Oành oành oành, hắn một đường đấu đá lung tung, căn bản không ngừng, núi đá chặn ở trước mặt hắn từng khối từng khối nát tan.
Lăng Hàn hét dài một tiếng, âm thanh như búa tạ, chấn động đến giữa núi từng khối từng khối đá bắt đầu nhảy lên, sau đó đùng đùng đùng, từng cái bạo nát.
Hắn leo lên Hóa Kiếm Phong, lại nhanh như chớp, một lúc sau mới trì hoãn bước tiến, bước chậm như người thường.
Hơn một giờ sau, Lăng Hàn đi tới đỉnh ngọn núi, nơi này có một bình đài to lớn.
Nguyên bản nơi này là đỉnh nhọn, nhưng bị cắt bỏ, hẳn là cố ý, vừa vặn dùng để chiến đấu.
Bốn phía bình đài đã đứng rất nhiều người, đám người Nữ Hoàng, Tiểu Khủng vẫn ôm ở trong lồng ngực Nhu yêu nữ, Hoài Kiếm, Tỉnh Trung Nguyệt, Tử Sương,… trên căn bản đệ tử tầng thứ Cửu Liên đều đến.
Huyết Qua báo thù sốt ruột, tự nhiên cũng rất sớm liền đến, hắn vẫn là hình tượng đại hán trọc đầu, hai tay đặt sau lưng, gió núi thổi qua, quần áo trên người hắn phát ra tiếng phần phật.
- Ngươi tới quá chậm!
Hắn lạnh lùng nói.
Lăng Hàn nhoẻn miệng cười:
- Muốn ăn đòn gấp như thế sao?
- Ha ha!
Huyết Qua cười hai tiếng, nhưng không hề ý cười.
- Lẽ nào ngươi còn không biết ta hiện tại là tu vi gì sao?
Lông mày của hắn tràn ra một đóa hoa sen, chín cánh hai lá, đen kịt như mực.
- Ta là Cửu Liên Nhị Diệp, ngươi thì sao!
Xác nhận tu vi của Huyết Qua thực sự là Cửu Liên Nhị Diệp, sắc mặt đám người Phong Hải Loan, Tứ Hoang Vân không ai không nghiêm túc, ở trên tu vi bọn họ đã bị tiểu sư đệ này vượt qua.
Lăng Hàn cười nhạt, mi tâm xuất hiện một đóa hoa sen, chín cánh nhưng chỉ có một lá, hơn nữa chiếc lá này còn cực kỳ mơ hồ, hầu như không có thành hình.
Đám người Hoài Kiếm tự nhiên rõ ràng, Lăng Hàn quả thật có tiến bộ, bước vào Cửu Liên, nhưng chỉ có tu vi Cửu Liên Nhất Diệp sơ kỳ, thậm chí còn là sơ kỳ trong sơ kỳ.
Chênh lệch cảnh giới là vừa xem hiểu ngay, lúc trước sánh vai cùng nhau, hiện tại ưu thế dẫn trước của Huyết Qua đã cực kỳ rõ ràng.
- Giống nhau có thể đánh bạo ngươi.
Lăng Hàn nói.
- Khẩu khí thật lớn!
Huyết Qua cười gằn, hắn biết Lăng Hàn thể thuật kinh người, đạt đến sức chiến đấu Cửu Liên Nhị Diệp đỉnh cao, thậm chí Cửu Liên Tam Diệp sơ kỳ, nhưng hắn thì sao, chính là siêu cấp Đế Tinh, sức chiến đấu bay thẳng Cửu Liên Tam Diệp hậu kỳ thậm chí đỉnh cao.
- Bá, trước đó ngươi quá ngông cuồng, ta sẽ đòi lại toàn bộ đồ vật ngươi nợ ta!
Xèo, thân hình hắn giết ra, nhanh như chớp giật.
Lăng Hàn thong dong, tùy ý ra quyền.
Oành! Oành! Oành!
Hắn nhìn như không nhanh không chậm, nhưng mỗi một quyền đều vừa đúng cản lại công kích của Huyết Qua, không rơi xuống hạ phong mảy may.
Cái gì!
Mọi người thấy vậy, mỗi một người đều trợn to hai mắt.
Sao có thể có chuyện đó, mọi người đều là siêu cấp Đế Tinh, như vậy chỉ cần có một phương về mặt cảnh giới hơi chiếm thượng phong, liền khẳng định có thể thắng lợi.
Lăng Hàn hét dài một tiếng, trên song quyền quấn quanh ánh chớp, đây là hắn kết hợp quy tắc cùng thể thuật, bùng nổ ra lực sát thương càng khủng bố.
Hắn thẳng thắn thoải mái, Hắc Liên trong mi tâm chập chờn, phảng phất như sống lại.
Lần này Lăng Hàn căn bản không có hứng thú từng chiêu từng thức chơi với Huyết Qua, mà sức chiến đấu toàn mở, hoàn toàn áp chế Huyết Qua.
Tất cả mọi người nói không ra lời, Lăng Hàn mạnh mẽ để bọn họ cảm thấy khó mà tin nổi.
Rõ ràng vừa mới bước vào Cửu Liên mà thôi, nhưng sức chiến đấu lại đạt đến Cửu Liên Tam Diệp đỉnh cao, thậm chí còn mạnh hơn một chút xíu, như vậy chờ hắn đạt đến Cửu Liên Tam Diệp, có phải ngay cả Tổ Vương cũng có thể liều mạng không?
Huyết Qua gào thét, hắn không thể tin tưởng, mình đạt được tiến bộ kinh người như vậy, nhưng vẫn không phải đối thủ của Lăng Hàn. Hơn nữa, hắn vẫn tràn đầy tự tin, cho là mình có thể dễ dàng thủ thắng, ra ngụm ác khí, ai ngờ hoàn toàn không như mong muốn.
Hắn hóa thành nguyên hình, chỉ là một con Huyết Trùng dài không tới một thước, xèo xèo xèo, công kích như bay, nhanh đến mức kinh người, nỗ lực đột phá cực hạn mà thị lực của Lăng Hàn có thể lần theo.
Nhưng cái này hoàn toàn là vọng tưởng, hiện tại Lăng Hàn lấy thể thuật làm chủ, căn bản không cần thuyên chuyển quy tắc, liền để tốc độ xuất kích của hắn có thể nhanh hơn người cùng cảnh giới một ít.
Tuy chỉ một ít, nhưng đối với Đế Tinh mà nói, kém một ít như thế còn bình thường sao?
Oành!
Lăng Hàn đánh lên người Huyết Trùng một quyền, tuy diện tích tiếp xúc nhỏ, nhưng quyền lực của hắn quá bá đạo, đánh Huyết Trùng phun ra một chùm sương máu, đau đến Huyết Qua không ngừng lăn lộn.
Lăng Hàn đắc thế không tha người, ai bảo thứ này khiêu khích mình, nếu không phải đây là Thiên Hoang Sơn, hắn sẽ trực tiếp xuống tay ác độc, xóa đi con rệp này.
- Được rồi, được rồi!
Mọi người vội vàng tiến lên khuyên can.
Lăng Hàn lại oanh mấy quyền, lúc này mới dừng tay.
Lúc này, mọi người nhìn về phía Lăng Hàn, ánh mắt liền hoàn toàn khác nhau.
Đây là một kình địch làm sao cũng tránh không thoát, có Lăng Hàn tồn tại, về sau tài nguyên tu luyện chắc chắn sẽ bị phân đi một tảng lớn.
Tử Sương cực kỳ hối hận, sớm biết trước liền phải kết thành đồng minh với Lăng Hàn, hiện tại nàng nhắc lại việc này, đã là Lăng Hàn mạnh, nàng yếu, bàn điều kiện tất nhiên là nàng bị thiệt thòi.
Lăng Hàn cùng ba nữ trở lại, nhưng rất nhanh bốn người lại cùng rời đi nơi ở.
Hổ Nữu, Nữ Hoàng cùng Nhu yêu nữ đều muốn đột phá.
Ở trong sơn dã không người, ba nữ phân biệt đột phá, mà Lăng Hàn thì cầm quyển sách kia, tiếp tục lấy ra năng lượng hư tử trong đó, để thể lực của mình tăng lên.
Sau một ngày, ba nữ lục tục đột phá xong, bước vào Thăng Nguyên, cách Tiên Vương lại gần một bước.
Bọn họ cũng không vội trở lại, Lăng Hàn để ba nữ tiếp tục thử nghiệm hấp thu năng lượng của quyển sách thần bí, nhưng các nàng không có thực sự tiếp xúc qua lực lượng thiên địa, cho dù có “công pháp” của Ngõa Lý, vẫn tìm không được manh mối.
Thật giống như họa sĩ cho tới bây giờ không có gặp qua con cọp, bất luận miêu tả hình dạng con cọp ra sao, hắn cũng không thể họa ra con cọp giống như đúc.
Lăng Hàn chỉ cảm thán đáng tiếc, nhưng không quan trọng lắm, chỉ cần ba nữ có thể thành tựu Tiên Vương tầng chín, như vậy vẫn có cơ hội hấp thu lực lượng bản chất của Nguyên Thế Giới, từ đó bước vào hàng ngũ Thiên Tôn.