Mục lục
Dương Gian Phán Quan
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cao Đại Nhân vừa bước vào trong , liền thấy ba người bạn cùng phòng ngay tức thì ném bỏ cuốn sách đang xem , đồng loạt lao tới đi vòng vòng xung quanh mình .



Cứ làm như xem xiếc khỉ ý nhỉ ?



Trong lòng có hơi khó chịu , Cao Đại Nhân cau mày nói :



“Ta là Cao Đại Nhân , được sắp xếp ở phòng này , các ngươi soi mói cái gì ?”



Nghe vậy người bạn học mập mạp liền cười oang oang :



“Cao Đại Nhân gì mà bé tí tẹo thế ? Phải to lớn như Trương Long ta đây này”



Người bạn học bé loắt choắt liền quay sang bĩu môi nói :



“Ngươi mà to lớn cái nỗi gì ? Bởi ăn cho lắm rồi mập như con heo mới đúng”



“Aizz..” – Người bạn cao gầy lêu ngêu nhìn cảnh này không khỏi lắc đầu ngán ngẩm , sau đó đưa tay đẩy gọng kính trên mặt , rồi hướng Cao Đại Nhân mỉm cười :



“Xin tự giới thiệu Ta là Mã Minh , còn bé loắt choắt là Đỗ Tuấn . Ta thấy ngươi thân thể có vẻ rắn chắc , phải chăng đã bắt đầu tu luyện từ trước khi đến trường ?”



“Được vậy đã tốt” – Cao Đại Nhân khẽ lắc đầu , thành thật nói :



“Ta hai năm nay theo học rèn sắt , nhờ đó cơ thể khỏe mạnh hơn chút . Chứ ta thể chất vốn rất yếu ớt , trước đây bà bà toàn phải nấu thuốc cho ta ngâm mình”



“Thì ra là thế” – Mã Minh tặc lưỡi đáp lại , rồi quàng vai Cao Đại Nhân lôi kéo tới chiếc giường còn trống , sau đó chỉ vào chiếc tủ đặt cạnh đầu giường và nói tiếp :



“Trong đó có võ kỹ luyện thể đấy , ngươi cắm thẻ phòng vào khe rãnh là sẽ mở được . Tranh thủ học tập mau đi , có chỗ nào không hiểu cứ hỏi chúng ta . Chứ ba ngày nữa vào năm học , chẳng may lão sư thấy ngứa mắt thì ngươi xác định ăn nhiều đau khổ đi là vừa”



Nghe có vẻ lão sư là kẻ không nói lý lẽ ?



Liếc nhìn Mã Minh đẩy đẩy gọng kính , Cao Đại Nhân hiếu kỳ hỏi :



“Dường như các ngươi đã đến học viện từ lâu rồi , là vì muốn sớm rèn luyện võ kỹ ư ?”



Mã Minh khẽ gật đầu đáp lại , sau đó vươn tay chỉ tới hướng Đỗ Tuấn với Trương Long lúc này hiện đang mặt đỏ tía tai văng tục chửi thề loạn xị , rồi mỉm cười nói :



“Ta với Đỗ Tuấn được người nhà đưa đến sớm để tranh thủ rèn luyện võ kỹ của học viện . Còn mập mạp Trương Long có thân nhân từng theo học tại đây nên rèn luyện từ ở nhà rồi , chẳng qua hắn thuộc dạng thiếu gia bị ghẻ lạnh , tới học viện cho đỡ tủi thân ấy mà”



Thiếu gia ? Con nhà giàu ?



Thảo nào mập mạp này mặc y phục trông bóng bẩy đẹp đẽ hơn hẳn .



Trong lòng háo hức muốn xem võ kỹ ra làm sao , Cao Đại Nhân liền hướng Mã Minh chắp tay nói :



“Đa tạ , giờ ta tranh thủ mở xem võ kỹ , có gì vướng mắc xin làm phiền các ngươi chỉ điểm cho”



“Không cần khách khí” – Mã Minh xua tay cười nói , xong là quay đầu chạy tới can ngăn Trương Long với Đỗ Tuấn bắt đầu có dấu hiệu lao vào ăn thua đủ đến nơi .



Liếc nhìn mắt cận Mã Minh dễ dàng giải quyết ồn ào , Cao Đại Nhân yên tâm cắm thẻ phòng vào khe tủ . Liền thấy bên trong có một khoang lớn với một ngăn kéo .



Cao Đại Nhân đem túi vải nhét vào khoang chứa đồ , rồi vươn tay mở ngăn kéo ra xem xét . Đập vào mắt là ba cuốn sổ , gồm hai cuốn mỏng và một cuốn khá dày .



Cuốn sổ mỏng thứ nhất ở ngoài bìa có họa vẽ nhân hình đang đứng tấn xuất quyền , ở sát ngay bên cạnh đề ba chữ “Luyện Thể Quyết” khá lớn viết theo hàng dọc .



Cuốn sổ mỏng thứ hai ở ngoài bìa cũng có họa vẽ nhân hình , điểm khác biệt là với tư thế ngồi xếp bằng , về phần hàng chữ lớn ở sát bên cạnh đề là Độ Tâm Kinh .



Cuối cùng là cuốn sổ dày cộp thì ngoài bìa không đề chữ hay họa vẽ gì cả . Cái này khiến Cao Đại Nhân cảm thấy vô cùng hiếu kỳ , liền lật mở nhìn xem nội dung .



Phút chốc trong phòng im phăng phắc , lâu lâu mới có tiếng “rẹt.. rẹt..” lật mở trang giấy .



Ba người bạn cùng phòng trố mắt ra nhìn hồi lâu , rốt cuộc Trương Long nhịn không được liền hỏi :



“Cao Đại Nhân , ngươi rảnh trứng ngồi lật mở linh tinh hay là biết chữ đấy hả ?”



“Hỏi thừa” – Cao Đại Nhân liếc mắt nhìn Trương Long , hừ lạnh nói :



“Đừng thấy ta nghèo mà vội khinh thường , ta vừa lên bốn tuổi là bà bà bắt đầu dạy chữ . Bây giờ ngay cả ký tự ngôn ngữ cổ đại cũng đã đọc viết thông thạo hết rồi”



Nghe xong ba người bạn cùng phòng liền tròn xoe hai mắt , há hốc cả mồm .



Thật lâu sau Mã Minh nhanh chân lại gần Cao Đại Nhân , nhìn vào cuốn sổ , tặc lưỡi nói :



“Thường thì tới học viện mới bắt đầu học tập chữ viết . Cũng có nghĩa hiện giờ chúng ta nửa chữ còn chưa đọc hiểu , làm gì có tư cách để khinh thường ngươi”



Á hự ..



Chưa học chữ mà ngươi đeo kính cận làm cái quỷ gì đây ? Cao Đại Nhân liếc nhìn Mã Minh , trong lòng khá là hoài nghi tiểu tử này bắt chước nhân vật hoạt hình .



Mặt thoáng cái đỏ bừng bừng , Mã Minh vội vàng chỉ tay vào cuốn sổ mà hỏi :



“Trong này ghi chép những thứ gì vậy ? Thử đọc một chút cho mọi người nghe cùng với”



Không thèm đếm xỉa đối phương đánh trống lảng , Cao Đại Nhân tặc lưỡi nói :



“Chẳng có gì liên quan tới tu hành , toàn những câu danh ngôn cuộc sống . Đại khái cuộc sống là thế này thế nọ cái lọ cái chai , đọc mấy trang là đã thấy nhức đầu”



“Thế ngươi còn cố xem làm cái gì ?” – Đỗ Tuấn không khỏi nhíu mày vặn hỏi .



“Thì ghi nhớ cho chắc chứ sao nữa” – Cao Đại Nhân nhún vai , thẳng thật nói :



“Bố ai mà biết lão sư có hỏi tới hay không , dù sao chỉ có ba bốn chục trang , thay vì đợi nước đến chân mới nhảy , hiện giờ ngồi học thuộc lòng toàn bộ cho xong”



Cảm thấy hắn nói phi thường hợp lý , ba người bạn cùng phòng nhanh như chớp xúm lại , ra sức năn nỉ Cao Đại Nhân đọc to lên cho cả đám cùng học thuộc lòng .



Của đáng tội là nghe tới câu thứ ba , mấy mặt hàng này dứt khoát bỏ cuộc , nhoáng cái đã chạy biến đi đâu mất , để cho Cao Đại Nhân một mình ngồi ngây ngốc .



Căn bản danh ngôn thứ đồ chơi này nghe vừa khó hiểu vừa nhàm chán , bọn họ bỏ chạy cũng đúng .



Cao Đại Nhân hiện giờ chỉ đọc để ghi nhớ , chứ chả dại suy nghĩ , kẻo lại quăng ném giữa chừng .



Có điều vừa lật xem tới trang chính giữa , đập vào mắt là dòng chữ “Những tâm đắc tu hành của các bậc tiền nhân” , Cao Đại Nhân giật mình thiếu chút xé rách sổ .



Nhanh tay lật xem lướt qua vài trang tiếp theo , dễ dàng nhận thấy bắt đầu từ giữa sổ ghi chép toàn là những lời khuyên của các vị tu sĩ tu vi cường đại .



Tất nhiên Cao Đại Nhân đọc không hiểu đầu cua tai nheo gì , bất quá vẫn cố gắng ghi nhớ vào đầu .



Sau này tu hành lỡ có gặp vướng mắc , khỏi cần tốn thời gian lật sổ tra tìm .



Ngặt một nỗi những tâm đắc này không dễ học thuộc như danh ngôn , Cao Đại Nhân hao tốn rất nhiều thời gian , trời đã tối mà còn chẳng hề hay biết gì .



Thấy hắn chăm chú đến mức quên ăn quên uống , lay gọi thì toàn ậm ừ qua loa , ba người bạn cùng phòng có chút lo lắng , sợ hắn đọc chữ phát điên .



Căn bản không thiếu trường hợp học nhiều quá bị khùng , kết cục là “sáng nhặt lá , chiều đá ống bơ” .



Cả ba liền chạy ra một xó ngồi xổm bàn bạc hội ý , sau đó mở tủ lôi ra một cuộn dây dợ loằng ngoằng , xong xuôi cùng nhau đi tới giường Cao Đại Nhân .



Trong đó Trương Long lớn tiếng đe dọa :



“Ngươi cứ thế này không ổn , mau ăn cơm đi đã , bằng không chúng ta sẽ dùng dây trói ngươi”



Cao Đại Nhân ngước lên nhìn thì thấy Trương Long dáng vẻ như muốn ăn thịt người , còn Mã Minh với Đỗ Tuấn trong tay đang nắm chặt cuộn dây thừng .



Vốn định mở miệng mắng chửi , cơ mà thấy bọn họ nhìn mình với ánh mắt đầy quan tâm hệt như bà bà , Cao Đại Nhân liền dơ tay đầu hàng , buồn bực nói :



“Ta ăn cơm là được rồi chứ gì , mấy người cũng thật là”



Nói dứt lời , Cao Đại Nhân vươn tay vớ lấy hộp cơm mà Trương Long mua giúp đặt trên nóc tủ , rồi dùng tốc độ chậm như ốc sên bò để ăn cho họ vừa lòng .



---



Nửa đêm .



Trong khi ba bạn cùng phòng đều đã ngủ ngáy “o.. o..” , Cao Đại Nhân rón rén xuống giường đi bật đèn , rồi nhẹ nhàng mở tủ lôi ra cuốn sổ để ngồi đọc nốt .



Kỳ thực lúc ban tối đang đọc tới ghi chép có điểm giống với trường hợp của mình , thành ra Cao Đại Nhân mới gấp gáp thế này , bằng không đã để sáng mai .



Không giống như những mục ghi chép khác đều ghi rõ tên tuổi tu vi người phát ngôn .



Mục này chẳng hề giới thiệu là tâm đắc của vị tiền bối nào , nhưng chiếm tận mười trang giấy .



Nội dung xoay quanh những đường lối tu hành giành cho tu sĩ sở hữu tiên căn phẩm chất thấp kém .



Lược bỏ phần lớn chi tiết đọc không hiểu nổi , Cao Đại Nhân chú ý tới đoạn nói về ước mơ mộng tưởng , đại khái là dựa vào đam mê mở ra Đạo của riêng mình .



Vị tiền bối này còn nêu ra tên tuổi của vài vị tiền bối thời cổ đại để làm dẫn chứng .



Có người dựa vào Y Thuật nhập đạo , có người dựa vào Hội Họa nhập đạo , có người dựa vào Âm Nhạc nhập đạo , cùng rất nhiều thứ khác đọc thấy rất khó tin .



Điểm mấu chốt là có đoạn ghi :



“Khi làm việc mà bản thân thật tâm yêu thích , sẽ dẫn động linh khí thiên địa nhập thể một cách vô thức . Qua kiểm nghiệm không thua kém ngồi thiền vận công”



Phía dưới có một dòng chữ khuyên nhủ nên chăm chỉ tu luyện Độ Tâm Kinh , đến đây liền hết .



Có lẽ người khác sẽ cho rằng đây là ý nghĩ điên khùng , nhưng Cao Đại Nhân thì không hề nghi ngờ .



Cao Đại Nhân còn nhớ như in cái lần đầu tiên được phép cầm búa nện gõ khối sắt đỏ hồng trên bàn đe . Không hiểu sao chợt có cảm giác tựa như cơn gió mát ngấm vào cơ thể , bao nhiêu mệt mỏi bay sạch , sau đó người ngợm bỗng nhẹ bẫng sảng khoái vô cùng .



Quan trọng là trở về kể cho bà bà nghe , từ đó bà bà không trách mắng vì tới lò rèn nghịch bẩn nữa .



Khi đó ngơ ngơ không để ý , giờ nghĩ lại mới hiểu là vì bà bà đã nhìn ra điểm khác thường .



Đóng lại cuốn sổ , Cao Đại Nhân siết chặt hai bàn tay một cách đầy quyết tâm .



Thú thật lúc ban chiều nghe nói Chú Tạo tình huống quá thê thảm , trong đầu liền nảy sinh ý nghĩ từ bỏ , nhưng hiện giờ ngọn lửa đam mê lại bùng lên dữ dội rồi .



Mà khoan đã , trong cuốn sổ khuyên nhủ nên chăm chỉ tu luyện Độ Tâm Kinh ?



Vừa nghĩ tới điều này , Cao Đại Nhân liền mở tủ cất cuốn tâm đắc tu luyện và lấy ra cuốn Độ Tâm Kinh , sau đó mau chóng lật mở nhẩm đọc ghi nhớ khẩu quyết .



Đúng là công pháp dùng cho tu luyện linh hồn lực lượng có khác , vừa nhẩm đọc một lượt đã thấy đầu óc trở nên nhẹ nhõm thư thái không ngòi bút nào tả xiết nổi .



Chỉ là vừa đọc tới lần thứ ba , Cao Đại Nhân bỗng thấy như bị búa tạ nện vào đầu , kèm theo cảm giác đau đớn khủng khiếp , trong nháy mắt liền lăn ra bất tỉnh .

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK