Hoàn tất việc bố trí bẫy rập , có bốn người trong bọn họ ngay lập tức chạy tới ẩn nấp sau những tảng đá .
Bốn gã này còn vẩy lên khắp cơ thể một loại chất lỏng nào đó . Không khó để đoán ra đây hẳn là đồ chơi có công dụng che đậy khí tức .
Xác định đồng bọn đã ẩn nấp kỹ càng , ba gã còn lại mới móc từ trong bao chứa đồ ra một đống bi sắt , sau đó là vung tay quăng ném .
Mấy chục viên bi sắt nối đuôi bay lượn , không ngừng toé ra tia lửa điện xanh ngắt , kèm với những tiếng nổ “tanh tách” vang lên liên hồi .
Hắc , không ngờ đám tu sĩ này lại dùng tới phương pháp kích điện đánh cá .
Cao Cường vốn cũng dự định quẳng vài chục tấm Thiên Lôi Phù xuống dưới hồ đấy .
Có điều bi sắt ẩn chứa điện năng không bao lớn , mang ra đồng bắt con cua con cá thì được .
Chứ quẳng xuống mặt hồ rộng lớn thế này , giỏi lắm khiến nước trong hồ ấm lên một chút xíu là cùng .
Nhưng như vậy cũng là quá đủ rồi , bởi mấy chục viên bi sắt chìm xuống dưới nước không được bao lâu , mặt hồ liền bắt đầu dập dờn dậy sóng .
Từ những gợn sóng lăn tăn lan toả , như thể có làn gió thoảng vừa quét qua mặt hồ .
Cho tới những cột sóng không ngừng nhấp nhô va đập , như đang oằn mình đón nhận cơn giông bão .
Nhìn diễn biến này Cao Cường thừa hiểu đầu Cá Sấu vùi mình dưới lớp bùn tại đáy hồ giờ đã thức tỉnh . Chẳng bao lâu nữa nó sẽ ngoi đầu lên .
Đúng như hắn dự đoán , sóng to gió lớn rất nhanh liền qua đi , mặt hồ cũng theo đó phẳng lặng trở lại .
Chứng kiến tình cảnh này , bảy gã tu sĩ siết chặt vũ khí trong tay , ai nấy sắc mặt đều khá ngưng trọng .
Bất chợt , những tiếng “ùng ục” vang vọng liên hồi . Và chỉ cần để ý quan sát thật kỹ , sẽ thấy giữa hồ đang không ngừng sủi lên bong bóng nước .
Có điều diễn biến này cũng nhanh chóng qua đi , như thể chưa từng hiện hữu .
Và rồi.. không gây ra chút tiếng động nào , một bóng đen to lớn chầm chậm trồi lên trên mặt nước .
Không có tiếng gầm rú rung chuyển đất trời .
Lặng lẽ xuất hiện cứ như thể nó là một bóng ma .
Với đôi mắt đỏ ngầu khát máu nhìn chằm chằm con mồi .
Phong cách không thể lệch đi đâu được , đích thị là loài Cá Sấu .
Giống loài vẫn luôn được mệnh danh với cái tên “Sát Thủ Vùng Sông Nước”.
Khác biệt là nó to lớn gấp mấy lần Cá Sấu thông thường , giống như một chiếc du thuyền cỡ nhỏ đang lênh đênh trên mặt hồ , trông khá là doạ người .
Càng đáng sợ hơn khi mà nó không để lộ ra dù chỉ là một tia khí tức mỏng manh .
Với trình độ này mà nó ẩn nấp dưới nước thì bảy gã tu sĩ chỉ còn đường về nhà đắp chăn ngủ cho lành . Có cho kẹo cũng không kẻ nào dám lặn xuống .
Cao Cường tất nhiên không e ngại trò ẩn nấp , nhưng phải xuống nước thì cũng chim cút ngay và luôn . Đơn giản vì không nắm chắc thắng nó dưới đó .
Ba gã tu sĩ liếc mắt nhìn nhau , sau đó đồng loạt vung tay , liên tục quăng ném những viên bi sắt . Dĩ nhiên mục tiêu nhắm tới chính là Cá Sấu khổng lồ kia .
Những tia lửa điện xanh ngắt bay vèo vèo trên không . Kèm với đó là âm thanh tanh tách , nghe như tiếng dùi cui điện của lực lượng chuyên đi bắt đua xe .
“Tạch.. tạch.. tạch..”
Chỉ có điều Cá Sấu không thèm đếm xỉa , nói đúng hơn là nó để mặc cho những tia lửa điện nhỏ bé này tuỳ tiện oanh kích lên thân thể khổng lồ của mình .
“Leng keng.. leng keng..” – Rốt cuộc những tia lửa điện cũng nện lên thân thể Cá Sấu , nhưng lại giống cái kiểu muỗi đốt inox , cứ đập vào là bật nảy ra luôn .
Diễn biến này cũng không có gì để mà phải ngạc nhiên , và cho dù bi sắt vô dụng thế nào đi chăng nữa , ba gã tu sĩ vẫn cứ là tiếp tục vung tay quăng ném .
Mấy gã này cũng chịu khó , vác theo mấy cái bao tải to đùng , trong đó riêng một bao đựng lấy bi sắt . Hiện giờ đứng ném mỏi tay mà vẫn chưa thấy hết .
Nhiều đến nỗi mặt nước xung quanh Cá Sấu lúc này sáng rực màu xanh lửa điện .
Không khéo ném xong phải dán Salonpas kín bả vai với hai cánh tay , sau đó mới chiến đấu được .
Sau năm phút im lìm chịu trận , Cá Sấu rốt cuộc di chuyển , tuy nhiên nó bơi vào bờ với tốc độ rất chậm , không hề thấy dấu hiệu của sự tức tối điên cuồng .
Tư duy thấp kém mà sao nó trông lãnh tĩnh quá vậy ?
Bị người chọc phá , theo lý nó phải nổi điên lên rồi mới đúng .
Cảm thấy khá khó hiểu , nhưng Cao Cường cũng không nghĩ nhiều .
Mà nhìn thì thấy Cá Sấu bơi chậm vậy thôi , chứ chẳng mất mấy thời gian thì nó đã mon men tới ven bờ . Thể trọng khổng lồ của nó phơi bày càng thêm phần rõ nét .
Và rồi Cá Sấu bước lên bờ , to lớn đồ sộ nhìn trông hãi hùng vô cùng .
Nó cứ như thể là một cơn địa chấn , mỗi bước chân nện xuống đều khiến mặt đất rung lên bần bật .
“Oành.. Oành.. Oành..” – Bất chợt vang lên những tiếng nổ , nghe như nhà ai đó đốt pháo ngày Tết .
Ví von cho vui vậy thôi , chứ thực ra Cá Sấu vừa đạp phải bi sắt . Lửa điện bắn văng tung toé liền dẫn nổ hố bẫy liên hoàn , chẳng mấy chốc bụi đất cuốn lên mù mịt .
Cản trở tầm nhìn không phải vấn đề to tát , quan trọng là Cá Sấu dẫm trúng bẫy liền đứng khựng tại chỗ . Đây là thời cơ quá tuyệt vời hơn để bảy tu sĩ tổng tấn công .
Trước mặt cùng với hai bên trái phải , đao quang kiếm ảnh đồng loạt bổ chém vào đám bụi mù .
“Khanh.. Khanh.. Khanh..” – Thay vì vọng ra chuỗi âm thanh kiểu da thịt bị phá mở . Truyền vào tai lại là những tiếng động nghe như thể sắt thép kim loại va chạm .
Không dừng lại sau một đợt tấn công , nhóm bảy người tu sĩ liên tục vung đao vung kiếm . Không khó để nhìn ra bọn họ có ý đồ nhanh chóng đánh gục Cá Sấu này .
Đao quang kiếm ảnh chém tới dồn dập , phần nào xưa tan đi khói bụi .
Cũng vì thế mà Cá Sấu một lần nữa xuất hiện trong tầm mắt của toàn thể mọi người .
Với chuỗi âm thanh nghe chói cả tai kia , cứ tưởng Cá Sấu chẳng hề hấn gì . Nhưng không , trên thân thể to lớn khổng lồ của nó lúc này có tận hơn chục vết chém .
Trong đó một vài vết chỉ là sượt qua , mờ nhạt không đáng kể .
Nhưng một vài vết xuyên phá được lớp da vảy dày cộp , hơn nữa còn ăn sâu vào trong thịt . Ngay lúc này tại miệng vết chém , máu đỏ không ngừng tuôn ra ồng ộc .
Cá Sấu cũng không còn lãnh tĩnh như trước nữa , khí tức lộ ra , hô hấp có phần gấp gáp . Cái miệng rộng hơi hé mở , liên tục phát ra những tiếng gầm gừ khe khẽ .
Khá khó hiểu khi Cá Sấu cứ để mặc đao quang kiếm ảnh chém lên thân mình . Giống một ngọn núi đứng bất động tại chỗ , không có nửa xu dấu hiệu sẽ di chuyển .
Cùng với hắn ẩn nấp sau tán lá cổ thụ , Tiêu Diễm Phượng không nhịn được liền khẽ nói :
“To xác này chắc chắn có vấn đề . Ta hoài nghi nó sẵn có thương tổn , hoặc đang ở biên độ đột phá”
“Cả hai đều không phải” – Cao Cường nghe xong liền lắc đầu đáp , thuận tiện giảng giải :
“Ban ngày dò xét nhận thấy khí tức của nó phập phù , ta cũng lầm tưởng nó đang ở biên độ đột phá . Nhưng hiện giờ tận mắt quan sát mới thấy tử khí nồng nặc quấn quanh cơ thể nó . Tóm lại Cá Sấu này tuổi già sức yếu , chính xác hơn là thọ nguyên đã cạn kiệt”
Nghe xong Tiêu Diễm Phượng liền híp mắt tiếp tục quan sát , thật lâu sau mới lên tiếng :
“Khí tức nó đang sụt giảm nhanh chóng . Ta cho rằng nó cố ý để lừa gạt đám người kia tiến lại gần”
“Còn tưởng ngươi giác quan nhạy bén lắm cơ đấy” – Cao Cường nhếch miệng cười nói .
Dứt lời hắn liền bất ngờ động thủ , nhanh như chớp đem Tiêu Diễm Phượng vác trên vai . Tiếp theo đó là chạy thục mạng , chạy như thể chưa bao giờ được chạy .
Đang yên đang lành bị người nhấc bổng vác đi , Tiêu Diễm Phượng hoảng hốt đến nỗi trái tim co thắt . Thiếu chút nữa thì mở miệng hô “cứu mạng” rồi đây này .
Tiêu Diễm Phượng vừa định chất vấn xem có chuyện gì , cũng là lúc tai nghe thấy “uỳnh” một tiếng .
Xin thề là dư chấn không hề thua kém kho bom đạn phát nổ , chạy ra xa lắm rồi mà còn tức hết cả ngực . May mà chưa đến nỗi phải há miệng phun máu phè phè .
Lúc này Cao Cường mới thoáng thở phào nhẹ nhõm , thuận tiện dừng chân trên cành một cây cổ thụ .
Và đương nhiên còn có mau chóng thả nữ yêu quái trên vai xuống .
Ngồi bệt trên cành cây , Tiêu Diễm Phượng vừa xoa ngực , vừa kinh hãi nói :
“Sao nó tự bạo đột ngột quá vậy ? Dư chấn thật khủng khiếp , ta đến giờ lồng ngực vẫn còn đau nhức”
Ngồi bệt xuống ngay bên cạnh nàng ta , Cao Cường khẽ nhún vai giải thích :
“Ta linh cảm thấy nguy hiểm mới vội mang ngươi rời đi . Còn tại sao nó tự bạo giỏi thế thì ai mà biết ?”
“Yêu thú khác cũng thế này thì toi” – Tiêu Diễm Phượng vẻ mặt đầy lo lắng :
“Mà ngươi nghĩ đám tu sĩ kia có ai thoát nạn không ? Nổ lớn như vậy chỉ sợ tan xương nát thịt hết rồi”
“Ta cho rằng vẫn còn kẻ sống sót” – Giọng đầy tự tin , Cao Cường cười nói :
“Cá Sấu là mộc hệ yêu thú , hơn nữa ta phát hiện máu nó có đặc tính ăn mòn . Chứng tỏ thế mạnh của nó là dùng độc , sát thương thông thường sẽ không quá lớn . Ta dám chắc có người sống , nhưng là sống thoi thóp . Và vì thương nặng kết hợp trúng độc nên cũng sắp ngỏm tới nơi”
Vậy liền tính là đã chết luôn rồi cho nhanh , còn cố giải thích làm quái gì cho phiền ? Tiêu Diễm Phượng lườm cho hắn cháy xém cả mặt , đi kèm với đó là cái bĩu môi đầy cong cớn .
Sau một hồi đắn đo suy nghĩ , Cao Cường quay sang nghiêm mặt hỏi thẳng :
“Khi chỉ có mình ta , ngươi như biến đổi thành một người khác biệt hoàn toàn . Cái này nguyên cớ là tại làm sao ? Bị đa nhân cách gì đó ư ? Hi vọng ngươi có thể thành thật trả lời”
Không một chút chần chừ , Tiêu Diễm Phượng chẳng cần suy nghĩ liền nói :
“Ngươi khác với ngốc tử bọn họ , không thể dùng sức mạnh đàn áp , ta phải thử nghiệm những thủ đoạn phi thường . Ta thân là đội trưởng , ta muốn cai quản tốt đội viên của mình”
Nhìn thẳng vào mắt nàng ta , Cao Cường khẽ lắc đầu , rồi đứng dậy và nói :
“Giờ đi thôi , chúng ta quay trở lại ven hồ xem có nhặt nhạnh được đồ tốt gì hay không”
Tiêu Diễm Phượng đã không muốn thành thật , vậy liền tuỳ ý nàng ta đi . Dù sao chỉ sau vài tháng nữa là mỗi người mỗi ngả , chẳng cần thiết phải quan tâm đến những điều vụn vặt .
Biết chắc hắn đang rất thất vọng , Tiêu Diễm Phượng cũng chẳng lấy gì vui vẻ .
Nhưng cái lý do này không tiện nói cho hắn nghe , thôi thì từ giờ liền giữ khoảng cách đi vậy .
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK