Mục lục
Tiên Y Thức Tỉnh, Tử Thần Xuất Sơn - Giang Vũ (FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 90: Kẻ mạnh Tông sư chặn giết
Sau khi Lãng Phi Dương và Bruce rời đi, hai ba con nhà họ Trương mang ơn đội nghĩa đối với Giang Vũ, đồng thời thể hiện lòng xin lỏi sâu sấc về hành vi thất lề lúc trước của bọn họ.
“Giám đốc Trương đừng khách sáo, muốn câm ơn thì hãy cảm ơn anh Thiên Minh và thị trưởng Té đi!”
Giang Vũ vội vàng phất tay, đấy hết công lao lên người hai ba con nhà họ Tê.
“Tòi ngày sau nhất định sẽ hết sức cám tạ anh Bảo Quốc!”
Trương Hiến Minh ngay lập tức tỏ rõ thái độ, chân thành nhìn Giang Vũ mà nói: “Bất kế thế nào, anh Giang đã chữa khỏi cho con gái tôi, tôi đều vô cùng câm kích, ngày sau có việc gì can dùng đến nhà họ Trương chúng tói, anh cứ nói thắng đừng ngại”.
“Ba! Không cần ngày sau”.
Trương Hồng Nham ung dung nhác nhớ: “Trước màt anh Giang với nhà họ Lâng đang có chiến tranh thương mại kìa”.
“Đúng đúng đúng!”
Trương Hiến Minh vội gặt đâu, nhìn Giang Vũ nói bằng giọng kiên định: “Anh Giang chác chán có thế chiến thăng trong cuộc chiến tranh thương mại này, khoán vay của nhà họ Lăng vốn dĩ có rủi ro rất cao”.
“Tôi đảm bảo những ngày tới đây, tất cả các ngân hàng trong phạm vị tính Giang Đông đ’êu sẽ từ chối cho nhà họ Lăng vay vốn”.
“Đa tạ!”
Đối với ý tốt của hai ba con nhà họ Trương, Giang Vũ chắp tay cám tạ, mục đích ban đâu của chuyến đi này coi như đã hoàn thành.
“Đây chí là chuyện nhỏ, căn bản không thể biếu đạt được hết lòng cảm ơn của chúng tôi”.
Trương Hiển Minh lắc đâu, dò hỏi: “Không biết anh Giang có yêu cầu gì không, nhà họ Trương chúng tỏi nhất định sẽ thực hiện được cho anh”.
“Không có gì nữa!”
Giang Vũ mím cười, thầm hài lòng nói: “Qua việc chữa bệnh cho cô Trương, tôi đã tháng được một gốc nhân sâm và hơn năm triệu tệ tiền mặt, tôi mới là người được lợi nhất rồi”.
Đối với Giang Vũ việc thẳng được hơn năm triệu tệ, hai ba con nhà họ Trương đúng là không thể lấy ra được món quà gì để báo đáp anh được, cũng chỉ đành tạm thời cho qua, đợi ngày sau nghĩ cách trả ơn sau.
“Đúng rồi!”
Đúng vào lúc này, Tê Thiên Minh bỗng nhiên nói: “Trước đó anh Giang nói anh có cách để chữa khỏi gương mặt của xáo xáo, chú Trương mọi người cũng không cần lo láng về
gương mặt của xào xào nữa”.
“Lời này có thật không!”
Hai ba con nhà họ Trương đều hân hoan, mặc dù bệnh tinh thân của Trương xáo xào đã được chữa khỏi, nhưng việc gương mặt bị hủy hoại cũng sẽ khiến cỏ ta đau khổ cá một đời.
Nếu như Giang Vũ có cách đế chữa khói được gương mặt của cô ta, vậy có khác gì là cho Trương xáo xáo một cuộc đời mới đáu!
“Đợi khoảng thời gian này cỏ Trương nghỉ ngơi điều dưỡng thỏa đáng, tôi lại chữa gương mặt cho cô ấy”, Giang Vũ mỉm cười gật đầu.
“Anh Báo Quốc đúng là đã giới thiệu cho nhà họ Trương tôi một vị thân y!”
Trương Hiến Minh kích động liên tục xoa tay, nhiệt tình nói: “Anh Giang, anh nhất định phải ở lại nhà của chúng tôi ở vài ngày, bây giờ tôi sẽ bảo đầu bếp chuấn bị cơm trưa”.
“Đa tạ ý tốt của giám đốc Trương, tôi còn có việc gấp phái quay về Giang Châu ngay, xin được cáo từ trước!”
Giang Vũ cần phái giái quyết gấp âm khí vừa hút vào bên trong cơ thể, nên đã dứt khoát từ chối ý tốt cúa hai ba con nhà họ Trương.
Sau đó, Tê Thiên Minh lái xe đưa Giang Vũ rời khỏi nhà họ Trương.
Sau khi lên xe, Giang Vũ lập tức nhầm mắt lại vận cõng kiếm tra tình trạng âm khí bên trong cơ thế, kết quả…
“Cửu Chuyến Thõn Thiên Quyết lại có thế luyện hóa được cả âm khí!”
Giang Vũ giặt mình vui vẻ mãi: “Loại cám giác này có hiệu quả giống như lần trước mình hấp thu linh khí đế tu luyện, vậy cũng tức là nói, Cửu Chuyến Thôn Thiên Quyết ngoại trừ có thế lợi dụng linh khí đế tu luyện ra thì còn có thê’ dùng cà âm khí đế tu luyện!”
Sau khi xác định cửu Chuyển Thôn Thiên Quyết thực sự có thế hấp thu âm khí, Giang Vũ suýt chút nữa đã bật cười thành tiếng.
Như vậy, Giang Vũ sau này ngoại trừ hấp thu linh khí ra, còn có thể thông qua việc hấp thu âm khí để nâng cao tu vi, con đường tu luyện lại rộng mở hơn nhiều rồi!
Chuyến đi này Giang Vũ không chỉ thành công phá hoại chuyện vay vốn của nhà họ Láng, mà còn kiếm được một cây nhân sâm sáu mươi nầm và hơn năm triệu tệ tiền mặt.
Đồng thời, Giang Vũ còn nhận được tình hữu nghị của nhà họ Trương, lại còn phát hiện ra được mình hóa ra còn có thế luyện hóa được cả âm khí, thu hoạch lần này nhiêu vượt xa cá tưởng tượng.
“Dừng xe!”
Không biết đi được bao lâu, Giang Vũ thình lình mở bừng hai mất, vê mặt cực kỳ nghiêm trọng nhìn về phía trước hét lên: “Anh Tê, mau dừng xe!”
“Đáng chết, không kịp ròi!”
Không đợi Tê Thiên Minh kịp phản ứng lại, Giang Vũ quyết đoán tháo dây an toàn, dùng sức ôm chặt cơ thế của Tê Thiên Minh.
“Anh làm gì vậy, làm thế rất nguy hiểm… kia là ai thế, chán sống rồi à?”
Tê Thiên Minh đang định chửi um lên thì nhìn thấy có hai người thanh niên mặc đồ đen xuất hiện ớ ngay trước mũi xe ô tỏ, một trong hai người còn đang lao nhanh về phía mũi xe.
“Bà mẹ nó, muốn ăn vạ à?”
Trơ măt nhìn đối phương đang xông thẳng đến, Tê Thiên Minh ngơ ngác buột miệng chứi bậy một câu.
Người bình thường chẳng có ai lại đi bộ trên đường cao tốc cà, mà người trước mât kia không những xuất hiện ở giữa đường một cách quái dị, còn lao thắng về phía đâu mũi xe, nếu không phải cố tình ần vạ thì là muốn tự tử!
Vì chuyện xảy ra quá đột ngột ngột, lại thêm tốc độ xe đang đi rất nhanh, Tê Thiên Minh hầu như không kịp đạp phanh xe.
Khác hẳn so với sự bàng hoàng bất ngờ của Tê Thiên Minh, Giang Vũ lại bình tĩnh vận chuyến chân khí báo vệ cơ thể cúa mình và Tê Thiên Minh.
Do Giang Vũ luôn trong trạng thái tu luyện, nên anh đã ngay lập tức cám nhận được hai luồng khí tức cực mạnh xuất hiện ở phía trước.
Kỳ thực, Giang Vũ hoàn toàn có đủ thời
gian đế nhảy khỏi xe, nhưng nếu như bỏ lại Tê Thiên Minh thì với một người bình thường như anh ta, khi đối diện với hai người mà đến anh cũng phái kiêng dè kia, ắt sẽ phái chết.
Đối mặt với chiếc xe ô tô đang lao nhanh trên đường cao tốc, người thanh niên áo đen đang chạy không những không né tránh mà ngược lại còn giơ hai nám đấm cực lớn của mình lên.
“Uỳnh ầm ầm!”
Chỉ thấy người thanh niên áo đen kia dùng một quyền nện thẳng về phía đầu xe, cả khung bảo vệ và nắp capo đều bị nện đến lõm sâu xuống.
Chiếc xe đi với tốc độ cao giống như bị đâm phải một tảng đá vô cùng cứng rán, theo tác động của quán tính, đuôi xe bật tung lên cao sau đó lấy chổ tiếp xúc với nắm tay cúa người thanh niên kia làm điểm tựa, cả chiếc xe lộn nhào qua đâu anh ta.
Vì tốc độ xe đi quá nhanh, nên chiếc xe bị lộn đi mấy vòng, sau khi đổ xuống đất vân còn lăn thêm mười mấy mét nữa mới dừng lại.
Bị va chạm mạnh như thế, chiếc xe gần như đã nát tươm, cửa kính xe đều vỡ vụn, trần xe cũng bị móp méo biến dạng, cả chiếc xe hư hóng nặng nê chí còn cho vào bãi rác.
“Anh hai! Lăng Phi Dương quá là chuyện bé xé ra to rồi”.
Sau khi đấm một đấm vào chiếc ô tô,
người thanh niên mặc đồ đen mặt đầy thịt nhìn về phía đồng bạn cúa mình nói: “Đối phó một đại sư nội kình nho nhó, lại mời đến hai ké mạnh tòng sư như chúng ta ra tay, đúng là giết gà dùng đao mố trâu!”
Người này tên là Ngô Khai Sơn, chính là kè mạnh cấp tông sư do Lăng Phi Dương chi bộn tiền đế mời về.
Người được gọi là anh hai tên Ngô Khai Thiên, gương mặt rất giõng với Ngô Khai Sơn, ở ngón út của bàn tay phải đeo một ngón tay già màu đen.
“Vậy chí có thế chứng minh là Lăng Phi Dương kia hận thấu xương người mà ông ta muốn giết, vì đế đề phòng vạn nhất, mới mời chúng ta cùng lúc ra tay”.
Ngô Khai Thiên vừa nghịch ngón tay giả màu đen, vẻ mặt vò câm nhìn về phía chiếc xe ở phía không xa, nói bằng giọng nghiêm nghị: “Mặc dù đại sư nội kình trong mât chúng ta chắng khác gì một con kiến hôi, nhưng nếu như chúng ta đã nhận lợi lộc từ nhà họ Láng, vậy thì nhất định phải giết chết mục tiêu!”
“Yên tâm đi! Chịu một cú đấm của em, đến xe còn nát thế kia, người bên trong chảc chân chết ngắc rồi”.
Ngô Khai Sơn tự tin vung nắm đấm lên.
Anh ta vô cùng tự tin với sức mạnh cúa mình, trong tình huống chiếc xe lao đi với tốc độ nhanh như thế còn chịu một đấm của anh
ta, chí riêng với mức độ chấn động đã đủ đê’ khiến người trong xe chết chăc rồi.
“Loáng xoàng!”
Đúng vào lúc này, chiếc xe hư hóng nặng kia bổng phát ra âm thanh chói tai, cánh cứa xe vặn vẹo bị ai đỏ từ bén trong đạp bay.
Ngay sau đó, Giang Vũ mặt đầy máu tươi kéo Tề Thiên Minh từ trong xe bò ra ngoài.
Mặc dù Giang Vũ đã kịp thời dùng chân khí báo vệ Tẽ Thiên Minh, nhưng cú đấm bao hàm nội kình cực mạnh của Ngô Khai Sơn đã đánh tan phòng ngự của Giang Vũ.
Lại thêm sức va đập khủng khiếp của chiếc xe, với một người bình thường như Tê Thiên Minh gân như không thế chịu đựng được, cho dù là Giang Vũ cũng không dẻ chịu.
Khi chiếc xe lộn nhào dừng lại, Tề Thiên Minh đã phun đầy máu tươi lên người Giang Vũ, mà Giang Vũ thì vừa đạp cửa vừa cẩn thận báo vệ Tê Thiên Minh bò ra khỏi chiếc xe đã hư hỏnq nănq.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK