Chương 68: Nữ thần đẳng cấp
“Thằng nhóc, cậu dù gì cũng vẫn còn quá non trẻ!”
Nhưng đổi mặt với sự đùa cợt của Giang Vũ, Lăng Phi Dương bỗng nhiên bật cười: “Cậu cho rằng cục Chiến tranh dừng hợp tác với nhà họ Lăng chúng tòi thì cậu đã có thể đắc ý kiêu căng rồi à?”
“Tổn thất lớn như vậy, ông vẫn không hề xúc động à”.
Giang Vũ ngạc nhiên nhìn Lăng Phi Dương: “Không hổ là tộc trưởng của một gia tộc lớn, trạng thái tỉnh thần khá ổn định!”
“Ha ha ha! Mất đi cơ hội hợp tác với cục Chiến tranh, đối với nhà họ Lăng mà nói quả thực là tổn thất không nhỏ, nhưng vẫn chưa đến mức ảnh hưởng đến căn cốt”.
Lăng Phỉ Dương bật cười lớn, châm chọc nói: “Mà cậu vì cái hư danh yêu nước lại miễn phí trao tặng phương pháp điều chế thuốc cho cục Chiến tranh, đúng là ngu xuẩn cực kỳ”.
“Giả như cậu đồng ý hợp tác với cục Chiến tranh, vậy thì tôi đúng là chưa chắc có thể phong sát được cậu hoàn toàn”.
Sau khi chắc chắn Văn Mậu Sơn đã rời đi,
Láng Phi Dương dùng ánh mắt âm hiểm nhìn Giang Vũ: “Nhưng cậu lại ngu xuẩn đến mức từ chối hợp tác với cục Chiến tranh, vậy thì nhà họ Lăng vẫn có thể ngăn chặn không cho đan Long Hổ trong tay cậu được đưa vào thị trường”.
Nghe thấy lời này, không ít người có mặt ở đây cũng nhao nhao gật đau.
Mặc dù Giang Vũ đã giao nộp phương pháp điều chế thuốc có giá trị liên thành cho quốc gia, nhìn thì vô cùng cao thượng, nhưng mà trong mắt của những thương nhân buôn bán thì hành động này rõ là ngu ngốc.
Nhất là khỉ Giang Vũ từ chối hợp tác với cục Chiến tranh, lại còn không đưa ra yêu cầu Văn Mậu Sơn giúp đỡ đối phó với nhà họ Lăng, vậy thì nhà họ Lăng vẫn có thể trắng trợn mà đốỉ phó với Giang Vũ.
“Giang Vũ đúng là còn non trẻ quá”.
Vương Bán Thành liếc mắt nhìn Vương Mãn Kim một cái, nói bằng giọng tiếc hận: “Nếu như Giang Vũ có thể trân trọng lần hợp tác với cục Chiến tranh, vậy thì cho dù không đánh bại được nhà họ Lăng, nhưng cậu ấy lại có cục Chiến tranh chống lưng thì cũng không đến mức bị nhà họ Lăng bóp chẹt đến mức như vậy”.
“Đáng tiếc, cậu ẩy đã bỏ lỡ cơ hội duy nhất
để đối đầu được với nhà họ Lăng rồi”.
“Bất kể thế nào, việc giao nộp phương thuốc quý giá như vậy cho quốc gia cũng là một hành vỉ đáng để người người kính phục”.
Vương Mãn Kim dùng ánh mắt sùng bái nhìn Giang Vũ: “Coi tiền như rác, không phải là việc mà một người bình thường có thể làm được”.
“Ấu trĩ!”
Vương Bán Thành khinh thường bĩu môi: “Người làm kinh doanh chỉ nói đến lợi ích, hành vi của cậu ấy nhìn thì như cao thượng, nhưng lại chẳng có chút lợi ích gì cho bản thân, thì đó chính là ngu xuẩn”.
“Tổng giám đốc Lăng, tôi nếu đã dám từ chối hợp tác với cục Chiến tranh, vậy thì cũng không sợ cái mà ông gọi là phong sát”.
Giang Vũ biểu cảm hờ hững, ung dung nói: “Sự xuất hiện của tổng giám đốc Văn không nằm trong dự đoán của tôi, tôi còn chẳng cần phải nhờ đến ông ấy để đối phó với ông”.
‘Vậy sao?”
Lăng Phi Dương khẽ nheo mắt, ánh mắt lạnh băng nham hiểm quét một vòng: “Để tôi xem bây giờ ai dám hợp tác với cậu”.
“Tôi dám!”
Đúng lúc này, một giọng nói phụ nữ vang lên lanh lảnh.
Chỉ thây, một cô gái vô cùng xinh đẹp mặc chiếc sườn sám trắng gợi cảm, chân đi giày cao gót đang ung dung bước đến phía Giang Vũ và Lăng Phi Dương.
“Một cô gái xinh đẹp quá, đây là ai vậy?”
“Không quen, nhưng khí chất này cũng không kém cô Kỷ là mấy đâu, có lẽ cũng là một khuê tú gia tộc lớn nào đó”.
“Cô gái xinh đẹp xuất hiện trong tình huống này, còn dám đứng ra đối đầu với nhà họ Lăng, nếu như không có bối cảnh hùng hậu, có lẽ sẽ bị chơi chết mất!”
Tất cả mọi người ở đây gần như không ai biết người phụ nữ xinh đẹp mặc sườn sám này, nhưng đều bị khí chất và vẻ đẹp của cô ta đánh sâu vào thị giác.
“Sao lại có một người phụ nữ xinh đẹp thế này đứng ra che chở cho Giang Vũ?”, biểu cảm trên mặt Triệu Trung Tuyết đầy vẻ khổ sở cắn cắn môi.
Giang Vũ từng bị cô ta khinh thường và bỏ
rơi, trước đây lại có thể có được sự coi trọng của Kỷ Tuyết Tình đã là điều không thể hiểu nổi rồi.
Mà bây giờ lại xuất hiện một người phụ nữ khác có dung mạo và khí chất không thua kém gì Kỷ Tuyết Tình muốn đứng ra che chở cho Giang Vũ, vì cái gì chứ?
“Là cô ta! Ba, lần này ba thực sự sai rồi, hơn nữa còn sai đến khó tin”.
Nhìn rõ người đến, Vương Mãn Kim quay đầu nhìn về phía Vương Bán Thành nói: “Giang Vũ chắc chắn không đơn giản như ba nghĩ đâu, cho dù không có Kỷ Tuyết Tình, chỉ một nhà họ Lăng nho nhỏ cũng không tính là gì trong mắt anh ấy”.
“Nghĩa là sao?”
Vương Bán Thành nhíu mày, mù mờ nhìn về phía người phụ nữ xỉnh đẹp mặc sườn sám: “Người phụ nữ này là aỉ?”
“Lai lịch của cô ta rất lớn, không hề kém so với cô Kỷ đâu”.
Vương Mãn Kim vòng vo: “Ba cứ đợi mà xem kịch hay đi!”
Lúc này, anh ta bỗng nhiên cảm thấy ba mình đã già rồi, đã không còn vẻ quyết đoán
của khi xưa nữa.
Trong ánh mắt chăm chú theo dõi của tất cả mọi người, người phụ nữ xinh đẹp mặc sườn sám đi đến bên cạnh Giang Vũ, chủ động khoác tay anh, vẻ mặt vô cảm nhìn Lăng Phỉ Dương: “Ông nói không có ai dám hợp tác với Giang Vũ, nhưng mà tôi dám, ông làm gì được tôi?”
“Cô là ai?”
Lăng Phi Dương nhíu chặt hai đầu lông mày, đánh giá người phụ nữ xỉnh đẹp mặc sườn sám từ trên xuống dưới một lượt, ông ta không hề quen người phụ nữ này, nhưng lại có thể cảm thấy vẻ cao quý toát ra từ trên người cô ta.
“Tôi là Hàn Linh, đến từ nhà họ Hàn của thủ đô Long Kinh”.
Vẻ mặt Hàn Lỉnh bình tĩnh giới thiệu qua về bản thân mình.
“Hít hít hít!”
Thoáng cái, có rất nhiều tiếng hít khí thật mạnh vang lên.
Mặc dù đa số mọi người đều không biết đến truyền thuyết về ma nữ của nhà họ Hàn, nhưng nhà họ Hàn ở thủ đô Long Kinh là một gia tộc lớn nổi danh khắp toàn quốc, năng lực của nhà bọn họ cũng không thua kém gì nhà họ
Kỷ.
“Giang Vũ này rốt cuộc có sức quyến rũ gì, mà đến cả cô chủ của nhà họ Hàn ở thủ đô Long Kinh cũng muốn đứng ra che chở, đúng là không tưởng tượng nổi”.
“Thằng nhóc này kiếp trước chắc chắn là đã giải cứu cả giải ngân hà, đầu tiên là được cô chủ của nhà họ Kỷ ở Kim Lăng mến mộ, bây giờ lại có thêm một cô chủ khác của nhà họ Hàn ở thủ đô Long Kinh ủng hộ. Con mẹ nó, anh ta là máy gặt nữ thần à!”
“Không đúng không đúng, cô Hàn này chắc chắn là vì nề mặt cô Kỷ nên mới đến đây giúp đỡ Giang Vũ, nếu không với thân phận địa vị của Giang Vũ làm sao có thể quen biết được với loại nữ thần đẳng cấp thế này?”
“Cô Kỷ mặc dù từng nói không tham dự vào việc đấu tranh giữa Giang Vũ với nhà họ Lăng, nhưng lại chưa từng nói không thể tìm bạn đến giúp đỡ”.
Sau khi biết được thân phận của Hàn Linh, tất cả mọi người đều bắt đầu nhao nhao bàn luận, ai cũng không ngờ được sẽ có loại nữ thần đẳng cấp như thế này đứng ra chống lưng cho Giang Vũ.
“Thế là vì sao vậy?”
Vương Bán Thành khó tin trợn tròn mắt: “Giang Vũ có tài đức gì, mà có thể mời được cô chủ của nhà họ Hàn ở thủ đô Long Kinh đứng ra che chở, đúng là khó tin quá”.
“Giang Vũ mời cô ta?”
Vẻ mặt của Vương Mãn Kim trở nên quái dị, lúc anh ta tham gia buổi tiệc của ông Đổng tổ chức đã từng nhìn thấy thái độ cung kính của Hàn Linh với Giang Vũ, Giang Vũ căn bản không cần phải mời.
Một bên khác, Triệu Trung Tuyết trợn mắt há mồm ngạc nhiên, cả người như đã bay mất hồn vía, không ngờ được người phụ nữ có khí chất cùng gương mặt không thua kém gì Kỷ Tuyết Tình này lại có lai lịch lớn đến như thế.
Mà cô gái này lại giống như Kỷ Tuyết Tình, đều trân trọng bảo vệ người đàn ông mà mình đã từng ruồng bỏ, chẳng lẽ mình đã nhìn nhầm rồi, Giang Vũ này kỳ thực rất là ưu tú?
“Cô, cô là vị ma nữ kia của nhà họ Hàn!”
Lăng Phi Dương có lẽ là người giật mình kỉnh hãi nhất trong số tất cả những người có mặt ở đây, bởi vì địa vị của ông ta đủ cao để nghe được những sự tích về ma nữ này của nhà
họ Hàn.
Đó chính là một kẻ điên có thể đỉ ngang ở bên trong thủ đô Long Kinh, đến cả nhà họ Hàn cũng bó tay với cô ta, loại đàn bà điên cỡ này lại chịu ngoan ngoãn cúi đầu nghe lời Giang Vũ?
“Tổng giám đốc Lăng, cô ấy mới là con át chủ bài của tôi!”
Giang Vũ cười hì hì nhìn Lăng Phi Dương nói: “Cô ấy bây giờ muốn hợp tác với tôi, ông muốn đối phó với cô ấy à?”
Gương mặt Lăng Phi Dương xanh mét siết chặt hai nắm đấm, có cho ông ta thêm mấy lá gan nữa cũng không dám đối phó với Hàn Linh!
Cho dù nhà họ Hàn đã tuyên bố với bên ngoài là sẽ không thu dọn tàn cuộc mà Hàn Lỉnh gây ra nữa.
Nhưng Hàn Linh dù gì cũng là cô chủ của nhà họ Hàn, ai dám động vào cô ta thì nhà họ Hàn cũng sẽ vì giữ thể diện mà tuyệt đối không bỏ qua cho người đó.
Một nhà họ Lăng nho nhỏ sao có thể chịu được cơn giận của nhà họ Hàn.
“Kỷ Tuyết Tình!”
Yên lặng một hồi lâu, Lăng Phi Dương bỗng nhiên nghiến răng quát: “Cô ta rõ ràng đã
từng nói sẽ không nhúng tay vào chuyện giữa nhà họ Lăng và cậu, nhưng cô ta lại đi gọi Hàn Lỉnh đến để đứng ra che chở cho cậu…”.
“Ông nhầm rồi!”
Hàn Linh ngắt ngang lời của Lăng Phi Dương, nói bằng giọng bình tĩnh: “Tôi và Kỷ Tuyết Tình không hề quen biết, cô ấy cũng không mời được nổi tôi, là do tôi tự nguyện muốn hợp tác với anh Giang”.
Câu nói vừa dứt, đã đập tan suy nghĩ là do Kỷ Tuyết Tình biến tướng giúp đỡ Giang Vũ của tất cả mọi người.
‘Vậy, vậy vì sao cô lại muốn giúp cậu ta?”
Lăng Phi Dương ngờ nghệch nhìn Hàn Lỉnh, hỏi ra điều mà tất cả mọi người ở đây đều muốn biết.
Mọi người có nghĩ nát óc cũng không ra, cho dù Giang Vũ là một dược sư, cũng không đến mức phải khiến cho cô chủ của nhà họ Hàn phải ha mình chiếu cố như thế chứ?
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK