Mục lục
Dương Gian Phán Quan
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Suốt mấy ngày tiếp theo , tổ đội một trai hai gái ngồi trên lưng chuột gây hoạ khắp khu vực rừng cây . Không quản lãnh thổ của hổ báo gấu ngựa hay gì , xác định đủ khả năng là xơi tái .



Cơ mà có vài đầu tu vi cường đại quá mức , trực diện đụng độ chưa hẳn có quả ngon để ăn . Gặp phải những trường hợp này , Cao Cường với chuột béo đành thi triển chiêu trò trộm cắp .



Căn bản đám đại yêu thường hay ngủ say , dán lên một đống liễm tức phù xong là hắn với chuột béo thoải mái hái trộm linh hoa thảo dược , vặt trụi không chừa một cọng cỏ luôn cũng được .



Tuy nhiên , có một đầu giao long phi thường khủng bố .



Cao Cường can tội không nghe lời khuyên can của chuột béo , vừa mò vào liền bị bắt sống tại trận .



Mà phải gọi giao long là yêu tu , bởi vừa lao ra khỏi hồ nước , liền hoá thân thành một vị hắc bào nam tử . Sau đó quyền cước tay chân tẩm quất cho Cao Cường một trận lên bờ xuống ruộng .



Phản kháng ư ? Muốn lắm mà không thể !



Vùi dập hắn xong , giao long lạnh lùng quay bước trở lại hồ nước .



Cao Cường thì như con giun trườn bò tới chỗ nhóm Tiêu Diễm Phượng đang ngồi chờ .



Kết quả có thể nghĩ ra ngay rồi đấy , hắn liền bị hai nàng cùng với chuột béo cười cho thối cả mũi .



Nói chung khỏi cần suy đoán lý do vì sao giao long “hiền” thế . Chỉ cần biết là sau đó Cao Cường cùng đồng bọn thoải mái gặt hái linh dược xung quanh mà giao long chẳng hề phản ứng .



Có kinh nghiệm đầy đau thương này , nhóm Cao Cường hành động càng táo tợn hơn . Lưu ý không lại quá gần hang ổ của đám đại yêu là được , còn đâu cứ việc tuỳ tiện vơ vét mệt nghỉ .



---



Thoáng cái đã mười ngày trôi qua .



Cao Cường và đồng bọn không thiếu lần phát hiện dấu vết các nhóm tuyển thủ khác lưu lại . Chỉ có điều nhìn tay chân rơi vãi lung tung thế này thì bọn họ dường như hơi bị thiếu may mắn .



Khẳng định có nhiều người sớm đã bị yêu thú tiêu hoá bằng sạch rồi .



Ngoài việc bắt gặp những bãi chiến trường ngổn ngang , nhóm Cao Cường còn đụng độ năm tuyển thủ .



Đúng như những gì suy đoán trước đó , vừa chạm mặt là nhóm này ngay lập tức hạ sát chiêu .



Vốn tưởng Yến Tử lâm trận sẽ lúng túng , nhưng không , nàng ta hạ thủ cực kỳ dứt khoát .



Chiến lực hơi đuối chút cũng không sao cả , đã có Cao Cường với Tiêu Diễm Phượng âm thầm hỗ trợ . Yến Tử liền hoá thân thành nữ hoàng băng giá , lần lượt vỗ chết từng gã tuyển thủ .



Chẳng hiểu có phải băng hệ tu sĩ tính tình luôn lãnh khốc hay như nào . Cao Cường dò hỏi cảm nghĩ của Yến Tử sau khi chủ tâm giết người , nàng ta nhún vai trả lời “không thấy gì khác lạ” .



Nghe xong Cao Cường liền nhớ lại cái lần đánh chết gã bỏ ngải Cửu Ca , niệm Độ Tâm Kinh mỏi mồm mới vơi bớt cảm giác nôn nao trong người . Vậy mà gã Bạch Lãnh lo ngại hắn trở thành mối hoạ ?



Lão tử mà là tai hoạ thì cô nàng Yến Tử lãnh khốc này là gì ?



Tai hoạ cấp bậc đại lão ?



---



Khu rừng cây đã chẳng còn gì để nhặt nhạnh , tất nhiên mục tiêu tiếp theo sẽ là dãy núi tại trung tâm .



Đúng giữa trưa ngày thứ 11 , chuột béo chở theo cả nhóm tiếp cận dãy núi .



Sớm đã lên kế hoạch từ trước , chuột béo liền chạy vào bên trong . Nhưng không phải là xông thẳng tới ngọn núi lớn toả ra âm khí , mà trước tiên đi dò xét những ngọn núi tại vòng ngoài .



Có tổng cộng 25 ngọn núi , sát chân núi đều thấy xây dựng trang viên rộng lớn . Cơ mà đã sớm trở thành những đống đổ nát hoang tàn từ đời nảo đời nao rồi .



Ngoài gạch ngói , bát đĩa sứt mẻ với tro bụi dày cộp thì không còn gì khác .



Trong số 25 ngọn núi này thì có 15 ngọn trên đỉnh thấy xây dựng lầu các đình viện . Hẳn là nơi ở riêng của đám tai to mặt lớn như trưởng lão với hộ pháp gì đó .



Mặc dù lầu các đình viện trông vẫn còn khá nguyên vẹn , nhưng mò mẫm tìm kiếm chỉ phí công vô ích . Bởi vì một món đồ đem bán ve chai cũng chẳng còn .



Mà cũng chỉ thấy có dấu chân mới mẻ , chứ không có dấu vết đồ đạc bị nhấc đi .



Chứng tỏ nơi đây vốn đã bị dọn sạch từ xa xưa , đám tuyển thủ tới trước cũng là tay trắng rời khỏi .



Tiếp theo nhóm Cao Cường tìm thấy một mảnh dược điền . Có điều gọi cho nó sang chảnh , chứ cằn cỗi đến mức cỏ dại chẳng mọc nổi thì dược điền gì nữa ?



Lãng phí vài tiếng lùng xục nhưng không sao , cứ coi như là đi ngắm cảnh .



Tiếp theo Cao Cường liền hiệu lệnh để chuột béo chạy tới ngọn núi lớn tại chính giữa .



Ngọn núi này không chỉ cao lớn vượt trội , mà còn được xây cầu thang từ chân núi lên tới tận đỉnh núi .



Leo hết cầu thang liền tới đỉnh núi được san thành mặt phẳng , đập vào mắt cả nhóm là một cung điện rộng rãi , áng chừng diện tích khoảng 500 mét vuông .



Chưa cần phải kể tới âm khí không ngừng toả ra , chỉ vừa nhìn vào những cây khô mục rỗng xung quanh , liền đã cảm thấy thê lương cô quạnh lạnh hết cả gáy .



Cả nhóm đi tới trước cửa cung điện , nhìn vết bụi dưới chân là hiểu mới có người phá cấm chế tiến vào . Cao Cường ra hiệu tạm dừng lại , rồi cẩn thận dò xét .



“Chậc.. Chậc..” – Thu hồi thần thức , Cao Cường tặc lưỡi nói :



“Có mười hai tuyển thủ tới trước chúng ta . Của đáng tội là bị mười cỗ ngân thi bên trong xé xác cả rồi”



Tiêu Diễm Phượng nghe xong khẽ cau mày , nghiêm túc hỏi :



“Đụng ngân thi mà không chạy thoát được ? Cái này thật vô lý , hoặc là bên trong có trá gì hay sao ?”



“Không phải” – Cao Cường lập tức lắc đầu , sau đó thủ thế ra hiệu :



“Bởi ngân thi bộ lông đã có điểm phiếm hồng , chiến lực kề cận huyết thi . Hơn nữa nhóm tuyển thủ này mặc đồng phục Cấm Quân , họ thực lực thế nào ngươi hiểu . Còn nhóm nổi trội thì đang ẩn nấp giám sát nơi đây , khoảng cách xa nên không rõ gồm mấy gã”



Cái này là để tránh bị đọc khẩu hình miệng .



Tiêu Diễm Phượng hiểu ý liền khua tay như múa :



“Vậy ngươi có kế hoạch gì không ?”



Cao Cường ánh mắt phát lạnh , múa tay đáp lại :



“Ngân thi bị trói buộc trong phạm vị đại sảnh , thay vì lập tức đánh hạ , chúng ta chạy lên tầng hai ẩn nấp . Liền để cái đám ngư ông đắc lợi kia vào tìm chết đi”



Không một chút đắn đo , Tiêu Diễm Phượng gật đầu cái rụp .



Tiếp theo Cao Cường quay sang truyền âm cho Yến Tử biết kế hoạch .



Yến Tử vừa rồi cảm thấy thua thiệt , nghe xong liền nhấc tay làm thủ thế OK .



Bàn kế hoạch hố chết người mà cô nàng này còn đùa được , đã đủ lãnh khốc chưa ?



Không để lãng phí thời gian thêm nữa , Cao Cường hướng tới đám ẩn nấp bật ngón tay thối , xong liền cùng Tiêu Diễm Phượng với Yến Tử đạp cửa xông vào .



“Kẹt.. Rầm..”



Bỏ sau lưng cánh cửa tự động đóng khép lại , Cao Cường hai tay liên tục ném ra Thiên Lôi Phù .



Tiếng nổ đùng đùng liền vang lên không dứt , khẳng định sẽ vọng truyền rất xa .



Có điều chỉ để cản trở đám ngân thi , với lừa gạt đám người ngoài kia .



Sau khi quăng bừa trăm tấm phù lục , Cao Cường mau chóng ôm eo Tiêu Diễm Phượng và Yến Tử .



Lúc này vận dụng Đạp Thiên Bộ là hợp lý nhất , hai bàn chân liên tục dẫm đạp vào không khí , trong có vài hơi thở hắn ôm theo hai nàng lao vọt lên dãy hành lang .



Đúng như nhận định của hắn trước đó , đám ngân thi bị trận pháp vây nhốt tại đại sảnh . Ngoài việc đứng gầm gừ thì chúng không làm gì được nhóm Cao Cường .



Để lừa gạt thêm hiệu quả , Cao Cường trên tay lần nữa xuất hiện ba trăm tấm Thiên Lôi Phù , rồi chia cho Tiêu Diễm Phượng với Yến Tử một xấp quăng đỡ buồn .



Tiếng nổ đùng đùng kéo dài suốt nửa giờ đồng hồ , Cao Cường phát hiện có năm gã tuyển thủ tiến vào phạm vi thần thức , liền hướng hai nàng vẫy tay ra hiệu .



Dán xong liễm tức phù , cả nhóm lựa chọn ẩn nấp ngay tại góc khuất trên hành lang . Chẳng hiểu sao có cảm giác như một đám trẻ đang chơi trò bịt mắt trốn tìm .



Cả ba mắt lớn mắt nhỏ nhìn nhau mà thiếu chút nữa thì cười rộ lên .



Trong khi đó bên ngoài cửa , năm gã tuyển thủ quyết định đứng lại bàn bạc thêm một chút .



Gã có diện mạo anh tuấn nhất dẫn trước lên tiếng :



“Không thấy khí tức , chắc hẳn cũng chết cứng rồi , chúng ta xông vào chỉ sợ ngã theo”



Gã to cao lực lưỡng nhất lắc đầu nói ra suy nghĩ :



“Đánh suốt nửa giờ đám quái vật kia chắc chắn tổn hao cực lớn . Lúc này còn không xông vào , đợi chúng hồi phục trạng thái đỉnh phong thì về nhà ngủ cho khoẻ đi”



Gã diện mạo anh tuấn nhất liền hướng mấy gã còn lại hỏi :



“Các ngươi có ý kiến gì không ?”



Gã xấu xí nhất chỉ tới gã to cao lực lưỡng và nói :



“Ta thấy hắn nói không sai , hơn nữa cầu phú quý trong nguy hiểm . Cũng đừng quên tiểu tử kia trữ vật giới đáng giá thế nào , đệ tử đại năng có mà đầy bảo vật”



“Tiến vào” – Hai gã còn lại liếc nhìn nhau rồi đồng thanh nói .



Đệ tử của đại năng kiểu gì chẳng có trong tay đống lớn pháp bảo hàng hiệu . Tóm lại chỉ riêng trữ vật giới của tiểu tử A1 đã đáng giá để liều mạng một chuyến rồi .



Vậy là cả năm dứt khoát đạp cửa xông vào trong cung điện .



Cao Cường nghe lỏm đám này bàn bạc mà thiếu chút thì bật cười .



Thử hỏi có vị đại năng nào chịu ngồi yên một chỗ nhìn đệ tử đi chết không ?



Nói chung năm gã không phải là ngu , Cao Cường cũng chẳng khinh thường gì cả . Chỉ là bọn họ có hơi thiếu hiểu biết , với lại đều bị lòng tham làm mờ hai mắt .



Tương tự lúc hắn xông bừa lãnh thổ giao long , tham lam làm hại cái thân .



Vậy mới thấy kiến thức quan trọng đến nhường nào , cần phải chăm chỉ học tập .



Mặc dù có chút cảm thông , nhưng không đồng nghĩa Cao Cường sẽ bỏ qua đám ngư ông đắc lợi này , trên tay ngay lập tức xuất hiện đống lớn các loại phù lục .



Trong khi đó tại bên dưới , năm gã tuyển thủ vừa tiến vào , cũng là lúc mười đầu ngân thi lao vọt tới .



Phát hiện đám quái vật này nửa vết thương tổn cũng không có , năm gã liền nghĩ tới bỏ chạy .



Nhưng hàng loạt âm thanh xé gió đột ngột vang lên , kèm với hàng trăm tia chớp dội xuống cánh cửa , khiến cả năm gã đồng loạt khựng người lại trong giây lát .



Và chỉ giây lát này cũng đã đủ để đám quái vật đuổi tới .



Hết cách , cả năm gã bắt buộc phải toàn lực đánh trả .



Của đáng tội là mười cỗ ngân thi này quá cường đại , năm gã chỉ chống đỡ được vài nốt nhạc mà thôi . Sau đó lần lượt từng gã bị cắn xé thành những mảnh nhỏ .



Tò mò liếc sang thì thấy Yến Tử tỉnh bơ , Cao Cường nhịn không nổi liền hỏi :



“Ngươi nhìn cương thi nhai thịt người mà không thấy gớm ghiếc hay gì ư ?”



Bỗng dưng hỏi việc này làm chi á ? Yến Tử thoáng suy nghĩ một chút rồi nói :



“Hình như do ta xem phim kinh dị quen rồi , nhìn chẳng thấy ghê sợ gì cả”



Xem phim làm sao giống khi nhìn trực tiếp thế này ? Nói chung Yến Tử tinh thần cứng hơn gang thép , Cao Cường và Tiêu Diễm Phượng cùng lúc bật ngón tay cái .

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK