Mục lục
Tiên Y Thức Tỉnh, Tử Thần Xuất Sơn - Giang Vũ (FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Thằng nhóc này đúng là lỳ đòn, nhưng cũng chỉ được đến đó mà thôi!"

Bị Giang Vũ tóm lấy mắt cá chân khi đang ở trên không, Bach Hổ vừa khống chế thăng bằng của cơ thể vừa vận công, định sẽ giẫm chết Giang Vũ ngay khi thoát ra.

"Ầm!"

Đúng lúc này, một nguồn năng lượng kinh khủng đột nhiên bộc phát từ trên người Giang Vũ, anh đột nhiên đứng dậy, hai tay nắm lấy mắt cá chân của Bạch Hổ, dùng sức vung mạnh, ném thẳng thân thể Bạch Hổ ra ngoài.

Không ngờ Giang Vũ đang bị thương nặng lại đột nhiên bộc phát sức mạnh đáng sợ như vậy, Bạch Hổ cố gắng ổn định cơ thể trên không trung, nhưng ngay cả với sức mạnh của mình thì anh ta cũng không thể khống chế thân thể.

“Ầm!”, một tiếng nổ lớn vang lên.

Bạch Hổ không khống chế được thân thể, đã bị ngã vào một hòn non bộ trong sân, toàn thân gần như bị chôn vùi trong đất đá của hòn non bộ.

"Tên khốn kiếp, tôi chưa xong việc với anh đâu!"

Bạch Hổ gầm lên giận dữ, chấn vỡ tảng đá trên người, nhảy dựng lên lạnh lùng nhìn Giang Vũ.

Sau khi ném Bạch Hổ đi, Giang Vũ cúi đầu đứng tại chỗ không nhúc nhích, hai tay hạ xuống, trên người tản ra một luồng khí tức đáng sợ.

"Sao tên nhóc này lại đột nhiên bộc phát ra khí tức đáng sợ như vậy?"

Kỷ Thường Viễn nhíu mày nhìn chằm chằm Giang Vũ đang đứng bất động.

Việc một nội kình đại sư có thể chặn được đòn chí mạng của Bạch Hổ cũng đã rất vô lý rồi.

Bây giờ Giang Vũ vẫn còn sống, lại có thể toát ra khí tức khiến cho tim ông ấy đập nhanh, rất quỷ dị.

"Tên khốn, anh đã thành công chọc tức tôi rồi!"

Sau khi đứng dậy, Bach Hổ tức giận mắng một tiếng rồi sải bước tới chỗ Giang Vũ, ngưng tụ nội kình trên nắm tay, hung hăng tung quyền về phía đầu Giang Vũ.

Lúc này Giang Vũ đột nhiên giơ tay lên nắm lấy nắm đấm đáng sợ của Bạch Hổ.

"Anh…"

Nhìn thấy Giang Vũ một tay nắm chặt nắm đấm của mình, sắc mặt Bạch Hổ thay đổi lớn, đây là một quyền nghiêm túc của đại tông sư, cho dù là cảnh giới tông sư thì cũng không thể bắt được tùy ý như vậy.

Đặc biệt Bạch Hổ còn cảm giác được nội kình ngưng tụ trên nắm đấm của mình dường như đã phân tán hết trong tay của Giang Vũ, điều này đúng là vô lý.

Lúc này, Giang Vũ đột nhiên ngẩng đầu, đồng thời trong cơ thể lại tràn ra một luồng khí thế dạt dào.

Đối mặt với luồng khí thế đáng sợ bộc phát đột ngột của Giang Vũ, Bạch Hồ sững sờ, sau khi ánh mắt họ chạm nhau, sắc mặt Bạch Hổ thay đổi mạnh mẽ, lập tức bứt ra rút lui.

"Song đồng!"

Bạch Hổ ổn định thân thể, nhìn chằm chằm vào trong mắt của Giang Vũ, không hiểu sao trong lòng lại dâng lên một nỗi sợ hãi.

"Hóa ra tên nhóc này chính là song đồng giáng thế trong truyền thuyết!"

Kỷ Thường Viễn cũng chú ý tới sự biến hóa trong mắt của Giang Vũ, lần đầu tiên lộ ra vẻ mặt khiếp sợ, kinh hãi nói: “Lại còn là xích huyết song đồng chưa từng xuất hiện trước đây!”

Lúc này, mỗi bên mắt của Giang Vũ đều có hai đồng tử màu đỏ như máu, cộng thêm khí tức đáng sợ tỏa ra từ cơ thể anh, trông anh vô cùng đáng sợ.

"Là hắn, là hắn, chính là khí tức này".

Ngô Khai Thiên đang trốn trên tường run rẩy nhìn Giang Vũ: “Khí chất trên người hắn bây giờ giống hệt lúc hắn trấn áp anh, chỉ là lúc đó hắn đeo kính đen nên anh không nhìn thấy hắn có song đồng trong truyền thuyết!"

"Có phải Giang Vũ đã khôi phục được trí nhớ sau khi bị đánh mạnh vào đầu không? Điều này quá đáng sợ!"

Ngô Khai Sơn nuốt nước miếng, cuối cùng cũng hiểu tại sao anh trai mình lại sợ Giang Vũ như vậy.

Chỉ riêng khí tức trên người Giang Vũ lúc này cũng đã vô cùng cường đại, cộng thêm thân phận song đồng giáng thế, cho dù không có kiếm thần Thanh Phong hỗ trợ thì anh em bọn họ cũng không trêu vào nổi một sự tồn tại đáng sợ như vậy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK