Mục lục
Dương Gian Phán Quan
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tâm trạng hỏng bét với ý nghĩ sống không được mà chết cũng chẳng xong , Đào Thu Hồng vì vậy đâu còn thiết tha quan tâm xem ai đến gõ cửa nhà nàng vào giờ này nữa .



Chỉ là sau tiếng gõ cửa khô khốc kia , đang vênh váo đắc ý vô cùng , “Đào Thế Mạnh” đột nhiên vẻ mặt biến chuyển hoảng sợ thấy rõ , cơ thể còn không ngừng run lẩy bẩy .



“Khè.. Khè..”



Phát hiện Đào Thu Hồng đang nhìn tới chằm chằm , “Đào Thế Mạnh” bỗng quay sang nhe răng hăm doạ . Cứ như thể một loài dã thú , từ miệng hắn phát ra những tiếng gầm gừ .



Không dừng lại ở đó , lòng trắng hai mắt của hắn còn chậm rãi hằn lên từng tia máu . Và chỉ trong phút chốc , những tia máu phủ kín khiến hai tròng mắt thuần một màu đỏ tươi .



Rồi thì phần da xung quanh cặp mắt đỏ tươi cũng hằn lên từng tia mạch máu . Khác biệt chúng có màu đen nhìn như những đường vân nứt nẻ , khiến tổng thể khuôn mặt càng thêm đáng sợ .



Phải có nguyên nhân thì trạng huống của “Đào Thế Mạnh” mới biến chuyển hoàn toàn thế này .



Trong đầu loé lên tia hiểu ra , Đào Thu Hồng ôm theo hi vọng , khẩn trương chạy nhanh đi mở cửa .



“Cạch..”



Cánh cửa phòng hé mở , đập vào mắt Đào Thu Hồng là một gã toàn thân từ trên xuống dưới mặc bộ y phục thuần một màu đen .



Áo sơ mi , quần jeans , giày thể thao , cặp xách đeo vai , mũ lưỡi chai , và cả khẩu trang . Đen đến không thể nào đen hơn được nữa .



Bình thường mà có kẻ dáng vẻ khả nghi thế này đến gõ cửa , chắc chắn Đào Thu Hồng sẽ ngay lập tức hô hoán kêu gọi làng xóm .



Nhưng lần này thì khác biệt . Bởi vì cái người ăn mặc phi thường tặc tử này , rất có thể sẽ cứu vớt được tính mạng nhỏ bé của đệ đệ .



Tuy nhiên vẫn cần hỏi thăm cho rõ ràng , chứ lỡ người ta đến là có việc khác thì xấu hổ chết mất .



Thoáng có chút rụt rè , Đào Thu Hồng mở miệng dò hỏi :



“Xin lỗi , ngươi gõ cửa nhà ta là có việc gì không ?”



Cái người dáng vẻ khả nghi trong mắt Đào Thu Hồng cũng không phải ai khác , mà chính là Cao Cường .



Sau buổi tối lai rai với Trương thúc .



Trở về phòng hắn liền lên mạng tra tin tức . Tiếp đó lại chạy khắp nơi điều tra .



Và mất tới tận ba đêm để truy tìm , Cao Cường mới phát hiện ra căn nhà nhỏ bé nồng nặc âm khí này .



Thực ra Cao Cường sớm đã đến từ khoảng hơn một giờ trước .



Chẳng qua thấy khi đó Đào Thu Hồng còn đang đau khổ cầu xin Ngạ Quỷ buông tha cho đệ đệ của nàng . Bởi vậy hắn không vội hành động , mà lặng lẽ đứng ngoài nghe .



Tiêu diệt một quỷ hồn đã gây ra càng nhiều tội nghiệt , Cao Cường sẽ thu được lại càng nhiều âm đức . Thực tế đầy đau thương tanh máu này là điều không cần bàn cãi .



Về mặt lợi ích , để có thể mau chóng thăng tiến tu vi , Cao Cường hắn chẳng có lý do gì mà phải ra tay cứu hết người này người nọ .



Về mặt cá nhân , Cao Cường hắn không phải Thánh Nhân , không có nghĩa vụ phải lo lắng cho an nguy sống chết của bất kỳ kẻ nào .



Tính toán thì ghê gớm lắm , xong Cao Cường hắn còn chưa đủ tàn nhẫn để phớt lờ mọi việc .



Sau cùng đành đứng nghe và phân tích xem tỷ đệ nhà này liệu có đáng để hắn ra tay cứu giúp .



Nghe cái tiếng khóc lóc cầu xin não cả lòng , lại thêm Đào Thu Hồng thể hiện nỗi tuyệt vọng bằng cách tìm đến cái chết để được giải thoát .



Cao Cường bắt đầu có chút mềm lòng .



Đã thế đầu Ngạ Quỷ kia lại còn tỏ thái độ huênh hoang nữa chứ ? Cắn nuốt linh hồn thì cứ âm thầm lặng lẽ mà làm không được hay sao ?



Chỉ là cái thứ quỷ hồn sâu bọ mà cũng học đòi cư xử kiểu hoàn khố ?



Cao Cường thấy vô cùng ngứa tai gai mắt , rốt cuộc không thể đứng yên được nữa .



Tóm lại là Cao Cường quyết định cứu giúp tỷ đệ nhà này . Và khi chứng kiến người mở cửa là một cô gái xinh đẹp thì hắn cảm thấy quyết định của mình lại càng thêm sáng suốt .



Tiều tuỵ mệt mỏi cũng không che lấp được vẻ xinh đẹp dịu dàng của nàng ta . Để nàng sớm chết khác nào nhân gian thiếu vắng đi một bóng hồng xinh đẹp , vậy thì quả là đáng tiếc .



Cảm thấy hoài nghi đó là những gì hiện lên trong đầu Đào Thu Hồng lúc này .



Bởi vì nàng lên tiếng hỏi thăm nãy giờ tới cả phút rồi , mà cái gã trước mặt không đáp lại lấy một câu . Đã thế ánh mắt của gã lại còn quét lên quét xuống ngắm nghía nàng nữa chứ ?



Đào Thu Hồng cũng hiểu mình trông không tệ , nam nhân nhìn nàng nhiều một chút cũng chẳng lạ gì .



Có điều nhìn thì nhìn đi , ánh mắt lại còn loé lên vẻ tán thưởng là sao ?



Lúc này là lúc nào rồi chứ ? Không thấy gia đình nàng đang gặp chuyện gấp đó sao ? Và chẳng lẽ cái gã này là tên hái hoa dâm tặc nào đó đang đánh chủ ý tới Đào Thu Hồng nàng ?



Hàng loạt câu hỏi vô cùng rối ren và phức tạp hiện lên trong đầu , khiến cho Đào Thu Hồng phi thường muốn đóng sập cửa lại .



Thế nhưng đóng cửa thì đệ đệ đang ở tình huống quỷ dị phải biết làm thế nào đây ? Cực chẳng đã nàng đành khẽ hắng giọng .



“È hèm..”



Cao Cường tức thì bị kéo ra khỏi dòng suy tư , chứng kiến khuôn mặt hờn dỗi của cô nàng trước mặt mà hắn có chút hổ thẹn .



Chậc chậc .. Cô nàng này cũng là một nữ nhân nguy hiểm cấp bậc giống như Huyền tỷ . Hờn dỗi mà cũng xinh đẹp phi thường .



Gạt bỏ những suy nghĩ ngoài lề ra khỏi đầu .



Tỉnh bơ làm như không thấy nàng ta tức giận , Cao Cường nhún vai và nói :



“Ta tìm đến là để giải quyết thứ đang chiếm dụng lấy thân thể đệ đệ của ngươi”



Đào Thu Hồng hai mắt ngập tràn hi vọng , theo bản năng bật hỏi :



“Có thể cứu đệ đệ ta sao ?”



Cao Cường khẽ gật đầu và đáp :



“Có thể cứu được . Phải nói thẳng luôn là ngươi tin cũng được , mà không tin cũng được . Ta kiểu gì cũng phải vào xử lý nó . Tốt hơn hết ngươi nên phối hợp , đừng để ta phải phá cửa vào nhà”



Nghe vậy Đào Thu Hồng liền gấp , nàng vội mở toang cửa ra và nhanh nhảu :



“Ta tin , ta tin , mời ngươi vào nhà xem giúp đệ đệ ta”



Hài lòng khẽ gật đầu , Cao Cường không nói thêm gì nữa , cứ thế tiến thẳng vào trong nhà .



Mau chóng đem cửa đóng khoá lại cho cẩn thận , Đào Thu Hồng mới vội vàng chạy vào theo hắn .



Vào tới trong phòng , Đào Thu Hồng liền thấy cái gã hái hoa dâm tặc đang đứng vê cằm ngắm nghía đánh giá đệ đệ của nàng .



Tò mò muốn hỏi , xong cuối cùng nàng vẫn không dám hé răng .



Trong khi đó “Đào Thế Mạnh” sau một hồi rít gào , liền nhìn về hướng nàng mà hét lên :



“Tỷ tỷ , ngươi cho kẻ lạ mặt này vào nhà làm gì a ? Mau mau đuổi hắn đi , gã không phải thứ đồ tốt đâu”



“CHÁT..”



Một cú bạt tai không chút mảy may thương tình .



Một cú bạt tai đem khuôn mặt hung tợn của “Đào Thế Mạnh” ngoặt hẳn sang một bên .



Cảm giác thấy Đào Thu Hồng đứng sau lưng xoắn xuýt , Cao Cường ngoái lại lạnh nhạt giảng giải :



“Từ khi nó chiếm cứ cơ thể , linh hồn đệ đệ ngươi bị đem nhốt lại . Tiểu tử đó giờ không có nghe thấy gì , cũng không có cảm nhận được gì . Khỏi cần phải thương xót như vậy a”



Ngươi quất lên thân thể của đệ đệ ta , là tỷ tỷ ta có thể không thương xót được sao ?



Có điều Đào Thu Hồng chỉ là tức giận trong lòng mà thôi , không có dám nói ra ngoài miệng . Gã hái hoa dâm tặc này là hi vọng cuối cùng để cứu đệ đệ , không thể chọc giận gã đâu .



Đào Thu Hồng không tỏ thái độ gì , Cao Cường liền không để ý nữa , mà quay lại nhìn “Đào Thế Mạnh” :



“Chỉ cần cơ thể nạn nhân còn duy trì được sự sống , quỷ hồn các ngươi là không tài nào thoát ra được . Ngạ Quỷ , lỡ như bị xích thế này mấy chục năm thì ngươi liền khổ rồi a”



Bị châm chọc , “Đào Thế Mạnh” ngay tức thì cười lạnh đáp trả :



“Đợi hắn cạn thọ nguyên , lão tử ăn cũng không muộn . Còn ngươi , thứ tu sĩ máu lạnh , muốn chém muốn giết thì tới đi . Dù sao lão tử cũng không phải chết một mình . Kéc kéc kéc”



Đào Thu Hồng không ngu , nghe xong liền sợ hãi mà hỏi :



“Hắn nói vậy là sao ? Tiêu diệt hắn cũng sẽ nguy hại tính mạng đệ đệ của ta sao ?”



Không chút nao núng , Cao Cường đem gỡ cặp xách đeo vai xuống và đơn giản trả lời :



“Không phải ta đã nói có thể cứu được đệ đệ của ngươi đó sao ? Lời nói của ta luôn đi kèm với danh dự . Yên tâm đi , người khác không cứu được , chứ đối với ta thì không tính là gì”



“Đào Thế Mạnh” được thể tiếp tục cười lớn mà châm ngòi li gián :



“Đám tu sĩ máu lạnh các ngươi mà cũng nói tới danh dự ? Còn không phải là một đám chuyên tru sát cả một gia tộc để cướp đoạt tài nguyên ? Kéc kéc kéc , tới đi , cho ta xem danh dự của ngươi là gì”



Đến lượt Cao Cường cười lạnh đáp trả :



“Ngạ Quỷ , ta biết ở dưới Âm Phủ ngươi chỉ là thứ sâu bọ không đáng kể tới . Có điều ngu đần thế này thì rất không nên a . Tỷ đệ bọn họ chỉ là phàm nhân , tu sĩ như ta quan tâm phàm nhân nghĩ gì sao ?”



Dứt lời không quan tâm “Đào Thế Mạnh” ngẩn ngơ ra sao , Cao Cường ngoái lại nhìn Đào Thu Hồng :



“Ta không ngại chờ cho con quỷ này cắn nuốt tỷ đệ các ngươi xong , rồi mới ra tay tiêu diệt nó . Giờ thì nói đi , ý của ngươi là thế nào ? tin tưởng hay không tin tưởng ở ta ?”



Đào Thu Hồng không có ngay lập tức trả lời câu hỏi của hắn . Nàng nghiêm túc hỏi lại một vấn đề :



“Tiểu Mạnh Mạnh của ta thật sự không cảm nhận thấy gì sao ?”



Lại nữa ? Nữ nhân đúng là chúa khó hiểu .



Không rõ vì sao cô nàng này lại hỏi như thế , có điều Cao Cường vẫn là thẳng thắn gật đầu mà đáp :



“Linh hồn hắn đang ở trạng thái ngủ say . Có đem Ngạ Quỷ trục xuất , cũng phải vài ngày mới tỉnh lại”



Nhận được câu trả lời khẳng định chắc chắn từ hắn , Đào Thu Hồng thoáng thở phào tỏ rõ yên tâm .



Sau đó không nói không rằng , nàng đi tới trước mặt “Đào Thế Mạnh” . Rồi lạnh lùng vung tay toàn lực đánh một cái bạt tai lên gò má đệ đệ thương yêu .



“CHÁT..”



Từ thủa khai thiên lập địa , chắc hẳn duy nhất có mình nó là Ngạ Quỷ bị người ta bạt tai như con thế này đi ? Ngạ Quỷ bỗng cảm thấy nó là Ngạ Quỷ đáng thương nhất trên thế gian này .



Lạnh lùng bạt tai một cú xong , Đào Thu Hồng ngay tức thì biến đổi dáng vẻ ngại ngùng . Nàng quay người lại , cúi đầu e thẹn mà nói với Cao Cường :



“Ngạ Quỷ này quá đáng giận , lại muốn hại chết đệ đệ ta . Giờ thì đã tốt rồi , ngươi đem nó tiêu diệt đi . Nhân tiện cũng xin cảm tạ ngươi nhiều nhiều”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK