn lão đúng chuyên gia đả kích người” – Tiêu Diễm Phượng cười khổ khẽ nói .



Cao Cường vừa cẩn thận nhìn ngó xung quanh , vừa hạ thấp giọng xuống mà nói :



“Sư phụ suốt ngày phô trương sức mạnh , nhìn nhiều sẽ thành quen . Giờ chúng ta vào bên trong thôi , xem có gì giải quyết cho nhanh , còn sớm trở về tu luyện”



Tiêu Diễm Phượng tất nhiên không phản đối , mới được tẩy tuỷ , nàng cũng muốn tu luyện nhiều chút .



Tìm góc khuất để thu xe vào trữ vật giới , sau đó cả hai nhún chân nhảy qua tường xâm nhập bên trong .



Cảm thấy né tránh quá phiền toái , Cao Cường với Tiêu Diễm Phượng liền mò tới phòng an ninh . Gõ ngất đám nhân viên túc trực và ngắt hệ thống camera an ninh .



Xong xuôi mới thông qua thần thức tìm đến căn biệt thự số 69 .



Dừng chân trước cổng , Cao Cường cau mày nói :



“Gã ký lệnh cũng là tà tu , đang ngâm máu luyện thể . Lỡ như đám tà tu truyền bá phương pháp tu hành khắp nơi , vậy đại lục này liền sinh linh đồ thán mất thôi”



Nghe xong , Tiêu Diễm Phượng lo lắng vội dò hỏi :



“Ý ngươi là dựa vào tà công , không cần tiên căn vẫn có thể tu hành ?”



“Đúng là như vậy” – Cao Cường ngưng trọng nói :



“Chỉ cần được tà tu dẫn đạo , người thường cũng có thể ngưng tụ huyết khí . Nói chung thế gian bao la rộng lớn , rất nhiều con đường tu hành không phụ thuộc tiên căn . Một trường phái mà ai trong chúng ta cũng biết đó là Phật Môn , đòi hỏi phải có phật căn đấy thôi”



Tiêu Diễm Phượng lại gần quàng tay hắn và nói :



“Thực lực không có thì lấy gì để gánh vác ? Thời gian nghĩ ngợi linh tinh thà đầu tư cho việc tu luyện . Tương lai nắm giữ sức mạnh cường đại , diệt sạch tà tu là được rồi”



Cô nàng này đầu óc có bị chạm mạch không đây ?



Diệt sạch tà tu là được rồi ? Nói nghe dễ như ăn kẹo vậy ?



Khoan đã , tự dưng lão tử lại lo cho thiên hạ an nguy là thế quỷ nào ?



Tâm tư phức tạp , Cao Cường vội vàng nói ra :



“Chúng ta nhanh vào trong giải quyết gã kia . Ta muốn sớm trở về còn tiến hành rèn luyện nâng cao”



Nhàn cư vi bất thiện , các cụ ngày xưa nói quá chuẩn . Vừa mới rảnh rỗi một chút đã nghĩ tới ôm đồm chuyện bao đồng rồi , cần phải ngay lập tức chỉnh đốn mới được .



Tiêu Diễm Phượng tất nhiên sẽ không phản đối , vậy là cả hai tung người nhảy qua cổng tiến vào trong biệt thự . Ngựa không dừng vó xông thẳng xuống tầng hầm đỗ xe .



Gọi tầng hầm đỗ xe vậy thôi , chứ đã cải tạo thành nơi để bí mật tu luyện .



Với mặt sàn hoạ vẽ đủ thứ linh văn đồ án quỷ dị , kết nối tới một hố trũng chứa đầy máu tươi .



Ngốc tại giữa hố trũng là “gã ký lệnh” , hiện đang vận công tu luyện . Gã tập trung tinh thần đến nỗi cửa bị đá tung cũng chẳng thèm phản ứng . Nỗ lực đáng được ghi nhận .



Không nói không rằng , Cao Cường phất nhẹ tay một cái .



Năm mươi tấm Hoả Cầu Phù hoá thành hoả cầu , như bom dội thẳng xuống hố trũng . Giây lát hoả diễm bốc cháy hừng hực , kèm với âm thanh kêu gào vô cùng thảm thiết .



Liếc mắt nhìn sang , Tiêu Diễm Phượng đầy tức giận nói :



“Lần sau ngươi đừng có thiêu sống kiểu này . Nếu không đừng trách lão nương trở mặt”



Thiêu luôn cho nhanh thì đã làm sao nhỉ ? Cao Cường buồn bực gật đầu đáp lại . Nói chung nữ nhân mà nổi điên là đáng sợ lắm , nàng ta nghĩ ra trò khủng khiếp gì thì toi a .

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK