Mục lục
Dương Gian Phán Quan
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Khoảng cách giữa hai người là ngoài 50 mét .



Không xa , nhưng cũng chẳng gần .



Điều đáng nói là với khoảng cách này , Cao Cường vẫn rõ nét cảm nhận thấy thứ khí tràng áp bách vô cùng khủng khiếp . Trong vô thức mồ hôi lạnh tuôn như mưa , giây lát liền ướt sũng hắn lưng áo .



Cảm giác đáng sợ vô cùng quen thuộc .



Cao Cường vẫn nhớ như in cái lần gặp mặt Bạch Lãnh tại bệnh viện . Khá giống với lúc này , khi đó gã quỷ khốn nạn kia cũng khiến hắn có cảm giác căng thẳng , tức ngực cực kỳ khó thở .



Cao Cường biết Bạch Lãnh là không cố tình , và lão giả này cũng chẳng hề cố ý .



Thoáng động não một chút , Cao Cường suy đoán chắc hẳn khi phải đối mặt với những kẻ tu vi đạt tới tầng thứ siêu khủng long , liền sẽ đản sinh ra những cảm giác không mấy dễ chịu gì .



Hoặc cũng có thể hiểu là do giác quan thứ sáu nhận thấy nguy hiểm , liền auto cảnh báo chẳng hạn .



Nói chung dế nhũi gặp khủng long , bị xoắn quẩy là điều hết sức bình thường .



Cho nên Cao Cường không việc gì phải xấu hổ . Chỉ có điều Nhàn Vân Các lão bản khủng bố có hơi bị quá đà đi , khiến hắn khó tránh khỏi có cảm giác chút gì đó choáng ngợp .



Nói như vậy không phải ý tứ lão giả này ngang cơ Bạch Lãnh , mà chỉ là dùng ví dụ cho dễ liên tưởng hơn vậy thôi . Chứ gã quỷ kia đã thuộc phạm trù vượt qua cái gọi là Hạ Giới nhân gian rồi .



Tuy nhiên Cao Cường tin chắc lão giả tu vi nhẹ nhàng cũng phải cao hơn hắn vài cái đại cảnh giới . Chính xác có bao nhiêu cao , thì trừ khi hắn không sợ chết , tiến lên hỏi thì may ra được biết .



Một lần nữa câu thành ngữ “không thể nhìn mặt mà bắt hình dong” lại hiện lên trong đầu .



Thử đem lão giả ném vào câu lạc bộ gần đất xa trời ngoài công viên , bố ai nhận ra điểm nào khác lạ .



Còn may không cảm nhận thấy lão giả có ác ý gì , chứ không thì Cao Cường chỉ còn nước chờ chết .



“Hửm ?”



Trong nháy mắt liền không thấy thân ảnh lão giả đâu nữa .



Tức thì Cao Cường toàn thân lông tơ dựng ngược , trên trán mồ hôi tuôn xối xả .



Nghĩ tới trường hợp lão giả này tự nhiên trở mặt muốn giết người cái gì gì , trong lồng ngực hắn nhịp tim liền gia tốc . Không ngừng phát ra tiếng “bịch bịch” , như muốn phá thể mà rời đi .



Không cần phải tìm kiếm chi cho khổ , Cao Cường tin chắc lão giả đang đứng rất gần mình .



Y như rằng giọng nói có phần gia nua truyền tới từ sau lưng hắn :



“Tiểu tử ngươi căng thẳng cái gì ? Ta có ăn thịt ngươi sao ?”



“Ực..” – Yết hầu khẽ nhúc nhích , cổ họng khô khốc không ngăn được Cao Cường nuốt khan một ngụm .



Mặc dù giọng nói nhân hậu hiền từ thật đấy , nhưng không vì thế mà thay đổi được sự thật là sau lưng hắn đang đứng đấy một vị đại năng cấp độ khủng long bạo chúa .



Mà khoa học đã chứng minh rồi , khủng long bạo chúa là động vật ăn thịt vô cùng máu tanh .



Phi thường muốn bình tĩnh lại , xong Cao Cường hai chân không chịu nghe lời , vẫn cứ là xoắn quẩy .



“Tiểu tử ngươi cũng thật là .. Àiiiii..”



Giọng nói già nua của lão giả lần nữa vang lên .



Tiếp theo Cao Cường liền cảm nhận thấy trên vai mình có bàn tay vỗ tới .



Chỉ là hắn còn chưa kịp làm ra phản ứng gì , mắt liền hoa , bên tai cũng biến ù .



Vỏn vẹn sau một nốt nhạc , mọi giác quan liền trở lại trạng thái bình thường . Xong thay vì còn ngây ngốc ở lối thông đạo , hiện giờ Cao Cường đã đứng ngay bên cạnh bộ bàn ghế đá .



Còn vị lão giả cũng đã ngồi trở lại vị trí cũ , vừa khẽ nhấp một ngụm trà , vừa hài hước mà nhìn hắn .



Cực độ lúng túng chính là trạng thái của Cao Cường hiện giờ .



Nói chung lần đầu gặp mặt , kính lão đắc thọ là không thể thiếu , phải chào hỏi một câu cho phải phép . Nghĩ vậy Cao Cường liền chắp tay đưa lên , hơi cúi đầu và nói :



“Tiểu tử Cao Cường xin ra mắt .. Nhàn Vân Các lão bản tiền bối”



“Khục..” – Nghe kiểu chào hỏi loạn cào cào của hắn , lão giả liền phun ngụm trà vừa uống ra khỏi miệng .



Có điều giống như hiểu và thông cảm cho tình trạng của hắn , hoặc còn lý do đặc biệt nào khác thì chịu . Chỉ thấy lão giả lau khô nước trà vương vãi trên râu , cười hiền lành và nói :



“Đồng đạo giang hồ vẫn thường gọi lão hủ với cái tên Nhàn Vân Lão Nhân . Tiểu tử ngươi thấy nể mặt có thể gọi một tiếng Nhàn lão”



Giữ nguyên phong thái chắp tay đưa lên trước mặt , Cao Cường nghiêm trang gọi :



“Nhàn lão”



Mỉm cười gật đầu hài lòng , Nhàn Vân Lão Nhân chỉ tay tới chiếc ghế còn trống và nói :



“Ngồi xuống uống chén nước cái đã”



Cao Cường kính cẩn nghe lời , nhẹ nhàng ngồi xuống .



Nhàn Vân Lão Nhân rót và đưa tới cho hắn một chén trà , sau đó tiếp tục lên tiếng :



“Tiểu tử ngươi rất đặc biệt , nếu không lo nghĩ ngươi e ngại , lão hủ sớm đã tìm gặp từ lâu”



WTF ?



Nói vậy hắn là bị Nhàn Vân Lão Nhân để mắt lâu rồi ?



Chẳng hiểu sao Cao Cường bỗng dưng sâu sắc hoài nghi bí mật của hắn sớm đã bị Nhàn Vân Lão Nhân nhìn thấu toàn bộ .



Vừa có suy nghĩ này , trong người hắn liền sinh ra cảm giác rất không được khoẻ .



Thế nhưng đâu thể làm gì hơn ngoài tiếp tục ngoan ngoãn ngồi tại chỗ .



Không để ý Cao Cường cấp độ xoắn quẩy bước lên tầng cao mới , Nhàn Vân Lão Nhân tiếp tục nói :



“Nhớ ngày đó lôi kiếp hàng lâm Tây Thành , thiên uy phá lệ nặng nề . Lão hủ bởi hiếu kỳ liền chạy đi tìm kiếm ngọn nguồn , sau đó phát hiện ra tiểu tử ngươi . Haha”



“Phụt..”



Cao Cường là muốn thông qua uống trà để lấy lại bình tĩnh . Thế nhưng còn chưa kịp nuốt xuống bụng , Nhàn Vân Lão Nhân nói ra những lời như búa tạ bất ngờ nện một kích vào lồng ngực hắn .



Không chút huyền niệm , hắn liền phun ra ngoài cho bằng sạch .



Hai chân xoắn quẩy đạt tới cực hạn tầng thứ .



Có điều Cao Cường tin chắc câu chuyện chưa dừng lại ở đây . Kiểu gì thì kiểu Nhàn Vân Lão Nhân cũng sẽ khui ra những thứ còn kinh dị hơn nhiều .



Hít sâu một hơi , Cao Cường thủ thế mời vị đại năng cấp bậc khủng long bạo chúa này tiếp tục nói .



Hắn là không dám mở miệng rồi , bởi giọng có thể run .



Thoả theo ước nguyện của hắn , Nhàn Vân Lão Nhân tiếp tục mỉm cười và nói :



“Hầu hết tu sĩ Tân Long thành lầm tưởng có vị đại năng nào đó dẫn đệ tử đi ngang , thuận tiện độ kiếp . Duy nhất chỉ có lão hủ biết tiểu tử ngươi là một tán tu”



“Không có ngoại vật hỗ trợ , không có cường giả thủ hộ . Đón nhận ba lượt lôi kiếp nhẹ như lông hồng . Lão hủ lại càng thêm hứng thú quan sát tiểu tử ngươi”



“Bởi vậy mỗi khi nhàm chán , lão hủ liền đi nhìn xem tiểu tử ngươi nghịch ngợm cái gì . Qua đó phát hiện nhiều điều , thuận tiện giải khai nghi vấn ở trong lòng”



Tự túc rót và uống liền ba chén trà , Cao Cường ngưng trọng đối Nhàn Vân Lão Nhân mà nói :



“Nhàn lão , ta chịu được , ngài cứ việc thẳng tưng nói”



Nhàn Vân Lão Nhân phì cười , khẽ lắc đầu và trấn an hắn :



“Nhận được truyền thừa như ngươi , đối với tu hành giới không phải chuyện gì quá hiếm lạ . Đương nhiên tránh hoạ sát thân , không kẻ nào ngu ngốc để lộ ra cả . Có điều ngươi nên cảm thấy may mắn vì người phát hiện ra là lão hủ . Chứ nếu là kẻ khác thì tiểu tử ngươi ngay cả xương cốt cũng chẳng còn”



Cướp đoạt truyền thừa của hắn ư ? Cao Cường khẳng định là không thể . Bởi còn phương diện liên quan tới Âm Phủ , không có hợp đồng lao động , tín vật Phán Quan chỉ là phế liệu .



Nhưng cũng không thể phản bác được gì , bởi Nhàn Vân Lão Nhân nói là không sai . Giang hồ máu tanh quản khỉ gió có thu được gì hay không , cứ phải giết người cái đã rồi tính sau .



Đã không thể phản bác , vậy chỉ có thể ngồi yên một chỗ đi . Hơn nữa Cao Cường cũng đang chờ đợi Nhàn Vân Lão Nhân chủ động nói ra mục đích của lão là gì khi muốn gặp hắn ?



Có điều Cao Cường sẽ còn phải chờ đợi thêm .



Bởi vì Nhàn Vân Lão Nhân đột ngột chuyển hướng câu chuyện :



“Mạnh dạn nói ra xem , cảm nhận của ngươi khi đối diện lão hủ là gì ?”



Thoáng chút bất ngờ , xong Cao Cường không suy nghĩ nhiều . Hắn cười tự diễu nói ra :



“Diện kiến Nhàn lão ngài , đối mặt vô hình áp bách , lần lượt trải qua từng cung bậc cảm xúc từ sợ hãi đến tuyệt vọng . Để cho ta hiểu sâu hơn tình huống của mình , cũng như phần nào lý giải được hiện thực có bao nhiêu tàn khốc”



Hắn vừa dứt lời , Nhàn Vân Lão Nhân không chút nào che dấu ánh mắt tán thưởng . Đưa tay vuốt nhẹ chòm râu , lão mỉm cười tiếp lời :



“Không tồi , không uổng công lão hủ mặt dày giúp ngươi dọn đường”



Dọn đường ? Ý lão là gì ? Cao Cường bỗng chốc não bộ lại muốn sưng .



Chứng kiến vẻ mặt hắn chứa nguyên một bầu trời nghi hoặc , Nhàn Vân Lão Nhân tiếp tục nói :



“Làm ra chuyện gì chính ngươi rõ hơn ai hết . Chạy hết chỗ này chỗ nọ giết người , không có ai can thiệp bãi bình , Cấm Quân sẽ để yên cho tiểu tử ngươi tự do tác quái sao ?”



“Không phải lão hủ kể công , nhưng Tổng Thống Lĩnh Cấm Quân là một lão đầu tính tình gàn dở . Tu sĩ giết hại phàm nhân , đúng sai khỉ gió gì cũng đều tóm cổ phế bỏ tu vi”



Phế bỏ tu vi ?



Không quản đúng sai ?



Cao Cường ngay tức thì cảm thấy đan điền vụn vỡ . Có điều ảo giác này rất nhanh liền trôi qua .



Thay vào đó là cảm nhận Nhàn Vân Lão Nhân dường như không phải dạng người quá để ý tiểu tiết .



Có điểm giống với Hổ lão , thành ra Cao Cường bình thường trở lại lúc nào chính hắn chẳng hề hay .



Một khi không còn xoắn quẩy , Cao Cường thường nghĩ gì nói nấy , thẳng tưng tưng :



“Trước tiên ta xin chân thành cảm tạ ngài vì đã âm thầm trợ giúp . Nhưng ngài là đang kể công rồi đó thôi . Hơn nữa theo ta thấy thì Nhàn lão ngài giống như còn có lời khó nói ?”



Không phải vì giữ gìn hình tượng , Nhàn Vân Lão Nhân chắc chắn sẽ phúc lợi cho Cao Cường một cái bạt tai nổ đom đóm mắt . Tuy nhiên không thiếu một phen lạnh nhạt trách mắng :



“Lão hủ không thấy được sự chân thành trong lời cảm tạ của ngươi”



Ách ?



Nghĩ tới nghĩ lui , Cao Cường liền đứng dậy khom người chắp tay , nghiêm chỉnh hô :



“Nhàn Vân Lão Nhân tiền bối , những lời khách khí sáo rỗng ta không biết nói , chắc hẳn ngài cũng không muốn nghe . Vậy để ta kính ngài chén trà thay cho lời cảm tạ đi”



Dứt lời , hắn liền chủ động đi tới rót trà , sau đó hai tay dâng tới mời Nhàn Vân Lão Nhân .



Trong đầu Nhàn Vân Lão Nhân lúc này tràn ngập tự hỏi . Lão sâu sắc hoài nghi ý định đã sớm đề ra là một sai lầm phi thường to lớn . Trong số mệnh dài dòng , hôm nay bỗng ngửi thấy mùi đại kiếp nạn .



Chung quy là bởi tên tiểu tử trước mặt này hết sức đáng giận .



Đặc biệt là cực kỳ có thiên phú gọi đòn tìm đánh .

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK