Mục lục
Dương Gian Phán Quan
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Heo mập thực ra cũng không yếu ớt đến nỗi chưa gì đã thua liểng xiểng . Chẳng qua nó đang bị thương rất nặng , đặc biệt là tại mạn sườn bị đâm một lỗ khá lớn .



Chắc hẳn trạng thái không tốt , cũng chính là lý do vì sao nó lại xuất hiện gần bìa rừng thế này .



Mà heo mập tuy thua trận , nhưng không hề thua trắng .



Cứ nhìn bộ ba HKT trên mặt găm đầy gai nhọn là hiểu . Thứ này chính là chòm lông mọc trên đỉnh đầu heo mập đó , nói chung nó vẫn kịp gỡ được bàn danh dự .



Và nó thua nhưng là thua trong tư thế ngẩng cao đầu heo .



Cao Cường phất tay đem heo mập thu vào trữ vật giới , sau đó hướng mọi người nói :



“Chẳng mấy chốc sẽ có yêu tộc theo mùi máu mò tới , chúng ta tốt hơn hết mau chóng rời đi”



Gật đầu tỏ ý tán thành , Tiêu Diễm Phượng đưa tay chỉ chếch hướng một chút rồi nói :



“Cứ thẳng tiến rất dễ đi vào lãnh thổ của đám khủng bố . Giờ chúng ta thay đổi phương hướng di chuyển , thuận tiện tìm hiểu xem đám yêu tộc phân bố lãnh thổ thế nào cái đã”



“Đội trưởng !” – Vừa nhổ đống gai nhọn trên mặt , Hoàng Đại Hùng vừa cau mày hỏi :



“Nhàn lão nói yêu tộc tại đây không có linh trí . Chúng như vậy còn phân chia địa bàn sao ?”



Thường thì câu hỏi quá ngu ngốc , Tiêu Diễm Phượng mới lười trả lời . Nàng ta đơn giản là quăng cho ngốc tử này cái liếc mắt , sau đó liền quay người đi thẳng một mạch .



Cao Cường , Đỗ Khải với Lâm Tiểu Tùng , lần lượt an ủi Hoàng Đại Hùng bằng một cái vỗ vai thật nhẹ . Xong xuôi cũng quay người mau chóng đuổi theo Tiêu Diễm Phượng .



“Các ngươi là ý gì a ?” – Hoàng Đại Hùng buồn bực vừa chạy theo vừa lớn tiếng hỏi .



“Biết nói thế nào đây” – Lâm Tiểu Tùng lắc đầu đầy tiếc hận , sau cùng kiên nhẫn nói :



“Ngay đến con chó còn biết tè ở cột điện để đánh dấu lãnh thổ . Yêu tộc không có linh trí thì sao đâu , chúng so ra vẫn khôn hơn chó nhiều . Ngươi ngốc hết thuốc chữa rồi”



“Ra là ta hiểu lầm a” – Vẻ mặt hết sức buồn bực , Hoàng Đại Hùng thở dài giải thích :



“Ta cứ tưởng bọn chúng cả ngày chạy nhông nhông khắp nơi đánh giết . Nhất là đầu heo mập ban nãy có hai mắt đỏ au , ta mới nghĩ chúng có tính khí kiểu điên cuồng rồ dại”



“Ngươi hiểu chưa đúng mà thôi” – Đi tại đằng trước , Cao Cường nhún vai cười nói :



“Chúng không mở ra được linh trí cao cấp như yêu tu thông thường , nhưng chúng vẫn có linh trí cấp thấp của loài thú . Từ tình huống heo mập có thể thấy bọn chúng tuy có điên cuồng rồ dại , nhưng còn giữ được bản năng sinh tồn . Tóm lại chưa đến nỗi đánh mất sạch lý trí”



“Thế nhưng...” – Nói đến đây Cao Cường thái độ biến chuyển nghiêm túc hơn hẳn :



“Từ hành động bắn ra gai nhọn cùng với việc cố gắng tự bạo kim đan , chứng tỏ đám yêu tộc này cực kỳ bài xích nhân loại . Có khả năng khi đụng độ nhân loại , chúng sẽ không quản sống chết . Tốt nhất lần sau mọi người toàn lực tốc chiến tốc thắng , kẻo lại lật thuyền oan uổng”



“Rõ ràng !!!” – Toàn đội đồng thanh hô lớn đáp lại .



Hoàng Đại Hùng thì hai mắt híp híp lại , thật lâu sau mới hướng Cao Cường dò hỏi :



“Ngươi kêu ba chúng ta đánh với heo mập là để rảnh chân đứng ngoài quan sát tìm hiểu những điều vừa rồi phải không ? Được lắm , dám đem chúng ta ra làm thí nghiệm”



“Là chính các ngươi tự nguyên ra trận đấy chứ” – Cao Cường mặt mũi tỉnh bơ nói :



“Hơn nữa biết địch biết ta trăm trận trăm thắng , việc tìm hiểu tập quán hành vi của đám yêu tộc nơi đây là bắt buộc phải làm . Lần này các ngươi không thể trách ta được a”



“Ta tuy ngốc nhưng không có ngu !” – Hoàng Đại Hùng hừ lạnh , nghiến răng nói :



“Ta dám khẳng định ngươi còn gài bẫy gì đó . Khôn hồn thì thành khẩn khai báo , nếu không nghỉ chơi”



“Hừm.. cái này thực ra không tính là gài bẫy” – Cao Cường nhún vai tuỳ tiện nói :



“Sư phụ ta từng bắt một đầu heo mập làm thịt , thấy bảo mỗi khi tự bạo nó hay phun gai đánh lạc hướng . Ta liền muốn nghiệm chứng xem có đúng là như vậy hay không”



“Như thế mà còn không tính là gài bẫy ?” – Tiêu Diễm Phượng quay sang mắng :



“Ngươi xấu vừa vừa thôi , hở ra là lại bắt nạt ngốc tử bọn họ . Có giỏi thì bắt nạt lão nương đây này”



Không có nửa xu e ngại , Cao Cường đưa tay nâng cằm nàng ta , cười đểu nói :



“Tiểu mỹ nữ , muốn bản thiếu gia bắt nạt nàng thế nào đây ? Muốn xe nhún hay là đánh dã chiến ?”



Một tháng qua hắn thường xuyên chạy lên nhờ Lão Phệ tư vấn , học hỏi được không thiếu những lời lẽ thô bỉ . Tiêu Diễm Phượng quậy phá ư ? Liền tức chết nàng ta .



Cứ nhìn nàng ta lúc này mặt mũi đỏ bừng , đỉnh đầu như sắp bốc khói là hiểu .



“Muốn thế nào ư ?” – Ánh mắt phát lạnh , Tiêu Diễm Phượng nghiến răng nói :



“Ta muốn vung chân đá nổ thứ đồ chơi của ngươi . Mau chóng chuẩn bị tinh thần làm thái giám đi”



Giữ nguyên dáng vẻ đểu cáng sở khanh , Cao Cường nhếch miệng cười cợt :



“Tiểu mỹ nữ , đá nổ rồi ta lấy gì giúp nàng sinh đứa bé ? Vung chân gì đó tốt hơn hết từ bỏ đi thôi”



Bộ ba HKT đứng một bên hóng hớt với ánh mắt nồng đậm sùng bái . Khiến đội trưởng tức đến nỗi đỉnh đầu muốn xì khói cũng chỉ mỗi mình Láo Xược hắn làm được .



Muốn không sùng bái nể phục cũng khó , cả ba âm thầm bật lên ngón tay cái .



“Sinh đứa bé sao ?” – Tiêu Diễm Phượng môi nở nụ cười phi thường lạnh lẽo :



“Trong bụng ta có rồi đây , không khiến ngươi trợ giúp . Giờ để ta đá nổ thứ đồ chơi dư thừa kia đi”



Đúng lúc này có vài thân ảnh lọt vào phạm vi thần thức , Cao Cường ngay lập tức truyền âm cảnh báo :



“Bốn tu sĩ từ hướng heo mập ban nãy đuổi theo chúng ta . Nhóm này bao gồm hai Kim Đan sơ kỳ và hai Huyền Khí sơ kỳ . Toàn đội nhớ kỹ , xung đột nổ ra liền toàn lực chém giết”



Trong khi mọi người mau chóng đứng theo trận hình , thì Cao Cường đang rất muốn ngửa mặt chửi thề .



Hai gã Kim Đan khoác trường bào , hai gã Huyền Khí mặc chiến giáp . Đám người này không phải tu sĩ hải vực thì Cao Cường xin tự nguyện chặt đầu xuống luôn .



Sớm đã hoài nghi nơi này là tại hải vực rồi ..



Sư phụ ơi là sư phụ ..



Đưa chúng ta ra tận hải vực đặc huấn thế này , lão nhân gia ngài chơi có hơi lớn đó ..



Nghĩ lại thì nơi đây là hải vực cũng có sao đâu ? Kiểu gì chả có ngày ta khuấy cho nước biển đục ngầu . Liền coi như chào sân sớm hơn dự kiến một chút thế thôi .



Nói chung.. vẫn cứ là ok đi .



Nhận thấy hắn lại phun chiến ý phè phè .



Mọi người không hẹn nhưng trong đầu có cùng suy nghĩ , tại khu rừng này điên cuồng rồ dại nhất chỉ có thể chính là hắn , chứ không phải cái đám yêu tộc kia đâu .



Sưu.. sưu.. sưu.. sưu..



Sau một loạt âm thanh xé gió , rốt cuộc bốn gã tu sĩ cũng đuổi tới nơi .



Qua đó Tiêu Diễm Phượng bọn họ liền được tận mắt chứng kiến y phục khác lạ trên người bốn gã này .



Mặc dù trong lòng hiện hữu khá nhiều điểm nghi hoặc , nhưng trước mắt đang là một nhóm địch nhân , chẳng có ai ngu xuẩn đến nỗi lên tiếng hỏi thăm vào lúc này .



Sau khi dừng bước ở tại đối diện , bốn gã tu sĩ ngay lập tức cẩn thận quan sát nhóm của Cao Cường . Thấy áo sơ mi và quần jeans , bốn gã mặt mũi liền biến đần .



Thứ trang phục quái đản gì đây ? Bốn gã đưa mắt nhìn nhau , đều thấy nghi hoặc trong mắt đồng bọn .



Không muốn lãng phí thời gian , gã Kim Đan già hơn chút liền phất tay nói :



“Chỉ là một đám Huyền Khí Cảnh nhãi ranh , đập chết luôn cho nhanh còn trở về”



Ba gã còn lại đồng loạt gật đầu , trong đó gã Kim Đan trẻ tuổi vội vàng nói :



“Trước tiên xử lý đám Huyền Khí nhãi ranh . Lập tức động thủ , tránh sinh biến”



Bốn gã này tự tin thực lực bản thân vậy luôn ? Cứ như tính mạng người khác là vật trong túi , muốn nắm thì nắm ? Ài , tu vi Trúc Cơ , bị người ta khinh không thèm liếc mắt lấy một cái .



Cao Cường đứng cuối tổ đội , khe khẽ thở dài .



Phàm là những kẻ dám khinh thường ta , đều chết rất thảm , phi thường thảm .



“Phốc.. phốc.. phốc.. phốc..”



Chỉ có điều Cao Cường còn chưa kịp động thủ , Tiêu Diễm Phượng với bộ ba HKT đã cướp lấy cơ hội . Bốn người bọn họ đồng loạt xông lên , chủ động đánh phủ đầu đám địch nhân .



Trong đó Tiêu Diễm Phượng nhắm gã Kim Đan già hơn chút .



Hoàng Đại Hùng thì công kích gã Kim Đan trẻ tuổi hống hách .



Lâm Tiểu Tùng với Đỗ Khải thì khá ăn ý , cùng lúc từ xa vung vũ khí chém hai gã Huyền Khí Cảnh .



Bốn gã tu sĩ cũng chẳng ngờ tới quân địch sẽ chủ động xuất kích . Đã thế công kích lại còn với tốc độ nhanh đến doạ người , không chừa cho ai một chút cơ hội để mà phản kháng .



Ngay cả phóng xuất cương khí chân khí hộ thân cũng không kịp .



Tổ đội bốn Huyền Khí Cảnh nhãi ranh này quá đáng sợ .



Hoả Diễm Quyền Ấn , Hoàng Kim Quyền Ấn , Diệp Lục Kiếm Khí , Băng Lam Đao Khí .



Bốn loại hình công kích khác nhau , đồng loạt ập tới , tàn nhẫn thô bạo nện đánh lên cơ thể bốn gã tu sĩ . Tạo thành những tiếng nổ đinh tai nhức óc , như thể rung chuyển cả đất trời .



Và rồi khói lửa bụi bặm qua đi , tại mặt đất liền là bốn cỗ thi thể .



Trong đó một cỗ bị hoả diễm thiêu đốt cho đen như chó thui .



Một cỗ bị hoàng kim cương khí nện đánh cho dập nát tơi tả .



Một cỗ thì bị kiếm khí xẻ thành hai mảnh đều như vắt chanh .



Một cỗ bị vỡ nát thành những khối băng vụn nho nhỏ luôn rồi .



Vẫn biết là toàn lực chém giết , nhưng giải quyết dễ dàng thế này thì kể ra có hơi .. Ai gù ..



Chẳng lẽ bốn gã tu sĩ này dế nhũi vậy sao ? Chắc chắn là như vậy rồi , không thể nào sai được !!!



Đến lúc này Cao Cường mới hành động , thân ảnh hoá thành vệt đen xông tới , tay cầm phi kiếm liên tiếp chém ra hai nhát . Đem cơ thể hai gã Kim Đan xẻ dọc , qua đó tóm gọn hai viên Kim Đan . Tiếp nữa là phóng xuất lôi điện diệt sát hai tia tàn hồn , trận chiến liền chấm dứt tại đây .



Nhặt nhạnh chiến lợi phẩm với huỷ thi diệt tích thì Cao Cường là chuyên gia luôn rồi . Rất nhanh mọi thứ đều xong xuôi , hắn mới hướng mọi người vung tay và nói :



“Giờ ta chạy trước dẫn đường , các ngươi bám sát theo sau là được . Xuất phát thôi”



Dứt lời hắn liền như làn gió lao vọt đi .



Tiêu Diễm Phượng bọn họ cũng hiểu là nên rời khỏi nơi này , không chút chần chừ cả đám ngay lập tức đuổi theo , chẳng mấy chốc liền cùng hắn biến mất sau hàng cổ thụ cao lớn .

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK