Mục lục
Dương Gian Phán Quan
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bị một cỗ khôi lỗi vô tri vô giác chém cho hai kiếm đã phải lăn lê bò toài , thử hỏi cái này nhục nhã ê chề biết phải nhồi nhét vào đâu cho hết đây ?



Cao Cường hăng máu đứng bật dậy , hai chân thoăn thoắt dẫm đạp Quỷ Bộ , thân ảnh như u linh né tránh hàng loạt nhát kiếm tàn bạo của khôi lỗi .



Muốn gỡ gạc thể diện , vậy chỉ còn cách dùng một chiêu giải quyết triệt để .



Ngặt một nỗi cần phải tiết kiệm sức lực , hắn đành vừa né tránh , vừa dò tìm hạch tâm của khôi lỗi .



Nói chung lồng ngực là vị trí thuận tiện nhất cho việc gia công kiến cố , cũng có nghĩa là nơi thích hợp nhất để cất giấu nguồn dẫn phát năng lượng .



Mà với cái kiểu xuất kiếm chém điên cuồng nhưng không quên khéo léo che đậy lồng ngực , chứng tỏ hạch tâm nhét trong đó là chắc chắn rồi .



Không chút chần chừ , Cao Cường liền xoay người né tránh nhát kiếm đang chém tới , thuận thế theo đà xoay tròn như cơn lốc di chuyển vòng ra sau lưng khôi lỗi .



Có điều hắn kiên nhẫn đợi tới khi khôi lỗi xoay người vung kiếm chém , thì mới lần nữa vòng ra sau lưng khôi lỗi , rồi đánh ra một quyền ẩn chứa ba thành lực đạo .



“Oành..” – Sau một tiếng nổ vang dội , khôi lỗi như viên đạn pháo bắn văng ra xa tận ba bốn chục mét . Sau lưng trúng một quyền làm cho lõm sâu hẳn vào trong .



“Đùng..”



Khôi lỗi còn chưa kịp nhúc nhích thì trong lồng ngực đã lại phát nổ .



Đương nhiên là bởi Cao Cường vận dụng thủ pháp tương tự với “cách sơn đả ngưu” , đem phần lớn lực lượng thẩm thấu vào trong phá hư hạch tâm trận pháp .



Chứ đánh văng ra xa là với mục đích tạo khoảng cách an toàn mà thôi .



Còn lý do hắn tốn công di chuyển hai lần là bởi vì tránh để khôi lỗi bay về hướng Bạch Tuyết .



Nàng hiện giờ yếu mềm trói gà không chặt , lỡ bị chém một kiếm , hoặc trong khôi lỗi có cấm chế tự bạo , vậy thì có thể nghĩ ngay đến kết cục bi thảm được rồi đấy .



Bạch Tuyết không ngốc , nàng đứng đó quan sát dễ dàng nhận thấy điều này . Kết quả liền bị sự quan tâm của hắn làm cho cảm động thiếu chút mừng rơi nước mắt .



Mà hắn lo lắng cũng không phải dư thừa , hạch tâm cất giấu trong lồng ngực đã nổ nát , nhưng khôi lỗi ngay lập tức đứng dậy , lao nhanh tới vung kiếm tấn công .



Vậy là kế hoạch một chiêu giải quyết đã hoàn toàn sụp đổ , Cao Cường trên trán nổi đầy gân xanh .



Mẹ nó , đã thế bản quan liền đánh cho thứ khốn nạn nhà ngươi thành đống sắt vụn phế thải .



Nghĩ được tới đây , hắn lần nữa dẫm đạp Quỷ Bộ , mau chóng dẫn dụ khôi lỗi đổi hướng , rồi lại vòng ra sau lưng mà vung tay vung chân đấm đá loạn xạ một trận .



“Bang.. Bang.. Bang..”



Âm thanh va đập chát chúa liền vang lên không dứt , đáng thương khôi lỗi từ đầu cho tới hai bên bả vai , xuống tới dọc hai bên sườn lưng và ngay cả bắp tay bắp chân , đâu đâu cũng phải hứng chịu hàng loạt quyền cước hung bạo do ai đó đang hăng máu loạn đánh .



Có thể thấy lúc này hắn ra chiêu nhanh khủng khiếp , trong cái nháy mắt đã đánh trăm lần quyền cước , đến nỗi khôi lỗi chỉ khẽ giật nảy chứ chưa bắn văng ra xa .



Có điều lực lượng đã thẩm thấu vào bên trong phá hư bừa bãi , khôi lỗi không còn khả năng phản kháng nữa rồi , bây giờ tựa như bao cát để hắn trút giận mà thôi .



Để dứt điểm sao cho đẹp mắt , Cao Cường nhảy lên xoay người tung chân đạp một cước thật mạnh .



“Oành..”



Sau một tiếng nổ lớn , khôi lỗi liền như hỏa tiễn bắn thẳng tới bức tường đối diện , với thân thể sắt thép không ngừng giật nảy kèm theo tràng tiếng nổ đùng đùng .



Dõi nhìn khôi lỗi rơi rụng xuống sàn rồi nằm im lìm , Cao Cường yên tâm tiến lại gần .



Lãng phí lượng lớn tinh thiết trung phẩm làm ra cỗ khôi lỗi chiến lực làng nhàng , đã thế còn không thèm khắc họa lấy dù chỉ một đạo phòng ngự linh văn cấp thấp ?



Nói thật hắn rất hoài nghi luyện chế ra đồ chơi này là một kẻ đầu óc có vấn đề .



Nghĩ lại thấy cũng đúng , chỉ có kẻ dở hơi thì mới thiết kế lối vào kim tự tháp nằm tít trên đỉnh tháp .



“Lạch cạch..”



Đúng lúc này có hai cái bình ngọc màu trắng từ hư không rơi xuống sàn giữa phòng . Bạch Tuyết liền nhanh chân chạy đến cúi nhặt , rồi mang tới đưa cho hắn .



Cao Cường mở nắp kiểm tra thì thấy một bình chứa mười khỏa Huyết Linh Đan , là ngũ phẩm đan dược chuyên phục hồi cũng như trợ giúp tăng cường khí huyết .



Bình thứ hai chứa đựng mười khỏa Bách Bảo Đan , với năm vòng đan văn thì đây cũng là ngũ phẩm .



Mà loại đan dược này có công hiệu chữa trị thương tổn phi thường bá đạo , chỉ cần còn lại một hơi thở , vậy thì thân thể dù có bị nát bươm cũng không chết được .



Thực ra trong trữ vật giới cất giữ vài trăm khỏa do lão Phạm Thành Văn đưa cho , nhưng hiện giờ hắn không thể lấy được , có hai bình đan này liền quá may rồi .



Chí ít hắn tạm thời không cần lo lắng vụ thương tổn cũng như tiêu hao nhiều lực lượng .



Tiếp nhận hai bình đan dược hắn đưa tới , Bạch Tuyết mỉm cười nói :



“Xem ra đúng như ngươi suy đoán , nơi này chắc hẳn lưu giữ truyền thừa nào đó , muốn đoạt được thì phải vượt qua toàn bộ cửa ải đi xuống tới tầng dưới cùng”



Tám chín phần là như vậy .



Tuy nhiên có một điều dường như nàng không hề phát giác thấy .



Đó là từ khi cả hai bước vào gian phòng , liền có ánh mắt luôn nhìn chằm chằm . Đây cũng là lý do hắn phải cất giữ lực lượng lôi điện phòng ngừa tình huống xấu .



Không rõ đối phương là Người hay Yêu , và cũng có thể là tàn hồn hoặc khí linh . Bất quá không muốn Bạch Tuyết phải lo sợ , hắn liền giấu nhẹm chuyện này đi .



Nhặt lấy thanh trọng kiếm , Cao Cường vừa băm xác khôi lỗi , vừa vênh mặt cười nói :



“Giờ này trong lòng chắc là đang cảm thấy khâm phục ta nhiều lắm có đúng không ? Hắc hắc , đã thế ta sẽ thu lấy truyền thừa để ngươi sùng bái quỳ sát đất luôn”



“Đừng có nằm mơ” – Bạch Tuyết liền cứng rắn đáp lại , rồi cúi đầu thẹn thùng khẽ nói :



“Bất quá xét thấy tiểu tử ngươi rất không tồi , vừa dễ nhìn , vừa cường đại . Thôi thì đợi đến sau này ngươi lớn lên một chút , tỷ đây sẽ vì ngươi mà rụng trứng”



Rụng.. Rụng.. Rụng Trứng ???



Cao Cường tầm này ngay cả Quỷ còn không bài xích nữa là Yêu Tộc . Nhưng nghĩ tới cảnh phối hợp với nàng tạo ra Điểu Nhân , hắn dứt khoát im miệng cho lành .



Thấy hắn lặng yên không nói gì , Bạch Tuyết hừ lạnh một tiếng , bĩu môi mắng :



“Vừa mới đùa một câu mà ngươi đã sợ rúm ró , thật không đáng mặt đàn ông chút nào”



Xin thề có thiên địa chứng giám , nếu nàng thực sự nói đùa thì hắn tự nguyện bé bằng con kiến .



Chung quy là bởi Bạch Tuyết đã phải trải qua cuộc sống đơn độc quá lâu , bỗng dưng có bạn đồng hành , mới trong vô thức dồn hết tâm tư tình cảm giành cho hắn .



Không đúng , nàng khoe từng ngây ngốc ở đại lục trăm năm , với gương mặt xinh đẹp thần thái kiêu sa hút hồn như thế kia thì có mà đầy gã sẽ chạy tới xin chết .



Chứng tỏ trước giờ hiểu sai rồi , chưa chắc nàng đã đơn độc như từng nói .



Bất chợt ngửi thấy mùi “dưa bở” thoang thoảng đâu đây , Cao Cường liền âm thầm đề cao cảnh giác .



“Aizz..” – Bạch Tuyết chán nản nhìn hắn , thở dài buồn bực nói :



“Tỷ cầu xin ngươi đừng suốt ngày suy diễn vớ vẩn như thế có được không nào ?”



Bị nàng đọc ra vị , Cao Cường mặt có chút ửng đỏ , vội vàng nhặt lấy vài chục miếng mảnh vỡ khôi lỗi , sau đó ra hiệu để nàng cùng đi tới thông đạo đã sớm mở .



Cẩn tắc vô áy náy .



Leng keng ném loạn mảnh vỡ một hồi , hắn mới yên tâm dẫn nàng tiến vào cầu thang .



Đúng như hắn suy đoán , trận pháp cấm linh cấm hồn đã bao phủ toàn bộ không gian . Nếu như vậy liền sử dụng kiếm của khôi lỗi để dọn dẹp trở ngại cho nhanh .



Giống như trước đó , cả hai vừa đặt chân vào gian phòng là thông đạo sau lưng lập tức biến mất .



Hơn nữa cũng chỉ có một cỗ khôi lỗi cầm trọng kiếm lững thững đi ra từ hướng đối diện .



Đoán chừng mặt hàng này chiến lực mạnh hơn , Cao Cường liền cẩn thận dặn dò Bạch Tuyết đứng nép vào tường , rồi nắm chặt kiếm chủ động lao lên tấn công .



“Kịch.. Xiu..”



Phát giác có kẻ tiếp cận , khôi lỗi hai hốc mắt lóe sáng rực rỡ , hai chân dậm mạnh xuống sàn , hóa thành vệt tàn ảnh đen kịt lao tới lia kiếm chém ngang một nhát .



Với tầm chém rộng thế này , Cao Cường bắt buộc phải hụp đầu xuống né tránh , thuận tiện vung tay quét ngang một kiếm chém vào đầu gối chân trái của khôi lỗi .



“Xoẹt..”



Sau một tiếng cắt gọt ngọt lịm , khôi lỗi liền mất đi bên chân trái , còn Cao Cường có kinh nghiệm lần trước cho nên lập tức di chuyển vòng ra phía sau lưng đối thủ .



Tuy nhiên giống như không hề ảnh hưởng , khôi lỗi nhanh chóng xoay người bổ xuống một kiếm .



Đời nào chịu lăn lê bò toài lần nữa , Cao Cường đã sớm chuẩn bị , thành ra khôi lỗi mới vừa vung kiếm thì hắn đứng dậy di chuyển dạt sang bên sườn từ trước rồi .



Bởi vậy khi khôi lỗi bổ kiếm xuống vị trí trống không , cũng là lúc hắn chém một kiếm vào cổ nó .



“Xoẹt..”



Lại là một tiếng cắt gọt ngọt lịm vang lên , kèm theo cái đầu của khôi lỗi bay ra khỏi cổ .



Tất nhiên mất đầu chưa làm khôi lỗi xong phim ngay được , nhưng trong đó cất giấu một phần hạch tâm , khiến tốc độ của khôi lỗi ngay lập tức chậm chạp thấy rõ .



Kết quả có thể nghĩ ngay được .



Chưa đầy ba nốt nhạc , khôi lỗi liền đã bị cắt thành những mảnh nhỏ rơi vãi bừa bộn dưới sàn .



Có thể nói chiến thắng khá dễ dàng , nhưng Cao Cường không sao vui nổi . Bởi vì khôi lỗi này tốc độ nhanh hơn đầu ở tầng trên vào khoảng gấp hai mươi lần .



Giả dụ cứ xuống mỗi tầng là nhanh gấp hai mươi lần , chỉ cần ba tầng nữa là hắn sẽ theo không kịp .



Tình hình có hơi căng thẳng , nhưng biết làm sao được bây giờ ? Aizzz…



Cao Cường liền phất tay ném đi thanh kiếm đã sứt mẻ , nhặt lên thanh kiếm mới , rồi kêu gọi Bạch Tuyết mau thu hai bình đan dược vừa rơi xuống còn tiếp tục đi .



Giờ đã không còn đường lui nữa rồi , đành bình thản đi được đến đâu hay đến đó vậy thôi .



---



Trong khi đó tại tầng dưới cùng của tòa kim tự tháp .



Một vị lão giả hiện đang chăm chú quan sát hình ảnh hiển hiện trên mặt gương pháp bảo .



Chứng kiến tiểu tử hỉ mũi chưa sạch kia xuống tới tầng thứ ba vẫn nhẹ nhõm băm vằm khôi lỗi , lão giả trong lòng rất buồn bực , không khỏi thở dài thườn thượt .



Và rồi diễn biến tại tầng thứ tư cũng chẳng hề biến chuyển , lão giả nhịn không nổi liền hét ầm lên :



“Thánh họ tiên sư cha nhà nó , bị cái con rùa khốn nạn kia chặn cửa mấy vạn năm đã đành , giờ lại thêm tiểu tử không hợp điều kiện xông vào quậy phá . Ông trời ơi là ông trời , lão phu đã làm gì nên tội mà phải chịu tình cảnh oái oăm như thế này đây ?”



Khốn nạn ở chỗ đã lập lời thề độc , lão không thể thả khôi lỗi cường đại ra ngáng đường đâu này .



“Ồ..”



Vừa định văng tục chửi thề vài câu cho bõ tức , lão giả giật mình phát hiện có thêm hai kẻ tiến vào .



Kiểm tra thì thấy là hai gã Tà Tu gian ác , hiển nhiên không phải là đối tượng phù hợp .



Nếu là khi khác thì lão giả sẽ “bấm nút” tiêu diệt hai kẻ bàng môn tà đạo này luôn , nhưng muốn lợi dụng bọn chúng dọn dẹp tiểu tử kia , lão liền mắt nhắm mắt mở .



“Aizzz” – Lão giả khẽ phát ra tiếng thở dài , có chút tiếc hận lẩm bẩm :



“Tiểu tử , xin đừng oán trách lão phu , ai bảo ngươi lại là lôi hệ tu sĩ cơ chứ ?”



Thật lòng để mà nói thì lão giả khá là ưng ý chiến lực của hắn , của đáng tội là hệ thuộc tính khác biệt , thành ra thấy cơ hội loại bỏ là lão phải tranh thủ làm ngay .



Cũng tại cái lão bằng hữu khốn nạn năm xưa luyện chế đồ vật không ra thể thống cống rãnh gì .



Nếu ở cửa gắn thêm trận pháp kiểm tra tiên căn xong mới cho vào thì có phải là đỡ phiền rồi không ?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK