Doanh trại mạnh mẽ, binh lính dồi dào, tiểu đoàn Thiết Hổ những năm gần đây đã trải qua nhiều lần thay máu, các cựu binh theo Khánh Liên Thành chinh chiến đã chết hết, rất nhiều binh lính đều là những tân binh lần đầu ra chiến trường.
Lúc huấn luyện và luận võ thường ngày, tiểu đoàn Thiết Hổ biểu hiện rất tốt, nhưng khi ra chiến trường đổ máu thật, không ít tân binh cũng hoá ngốc.
Hơn 2.000 người, còn chiếm được địa hình thuận lợi, vậy mà cả canh giờ cũng không bảo vệ được, đã bị quân địch cướp. mất dãy núi Mỏ Vịt
Điều khiến mọi người thất vọng nhất là bên quân địch chỉ có 500 người...
Trước kia, chiến sĩ trong tiểu đoàn Thiết Hổ đều là những người kiêu hãnh trong quân đội, hầu như tất cả binh lính đều cảm thấy được vào tiểu đoàn Thiết Hổ là đáng tự hào.
Nhưng trải qua trận chiến này, tiểu đoàn Thiết Hổ hoàn toàn trở thành trò cười.
Hiện tại, rất nhiều binh lính ăn không đủ no, đều đổ hết mọi bực tức lên đầu tiểu đoàn Thiết Hổ.
Thấy chiến sĩ của tiểu đoàn Thiết Hổ, cười nhạo đã là nể tình, có không ít người chạy thẳng đến tiểu đoàn Thiết Hổ nhổ nước bọt vào bọn họ.
Tiểu đoàn Thiết Hổ cho dù có ấm ức đến đâu, cũng chỉ có thể chịu đựng.
Dù sao dãy núi Mỏ Vịt thật sự là mất trong tay bọn họ. 𝖳r𝗎𝒚ệ𝐧 ha𝒚 l𝗎ô𝐧 có tại { 𝖳rU𝙢𝖳r𝗎𝒚 e𝐧.VN }
Đối với một đội quân có bề dày chiến tích mà nói, cả ngày bị người ta sỉ nhục, còn khó chịu hơn bị giết chết.
Trần Phượng Chí là tướng lĩnh của tiểu đoàn Thiết Hổ, chịu áp lực lớn hơn đám binh lính bình thường.
Hiện giờ biết có hi vọng có thể lấy lại dãy núi Mỏ Vịt, Trần Phượng Chí lập tức xin chiến.
“Ngươi chắc chản chứ?” Mạnh Thiên Hải liếc nhìn Trần Phượng Chí: “Hiện giờ, người Thổ Phiên đang chiếm lĩnh địa lợi, đoạt lại dấy núi Mỏ Vịt không phải chuyện dễ
Thật ra Mạnh Thiên Hải cũng hơi bất mãn đối với tiểu đoàn Thiết Hổ.
Nếu không phải bọn họ gây ra lỗi chậm trễ thì bây giờ cũng không bị động như vậy.
Lần này cho dù có thể thành công phá được vòng vây, nhưng quay về cũng phải chịu phạt.
Ít nhất một trận roi là tuyệt đối không thể thoát.
“Tướng quân yên tâm, lần này ta đích thân đốc chiến, ai dám lùi về sau một bước, Trần Phượng Chí ta sẽ lập tức chém hắn!”
Trần Phượng Chí rút dao ra cắt một đường lên lòng bàn tay: “Cho dù tiểu đoàn Thiết Hổ bị diệt sạch, chỉ còn lại một mình Trần Phượng Chí ta, cũng không thể tiếp tục làm ô uế uy doanh của tiểu đoàn Thiết Hổi”
Mạnh Thiên Hải nhìn chăm chăm Trần Phượng Chí một lúc lâu, gật đầu nói: “Vậy ta sẽ tin tiểu đoàn Thiết Hổ thêm lân nữa, hi vọng ngươi không khiến ta thất vọng! Đi chuẩn bị đi!”
“Vâng!” Trần Phượng Chí ôm quyền cúi người chào, lui ra khỏi lầu lớn.
Lúc huấn luyện và luận võ thường ngày, tiểu đoàn Thiết Hổ biểu hiện rất tốt, nhưng khi ra chiến trường đổ máu thật, không ít tân binh cũng hoá ngốc.
Hơn 2.000 người, còn chiếm được địa hình thuận lợi, vậy mà cả canh giờ cũng không bảo vệ được, đã bị quân địch cướp. mất dãy núi Mỏ Vịt
Điều khiến mọi người thất vọng nhất là bên quân địch chỉ có 500 người...
Trước kia, chiến sĩ trong tiểu đoàn Thiết Hổ đều là những người kiêu hãnh trong quân đội, hầu như tất cả binh lính đều cảm thấy được vào tiểu đoàn Thiết Hổ là đáng tự hào.
Nhưng trải qua trận chiến này, tiểu đoàn Thiết Hổ hoàn toàn trở thành trò cười.
Hiện tại, rất nhiều binh lính ăn không đủ no, đều đổ hết mọi bực tức lên đầu tiểu đoàn Thiết Hổ.
Thấy chiến sĩ của tiểu đoàn Thiết Hổ, cười nhạo đã là nể tình, có không ít người chạy thẳng đến tiểu đoàn Thiết Hổ nhổ nước bọt vào bọn họ.
Tiểu đoàn Thiết Hổ cho dù có ấm ức đến đâu, cũng chỉ có thể chịu đựng.
Dù sao dãy núi Mỏ Vịt thật sự là mất trong tay bọn họ. 𝖳r𝗎𝒚ệ𝐧 ha𝒚 l𝗎ô𝐧 có tại { 𝖳rU𝙢𝖳r𝗎𝒚 e𝐧.VN }
Đối với một đội quân có bề dày chiến tích mà nói, cả ngày bị người ta sỉ nhục, còn khó chịu hơn bị giết chết.
Trần Phượng Chí là tướng lĩnh của tiểu đoàn Thiết Hổ, chịu áp lực lớn hơn đám binh lính bình thường.
Hiện giờ biết có hi vọng có thể lấy lại dãy núi Mỏ Vịt, Trần Phượng Chí lập tức xin chiến.
“Ngươi chắc chản chứ?” Mạnh Thiên Hải liếc nhìn Trần Phượng Chí: “Hiện giờ, người Thổ Phiên đang chiếm lĩnh địa lợi, đoạt lại dấy núi Mỏ Vịt không phải chuyện dễ
Thật ra Mạnh Thiên Hải cũng hơi bất mãn đối với tiểu đoàn Thiết Hổ.
Nếu không phải bọn họ gây ra lỗi chậm trễ thì bây giờ cũng không bị động như vậy.
Lần này cho dù có thể thành công phá được vòng vây, nhưng quay về cũng phải chịu phạt.
Ít nhất một trận roi là tuyệt đối không thể thoát.
“Tướng quân yên tâm, lần này ta đích thân đốc chiến, ai dám lùi về sau một bước, Trần Phượng Chí ta sẽ lập tức chém hắn!”
Trần Phượng Chí rút dao ra cắt một đường lên lòng bàn tay: “Cho dù tiểu đoàn Thiết Hổ bị diệt sạch, chỉ còn lại một mình Trần Phượng Chí ta, cũng không thể tiếp tục làm ô uế uy doanh của tiểu đoàn Thiết Hổi”
Mạnh Thiên Hải nhìn chăm chăm Trần Phượng Chí một lúc lâu, gật đầu nói: “Vậy ta sẽ tin tiểu đoàn Thiết Hổ thêm lân nữa, hi vọng ngươi không khiến ta thất vọng! Đi chuẩn bị đi!”
“Vâng!” Trần Phượng Chí ôm quyền cúi người chào, lui ra khỏi lầu lớn.