Mục lục
Tiên Y Thức Tỉnh, Tử Thần Xuất Sơn - Giang Vũ (FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bị anh em nhà họ Ngô quát, Vương Hạo và Long Hiểu Hà đều trợn tròn mắt.

Vốn dĩ họ còn đang mong đợi anh em nhà họ Ngô sẽ đối phó với Giang Vũ để báo thù rửa hận cho mình.

Nhưng bây giờ anh em nhà họ Ngô không những không ra tay với Giang Vũ mà còn thô bạo quát vào mặt mình, chuyện này không có lý một chút nào!

“Hai vị sư huynh, Kỷ Tuyết Tình đã rời khỏi Giang Châu, hai người không cần phải dè chừng ai cả”.

Nghĩ rằng anh em nhà họ Ngô không ra tay với Giang Vũ là vì sợ Kỷ Tuyết Tình, Long Hiểu Hà nhanh chóng nhắc nhở: “Mấy ngày nay nhà họ Long tôi khoản đãi hai người chính là bởi vì tôi hy vọng hai người sẽ giết Giang Vũ, báo thù rửa hận cho bố tôi".

"Đúng vậy!"

Vương Hạo cũng thuyết phục: “Chỉ cần hai vị sư huynh giết được Giang Vũ thì tôi cam đoan sẽ tìm cho hai người thêm nhiều người mẫu trẻ đẹp…”

"Còn dám nói nhảm, muốn chết!"

Vương Hạo còn chưa kịp nói xong thì Ngô Khai Thiên đã giơ tay tát Vương Hạo một cái khiến cho anh ta bay ra xa.

"Anh Hạo!"

Nhìn thấy Vương Hạo bị tát bay ra, sắc mặt Long Hiểu Hà thay đổi lớn, cô ta liền tức giận hét lên: “Mẹ kiếp, hai người cũng xem như là cường giả tông môn, uổng công nhà họ Long tôi mấy ngày nay khoản đãi, thế mà các người chẳng những không giúp tôi đối phó Giang Vũ mà còn tấn công anh Hạo, thật quá đáng!”

"Con khốn, nếu như cô còn dám nói thêm một lời nào thì tôi sẽ nhổ hết răng của cô ra".

Ngô Khai Sơn lạnh lùng liếc nhìn Long Hiểu Hà, đồng thời phóng thích uy áp, khiến cho cô ta kinh hãi đến mức quỳ xuống đất.

“Rốt cuộc các người đang chơi cái quái gì vậy?”

Nhìn thấy anh em nhà họ Ngô trấn áp Vương Hạo và Long Hiểu Hà, Giang Vũ cau mày hỏi: "Vương Hạo là đồng môn của các người, tôi đã làm hắn ta bị thương, không phải các người nên ra mặt giúp hắn ta sao?"

“Vương Hạo đui mù trêu chọc đến cậu, cho dù có bị đánh chết thì cũng là do chính hắn ta gieo gió gặt bão!”

Ngô Khai Thiên nghiêm trang trả lời: "Thay mặt phái Tuyên Đức, tôi sẽ chính thức trục xuất Vương Hạo khỏi tông môn. Chuyện của hắn ta không liên quan gì đến chúng tôi, mong người anh em đừng hiểu lầm chúng tôi".

"Đúng đúng đúng! Còn về nhà họ Long, nếu như người anh em còn chưa hả giận thì chúng tôi sẽ tiêu diệt toàn bộ nhà họ Long để bọn họ không còn quấy rầy cậu nữa".

Ngô Khai Sơn cũng nhanh chóng bày tỏ thái độ của mình.

Lúc này, Vương Hạo và Long Hiểu Hà cuối cùng cũng nhận ra có điều gì đó không đúng.

Thái độ của anh em nhà họ Ngô đối với Giang Vũ kỳ quái đến mức giống như bọn họ không hề sợ hãi Kỷ Tuyết Tình mà lại vô cùng sợ hãi chính Giang Vũ.

Nhưng tại sao chứ?

Hai vị cao thủ cường đại này tuyệt đối không có lý do gì phải sợ hãi Giang Vũ như vậy, thật sự khiến cho người ta cảm thấy khó hiểu.

"Các người tốt xấu gì cũng là tông sư cường giả, tại sao..."

Giang Vũ cũng nhận ra điều kỳ lạ, không khỏi nghi hoặc hỏi: “Các người vì cô Kỷ nên mới đối xử với tôi như thế sao?”

Anh em nhà họ Ngô liếc nhìn nhau, gật đầu cùng một lúc: "Đúng vậy, chúng tôi nể mặt cô Kỷ cho nên không muốn trở thành kẻ thù của cậu".

Bọn họ biết Giang Vũ hiện tại đã mất trí nhớ, những chuyện liên quan đến Thanh Phong Kiếm Thần quá mức khủng bố cho nên bọn họ cũng không dám nói rõ, cho nên bọn họ liền thuận theo suy đoán của Giang Vũ, mọi việc đều đổ lên người Kỷ Tuyết Tình.

"Thì ra là thế!"

Giang Vũ đột nhiên gật đầu, cay đắng nói: "Tôi đúng là vẫn còn quá yếu, cho dù Tuyết Tình có rời đi thì tôi vẫn phải dựa vào sự bảo vệ của cô ấy".

"Thằng nhóc này đúng là làm màu quá đáng! Mười năm trước hắn đã có thể đánh bại tông sư hoàn toàn nhưng vẫn nói bản thân mình còn quá yếu!"

Nghe vậy khóe miệng Ngô Khai Thiên giật giật, trong lòng thầm mắng: “Là do cậu mất trí nhớ cho nên thực lực cũng suy giảm, chờ đến khi cậu khôi phục trí nhớ thì đừng nói đến tông sư, cho dù là đại tông sư, hay thậm chí hàng loạt cường giả tiên thiên ở trước mặt cậu cũng chẳng phải là đối thủ!”

"Nếu như các người đã không định ra tay với tôi thì tôi về nhà đây!"

Biết anh em nhà họ Ngô sẽ không làm gì mình vì sự tồn tại của Kỷ Tuyết Tình, trong lòng Giang Vũ cảm thấy có chút thất vọng, đồng thời càng muốn trở nên mạnh mẽ hơn, nóng lòng muốn quay lại tu luyện, không muốn lãng phí thời gian ở đây.

"Người anh em đi thong thả!"

Anh em nhà họ Ngô lập tức bước sang một bên nhường đường, mỉm cười làm lành.

Giang Vũ quay người ngồi vào ghế phụ, Hoàng Long lập tức khởi động xe và lái đi.


"Ông nội nhỏ rốt cuộc cũng đã đi rồi!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK