'Sáng sớm ngày hôm sau, đội ngũ lập tức lên đường từ cửa nam, bắt đầu cuộc hành trình viễn chính.
“Chỉ mong bọn họ có thể mang hạt giống mà tiên sinh nói về"
Cửu công chúa đứng trên tường thành, cúi đầu nhìn đội ngũ dài mấy trăm thước, thấp giọng nói.
“Nhiều người như vậy nhất định sẽ làm được thôi!”
Kim Phi cũng tràn đầy mong đợi
Với sự gia nhập của Cửu công chúa và Khánh Hâm Nghiêu, nhân số trong đội ngũ còn nhiều hơn gấp nhiều lần so với kế hoạch của y.
Đặc biệt là Khánh Hâm Nghiêu, ước chừng phái tới cả mấy trăm người.
Trong kế hoạch của Kim Phi, hai đội nhân viên hộ tống sẽ chia làm hai nhóm ở Đại Triệu, một nhóm đi Thiên Trúc, một nhóm đi nước K.
Bây giờ số người đã nhiều hơn gấp mấy lần, y dứt khoát chia đội ngũ làm mười nhóm.
Năm nhóm tới Thiên Trúc, năm nhóm đi nước K. Thời gian và tuyến đường của mỗi nhóm là khác nhau Như vậy xác suất thành công cũng tăng lên rất nhiều.
Tổng cộng có mười nhóm, chỉ cần một nhóm trong số đó. thành công, vậy cũng được coi là thành công rồi!
“Tiên sinh, tiếp theo ngài định đi đâu, trở về phủ sao?”
Cửu công chúa nhìn đội ngũ biến mất ở phía sau rừng cây, quay đầu hỏi.
“Đội ngũ cũng lên đường rồi, Tây Xuyên gần đây chắc cũng không có chuyện gì, ta muốn tới đập Đô Giang xem một chút” Kim Phi đáp
Đập Đô Giang cũng đã bắt đầu làm việc được một khoảng thời gian, mặc dù Kim Phi đã lập ra phương án thi công rất chỉ tiết, nhưng vẫn muốn đích thân tới xem
Dù sao công trình này cũng rất quan trọng, có thế tạo. phúc mấy ngàn năm cho Xuyên Thục.
Nếu như bị lỗi, hậu quả sẽ rất nghiêm trọng.
Không phải Kim Phi không tin Ngụy Đại Đồng, mà lời nhắc. nhở hôm qua của Cửu công chúa đã cho y biết nhận thức của mỗi người rất khác nhau.
©ó trời mới biết Ngụy Đại Đồng có hoàn toàn hiểu được ý của y hay không
Nếu thi công xong rồi, y mới phát hiện xảy ra vấn đề thì không phải là rất phiền phức sao?
Hơn nữa, Kim Phi đã đồng ý về nhà ăn Tết với Quan Hạ Nhị, lúc này đã là giữa tháng chạp, sau khi kiểm tra Đô Giang xong, y còn phải trở về nữa.
“Tới Đô Giang?” Cửu công chúa trầm ngâm: “Vậy ta cũng tới xem cùng tiên sinh”
“Gần đây trời lạnh như vậy, tới Đô Giang cũng không gần, vết tê cóng trên tay người vừa mới khá lên một chút, đi thêm một chuyến nữa thì đừng để lạnh quá” Kim Phi nói
“Đã chạy đi chạy lại từ kinh thành đến đây rồi, huống hồ là Đô Giang”
Cửu công chúa lắc đầu nói: “Hơn nữa, có bao tay và mũ mà ngài cho, ta sẽ không lạnh được đâu.”
“Vậy thì được” Kim Phí biết tính cách của Cửu công chúa, một khi đã quyết định làm gị, rất íLkhi thay đổi, cũng không khuyên nhiều nữa.
Hai người cùng xuống tường thành, sau khi ăn sáng xong thì dẫn đội ngũ lên đường, chạy thẳng tới đập Đô Giang.
Lúc này là thời điểm lạnh nhất trong năm, đám người Kim Phi đều mặc rất ấm áp.
Đặc biệt là Cửu công chúa, trên người mặc áo choàng nhung lông chồn, tay đeo bao tay lông thỏ mà Kim Phi đưa, đầu cũng được che lại băng một chiếc mũ ấm, chỉ để lộ ra hai con mắt
Lần này không vội, mỗi người một ngựa, chậm rãi lên đường.
Mãi cho đến buổi chiều, họ mới đi tới vùng ngoại ô của núi Ngọc Lũy.
Khác với vẻ tiêu điều hoang vu lần trước, lần này, còn chưa tới núi Ngọc Lũy, Kim Phi đã nghe thấy tiếng hò reo.
“Hây dô, hây dô!" “Hây dô, hây dôi”
Khi tới chân núi, họ thấy rất nhiều người dân đi đi lại lại trên bãi đất bằng phẳng dưới chân núi.
©ó người đang đào đất, có người đang chất đất vào thúng, có người thì xách thúng và hô to chở đất đi
Mặc dù là tháng chạp trời đông giá rét mà nơi đây lại khiến cho người ta cảm nhận được bầu không khí vô cùng sôi động.
©ó rất nhiều người dân chỉ mặc áo mỏng.
Thậm chí Kim Phi còn thấy có vài người dân cởi trần, chỉ mặc một chiếc quần rách nát dinh đầy bùn đất.
Dường như nhiệt độ nơi đây cao hơn những nơi khác. Rất nhiều người dân đang làm việc với nụ cười trên môi.
“Nếu như ở Đại Khang chỗ nào cũng như chỗ này thì lo gì không thể thịnh vượng chứ!”
Cửu công chúa nhìn công trường rộn rịp, trong lòng cũng cảm thán.
Ánh mắt nhìn Kim Phi cũng càng trở nên dịu dàng.
Bởi vì cô ấy biết, tất cả sự phồn vinh ở đây đều do người đàn ông này mang tới.
Nếu không có y thì có lẽ thành Tây Xuyên đã bị Đan Châu chà đạp rồi
Đến lúc đó, người dân sẽ gặp phải tai họa gì, chỉ căn nghĩ thôi cũng khiến Cửu công chúa không rét mà run.
“Chỉ mong bọn họ có thể mang hạt giống mà tiên sinh nói về"
Cửu công chúa đứng trên tường thành, cúi đầu nhìn đội ngũ dài mấy trăm thước, thấp giọng nói.
“Nhiều người như vậy nhất định sẽ làm được thôi!”
Kim Phi cũng tràn đầy mong đợi
Với sự gia nhập của Cửu công chúa và Khánh Hâm Nghiêu, nhân số trong đội ngũ còn nhiều hơn gấp nhiều lần so với kế hoạch của y.
Đặc biệt là Khánh Hâm Nghiêu, ước chừng phái tới cả mấy trăm người.
Trong kế hoạch của Kim Phi, hai đội nhân viên hộ tống sẽ chia làm hai nhóm ở Đại Triệu, một nhóm đi Thiên Trúc, một nhóm đi nước K.
Bây giờ số người đã nhiều hơn gấp mấy lần, y dứt khoát chia đội ngũ làm mười nhóm.
Năm nhóm tới Thiên Trúc, năm nhóm đi nước K. Thời gian và tuyến đường của mỗi nhóm là khác nhau Như vậy xác suất thành công cũng tăng lên rất nhiều.
Tổng cộng có mười nhóm, chỉ cần một nhóm trong số đó. thành công, vậy cũng được coi là thành công rồi!
“Tiên sinh, tiếp theo ngài định đi đâu, trở về phủ sao?”
Cửu công chúa nhìn đội ngũ biến mất ở phía sau rừng cây, quay đầu hỏi.
“Đội ngũ cũng lên đường rồi, Tây Xuyên gần đây chắc cũng không có chuyện gì, ta muốn tới đập Đô Giang xem một chút” Kim Phi đáp
Đập Đô Giang cũng đã bắt đầu làm việc được một khoảng thời gian, mặc dù Kim Phi đã lập ra phương án thi công rất chỉ tiết, nhưng vẫn muốn đích thân tới xem
Dù sao công trình này cũng rất quan trọng, có thế tạo. phúc mấy ngàn năm cho Xuyên Thục.
Nếu như bị lỗi, hậu quả sẽ rất nghiêm trọng.
Không phải Kim Phi không tin Ngụy Đại Đồng, mà lời nhắc. nhở hôm qua của Cửu công chúa đã cho y biết nhận thức của mỗi người rất khác nhau.
©ó trời mới biết Ngụy Đại Đồng có hoàn toàn hiểu được ý của y hay không
Nếu thi công xong rồi, y mới phát hiện xảy ra vấn đề thì không phải là rất phiền phức sao?
Hơn nữa, Kim Phi đã đồng ý về nhà ăn Tết với Quan Hạ Nhị, lúc này đã là giữa tháng chạp, sau khi kiểm tra Đô Giang xong, y còn phải trở về nữa.
“Tới Đô Giang?” Cửu công chúa trầm ngâm: “Vậy ta cũng tới xem cùng tiên sinh”
“Gần đây trời lạnh như vậy, tới Đô Giang cũng không gần, vết tê cóng trên tay người vừa mới khá lên một chút, đi thêm một chuyến nữa thì đừng để lạnh quá” Kim Phi nói
“Đã chạy đi chạy lại từ kinh thành đến đây rồi, huống hồ là Đô Giang”
Cửu công chúa lắc đầu nói: “Hơn nữa, có bao tay và mũ mà ngài cho, ta sẽ không lạnh được đâu.”
“Vậy thì được” Kim Phí biết tính cách của Cửu công chúa, một khi đã quyết định làm gị, rất íLkhi thay đổi, cũng không khuyên nhiều nữa.
Hai người cùng xuống tường thành, sau khi ăn sáng xong thì dẫn đội ngũ lên đường, chạy thẳng tới đập Đô Giang.
Lúc này là thời điểm lạnh nhất trong năm, đám người Kim Phi đều mặc rất ấm áp.
Đặc biệt là Cửu công chúa, trên người mặc áo choàng nhung lông chồn, tay đeo bao tay lông thỏ mà Kim Phi đưa, đầu cũng được che lại băng một chiếc mũ ấm, chỉ để lộ ra hai con mắt
Lần này không vội, mỗi người một ngựa, chậm rãi lên đường.
Mãi cho đến buổi chiều, họ mới đi tới vùng ngoại ô của núi Ngọc Lũy.
Khác với vẻ tiêu điều hoang vu lần trước, lần này, còn chưa tới núi Ngọc Lũy, Kim Phi đã nghe thấy tiếng hò reo.
“Hây dô, hây dô!" “Hây dô, hây dôi”
Khi tới chân núi, họ thấy rất nhiều người dân đi đi lại lại trên bãi đất bằng phẳng dưới chân núi.
©ó người đang đào đất, có người đang chất đất vào thúng, có người thì xách thúng và hô to chở đất đi
Mặc dù là tháng chạp trời đông giá rét mà nơi đây lại khiến cho người ta cảm nhận được bầu không khí vô cùng sôi động.
©ó rất nhiều người dân chỉ mặc áo mỏng.
Thậm chí Kim Phi còn thấy có vài người dân cởi trần, chỉ mặc một chiếc quần rách nát dinh đầy bùn đất.
Dường như nhiệt độ nơi đây cao hơn những nơi khác. Rất nhiều người dân đang làm việc với nụ cười trên môi.
“Nếu như ở Đại Khang chỗ nào cũng như chỗ này thì lo gì không thể thịnh vượng chứ!”
Cửu công chúa nhìn công trường rộn rịp, trong lòng cũng cảm thán.
Ánh mắt nhìn Kim Phi cũng càng trở nên dịu dàng.
Bởi vì cô ấy biết, tất cả sự phồn vinh ở đây đều do người đàn ông này mang tới.
Nếu không có y thì có lẽ thành Tây Xuyên đã bị Đan Châu chà đạp rồi
Đến lúc đó, người dân sẽ gặp phải tai họa gì, chỉ căn nghĩ thôi cũng khiến Cửu công chúa không rét mà run.