Mục lục
Dương Gian Phán Quan
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mặt sàn hạ xuống khoảng 10 mét , liền là một gian phòng rộng cỡ 20 mét vuông . Ngay ở hướng đối diện có một thông đạo gắn đầy quang đăng sáng trưng .



Thấp thoáng dọc theo thông đạo có vài cánh cửa , khỏi cần đoán cũng biết mở ra là những gian phòng . Nhưng sư phụ từ khi nào thì làm ra tầng hầm này ?



“Ực..” – Cao Cường thật khó mà tin nổi liền nói ra :



“Sư phụ , dưới này trông không giống như mới được xây dựng”



Nhàn Vân Lão Nhân mặt đầy tiếu dung liếc nhìn thông đạo :



“Khoảng sân và dãy lầu các bên trên , cùng với tầng ngầm dưới này , thực chất là không gian bên trong một kiện pháp bảo . Thời thượng cổ loại hình pháp bảo này rất thịnh hành , nhưng bây giờ là hàng hiếm , thông thường được dùng để làm bảo khố cất giấu tài nguyên”



“Khi xưa sau khi thành công tiếp nhận truyền thừa , Thái Thượng Trưởng Lão liền giao cho ta bảo quản . Một phần cũng vì để ta thuận tiện ra vào học tập rèn luyện . Ngươi vốn cần học một loại chức nghiệp , trước sau gì cũng phải ngây ngốc thời gian dài ở dưới đây”



Bảo sao khi trước chuyển di Nhàn Vân Các có mấy ngày mà đã lầu các sân vườn đâu ra đấy . Pháp bảo cũng quá là thần kỳ , đi đâu mang theo liền không phải lo ngủ bờ ngủ bụi .



Hơn nữa lúc này Cao Cường hiểu ra tại sao khi bước vào phòng sách lại thấy sai sai rồi . Bởi diện tích trong phòng rộng hơn nhiều so với phán đoán khi đứng nhìn từ bên ngoài .



Nhàn Vân Lão Nhân nói dứt lời liền dẫn trước đi vào thông đạo , Cao Cường thấy vậy liền mau chóng theo sát phía sau . Vừa đi vừa tiếp tục quan sát dọc theo thông đạo . Đáng tiếc ngoài vài cánh cửa đá khắc hoạ chi chít linh văn đồ án , thì không thấy thêm gì nữa hết .



Có tất cả bốn cánh cửa đá đại diện cho bốn gian phòng , chia đều dọc theo hai bên lối đi trong thông đạo . Mặc dù thông đạo chỉ dài khoảng 20 mét , nhưng với yếu tố thần kỳ của không gian pháp bảo thì sau cánh cửa đá chưa chắc đã là gian phòng diện tích nhỏ hẹp .



Đi hết thông đạo liền là một gian phòng cũng rộng cỡ 20 mét vuông , tại phía cuối phòng cũng có một cánh cửa đá với chi chít linh văn đồ án . Khác biệt là bên trên có gắn một khối cầu màu trắng sữa . Từ linh văn đồ án kết nối thì chắc hẳn đây là cơ quan để mở cửa .



Nhàn Vân Lão Nhân chỉ tay vào khối cầu , đối với hắn nói :



“Cửa ải thứ nhất chính là nó , đem thần thức thẩm thấu vào là có thể mở cửa . Bước này sư phụ tin tưởng ngươi dễ dàng vượt qua . Còn cửa ải thứ hai là gì sư phụ sẽ không tiết lộ , tự ngươi hên xui đi”



Lại còn có tiết tấu hên xui ? Cao Cường thật không biết nói gì cho phải . Liền mang theo vẻ mặt bất đắc dĩ đi tới trước cánh cửa , thần thức lan tràn hướng khối cầu phóng tới .



Gặp quỷ , khối cầu này thế quái nào như miếng bông gòn , coi thần thức của hắn là nước hay sao mà bà mẹ nó hút lấy hút để . Giây lát Cao Cường liền hoa mắt chóng mặt , không biết đông tây nam bắc ở đâu . Đáng sợ là chẳng thể mở miệng kêu dù chỉ một câu .



“Tập trung tình thần , giữ cho đầu óc tỉnh táo” – Đúng lúc này giọng nói sư phụ truyền tới bên tai hắn .



Nghe vậy Cao Cường hiểu bây giờ không phải lúc để mà nghĩ ngợi linh tinh . Có điều cứ gắng gượng chịu đựng chưa hẳn đã ổn , bởi vậy hắn liền nhẩm niệm Độ Tâm Kinh .



Bỗng dưng khối cầu trên cửa đá phát sáng rực rỡ , càng lúc càng thêm chói lọi .



Không hiểu có chuyện gì đang xảy ra , Nhàn Vân Lão Nhân mặt mũi ngay tức thì hiện đầy dấu hỏi .



Theo điển tịch ghi chép thì chỉ cần chịu cái 3 tới 5 phút là cửa mở . Năm xưa Nhàn Vân Lão Nhân chịu đựng 5 phút xong là cửa mở rồi , làm gì có phát sáng gì đâu này ?



Mang theo hiếu kỳ , Nhàn Vân Lão Nhân cẩn thận lại gần quan sát . Phải dùng mắt thường , chứ toả ra thần thức là phá hỏng nghi thức vượt ải của Cao Cường luôn đấy .



Chứng kiến khuôn mặt Cao Cường lúc nhăn nhó khổ sở , lúc buông lỏng nhẹ nhõm , Nhàn Vân Lão Nhân ngay lập tức hiểu ra tiểu tử này là đang nghịch ngợm cái trò gì rồi .



Với kinh nghiệm tu hành của bản thân , Nhàn Vân Lão Nhân tin tưởng tình huống này không có gì xấu . Thậm chí nếu có thể càng dây dưa kéo dài thì lại càng tốt hơn nữa .



Tuy không rõ liệu Cao Cường thu được bao nhiêu lợi ích . Nhưng của hắn linh hồn lực sẽ có tiến triển không hề nhỏ , chí ít là phương diện tinh thần ý niệm mạnh mẽ hơn .



Nhàn Vân Lão Nhân lùi về vị trí cũ , kiên nhẫn chờ đợi kết quả .



10 phút .. nửa giờ .. một giờ .. hai giờ .. ba giờ ..



Khối cầu theo thời gian trôi qua cũng càng lúc càng phát sáng dữ dội , từ ban đầu màu trắng dần chuyển sang màu vàng , đến hiện tại đã thuần một màu hoàng kim lấp lánh .



“Cạch..”



Năm giờ trôi qua , một tiếng động nhỏ khẽ vang lên .



Cao Cường thần thức cũng không còn bị khối cầu ma quỷ kia hút hút nữa . Tinh thần hết sức mệt mỏi , hắn ngã nhào xuống sàn , nhìn về hướng sư phụ mà hổn hển tố khổ :



“Sư phụ.. hộc.. ngài.. hộc.. nói đơn giản.. hộc.. ta mệt.. chết rồi..”



Nhàn Vân Lão Nhân lại gần ngồi xổm xuống , đơn giản giải thích cho hắn nghe một lần . Thuận tiện trấn an để hắn được yên tâm , nhưng tuyệt nhiên không thấy cho uống thuốc .



Không khó để hiểu ý sư phụ nói , nhưng bà mẹ nó quá là hành hạ người . Cao Cường tự tin khẳng định khối câu kia mà hút thêm một lúc nữa , chắc chắn hắn liền ngã cái nhào .



Giảng giải phân tích xong , Nhàn Vân Lão Nhân liền vỗ vai hắn :



“Phục hồi điểm khí lực rồi tiến vào cửa ải thứ hai đi thôi”



Mặt mũi khổ sáp , Cao Cường gắng gượng ngồi dậy toạ thiền nhẩm niệm Độ Tâm Kinh . Hắn là khía cạnh tinh thần mệt mỏi quá độ , chứ không liên quan gì tới khí lực đâu đấy .



Sau nửa giờ , Cao Cường vươn mình đứng dậy . Tất nhiên còn chưa hồi phục được trạng thái tốt nhất , nhưng ít nhiều cảm giác mê muội đã không còn .



Nhàn Vân Lão Nhân lần này đi tới vỗ vai , đối với hắn trấn an :



“Cửa ải tiếp theo là sẽ không phát sinh tình huống tương tự như vừa rồi . Cứ nghênh ngang mà tiến vào , sư phụ bên ngoài này chờ nghe tin tốt từ ngươi”



Ngài không phải từng nói cửa ải thứ nhất dễ như ăn kẹo đó sao ? Thế nào ta bị hành hạ gần chết vậy ? Cao Cường trong lòng thấy phiền muộn vô cùng .



Có điều hắn cũng hiểu là do bản thân vận dụng Độ Tâm Kinh mới phát sinh tình huống vừa rồi . Không thể trách oan cho sư phụ lão nhân gia được đâu đấy .



Sư phụ nói nghênh ngang vậy thì nghênh ngang đi . Cao Cường mặt mũi hững hờ lạnh nhạt , hai tay chắp tại sau lưng , chậm rãi hướng cánh cửa bước tới .



“Ầm..” – Cảnh nửa nặng nề khép lại , Nhàn Vân Lão Nhân vẻ mặt ngay tức thì thấp thỏm lo âu .



Cũng không phải sư phụ lão nhân gia lo nghĩ hắn gặp phải nguy hiểm . Mà bởi vì sợ hắn cũng không nhận được ‘truyền thừa’ nên trong lòng mới gấp gáp .



Thực ra có một số việc cho đến giờ này Nhàn Vân Lão Nhân vẫn còn che giấu . Trong đó nổi cộm nhất phải kể tới diện mạo thực của truyền thừa là gì .



Nhàn Vân Lão Nhân không nói ra cũng dễ hiểu thôi , bởi Cao Cường nhận được truyền thừa liền sẽ rõ , mà không nhận được thì biết cũng để làm gì đâu .



Việc thứ hai là Nhàn Vân Lão Nhân đã không còn nhiều thời gian , chỉ khoảng 7 tới 10 năm nữa mà thôi . Kiến thức nhiều một chút liền không khó nhìn ra .



Nói thẳng ra thì tu sĩ bề ngoài luôn trẻ trung , cùng lắm diện mạo tuổi trung niên là cùng . Dáng vẻ lão niên chỉ có một lý do duy nhất là tuổi thọ đi tới hồi kết .



Từ hơn 200 năm trước , lão nhân gia đã ý thức được vấn đề này . Là kẻ khác hẳn sẽ đoạt xá trùng tu , nhưng Nhàn Vân Lão Nhân không muốn làm vậy .



Trách nhiệm tìm kiếm người kế thừa đặt trên vai , lão nhân gia xin nhờ lão hữu bói cho một quẻ . Sau đó liền chạy tới đại lục để tìm kiếm người hữu duyên .



Ngặt một nỗi đợi hơn 200 năm , thanh niên tài tuấn thấy nhiều , nhưng toàn là những kẻ không hợp cách . Có thể nói là sớm bị loại chỉ ngay từ vòng gửi xe .



Rốt cuộc sau hơn 200 năm cũng gặp được Cao Cường là đạt đủ điều kiện vượt qua cửa ải thứ nhất . Nhàn Vân Lão Nhân đương nhiên hi vọng nhiều .



Nhưng nếu như Cao Cường cũng thất bại , vậy thì Nhàn Vân Lão Nhân chỉ còn nước đem truyền thừa ném tới một hoang đảo nào đó tại ngoài hải vực . Để cho người hữu duyên ngang qua lượm cái lậu đi . Lão nhân gia không hứng thú tiếp tục công việc .



Tóm lại còn có mấy năm ngắn ngủi , Nhàn Vân Lão Nhân ý định là muốn tranh thủ trước khi nằm xuống , liền toàn lực bồi dưỡng chỉ dạy cho Cao Cường .



Truyền thụ bằng hết những ngón sở trường , sau này hắn đem đi quậy tung hải vực . Nhất là Cao Cường đập bẹp truyền nhân của đám lão bằng hữu thì lại càng ngon . Nói chung là chỉ mới nghĩ nghĩ tới thôi , Nhàn Vân Lão Nhân liền thấy vui vẻ muốn chết .



“Cạch..” – Đang mải mê suy nghĩ , Nhàn Vân Lão Nhân liền thấy cửa đá mở ra .



Tiếp đó là Cao Cường chạy xồng xộc ra ngoài , trên tay cầm chiếc búa gỉ sét loang lổ , bất mãn nói :



“Sư phụ , truyền thừa đâu a ? Ta vào làm gì thấy truyền thừa gì ? Thấy có mỗi chiếc búa này vứt chỏng chơ trên bàn . Làm sao ta thấy mình như bị chửi thế này ? Nhận được cái búa ?”



“Mua Hahaaaaaaaaa..” – Nhàn Vân Lão Nhân bỗng dưng ngửa mặt cười vang .



Với tầng thứ của lão nhân gia mà không kiềm chế thì thở thôi cũng sập cả toà thành . Huống chi lúc này lại còn cười thả phanh , chỉ khổ Cao Cường liền phun một ngụm máu ngã lăn quay .



“Ách..” – Nhàn Vân Lão Nhân giật mình , ngay tức thì ngậm miệng chạy tới . Kiểm tra thấy Cao Cường chỉ choáng váng mà bất tỉnh chứ không việc gì , liền thở phào lau mồ hôi trên trán .



Không thể coi thường chiếc búa trông gỉ sét bẩn thỉu này được đâu . Nó mới thực sự là truyền thừa mà bao đời Các Chủ Hoả Vân Các vẫn luôn toàn lực tìm kiếm người kế thừa đấy .



Mặc dù điển tịch ghi chép rất mơ hồ , nhưng chiếc búa này nghe đồn từ trên kia rơi xuống . Nhìn trông nhỏ xíu vậy thôi chứ thực ra nặng không có đối thủ , rất là không tầm thương đâu .



Khi xưa Nhàn Vân Lão Nhân không lập lời thề sẽ toàn lực tìm kiếm chủ nhân cho nó , thì khỏi mơ tới chuyện nhấc nổi món pháp bảo không gian lên . Cái này gọi là nhục cứ như chó .



Giờ thì tốt rồi , không , phải nói là phi thường tốt .



Thực sự Nhàn Vân Lão Nhân không biết dùng ngôn từ gì để mà miêu tả hạnh phúc của mình lúc này . Nhẹ nhõm , vui mừng , hãnh diện , đắc ý ? Có nên nhảy múa ăn mừng một phen ?



Mà thôi , Nhàn Vân Lão Nhân từ trữ vật giới lấy ra mấy bình dược thuỷ , cẩn thận rót cho Cao Cường uống từng chút một . Trong đầu thuận tiện nghĩ tới việc chạy một chuyến săn bắt vài chỉ yêu thú mang về bồi dưỡng tẩm bổ cho đệ tử yêu quý mới được .

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK