Lăng Hàn tỉnh táo lại, có phải chính mình quá vô danh hay không?
Bằng không tại sao mặt hàng như Hàn Duyệt dám giương nanh múa vuốt trước mặt mình?
Tùy tiện.
Lăng Hàn không để ý tới, hắn chỉ nhắm mắt dưỡng thần.
- Rất tốt, biết rõ không cách nào chống cự, dứt khoát buông tha phản kháng!
Hàn Duyệt lạnh lùng nói ra.
Lăng Hàn im lặng, gia hỏa này có tự tin ngập trời.
- Chết!
Hàn Duyệt bay tới, hắn xuất chưởng đánh vào đỉnh đầu Lăng Hàn, muốn một kích đánh nát thức hải Lăng Hàn.
Lăng Hàn ngồi như bàn thạch, thẳng đến khi bàn tay của Hàn Duyệt sắp đánh tới thì hắn mới ra tay.
- Chống cự vô vị.
Hàn Duyệt lạnh lùng nói ra, hắn vừa dứt lời thì lộ ra vẻ mặt kinh ngạc.
Đừng nhìn một kích của Lăng Hàn đánh sau, hơn nữa tốc độ còn chậm tới mức đáng thương, nhưng trên thực tế bàn tay của hắn còn chưa đánh lên đỉnh đầu Lăng Hàn, tay của đối phương đã bắt lấy cổ họng của mình.
Làm sao có thể?
Một ý niệm xuất hiện, hắn cảm giác tâm thần mình run rẩy, ngay sau đó lực lượng hoàn toàn biến mất.
Thật đáng sợ, thật đáng sợ, thực lực của gia hỏa này còn mạnh hơn cả Mạc Vân, ít nhất hắn có thể ngăn cản Mạc Vân mấy chiêu, khi đối mặt Lăng Hàn, hắn không thể xuất ra một chiêu.
Hắn lại chủ động trêu chọc kẻ biến thái này.
Đúng là muốn chết mà.
Hiện tại Hàn Duyệt muốn khóc, dù gì hắn cũng là thiên tài bài danh hơn hai ngàn, cho dù đặt trong tinh vực nào cũng là thiên tài số một số hai, làm sao lại gặp phải yêu nghiệt biến thái như vậy?
- Làm ơn tha mạng!
Hắn miễn cưỡng nói ra một câu.
- Nếu vừa rồi là ngươi mạnh hơn, ngươi sẽ tha ta sao?
Lăng Hàn hỏi lại, giọng nói rất bình tĩnh.
Cũng không đợi Hàn Duyệt trả lời, hắn đã dùng sức, ba, cổ của Hàn Duyệt bị hắn bẻ gẫy, ngay sau đó có lực lượng xông vào thức hải, phá tan thức hải của Hàn Duyệt.
Hắn đã hiểu, tiến vào Chiến Thần cung hoặc tử vong trong sàng chọn, hoặc là sau khi thông qua trở thành sát thủ Chiến Thần cung, cho nên, Hàn Duyệt chết đi mới tốt, tránh làm phiền người khác.
Lăng Hàn ném thi thể Hàn Duyệt sang một bên, hắn như lão tăng nhập định, mắt nhìn mũi, mũi nhìn tâm, giống như hắn tách ra khỏi thế giới này.
- Thú vị.
Trên bầu trời, Vạn Hà tươi cười, hắn cảm ứng tất cả mọi việc xảy ra trong khu vực này.
Sau khi Hàn Duyệt đi thẳng về phía Lăng Hàn, hắn vốn muốn ngăn cản, nhưng lại muốn xem thực lực của hai người, bởi vậy hắn lựa chọn ngồi bàng quang, không nghĩ tới Lăng Hàn mạnh như vậy, một kích đã miểu sát Hàn Duyệt.
- Thật không nghĩ tới, lần này chọn ra hai hạt giống không tệ.
- Hắc hắc, hạt giống sát thủ vương là một trong hai người này.
Ám sát vẫn tiếp tục.
Có người thành công, có người thì thất bại, ngược lại bị hộ vệ mục tiêu ám sát giết chết, đây là cạnh tranh ngươi sống ta chết.
Ba ngày sau đó, đã đến giờ.
Vạn Hà nói:
- Tổng cộng có bảy mươi mốt người hoàn thành nhiệm vụ, những kẻ còn lại, toàn bộ xử tử!
- Không!
- Ta không muốn chết!
- Van cầu ngươi, ta nguyện ý làm tất cả mọi việc, không nên giết ta!
Lập tức, từng âm thanh cầu khẩn vang lên.
Nhưng rất nhanh, những âm thanh này im bặt, hiển nhiên bị Vạn Hà ra tay xử tử những người này.
- Nghỉ ngơi một đêm, ngày mai sẽ tiến hành sàng chọn lần cuối cùng.
Vạn Hà lại nói một câu, sau đó biến mất.
Chỉ còn lại bảy mươi mốt người.
Những người này không trở về hang động, ngày mai mọi người sẽ trở thành đối thủ cạnh tranh, bọn họ sẽ không tín nhiệm người nào cả.
Một đêm không có chuyện gì xảy ra.
Lúc sáng sớm, Lăng Hàn vẫn tu luyện như cũ, tuy Sinh Đan cảnh tu luyện chủ yếu là ăn thiên tài địa bảo, nhưng hấp thụ năng lượng thiên địa cũng có hiệu quả, cho dù hiệu quả này rất nhỏ bé.
Nhưng nhỏ bé đó cũng là tiến bộ, không thể lãng phí.
Vạn Hà xuất hiện, tất cả mọi người tập hợp.
- Đây là lần sàng chọn cuối cùng.
Vạn Hà nói ra:
- Kế tiếp, ta sẽ chọn ra bảy người làm mục tiêu, sau đó phân phối chín người ám sát hắn.
- Như vậy sẽ có bảy tổ... Có một tổ sẽ có mười một người.
- Đối với người bị ám sát người mà nói, ám sát thành công sẽ trổ hết tài năng, đối với người bị ám sát mà nói, cần tiêu diệt toàn bộ người ám sát mới có thể vượt qua kiểm tra. Những người khác... Toàn bộ xử tử!
- Hiểu chưa?
Nghe quy tắc này, tất cả mọi người nhíu mày, nếu như bị phân phối vào vai người bị ám sát, phải giết chết chín người hoặc mười người mới vượt qua kiểm tra, áp lực rất lớn.
Cho dù trở thành người ám sát người, kỳ thật áp lực cũng không nhỏ, cần vượt lên những kẻ khác mới có thể sống sót.
Nói trắng ra, một tổ cũng chỉ có một người mới có thể sống.
Bắt đầu vòng thứ nhất thừa hơn bảy trăm, tỉ lệ sống sót năm thành, sau vòng thứ nhất từ bốn trăm thừa lại một trăm, tỉ lệ sống sót chỉ có hai thành, hiện tại tỷ lệ còn chưa tới một thành.
Sàng chọn quá tàn khốc.
Nhưng Vạn Hà không cần thương lượng với bọn họ.
- Hiện tại, ta sẽ chọn ra bảy người bị ám sát
- Ngươi, ngươi, ngươi, ngươi... Còn ngươi nữa!
Vạn Hà dùng tay chỉ, cuối cùng chỉ vào Lăng Hàn.
Bảy mục tiêu bị ám sát đã được chọn ra, người không được chọn thở ra một hơi, làm người bị ám sát, áp lực sẽ không nhỏ.
- Bây giờ là ám sát tổ một.
Vạn Hà lại bắt đầu phân phối, chọn chín người vào tổ một, sau đó là tổ hai và tổ ba.
Bởi vì Lăng Hàn là tổ thứ bảy, cho nên người ám sát hắn không phải chín người, mà là mười một người.
Mấu chốt là, trong tổ này có người ám sát là.. Mạc Vân!
Phát hiện Mạc Vân không đi, hắn vẫn lưu lại tổ thứ bảy, mười tên ám sát khác sợ hãi, trong đó có Tư Mã Đông.
Còn chơi cái gì?
Có ai là đối thủ của Mạc Vân?
Không, còn có cơ hội, đó chính là giết Lăng Hàn trước, như vậy Mạc Vân có mạnh hơn nữa cũng bị quy tắc giết chết.
- Như vậy rất tốt, bắt đầu đi!
Vạn Hà tươi cười, hắn thích nhất nói ta hai chữ - Bắt đầu-, khi đó hắn có cảm giác mình như thiên thần, không gì làm không được, khống chế tất cả trong tay.
Lúc này tổ bảy bắt đầu lao lên như lang sói, ai là kẻ giết mục tiêu trước sẽ sống sót.
Sống, đây là bản năng nguyên thủy nhất, bình thường nhất, là dục vọng cơ bản nhất, nhưng đồng thời cũng là dục vọng cường đại nhất.
Mỗi người đều bộc phát ra ý chí chiến đấu và chiến lực cực mạnh, hai mắt bọn họ đỏ thẫm, thời điểm này, mặc kệ ai ngăn cản trước mặt bọn họ đều bị chém giết vô tình.
Ta muốn sống sót!
Xoát xoát xoát, kiếm quang vô cùng ác liệt.
Mạc Vân đã đại khai sát giới, nhưng mục tiêu cũng không phải là Lăng Hàn, mà là tổ viên tổ bảy.
Tiếng kêu thảm thiết vang lên, sau chín kiếm chỉ có tám người sống sót, người còn sống là…
Tư Mã Đông.
Nhưng hắn cũng không tốt hơn chút nào, sau lưng hắn có vết kiếm sâu tới nội tạng, có thể thấy nội tạng rõ ràng, còn có kiếm khí bạo ngược bao phủ thân thể, nếu không xua tan kiếm khí, hắn khó tránh khỏi cái chết.
Ahhh, Mạc Vân rất mạnh.
Những người khác nhìn thấy cảnh này đều đổ mồ hôi lạnh, may mắn không cùng tổ với Mạc Vân.
Mạc Vân không có truy kích, hắn nhìn sang Lăng Hàn.
Bằng không tại sao mặt hàng như Hàn Duyệt dám giương nanh múa vuốt trước mặt mình?
Tùy tiện.
Lăng Hàn không để ý tới, hắn chỉ nhắm mắt dưỡng thần.
- Rất tốt, biết rõ không cách nào chống cự, dứt khoát buông tha phản kháng!
Hàn Duyệt lạnh lùng nói ra.
Lăng Hàn im lặng, gia hỏa này có tự tin ngập trời.
- Chết!
Hàn Duyệt bay tới, hắn xuất chưởng đánh vào đỉnh đầu Lăng Hàn, muốn một kích đánh nát thức hải Lăng Hàn.
Lăng Hàn ngồi như bàn thạch, thẳng đến khi bàn tay của Hàn Duyệt sắp đánh tới thì hắn mới ra tay.
- Chống cự vô vị.
Hàn Duyệt lạnh lùng nói ra, hắn vừa dứt lời thì lộ ra vẻ mặt kinh ngạc.
Đừng nhìn một kích của Lăng Hàn đánh sau, hơn nữa tốc độ còn chậm tới mức đáng thương, nhưng trên thực tế bàn tay của hắn còn chưa đánh lên đỉnh đầu Lăng Hàn, tay của đối phương đã bắt lấy cổ họng của mình.
Làm sao có thể?
Một ý niệm xuất hiện, hắn cảm giác tâm thần mình run rẩy, ngay sau đó lực lượng hoàn toàn biến mất.
Thật đáng sợ, thật đáng sợ, thực lực của gia hỏa này còn mạnh hơn cả Mạc Vân, ít nhất hắn có thể ngăn cản Mạc Vân mấy chiêu, khi đối mặt Lăng Hàn, hắn không thể xuất ra một chiêu.
Hắn lại chủ động trêu chọc kẻ biến thái này.
Đúng là muốn chết mà.
Hiện tại Hàn Duyệt muốn khóc, dù gì hắn cũng là thiên tài bài danh hơn hai ngàn, cho dù đặt trong tinh vực nào cũng là thiên tài số một số hai, làm sao lại gặp phải yêu nghiệt biến thái như vậy?
- Làm ơn tha mạng!
Hắn miễn cưỡng nói ra một câu.
- Nếu vừa rồi là ngươi mạnh hơn, ngươi sẽ tha ta sao?
Lăng Hàn hỏi lại, giọng nói rất bình tĩnh.
Cũng không đợi Hàn Duyệt trả lời, hắn đã dùng sức, ba, cổ của Hàn Duyệt bị hắn bẻ gẫy, ngay sau đó có lực lượng xông vào thức hải, phá tan thức hải của Hàn Duyệt.
Hắn đã hiểu, tiến vào Chiến Thần cung hoặc tử vong trong sàng chọn, hoặc là sau khi thông qua trở thành sát thủ Chiến Thần cung, cho nên, Hàn Duyệt chết đi mới tốt, tránh làm phiền người khác.
Lăng Hàn ném thi thể Hàn Duyệt sang một bên, hắn như lão tăng nhập định, mắt nhìn mũi, mũi nhìn tâm, giống như hắn tách ra khỏi thế giới này.
- Thú vị.
Trên bầu trời, Vạn Hà tươi cười, hắn cảm ứng tất cả mọi việc xảy ra trong khu vực này.
Sau khi Hàn Duyệt đi thẳng về phía Lăng Hàn, hắn vốn muốn ngăn cản, nhưng lại muốn xem thực lực của hai người, bởi vậy hắn lựa chọn ngồi bàng quang, không nghĩ tới Lăng Hàn mạnh như vậy, một kích đã miểu sát Hàn Duyệt.
- Thật không nghĩ tới, lần này chọn ra hai hạt giống không tệ.
- Hắc hắc, hạt giống sát thủ vương là một trong hai người này.
Ám sát vẫn tiếp tục.
Có người thành công, có người thì thất bại, ngược lại bị hộ vệ mục tiêu ám sát giết chết, đây là cạnh tranh ngươi sống ta chết.
Ba ngày sau đó, đã đến giờ.
Vạn Hà nói:
- Tổng cộng có bảy mươi mốt người hoàn thành nhiệm vụ, những kẻ còn lại, toàn bộ xử tử!
- Không!
- Ta không muốn chết!
- Van cầu ngươi, ta nguyện ý làm tất cả mọi việc, không nên giết ta!
Lập tức, từng âm thanh cầu khẩn vang lên.
Nhưng rất nhanh, những âm thanh này im bặt, hiển nhiên bị Vạn Hà ra tay xử tử những người này.
- Nghỉ ngơi một đêm, ngày mai sẽ tiến hành sàng chọn lần cuối cùng.
Vạn Hà lại nói một câu, sau đó biến mất.
Chỉ còn lại bảy mươi mốt người.
Những người này không trở về hang động, ngày mai mọi người sẽ trở thành đối thủ cạnh tranh, bọn họ sẽ không tín nhiệm người nào cả.
Một đêm không có chuyện gì xảy ra.
Lúc sáng sớm, Lăng Hàn vẫn tu luyện như cũ, tuy Sinh Đan cảnh tu luyện chủ yếu là ăn thiên tài địa bảo, nhưng hấp thụ năng lượng thiên địa cũng có hiệu quả, cho dù hiệu quả này rất nhỏ bé.
Nhưng nhỏ bé đó cũng là tiến bộ, không thể lãng phí.
Vạn Hà xuất hiện, tất cả mọi người tập hợp.
- Đây là lần sàng chọn cuối cùng.
Vạn Hà nói ra:
- Kế tiếp, ta sẽ chọn ra bảy người làm mục tiêu, sau đó phân phối chín người ám sát hắn.
- Như vậy sẽ có bảy tổ... Có một tổ sẽ có mười một người.
- Đối với người bị ám sát người mà nói, ám sát thành công sẽ trổ hết tài năng, đối với người bị ám sát mà nói, cần tiêu diệt toàn bộ người ám sát mới có thể vượt qua kiểm tra. Những người khác... Toàn bộ xử tử!
- Hiểu chưa?
Nghe quy tắc này, tất cả mọi người nhíu mày, nếu như bị phân phối vào vai người bị ám sát, phải giết chết chín người hoặc mười người mới vượt qua kiểm tra, áp lực rất lớn.
Cho dù trở thành người ám sát người, kỳ thật áp lực cũng không nhỏ, cần vượt lên những kẻ khác mới có thể sống sót.
Nói trắng ra, một tổ cũng chỉ có một người mới có thể sống.
Bắt đầu vòng thứ nhất thừa hơn bảy trăm, tỉ lệ sống sót năm thành, sau vòng thứ nhất từ bốn trăm thừa lại một trăm, tỉ lệ sống sót chỉ có hai thành, hiện tại tỷ lệ còn chưa tới một thành.
Sàng chọn quá tàn khốc.
Nhưng Vạn Hà không cần thương lượng với bọn họ.
- Hiện tại, ta sẽ chọn ra bảy người bị ám sát
- Ngươi, ngươi, ngươi, ngươi... Còn ngươi nữa!
Vạn Hà dùng tay chỉ, cuối cùng chỉ vào Lăng Hàn.
Bảy mục tiêu bị ám sát đã được chọn ra, người không được chọn thở ra một hơi, làm người bị ám sát, áp lực sẽ không nhỏ.
- Bây giờ là ám sát tổ một.
Vạn Hà lại bắt đầu phân phối, chọn chín người vào tổ một, sau đó là tổ hai và tổ ba.
Bởi vì Lăng Hàn là tổ thứ bảy, cho nên người ám sát hắn không phải chín người, mà là mười một người.
Mấu chốt là, trong tổ này có người ám sát là.. Mạc Vân!
Phát hiện Mạc Vân không đi, hắn vẫn lưu lại tổ thứ bảy, mười tên ám sát khác sợ hãi, trong đó có Tư Mã Đông.
Còn chơi cái gì?
Có ai là đối thủ của Mạc Vân?
Không, còn có cơ hội, đó chính là giết Lăng Hàn trước, như vậy Mạc Vân có mạnh hơn nữa cũng bị quy tắc giết chết.
- Như vậy rất tốt, bắt đầu đi!
Vạn Hà tươi cười, hắn thích nhất nói ta hai chữ - Bắt đầu-, khi đó hắn có cảm giác mình như thiên thần, không gì làm không được, khống chế tất cả trong tay.
Lúc này tổ bảy bắt đầu lao lên như lang sói, ai là kẻ giết mục tiêu trước sẽ sống sót.
Sống, đây là bản năng nguyên thủy nhất, bình thường nhất, là dục vọng cơ bản nhất, nhưng đồng thời cũng là dục vọng cường đại nhất.
Mỗi người đều bộc phát ra ý chí chiến đấu và chiến lực cực mạnh, hai mắt bọn họ đỏ thẫm, thời điểm này, mặc kệ ai ngăn cản trước mặt bọn họ đều bị chém giết vô tình.
Ta muốn sống sót!
Xoát xoát xoát, kiếm quang vô cùng ác liệt.
Mạc Vân đã đại khai sát giới, nhưng mục tiêu cũng không phải là Lăng Hàn, mà là tổ viên tổ bảy.
Tiếng kêu thảm thiết vang lên, sau chín kiếm chỉ có tám người sống sót, người còn sống là…
Tư Mã Đông.
Nhưng hắn cũng không tốt hơn chút nào, sau lưng hắn có vết kiếm sâu tới nội tạng, có thể thấy nội tạng rõ ràng, còn có kiếm khí bạo ngược bao phủ thân thể, nếu không xua tan kiếm khí, hắn khó tránh khỏi cái chết.
Ahhh, Mạc Vân rất mạnh.
Những người khác nhìn thấy cảnh này đều đổ mồ hôi lạnh, may mắn không cùng tổ với Mạc Vân.
Mạc Vân không có truy kích, hắn nhìn sang Lăng Hàn.