Mục lục
Dương Gian Phán Quan
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Loanh quanh đến 12 giờ khuya thì ngày thi đấu thứ nhất kết thúc , nhưng số trận đấu không đồng nhất . Như tổ A với tổ B thì đánh khá nhanh , đều được gần 20 trận .



Trong khi đó tổ C và D diễn ra vài trận đấu thuộc diện cân tài cân sức . Mất khá nhiều thời gian mới phân định được thắng thua , hơn nữa có thắng cũng là thắng thảm .



Với số trận ít ỏi như vậy , ngoài Cao Cường ra thì chỉ còn Yến Tử là người quen xuất trận . Cô nàng này thực lực tăng mạnh , chỉ với một chưởng liền đánh bại đối thủ .



Cũng có thể đụng phải Tiêu Diễm Phượng quá bá nên khi trước nàng ta không thể hiện ra được nhiều . Phải xem hai nàng tái chiến thì mới nhận định chính xác được .



Tiền Gia xe ngựa rời khỏi đấu khu , đằng sau có khá nhiều người bám theo . Khẳng định là những khán giả thấy ngứa mắt Cao Cường , muốn chỉnh sửa hắn một trận .



---



Sáng hôm sau , Tiền Gia xe ngựa chậm rãi chạy hướng nội thành .



Trên xe nhiều hơn một vị đại thúc , cũng là vị đã đứng dậy mắng Cao Cường vì cái tội lề mề .



Vị đại thúc này tên gọi là Vân Phong , một cái tên nghe cũng khá bay bổng . Mặc dù chỉ là tán tu độc hành đại hiệp , cơ mà tu vi Nguyên Anh Kỳ đỉnh phong luôn rồi đấy a .



Đáng lý ra Vân Phong đại thúc vẫn sẽ được tự do bay nhảy giống như mây gió trên bầu trời .



Tuy nhiên , chỉ vì một phút nông nổi chạy tới kêu gào đòi chỉnh Cao Cường đẹp mặt , Vân Phong đại thúc hiện giờ liền đã trở thành một vị tu sĩ cung phụng của Tiền Gia .



Buồn cười ở chỗ Nhàn lão dự tính phạt hắn cái án mười năm lao động mà thôi . Nhưng lão nhân gia vừa mới nói tới đoạn “tiểu tử ngươi làm cung phụng cho Tiền Gia…”



Vân Phong đại thúc sợ bị đánh chết hay sao đó , không để Nhàn lão kịp nói cho hết câu , liền đã vội vàng lấy đạo tâm ra phát thệ bảo hộ Tiền Gia đến hết cuộc đời này .



Đúng là tạo hoá quá trêu ngươi , Vân Phong đại thúc đen đủ đường .



Có điều được Nhàn lão hứa hẹn hỗ trợ đột phá Hoá Thần , kể ra cũng an ủi phần nào rồi đi .



---



Hôm nay Cao Cường chắc chắn không phải lên sàn đấu , nhưng vẫn có mặt tại hàng ghế của tuyển thủ . Bởi ngồi tại vị trí này quan sát đánh giá đối thủ dễ hơn nhiều .



Nhìn chung những trận đấu diễn ra ngày hôm nay có nhịp độ tiết tấu khá nhanh .



Căn bản cứ thua là sẽ bị loại , để đảm bảo tấm vé vào vòng trong , phần lớn tuyển thủ phải bung sức .



Đến đầu giờ chiều , Đỗ Khải là người thứ hai trong đội lên sàn đấu . Thắng hay thua không quan trọng , trước tiên cứ phải trưng ra cái khuôn mặt kiểu lạnh lùng boy .



Khi trận đấu bắt đầu liền vung đao chém điên cuồng , băng đao ngang dọc khắp sàn đấu . Doạ cho đối thủ sợ xanh cả mặt , phải hướng trọng tài khóc lóc tự nhận thua .



Có thể nói Đỗ Khải khá may mắn khi gặp phải đối thủ thực lực vừa dế nhũi lại vừa yếu đuối tinh thần .



Cuối giờ chiều , Lâm Tiểu Tùng là người thứ ba trong đội lên sàn . Có điều không may mắn như Đỗ Khải , hắn đụng phải đối thủ là một gã toả ra khí tức khá nguy hiểm .



Lâm Tiểu Tùng không phải gà vịt ngu ngơ , vừa đứng dậy liền đối với Cao Cường cười nói :



“Ta biết phải làm như thế nào , không cần lo lắng đâu”



“Đừng quên mỹ nữ trên khán đài” – Cao Cường cũng đứng dậy , vỗ vai khích lệ hắn một câu .



“Hắc.. Hắc..” – Để lại tràng cười có phần xấu xa bỉ ổi , Lâm Tiểu Tùng thân ảnh nhỏ bé từng bước tiến về phía võ đài . Hắn ngẩng cao đầu và ưỡn ngực về đằng trước .



Nhìn trông rất chi là có phong phạm của một nhà vô địch .



Đối thủ của Lâm Tiểu Tùng là tuyển thủ A70 , dáng dấp tuổi đôi mươi , diện mạo khá anh tuấn ưa nhìn . Vừa đi lên võ đài là khán giả nữ hò hét inh ỏi như fan cuồng .



Thành ra Lâm Tiểu Tùng , nhà vô địch của chúng ta , còn chưa đá đã bị thủng lưới một bàn luôn rồi . Nhưng không sao , hắn vẫn là ngẩng cao đầu đầy kiêu hãnh .



Hai bên đứng đối diện với khoảng cách mười mét , Lâm Tiểu Tùng dẫn trước chắp tay nói :



“Lâm Tiểu Tùng , xin được chỉ giáo”



Không kênh kiệu như vẻ bề ngoài lạnh lùng xa cách , A70 cũng chắp tay , khẽ gật đầu nói :



“Đặng Khiêm , xin được chỉ giáo”



Lâm Tiểu Tùng lên tiếng thì chẳng có ai ngó ngàng , Đặng Khiêm vừa ho một câu , trên khán đài liền y nha y nha kêu réo rần rần . Vẫn chưa đánh nhưng tỉ số đã là 0 – 2 .



Có điều Lâm Tiểu Tùng là kẻ rất biết mình biết ta , những thứ bên ngoài không thể tác động đến tinh thần của hắn . Hoặc cũng có thể đã đau lòng tới nỗi chai lì luôn rồi .



Trọng tài hô vang hiệu lệnh cho phép trận đấu được bắt đầu .



Lâm Tiểu Tùng và Đặng Khiêm trên tay cùng một lúc xuất hiện bảo kiếm . Nhưng đây chỉ là sự trùng hợp , chứ Nhàn lão đâu có điên mà xếp cho đối thủ nặng ký thế này .



Cùng là kiếm tu nhưng phong thái của hai người hoàn toàn khác nhau . Lâm Tiểu Tùng dùng là một chuôi phi kiếm , còn Đặng Khiêm dùng là trường kiếm thông thường .



Thông thường ở đây không phải dùng để ám chỉ kiếm của hắn là một thanh kiếm cùi bắp .



Mà ý muốn nói nó là dòng kiếm mà đám kiếm khách ưa dùng .



Loại kiếm này không chú trọng về số lượng linh văn , nhưng đòi hỏi cao về chất liệu tạo thành . Thân kiếm hơi dày , có vỏ bao , khi chiến đấu kiếm không bao giờ rời tay .



Bản thân là một kiếm tu , Lâm Tiểu Tùng hiểu rõ một kiếm khách công kích khủng bố thế nào . Tinh thần tập trung cao độ , cẩn thận từng bước tiếp cận với đối phương .



Đặng Khiêm thì vẫn đứng yên tại chỗ với ánh mắt khoá chặt lấy đối thủ . Tay sớm đã nắm vào cán kiếm , có thể nói là tư thế sẵn sàng rút kiếm ra khỏi vỏ bất cứ lúc nào .



Khoảng cách từng chút rút ngắn dần , cho tới khi chỉ còn ba mét thì Lâm Tiểu Tùng động .



Hắn di chuyển đổi hướng bằng tốc độ vô cùng mau lẹ , nhoáng cái liền đã chạy tới bên tay trái đối thủ . Kèm theo vung tay chém chéo một kiếm nhanh như chớp giật .



Xanh lục kiếm khí phóng ra , tạo thành một vệt màu xanh trải dài , như tấm lụa chia cắt không gian . Nhưng có lẽ chưa đủ uy hiếp khiến Đặng Khiêm phải rút kiếm .



Đúng hơn là hắn chỉ hơi ngả người ra đằng sau một chút xíu , liền nhẹ nhõm tránh qua chiêu kiếm của Lâm Tiểu Tùng . Hai chân hắn còn chưa di chuyển dù là một li .



Đáng nói là Đặng Khiêm canh me cực kỳ tinh chuẩn , hơn nữa tốc độ cũng nhanh khủng bố , khiến nhiều người lầm tưởng hắn chưa hề làm ra động tác né tránh nào cả .



Lâm Tiểu Tùng chân không dừng bước , tiếp tục di chuyển với tốc độ cực nhanh . Thoáng cái đã vòng ra sau lưng Đặng Khiêm , vung tay chớp nhoáng chém một kiếm .



Xanh lục kiếm khí phóng ra , vẫn như tấm lụa cắt đứt không gian . Nhưng còn chưa đủ làm khó dễ được Đặng Khiêm , chỉ khiến hắn bàn chân hơi dịch chuyển chút xíu .



Trong vốn sống của Lâm Tiểu Tùng không có hai từ nản chí , hắn vẫn miệt mài chạy vòng vòng xung quanh đối thủ , hết lách sang bên trái là tới luồn sang bên phải .



Kiếm khí xanh lục từ tứ phía chém tới đối thủ , trông như những dải lụa đan xen vào nhau . Nhìn cứ tưởng ăn chắc luôn rồi đấy , khổ nỗi hai bên chênh lệch là quá to lớn .



Đặng Khiêm đơn giản chỉ là đứng đó và lắc lư , lúc nào bí quá thì xoay người sang trái hoặc sang phải . Kết quả là kiếm khí luôn xượt qua cơ thể hắn một cách sít sao .



Toàn bộ chiêu kiếm của Lâm Tiểu Tùng đều bị biến thành công cốc .



Nghiến răng nghiến lợi liên tiếp chém ra mấy chục kiếm , Lâm Tiểu Tùng rốt cuộc mệt muốn đứt cả hơi . Bần cùng bất đắc dĩ đành phải tạm ngừng để đứng thở cái đã .



Cũng chẳng hiểu Đặng Khiêm tính toán gì trong đầu , thay vì nhân cơ hội giải quyết đối thủ , hắn lại cứ đứng đực tại chỗ . Hắn đang khinh thường Lâm Tiểu Tùng ư ?



Đây là suy nghĩ hiện lên trong đầu rất nhiều người đang theo dõi trận đấu . Bao gồm cả Cao Cường đang ngồi híp mắt quan sát tại hàng ghế chờ dành riêng tuyển thủ .



Chỉ có điều rất nhanh thì Cao Cường gạt bỏ ý nghĩ này ra khỏi đầu . Bởi vì Đặng Khiêm trong ánh mắt không có lấy nửa tia sắc thái bẩn thỉu , cái này thực sự kỳ lạ .



Hít vài ngụm liền ổn định , Lâm Tiểu Tùng hướng Đặng Khiêm bật ngón cái :



“Ngươi rất mạnh”



Đặng Khiêm khẽ nhíu mày như có điều khó nghĩ , sau đó khẽ gật đầu đáp lại :



“Ngươi cũng rất mạnh”



Lịch sự tán dương nhau một câu mà ngươi còn phải suy nghĩ nữa sao ? Lâm Tiểu Tùng thiếu chút thì trượt chân té ngã , xin thề là bỗng dưng muốn khóc rồi đây .



Lập tức gạt bỏ ý nghĩ dư thừa , Lâm Tiểu Tùng lần nữa lên tiếng :



“Ta còn một chiêu đáy hòm , ngươi liền tiếp thoáng một cái”



Lần này không cần suy nghĩ , Đặng Khiêm tức thì gật đầu trả lời :



“Vậy ngươi thi triển luôn đi , cũng nên kết thúc trận đấu rồi”



“Được , cẩn thận” – Lâm Tiểu Tùng lớn tiếng hô một câu , xong liền ngang người đứng tấn . Tay trái xoè ra chĩa thẳng Đặng Khiêm , tay phải nâng kiếm lên ngang vai .



Đúng lúc này khoảng không trên đỉnh đầu Lâm Tiểu Tùng hiển hiện hư ảnh một rừng trúc xanh ngát . Chân thực đến mức còn không ngừng đung đưa theo làn gió .



Cơ mà chẳng hiểu sao Cao Cường luôn cảm thấy Lâm Tiểu Tùng với rừng trúc này không hợp .



Chắc là do trúc trông oai phong lẫm lẫm , còn Lâm Tiểu Tùng không được quân tử cho lắm .



“Xoẹt” – Đặng Khiêm rốt cuộc rút kiếm ra khỏi bao , lưỡi kiếm sáng choang bóng loáng .



Động thái thể hiện sự tôn trọng dành cho đối thủ , Cao Cường liền bật ngón cái .



Dưới cái nhìn chăm chú của mọi người , kiếm trong tay Lâm Tiểu Tùng toả ra ánh sáng màu xanh biếc , giống hệt với màu xanh của rừng trúc ngay trên đỉnh đầu hắn .



Chưa dừng lại ở đó khi mà xung quanh hắn giây lát liền dày đặc mộc linh khí . Và chỉ trong nháy mắt đã ngưng tụ thành một trăm thanh kiếm màu xanh biêng biếc .



“Nhận lấy !!!” – Lâm Tiểu Tùng hô lớn một câu cảnh báo , kèm với vung tay đâm ra một kiếm .



“Sưu.. sưu.. sưu..”



Trăm thanh kiếm khí xé gió bắn phá tới Đặng Khiêm , có nhiều thanh bay thẳng , cũng có nhiều thanh bay theo đường vòng cung , chi chít rậm rạp nhìn tê dại da đầu .



Đối diện với cả trăm thanh kiếm khí bắn tới , Đặng Khiêm vẫn bình thản như thường . Chỉ là hắn thế quái nào tự dưng cũng bày ra tư thế giống y hệt Lâm Tiểu Tùng .



Khác biệt là trên đỉnh đầu hắn không thấy hiện lên hư ảnh gì cả .



Thêm nữa là trăm thanh kiếm khí ngưng tụ ở quanh hắn có màu hoàng kim lấp lánh chói lọi .



Cũng với một kiếm đâm ra .



“Sưu.. sưu.. sưu..”



“OÀNH.. OÀNH.. OÀNH..” – Trăm thanh hoàng kim kiếm khí va chạm trực diện với trăm thanh lục diệp kiếm khí , tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên không ngừng .



Hai màu vàng và xanh nổ tung , bắn phá oanh tạc bừa bãi .



Tuy nhiên tràng cảnh màu mè này rất nhanh thì trôi qua , để rồi đập vào mắt mọi người là hình ảnh A70 gác kiếm lên cổ A55 , cũng có nghĩa trận đấu liền đã xong .

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK