Chương 64: Nhà họ Lăng quyết tâm giành thắng lợi, tôi chính là người bí ẩn.
Nhà họ Vương thật sự rất có thế lực ở Giang Châu, nhưng so với nhà họ Lăng giàu có ở tỉnh lỵ thì hoàn toàn không đáng nhắc tới.
Bây giờ Lăng Phi Dương xuất hiện, tất cả những người có mặt cộng lại cũng không thể cạnh tranh với nhà họ Lăng.
Như vậy quyền kinh doanh hai loại thần dược này nhất định sẽ bị nhà họ Lăng tiếp quản, không có gì đáng lo ngại.
“Không đúng lắm!”
Vương Mãn Kim khẽ cau mày, nghi hoặc hỏi: “Anh Giang đang đối mặt với nhà họ Lăng, đan dược trong tay anh ấy làm sao có thể để cho nhà họ Lăng tham gia kinh doanh được?”
“Chuyện này thì có gì mà kỳ lạ!”
Vương Bán Thành ngồi phịch xuống ghế, tuyệt vọng nói: “Giang Vũ chỉ là một nhân vật nhỏ dựa vào cô chủ Kỷ để lên nắm quyền, bản thân cậu ta cũng không có năng lực gì lớn lao, đan Long Hổ không thể nào do cậu ta làm ra được, có lẽ cậu ta chỉ quen biết người bí ẩn kia mà thôi”.
“Hiện tại người bí ấn kia muốn có được lợi nhuận lớn nhất, mới công khai bán ra hai loại thần dược, vậy nhà họ Lăng có thực lực mạnh mẽ đương nhiên là lựa chọn số một”.
“Điều này cũng có lý, dù sao lúc trước anh Giang chỉ lấy ra viên đan Long Hổ, cũng không đề cập tới một loại đan dược khác”.
Vương Mãn Kim gật đầu, sau đó nhìn chung quanh: “Cho nên, anh Giang cũng tới tham gia cuộc tranh cử lần này”.
Chẳng mấy chốc, Vương Mãn Kim đã nhìn thấy Giang Vũ trong đám đông, nhưng Giang Vũ đang ngồi trong góc cùng với Nghiêm Phá Quân, không mấy nổi bật.
Vương Mãn Kim đứng lên, sau đó lại bất đắc dr ngồi xuống, anh ta muốn qua chào hỏi Giang Vũ, nhưng trước đó đã từ chối lòng tốt của Giang Vũ, nên bây giờ anh ta thật sự không có mặt mũi gặp Giang Vũ.
Nhìn thấy Lăng Phỉ Dương tiến vào, tất cả những người khác đều tuyệt vọng, xét về thực lực thì không ai có thể sánh được với nhà họ Lăng, thậm chí không ai dám cạnh tranh với nhà họ Lăng.
Nhưng cho dù không lấy được quyền kinh doanh thì vẫn có thể lấy được quyền làm đại lý
từ nhà họ Láng, một nhóm người lật đật đổi ý, tất cả đều đỉ đến nịnh nọt Lăng Phi Dương.
Những người này đều muốn không đạt được lợi ích cao nhất cũng phải đạt được lợi ích tương đối, họ vẫn có thể kiếm được nhiều tiền bằng cách giành được quyền đại lý của hai loại thần dược này.
Lăng Phỉ Dương quyết tâm phải lấy được hai loại thần dược, trước sự khen ngợi và lấy lòng của mọi người, ông ta không từ chối bất cứ aỉ cả, ra vẻ như ông ta đã là chủ sở hữu của hai loại thần dược.
Lưu Thư Nhất và Triệu Trung Tuyết đỉ theo Lăng Phỉ Dương, bận trước bận sau, họ cũng nhận được nhiều lời khen ngợi và tâng bốc từ nhiều người.
Những ngày này, Lưu Thư Nhất đi theo Lăng Phỉ Dương, quả thực đã thu được rất nhiều lợi ích cho nhà họ Lưu.
Vì vậy, cả Lưu Thư Nhất và nhà họ Lưu dều vô cùng biết ơn Lăng Phỉ Dương.
Cho dù Lăng Phỉ Dương nói muốn ngủ với Triệu Trung Tuyết, Lưu Thư Nhất chắc chắn cũng sẽ chủ động cởi sạch vợ mình và đưa lên giường của ông ta.
“ông xã, anh thật tuyệt vời!”
Triệu Trung Tuyết ôm lấy cánh tay của Lưu Thư Nhất, nói với vẻ ngưỡng mộ: “Lúc trước nhà họ Lưu của chúng ta đã bị nhà họ Vương chèn ép thảm hại, nhưng không ngờ chúng ta lại lật ngược tình thế nhanh như vậy!”
“Nhà họ Vương so với nhà họ Lăng thì không là gì cả”.
Lưu Thư Nhất ngẩng đầu với vẻ mặt đắc ý: “Chỉ cần chúng ta ôm lấy nhà họ Lăng, không lâu nữa nhà họ Lưu sẽ trở thành nhà giàu nhất Giang Châu. Đến lúc đó, chỉ là một nhà họ Vương nhỏ bé sẽ tùy ý chúng xử lý”.
“Còn tên khốn Giang Vũ kia, lúc Kỷ Tuyết Tình rời khỏi Giang Châu, chính là ngày hắn phải chết một cách đau đớn”.
Triệu Trung Tuyết chửi rủa với vẻ mặt oán giận.
“Hiện tại Kỷ Tuyết Tình đã tuyên bố sẽ không nhúng tay vào ân oán giữa hắn và nhà họ Lăng, không bao lâu nữa hắn sẽ bị nhà họ Lăng chơi chết”.
Lưu Thư Nhất nghiến răng nghiến lợi nói: “Hắn tưởng rằng có sự hỗ trợ của Kỷ Tuyết Tình là có thể đứng lên được, đúng là nằm mơ. Năm
đó ông đây có thể công khai cắm sừng cho hắn, thì bây giờ cũng có thể giẫm hắn dưới chân”.
“Đúng đúng đúng, ông xã là giỏi nhất, ông xã là..”.
Đang nói nửa chừng, Triệu Trung Tuyết bỗng nhiên chỉ vào góc kêu lên: “ông xã, anh xem tên vô dụng đó cũng tới đây!”
Không thể không nói, Triệu Trung Tuyết và Giang Vũ thực sự là oan gia trời sinh.
Toàn bộ hội trường rất ít người chú ý đến Giang Vũ ở trong góc, nhưng Triệu Trung Tuyết lại thấy được!
“Tên vô dụng đó nhất định là bởi vì có quan hệ với Hoàng Long mới lén vào được!”
Lưu Thư Nhất khỉnh thường cười: “Nhưng hắn chỉ đang tự rước nhục vào người mà thôi”.
Lưu Thư Nhất đến bên cạnh Lăng Phi Dương, người đang bị bao vây bởi một nhóm các ông lớn, và nói nhỏ: “Sếp Lăng, tên vô dụng Giang Vũ cũng tới đây!”
Nghe vậy, Lăng Phỉ Dương đang mỉm cười xã giao đột nhiên sắc mặt trở nên u ám, quay đầu nhìn về phía chỗ Giang Vũ: “Xem ra thằng nhãi đó cũng muốn chạm tay vào hai loại thần dược này, đúng là không biết tự lượng sức
mình”.
Nghĩ đến chuyện Lăng Vân đã mất một chân, bây giờ chỉ có thể ngồi xe lăn, Lăng Phi Dương hận không thể chặt Giang Vũ ra thành từng mảnh.
Theo ánh mắt của Lăng Phi Dương, mọi người mới chú ý đến Giang Vũ, lúc này mới nhớ lại mối hận thù giữa nhà họ Lăng và Giang Vũ.
Nhiều người nhanh nhạy nhận ra rằng đây chắc chắn là cơ hội tốt để lấy lòng Lăng Phi Dương.
Lưu Thư Nhất ngay lập tức nháy mắt ra hiệu với cha mình Lưu Kiện.
Lưu Kiện ngầm hiểu, lập tức bưng ly rượu tới trước mặt Giang Vũ: “Không ngờ cậu Giang cũng đến tham gia sự kiện lần này”.
“Ông là ai?”
Giang Vũ nhìn Lưu Kiện với vẻ đầy nghỉ hoặc.
“Tôi là Lưu Kiện, người đứng đầu nhà họ Lưu, tôi là ba của Lưu Thư Nhất”.
Lưu Kiện cười giễu cợt, mỉa mai nói: “Cậu không biết tôi, nhưng tôi biết cậu, dù sao ngay từ đầu tôi đã biết chuyện con trai mình cắm sừng cậu. Tôi thật sự rất tò mò, làm sao cậu có
can đảm sống đến bây giờ vậy?”
“Ông muốn chết!”
Nhìn thấy Lưu Kiện chạy tới làm nhục Giang Vũ, Nghiêm Phá Quân đột nhiên đứng dậy, chuẩn bị ra tay.
“Bình tĩnh!”
Giang Vũ ngăn Nghiêm Phá Quân lại, giễu cợt nhìn Lưu Kiện: “Nghe nói trong khoảng thời gian này, nhà họ Lưu ôm chân nhà họ Lăng và làm ăn rất tốt, nhưng chờ đến khỉ nhà họ Lăng phá sản thì cuộc sống tốt đẹp của nhà họ Lưu cũng sẽ đi đến hồi kết”.
Lúc này, Giang Vũ đã hoàn toàn không bị ảnh hưởng bởi quá khứ, anh không có chút cảm giác nào khỉ đối mặt với sự chế giễu của Lưu Kiện.
“Xem ra cậu không chỉ là một tên vô dụng, mà còn là một kẻ ngông cuồng hoang tưởng!”
Không chọc giận được Giang Vũ, Lưu Kiện cười khẩy nói: “Sao cậu không đi tiểu rồi soi lại xem mình là thứ gì. Đừng nói khiến nhà họ Lăng phá sản, ngay cả trong cuộc đấu thầu ngày hôm nay, cậu cũng không thể ngán cản nhà họ Lăng trúng thầu”.
“Sao ông lại chắc chắn là nhà họ Lăng sẽ
thắng thầu như vậy?”, vẻ mặt Giang Vũ tỏ ra kỳ quái.
“Bởi vì người bí ẩn đang tìm kiếm đối tác mạnh nhất, không ai mạnh hơn nhà họ Lăng. Sau khi nhà họ Lăng có được quyền kỉnh doanh, nhà họ Lưu của tôi cũng sẽ có được quyền đại lý”.
Lưu Kiện bĩu môi, mỉa mai nói: “Chẳng lẽ cậu còn cho rằng mình có tư cách hợp tác với người bí ẩn đó sao?”
“Tôi thực sự không thể hợp tác với người bí ấn, bởi vì tôi chính là người bí ẩn, và tôi không có cách nào để hợp tác với chính mình được”.
Giang Vũ sờ cằm nói: “Tôi rất có trách nhiệm mà nói với ông, nhà họ Lưu sẽ không bao giờ có được quyền đại lý”.
“Ha ha ha!”
Nghe vậy, Lưu Kiện cười lớn, nhìn Giang Vũ một cách thông cảm: “Xem ra bệnh hoang tưởng của cậu càng ngày càng trầm trọng, nếu cậu là người thần bí, vậy tôi chính là Ngọc Hoàng Đại Đế”.
“Còn nói nhà họ Lưu của tôi không có được quyền đại lý, đúng là trò cười!”
“Vậy chúng ta hãy chờ xem!’
Giang Vũ nhún vai, anh nói sự thật với Lưu Kiện, nhưng người ta không tin, vậy thì hết cách fôỉ!
Sau khi Lưu Kiện chế nhạo Giang Vũ, ông ta quay lại bên người Lăng Phi Dương.
Lăng Phi Dương rất hài lòng với biểu hiện này, trực tiếp hứa trước công chúng sẽ trao cho nhà họ Lưu quyền đại lý cấp một đối với hai loại thuốc.
Nhìn thấy cảnh tượng này, những người khác cũng làm theo, sôi nổi chạy đến chỗ Giang Vũ, chế nhạo anh để khiến Lăng Phi Dương vui vẻ.
Đối với những người này, Giang Vũ chỉ yêu cầu Nghiêm Phá Quân ghi nhớ tên và danh tính của họ, chờ sau này tính sổ.
Nửa giờ sau, Hoàng Long mặc trang phục trang trọng xuất hiện trên đài: “Thay mặt chủ sở hữu đan Long Hổ và đan Sinh Cân Tục Cốt, hoan nghênh mọi người đến tham dự sự kiện này…”
“Đừng nói những lời vô ích đó nữa”.
Hoàng Long còn chưa kịp nói xong, Lăng Phi Dương đã đứng lên, không kiên nhẫn thúc giục: “Mau mời chủ sở hữu của hai loại thần
dược này đến, nhà họ Lăng của tôi muốn hợp tác với bọn họ trong việc kinh doanh hai loại thần dược này”.
“Cắt ngang lời nói của người khác là rất bất lịch sự’.
Đối mặt với sự thúc giục của Lăng Phi Dương, Hoàng Long thay đổi thái độ khiêm tốn trước đó, lạnh lùng nói: “Nếu ông không đợi được thì cút đi, không aỉ giữ ông lại!”
Lời này vừa nói ra, toàn trường náo động lên, không ai nghĩtớỉ Hoàng Long lại dám không nể mặt Lăng Phỉ Dương như vậy, ông ta chán sốnq rồi sao?
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK