Vị quan của Cục tình báo trông coi thuyền đánh cá cách đó mười mấy dặm nhìn thấy tín hiệu của khói báo động từ kinh thành, lập tức đưa thuyền đánh cá xuôi theo dòng nước.
Tân Trấn cũng nhanh hết sức tập hợp hàng ngàn cấm quân ra khỏi thành, trên lưng mỗi người đều vác theo dây thừng.
Đến bờ Hoàng Hà, đội thuyền do thuyền đánh cá hợp thành đúng lúc đuổi tới.
Không cần Tần Trấn ra lệnh, người của Cục tình báo lập tức cho người đánh cá lấy tấm gỗ đã chuẩn bị sẵn ra, bắt đầu xếp thành cầu nổi.
Người Đông Man đã nộp vũ khí đầu hàng, có hàng ngàn cấm quân gia nhập, rất nhanh đã trói gọn người Đông Man.
Lúc này đa số người Đông Man còn đang bị tiêu chảy, nhưng vì để giữ mạng, chỉ có thể để mặc cấm quân và nhân viên hộ tống trói lại.
Trói xong binh lính Đông Man, cấm quân và nhân viên hộ tống lại bắt đầu đi bắt ngựa chiến.
Lúc này ngựa chiến đã trải qua giai đoạn đau đớn ban đầu, thêm việc Lão Ưng không ném bom chớp sáng nữa, ngựa chiến dần dần trở lại vẻ ngoan ngoãn thường ngày.
Trên tường thành, nhìn thấy nhân viên hộ tống và cấm quân bận bịu, tảng đá trong lòng Kim Phi cuối cùng cũng được hạ xuống.
Trần Cát và quan văn võ đứng một bên càng kinh ngạc đến tê cả da đầu, không nói được câu nào.
Sau trận chiến dốc Đại Mãng, sức chiến đấu của tiêu cục Trấn Viễn và chiến đội áo giáp đen cũng được truyền ra ngoài.
Nhưng đa số quyền quý đều cho răng, đây là Cửu công chúa và Khánh Hâm Nghiêu tranh công cho tiêu cục Trấn Viễn của Kim Phi, cố ý phóng đại chiến tích của tiêu cục Trấn Viễn.
Vậy nên cho dù dân chúng khen ngợi tiêu cục Trấn Viễn và chiến đội áo giáp đen lên tận trời xanh, đám quyền quý vẫn chẳng thèm để tâm.
Ngược lại còn cho rẵng dân chúng ngu muội, dễ dàng bị tiên sinh kể chuyện lừa gạt.
Năm trăm người sao có thể giết được năm ngàn lính Thổ Phiên tinh nhuệ?
Nhưng hôm nay, trận chiến đã diễn ra ngay trước mắt bọn họ.
Bọn họ đã tận mắt chứng kiến cả trận đấu.
Đại Tráng dẫn ba trăm ky binh áo giáp đen, dốc sức đánh vào doanh trại Đông Man, thành công tóm được kẻ dẫn đầu bên địch, Trương Lương còn vô cùng can đảm, dẫn hai ngàn người đánh mạnh vào doanh trại Đông Man.
Điều không thể ngờ là Trương Lương thành công rồi!
Giờ phút này, không biết bao nhiêu tên quyền quý âm thầm véo đùi mình để chứng minh đây không phải mơ.
Lúc họ nhìn Kim Phi, ánh mắt cũng thay đổi.
Trước đó khi đến tường thành Bắc, Cửu công chúa đã từng giới thiệu Khánh Quốc công cho Kim Phi.
Trước khi Kim Phi phất lên, nhà họ Khánh cũng có chút giúp đỡ Kim Phi, nếu không thì y đã không thể suôn sẻ mở tiệm ở kinh thành.
Tuy Kim Phi hiểu rằng Khánh Quốc công làm như vậy là xuất phát từ lợi ích nhà họ Khánh, nhưng Kim Phi vẫn vô cùng cảm kích.
'Thêm quan hệ huynh muội của Khánh Hoài và Khánh Mộ Lam, nên Kim Phi gặp Khánh Quốc công cũng không đắc ý, hành lễ với thân phận vãn bối.
Nhưng cũng chỉ như vậy mà thôi, hoàn toàn không nịnh hót đeo bám như đám quyền quý tưởng tượng.
Lúc đó có không ít quan văn võ oán thầm, cảm thấy Kim Phi đang ra vẻ.
Trong mắt các quan văn võ, Kim Phi là kẻ nịnh hót cáo mượn oai hùm nhờ vào Cửu công chúa và nhà họ Khánh, kết quả gặp Khánh Quốc công lại bày ra bộ dáng đúng mực. không phải ra vẻ thì là gì?
Tân Trấn cũng nhanh hết sức tập hợp hàng ngàn cấm quân ra khỏi thành, trên lưng mỗi người đều vác theo dây thừng.
Đến bờ Hoàng Hà, đội thuyền do thuyền đánh cá hợp thành đúng lúc đuổi tới.
Không cần Tần Trấn ra lệnh, người của Cục tình báo lập tức cho người đánh cá lấy tấm gỗ đã chuẩn bị sẵn ra, bắt đầu xếp thành cầu nổi.
Người Đông Man đã nộp vũ khí đầu hàng, có hàng ngàn cấm quân gia nhập, rất nhanh đã trói gọn người Đông Man.
Lúc này đa số người Đông Man còn đang bị tiêu chảy, nhưng vì để giữ mạng, chỉ có thể để mặc cấm quân và nhân viên hộ tống trói lại.
Trói xong binh lính Đông Man, cấm quân và nhân viên hộ tống lại bắt đầu đi bắt ngựa chiến.
Lúc này ngựa chiến đã trải qua giai đoạn đau đớn ban đầu, thêm việc Lão Ưng không ném bom chớp sáng nữa, ngựa chiến dần dần trở lại vẻ ngoan ngoãn thường ngày.
Trên tường thành, nhìn thấy nhân viên hộ tống và cấm quân bận bịu, tảng đá trong lòng Kim Phi cuối cùng cũng được hạ xuống.
Trần Cát và quan văn võ đứng một bên càng kinh ngạc đến tê cả da đầu, không nói được câu nào.
Sau trận chiến dốc Đại Mãng, sức chiến đấu của tiêu cục Trấn Viễn và chiến đội áo giáp đen cũng được truyền ra ngoài.
Nhưng đa số quyền quý đều cho răng, đây là Cửu công chúa và Khánh Hâm Nghiêu tranh công cho tiêu cục Trấn Viễn của Kim Phi, cố ý phóng đại chiến tích của tiêu cục Trấn Viễn.
Vậy nên cho dù dân chúng khen ngợi tiêu cục Trấn Viễn và chiến đội áo giáp đen lên tận trời xanh, đám quyền quý vẫn chẳng thèm để tâm.
Ngược lại còn cho rẵng dân chúng ngu muội, dễ dàng bị tiên sinh kể chuyện lừa gạt.
Năm trăm người sao có thể giết được năm ngàn lính Thổ Phiên tinh nhuệ?
Nhưng hôm nay, trận chiến đã diễn ra ngay trước mắt bọn họ.
Bọn họ đã tận mắt chứng kiến cả trận đấu.
Đại Tráng dẫn ba trăm ky binh áo giáp đen, dốc sức đánh vào doanh trại Đông Man, thành công tóm được kẻ dẫn đầu bên địch, Trương Lương còn vô cùng can đảm, dẫn hai ngàn người đánh mạnh vào doanh trại Đông Man.
Điều không thể ngờ là Trương Lương thành công rồi!
Giờ phút này, không biết bao nhiêu tên quyền quý âm thầm véo đùi mình để chứng minh đây không phải mơ.
Lúc họ nhìn Kim Phi, ánh mắt cũng thay đổi.
Trước đó khi đến tường thành Bắc, Cửu công chúa đã từng giới thiệu Khánh Quốc công cho Kim Phi.
Trước khi Kim Phi phất lên, nhà họ Khánh cũng có chút giúp đỡ Kim Phi, nếu không thì y đã không thể suôn sẻ mở tiệm ở kinh thành.
Tuy Kim Phi hiểu rằng Khánh Quốc công làm như vậy là xuất phát từ lợi ích nhà họ Khánh, nhưng Kim Phi vẫn vô cùng cảm kích.
'Thêm quan hệ huynh muội của Khánh Hoài và Khánh Mộ Lam, nên Kim Phi gặp Khánh Quốc công cũng không đắc ý, hành lễ với thân phận vãn bối.
Nhưng cũng chỉ như vậy mà thôi, hoàn toàn không nịnh hót đeo bám như đám quyền quý tưởng tượng.
Lúc đó có không ít quan văn võ oán thầm, cảm thấy Kim Phi đang ra vẻ.
Trong mắt các quan văn võ, Kim Phi là kẻ nịnh hót cáo mượn oai hùm nhờ vào Cửu công chúa và nhà họ Khánh, kết quả gặp Khánh Quốc công lại bày ra bộ dáng đúng mực. không phải ra vẻ thì là gì?