Đây là Thiên Phượng Thần Nữ a, kiếp trước không biết bị nàng dằn vặt bao nhiêu lần, dẫn đến hắn cực kỳ mẫn cảm đối với khí tức này, đến hậu kỳ, Thiên Phượng Thần Nữ vẫn chưa tới gần trong phạm vi mười dặm hắn liền có thể cảm giác được, lập tức chạy trốn.
Hiện tại, Lăng Hàn chỉ còn dư lại nhớ nhung vô tận.
Thiên Phượng hiện, trong tiếng kêu cao vút, liền giết tới Thi Vương.
Con Thiên Phượng này dài tới trăm trượng, hai cánh mở ra thậm chí rộng đến hai trăm trượng, Thi Vương ở trước mặt nó nhất thời đã biến thành đứa nhỏ. Tốc độ của nó cực nhanh, hai cánh rung lên liền nhào tới trước người Thi Vương, cũng không cần bí pháp gì, chỉ nhào tới dùng móng vuốt xé, dùng mỏ mổ, nhưng tạo thành phá hoại rất đáng sợ.
Thi Vương gào thét, lại bị Thiên Phượng trấn đến gắt gao, cả người ngã xuống, duỗi ra hai tay đẩy Thiên Phượng ra, lại bị thiêu đến cháy đen.
Khí linh thật là đáng sợ!
Lăng Hàn tung tung Ma Sinh Kiếm, chợt cảm thấy Ma Sinh Kiếm yếu tệ hại. Có điều, hắn chưa từng phát huy ra uy năng chân chính của Ma Sinh Kiếm, có thể trở thành Linh khí cấp mười há sẽ bình thường?
Cảnh giới của hắn quá thấp mà.
Vèo!
Đúng lúc này, chỉ thấy một ánh đao xẹt qua, rõ ràng là quang mang, nhưng cực kỳ u ám, phảng phất so với đêm tối còn muốn tối hơn, toả ra hương vị chết chóc.
Một đao này, đánh thẳng tới Thiên Phượng!
- Ngươi dám!
Thanh Phượng Thần Hậu vung kiếm, thân hình đã đi tới trước ánh đao, chém qua một chiêu kiếm, hóa thành Kiếm Mang dài trăm trượng.
Oành!
Tiếng va chạm nằng nề, lỗ tai của tất cả mọi người đều mất tác dụng, hoàn toàn không nghe được thanh âm, toàn bộ thiên địa trở nên vô cùng yên tĩnh, chỉ có Thi Vương và Thiên Phượng đang tiến hành đánh nhau không hề có một tiếng động.
- Thần Hậu, đã lâu không gặp.
Xa xa truyền tới một thanh âm nhàn nhạt, thanh âm rất nhu hòa, nhưng tràn ngập khí tức u lạnh, thật giống như từ trong Hoàng Tuyền tản mát ra.
- Cửu! U! Vương!
Thanh Phượng Thần Hậu gằn từng chữ nói, trong đôi mắt bùng lên hàn quang, khí thế lập tức tăng lên mấy lần.
Lăng Hàn ngơ ngác, đây mới là thực lực chân chính của Thanh Phượng Thần Hậu sao? Trước chỉ là đang đùa giỡn với Thi Vương?
Cửu U Vương là ai?
Xa xa thanh âm kia tiếp tục nói:
- Bản tọa chỉ là tới lấy vật của bản tông lưu lại ở mấy ngàn năm trước. Thần Hậu hà tất như gặp đại địch?
- Hừ, ngươi cũng dám đánh chủ ý nơi này, đây là Thiên Thi Tông muốn tự chịu diệt vong sao?
Thanh Phượng Thần Hậu lạnh giọng nói.
Lăng Hàn nhất thời hiểu được, Cửu U Vương này chính là Tông chủ của Thiên Thi Tông, bằng không căn bản không có tư cách đối thoại với Thanh Phượng Thần Hậu, cũng làm cho Thanh Phượng Thần Hậu cố ý lưu lực, chính là đang đợi Cửu U Vương xuất hiện.
- Các ngươi ăn thịt, cho bản tông uống chút canh cũng không được sao?
Cửu U Vương từ tốn nói, có vẻ vô cùng bình tĩnh, nhưng âm thanh thực làm cho người ta sợ hãi, thật giống như từ trong Cửu U Hoàng Tuyền tản mát ra, nghe một chút cũng làm linh hồn người ta muốn đông lại.
- Từ xưa chính tà bất lưỡng lập, tiêu diệt bọn ngươi, là chức trách của chúng ta!
Thanh Phượng Thần Hậu kiên quyết nói.
- Hay!
Bốn phía, hết thảy thiên tài tham dự sát hạch đều vung tay hô lên, Thiên Thi Tông là vật gì, chuột chạy qua đường, người người hô đánh!
Nhưng Lăng Hàn thầm lắc đầu, kỳ thực năm tông và Thiên Thi Tông là cá mè một lứa, ai cũng không tốt hơn ai chỗ nào, chỉ là năm tông làm bí mật, dùng vạn năm tẩy não, hiện tại những người này đều bị bán còn muốn thay người đếm tiền, ngẫm lại cũng rất bi ai a.
Mà bi ai to lớn nhất là, dù ngươi đi nhắc nhở bọn họ, bọn họ cũng cho rằng ngươi nói láo, cố ý bại hoại danh tiếng của ngũ đại tông môn.
Người có thể tỉnh táo suy nghĩ… ít.
Cửu U Vương cũng không tức giận:
- Thế gian người hồ đồ quá nhiều, có điều, nếu như bản tọa viết hoạt động của bọn ngươi thành tiểu thuyết, bán khắp thiên hạ. Ngươi nói sẽ có người tin tưởng hay không? Chỉ cần có một người tin tưởng, thì sẽ mai phục một hạt giống. Mà hạt giống sớm muộn gì cũng nảy mầm thành thương thiên đại thụ.
- Yêu ngôn hoặc chúng, ngày hôm nay bổn hậu liền chém ngươi!
Thanh Phượng Thần Hậu lạnh lùng nói, vung kiếm giết tới vị trí của Cửu U Vương.
Vù!
Một ánh đao phóng lên trời, chỉ thấy một nam tử thân hình cao lớn xuất hiện, tay phải nắm đại đao màu đen kịt, cả người quấn quanh hào quang màu đen, như một vị Ma Thần, có thể đẩy vòm trời, chấn sụp cửu u.
Này chính là đương đại Tông chủ của Thiên Thi Tông… Cửu U Vương sao?
So sánh với đó, Dung Hoàn Huyền là một tiểu tốt tử, chỉ ỷ vào Tam Sinh Thi Quan hoành hành, căn bản không thể so sánh với Cửu U Vương.
- Vậy bản tọa liền đến lĩnh giáo kiếm pháp của Thần Hậu!
Cửu U Vương múa đao đón nhận, này tự nhiên cũng là một Linh khí cấp mười, hơn nữa còn là Ma Âm Đao, một trong tam đại bảo vật trấn giáo của Thiên Thi Tông!
Hô!
Ma Âm Đao vung chém, phát sinh tiếng vang cực kỳ quỷ dị, sóng âm hoá hình, vô số quái vật hiện lên, trong tay đều cầm đao kiếm binh nhận, chém về phía Thanh Phượng Thần Hậu.
- Lên trời cao chiến một trận!
Thanh Phượng Thần Hậu phóng lên trời.
- Như ngươi mong muốn!
Cửu U Vương cũng xông lên mây xanh.
Hai Phá Hư Cảnh đại chiến, nhưng Cửu U Vương chiếm ưu thế ở trên binh khí, bởi vì khí linh của Thiên Phượng kiếm đã ly kiếm ác chiến với Thi Vương, hiện tại Thiên Phượng kiếm chỉ có thể coi là lợi khí cấp mười, mà không phải là Linh khí.
Với cường giả như bọn họ mà nói, một chút xíu chênh lệch cũng có thể ảnh hưởng thắng bại, huống chi là một Linh khí.
Ở trên mặt này, Cửu U Vương hoàn toàn chiếm cứ thượng phong, nhưng cường giả cấp số này muốn bại cũng không dễ dàng, Thanh Phượng Thần Hậu đủ để chống đỡ rất lâu, mà đợi khí linh của Thiên Phượng kiếm trấn áp Thi Vương, đến thời điểm đó thắng bại lại khác rồi.
- Khà khà!
Nhưng Cửu U Vương lại thong dong tự nhiên, không vội chút nào nói.
- Thần Hậu, ngươi cho rằng bản tông đợi mấy ngàn năm, chỉ vì một Thi Vương tầm thường sao?
Dứt tiếng, Thi Vương kia lại tái sinh dị biến, thân hình thu nhỏ lại lần thứ hai, chỉ cao hai mươi trượng, nhưng trên trán lại sinh thêm một mắt.
Mười một mắt!
Nhất thời, uy thế của con Thi Vương kia đại chấn, một đòn liền đánh văng Thiên Phượng ra, miệng mở rộng, phun ra một làn ánh sáng u ám, như một sợi xiềng xích, quấn quanh về phía Thiên Phượng. Tốc độc của nó vô cùng nhanh, khi quấn đến trên người Thiên Phượng lại hóa thành thực chất, có từng gai xương mọc ra, xuyên thấu tiến vào trong cơ thể của Thiên Phượng.
Thiên Phượng gào thét, hai cánh chấn động, trên trời có một đám lớn ngôi sao bị đánh nổ.
Thanh Phượng Thần Hậu lộ ra kinh sợ nói:
- Ngươi tìm được Hoàng Tuyền Trì!
Nếu không có gia trì của Hoàng Tuyền Thủy, Thi Vương tuyệt đối không thể đột phá hạn chế mười mắt, nàng sớm nên nghĩ đến! Chỉ là Thiên Thi Tông từ mấy vạn năm trước liền mất đi vị trí của tam đại trấn tông chi bảo này.
- Không sai!
Cửu U Vương ngạo nhiên nói.
Thanh Phượng Thần Hậu có chút suy nghĩ, đột nhiên đốn ngộ:
- Hoàng Tuyền Trì ở trong Vạn Bảo Thành, vì lẽ đó ngươi mới hao tổn tâm cơ mua Vạn Bảo Thành!
- Không hổ là Thần Hậu, thực sự thông minh nhanh trí!
Cửu U Vương vỗ tay nói.
- Vì bồi dưỡng vị Thi Vương này, bản tọa đã lấy hết Hoàng Tuyền thủy, tin tưởng... Con Thi Vương này chí ít có thể tiến hóa đến mười lăm mắt!
Thanh Phượng Thần Hậu biến sắc, lúc này, nàng rốt cục cảm giác vướng tay.
---------------