Đây là chuyện không có cách nào, thiên địa không cho phép những người đời trước như bọn họ thành Đế, hiện tại có thể thương lượng cửa sau, lách qua được đã là kỳ tích. Lại nói, bọn họ cực hạn chính là cấp thứ hai, không có cách gì xông lên cấp thứ nhất. Phải biết, bây giờ lão Thần thú cũng chỉ là cấp thứ hai, không quan trọng. Nhưng đám người Đấu Chiến Thánh Hoàng quan sát một hồi, hắn lặng lẽ nói với Lăng Hàn, trong ba vị Chuẩn Đế, cũng chỉ có Đa Gia Phật có hi vọng thành Đế, Hạ Hậu Bình cùng Tiền Dưỡng Hạo còn kém một chút. Không có cách, bọn họ trong năm tháng dài dằng dặc không có tu thành Chuẩn Đế cửu tinh, nói rõ tiềm lực của bọn họ đã hao hết, hiện tại còn muốn tiến thêm một bước? Gần như không có khả năng! Lăng Hàn thở dài, Hạ Hậu Bình cùng Tiền Dưỡng Hạo không phải người thời đại này, vượt qua vô số năm tháng khẳng định sẽ dao động căn cơ võ đạo, điểm ấy cũng không bằng Đa Gia Phật, trực tiếp sống thêm đời thứ hai, lại bắt đầu lại từ đầu. Được rồi, mưu sự tại nhân, thành sự tại thiên. Lăng Hàn nói với Đấu Chiến Thánh Hoàng chuyện Hầu ca, lão Thánh Hoàng thập phần vui vẻ. – Giống như ta, giống như ta! Lão Thánh Hoàng cười như hài tử. Mẹ nó! Lăng Hàn lại nhổ nước bọt, nguyên nhân lão Thánh Hoàng mừng rỡ cũng không phải mình còn có hậu đại hay là hậu đại sắp thành Chuẩn Đế, mà là tính tình táo bạo, nhìn thấy đánh nhau sẽ ngứa tay. Đấu Chiến nhất mạch các ngươi nhân khẩu ít ỏi, van các ngươi có thể kiềm chế một chút hay không
Lăng Hàn quyết định, sau khi trở về phải nhanh chóng tìm hầu tử cái cho Hầu ca, tranh thủ thời gian gia tăng nhân khẩu cho Đấu Chiến nhất mạch. Hắn vượt biển, bỏ ra thời gian hơn tám năm, về tới bên bờ, sau đó trở về. Lần này liền xui xẻo, thiên địa phong bạo không ngừng, dùng ròng rã hai mươi bảy năm, hắn mới đi tới lối ra. WOW! Lăng Hàn kinh ngạc, bởi vì nơi này đang bày thiên la địa võng. Ba mươi sáu thần thú Đại Đế đều tọa trấn ở đây, còn thành lập một cứ điểm to lớn, dùng kết cấu thiên địa vững chắc tại đây, cho dù Lăng Hàn dùng năng lượng hủy diệt oanh kích cũng cần thời gian dài. Mà có ba mươi sáu Thần thú Đại Đế kiềm chế, Lăng Hàn có thể phá vây? Đây là tiết tấu muốn vây khốn mình trong nơi này Lăng Hàn lập tức giật mình, đây là không muốn cho mình ra ngoài phá hư mưu đồ của mười hai tuyệt địa chi chủ ồ. Nói là mưu đồ của tuyệt địa chi chủ, không bằng nói là âm mưu của lão Thần thú, hắn đã sớm bày ra từ vô số năm trước. Cho nên, thời điểm tuyệt địa chi chủ sắp không chịu nổi, lão Thần thú đã viện thủ. Trợ giúp người khác là trợ giúp chính mình. Lăng Hàn làm sao bây giờ? Lăng Hàn không muốn xông vào, bởi vì không thực hiện được. Không có tòa cứ điểm này, như vậy Lăng Hàn còn có thể sử dụng Tử Vong Hàn Thủy phá vây, hiện tại, hắn không thể oanh phá cứ điểm trong thời gian ngắn. Hắn quả quyết quay người, cũng đi quanh vực sâu nguyên thủy.
Nơi này ít có tài nguyên tu luyện, nhưng một khi tìm được sẽ có đại dược trợ giúp Thánh Nhân tu hành. Mà vật chất Thủy Nguyên lại có chỗ tốt với Chuẩn Đế. Cho nên, Lăng Hàn tìm kiếm khắp nơi, hắn không muốn bị nhốt mà không có tăng lên. Sau khi tránh xa một chút, Lăng Hàn thả một bộ phận Thánh Nhân mặc chiến giáp ra ngoài, Thánh Nhân không mặc chiến giáp thì không thể sống sót tại đây. Mặc dù đám người Đinh Thụ là bá chủ Nguyên thế giới, nhưng bọn họ cũng không có tu luyện Chân Long thể thuật, thể phách kém xa Lăng Hàn. Lăng Hàn và Tiểu Thanh Long thương lượng một chút, quyết định phổ cập Chân Long thể thuật. Việc này làm Thánh Nhân các Đế tộc sợ ngây người. Đối với bọn họ mà nói, Đế kinh chính là căn bản của bọn họ, truyền Đế kinh ra ngoài, tương đương với nộp quyền khống chế Đế binh ra, khi đó Đế tộc còn gọi là Đế tộc sao? Nhưng Lăng Hàn lại thoải mái lấy Đế kinh ra chia sẻ, mọi người cùng nhau tu tập. Đây là ý chí cỡ nào? Đây chính là đại khí lượng của người có thể thành Đế sao? Có chút Đế tộc thương lượng thật lâu, cũng lấy Đế kinh bản tộc ra cho Lăng Hàn lĩnh hội. Nếu như Lăng Hàn không thể mau chóng tu thành Đại Đế, như vậy bọn họ vĩnh viễn bị vây tại đây, dù bên ngoài thiên băng địa liệt, bọn họ ở vực sâu nguyên thủy cũng không bị ảnh hưởng, nhưng lão Thần thú sẽ nhanh chóng hủy diệt toàn bộ thế giới. Cho nên, còn tử thủ Đế kinh làm gì? Không qua được cửa này, mọi sự đều hóa thành không. Mà Lăng Hàn, người ta hiện tại có chiến lực Đại Đế, còn cần quan tâm Đế kinh của bọn họ hay sao?
Người có thể thành Đế, có người nào không phải lòng dạ cao ngất? Có người dẫn đầu, càng nhiều Đế tộc bắt chước. Chủ yếu nơi này có rất nhiều con của Đại Đế, có khí khái và ý chí của phụ thân năm đó, cho nên không có trân tàng Đế kinh. Thế là, Lăng Hàn có rất nhiều Đế kinh. Đối với Lăng Hàn mà nói, Đế kinh không thể tăng chiến lực của hắn, nhưng mà, mỗi một bộ Đế kinh đều là cảm ngộ và trải nghiệm của Đại Đế về quy tắc, cho nên có giá trị tham khảo lớn với Lăng Hàn. Hắn mạnh nhất là chiến lực, kém nhất là cảnh giới. Lăng Hàn lĩnh hội Đế kinh, những người khác đi thăm dò và tìm kiếm trong vực sâu nguyên thủy. Hiện tại Thần thú Đại Đế đều tọa trấn ở thông đạo, hoàn toàn không có ý đi tìm Lăng Hàn, cho nên vực sâu tương đối an toàn, chỉ cần đề phòng thiên địa phong bạo là được rồi. Đối với lão Thần thú mà nói, chỉ cần tuyệt địa chi chủ thành công hành sự theo kế hoạch, như vậy âm dương hai giới va chạm sẽ ảnh hưởng đến đế đảo, từ đó yếu tố Tử Vong cũng hiện ra trước mặt của hắn. Một khi hắn tu thành yếu tố Tử Vong, hắn sẽ trở thành Đại Đế chiến lực cấp thứ nhất, như vậy hắn sẽ nắm giữu lực lượng to lớn cỡ nào? Không người nào có thể ngăn cản. Cho nên, Lăng Hàn chết hay sống, kỳ thật cũng không ảnh hưởng gì, chỉ cần không ra ngoài là tốt rồi. Mọi người chia ra hành động, Lăng Hàn không ngừng lĩnh ngộ Đế kinh.
Hắn cảm khái không thôi, mỗi một vị Đại Đế đều là thiên tài khoáng thế, ý nghĩ đầy điểm mới lạ. Nói đến ngộ tính, tính sáng tạo, không có một vị Đại Đế nào kém hơn hắn. Lăng Hàn sở dĩ có thể mạnh như thế, đó là vì hắn ra đời trong Sinh Mệnh thạch, hắn không chút tốn sức nắm giữ năng lượng hủy diệt cùng đại đạo quang. Hắn cẩn thận lĩnh hội, minh ngộ không ngừng.