- Một lời đã định.
Hắn gật đầu.
- Cho ngươi!
Long Ngữ San nắm lấy sừng rồng trên đầu, dùng sức kéo, đùng, một cái sừng rồng liền bị nàng bẻ gãy, có máu đỏ tươi như mã não chảy ra, nhưng cực kỳ sền sệt, cũng không có nhỏ xuống.
Nàng ném sừng rồng cho Lăng Hàn.
Lăng Hàn tiếp nhận, không khỏi hơi kinh ngạc nói:
- Ngươi không sợ ta cầm đồ vật liền chạy?
- Ta tin tưởng ngươi.
Long Ngữ San nói một câu, sau đó xoay người rời đi.
Lăng Hàn chậm rãi xoay người:
- Đã như vậy, ta liền cẩn thận biểu diễn một hồi a.
Hắn ra viện, nhờ người truyền tin, muốn gặp Long gia gia chủ.
Gia chủ Long gia cũng không phải Lão tổ Long gia, vị Trung Thánh này cả ngày vội vàng tu luyện, làm sao có thời giờ lo việc vặt của gia tộc, bởi vậy gia chủ Long gia là một cường giả Hằng Hà Cảnh đại viên mãn, tự giác không thể đột phá Sáng Thế Cảnh, liền thanh thản ổn định ngồi ở vị trí này, cũng không muốn hy vọng xa vời trở thành Thánh Nhân.
Rất nhanh, hạ nhân nhắn lại, gia chủ Long gia cho mời.
- Ha ha, Lăng đạo hữu thực sự là tuổi trẻ tài cao, có người nói tu luyện còn chưa đủ ngàn năm liền nắm giữ thực lực như vậy, thật là khiến người ta ước ao lại kính nể.
Gia chủ Long gia ở đại sảnh tiếp kiến Lăng Hàn.
Đây là một nam tử nhìn qua chừng năm mươi tuổi, dáng dấp cực kỳ uy vũ khí phách, trong cơ thể phảng phất như cất giấu một con mãnh thú thuở hồng hoang, sức chiến đấu ở trong Hằng Hà Cảnh tuyệt đối là cấp bậc bá chủ.
Lăng Hàn cười cợt nói:
- Quá khen quá khen, Gia chủ đại nhân, ta cũng không lãng phí nước miếng nói thẳng ý đồ đến.
- Xin mời.
Gia chủ Long gia vẫn rất khách khí, tuy hắn không cho là Lăng Hàn có thể mạnh hơn mình, nhưng mọi người đều là Hằng Hà Cảnh đại viên mãn, hắn phả cho Lăng Hàn mấy phần mặt mũi.
Quan trọng nhất chính là, Lăng Hàn quá trẻ tuổi, chút tuổi ấy liền đạt đến Hằng Hà Cảnh đại viên mãn, vậy đột phá Thánh vị cũng không phải chuyện không thể nào.
Thánh Nhân tương lai, vậy đương nhiên phải cho chút mặt mũi.
Lăng Hàn nói:
- Ta là cố ý đến cầu hôn.
- Ồ!
Gia chủ Long gia tỉnh ngộ, mặt tươi cười, hắn sớm có suy đoán, nha đầu Hương Nguyệt kia mang người về, dụng ý còn không rõ sao? Long gia bọn họ cũng là thế lực mạnh nhất toàn bộ tinh vực, đã không cần thông gia đến tăng lên, củng cố địa vị, bởi vậy chỉ cần Hương Nguyệt yêu thích, hắn tự nhiên cũng vui vẻ giúp người thành ý nguyện.
Lại nói, Lăng Hàn tương lai thành Thánh độ khả thi rất lớn, Long gia có con rể như vậy đương nhiên không bôi nhọ Long Hương Nguyệt chút nào.
- Ngồi xuống trước, chúng ta chậm rãi thương lượng.
Hắn ngoắc ngoắc tay, thái độ đối với Lăng Hàn không khỏi thân cận rất nhiều.
Hả?
Lăng Hàn sững sờ, sau đó lập tức phản ứng lại, vị gia chủ đại nhân này là hiểu lầm. Hắn ho khan một hồi nói:
- Gia chủ đại nhân, đối tượng ta muốn cầu hôn không phải Long Hương Nguyệt cô nương.
- A?
Gia chủ Long gia sững sờ, ngươi coi trọng không phải Long Hương Nguyệt? Vậy thì kỳ quái, ngoại trừ Hương Nguyệt ra, Long gia còn có tộc nhân nào có thể xứng với thiên kiêu như hắn?
- Vậy đối tượng ngươi vừa ý là...
- Long Ngữ San Long tiên tử.
Lăng Hàn đầy mặt ngại ngùng cười, dựa vào, cái này trợn mắt nói mò, sẽ bị trời đánh ngũ lôi.
Lúc này Gia chủ Long gia là thật choáng váng, hắn nhìn Lăng Hàn, trong khoảng thời gian ngắn không biết nói cái gì mới tốt.
- Gia chủ đại nhân?
Lăng Hàn kêu lên.
Gia chủ Long gia đột nhiên tỉnh hồn lại nói:
- Đạo hữu, Ngữ San đại nhân đã sớm gả cho người khác.
Lăng Hàn mỉm cười nói:
- Không sao, cái này không phải chỉ là đính hôn sao, từ hôn là được.
Thời khắc này, gia chủ Long gia thật muốn một bạt tai đánh lên mặt Lăng Hàn.
Từ hôn? Ngươi từ hôn xem!
Kia là Khai Vân cấm địa, có một vị Thánh Vương tọa trấn, ngươi lại còn nói muốn từ hôn, không sợ Thánh Vương tức giận sao?
- Ha ha, đạo hữu không nên đùa giỡn.
Gia chủ Long gia nỗ lực gượng cười, đã không muốn cùng Lăng Hàn nói chuyện, quá không biết tán gẫu.
- Ta cũng không có đùa giỡn.
Lăng Hàn cười nói.
- Việc này đừng nói nữa!
Gia chủ Long gia kiên quyết từ chối, tuy hắn không có tư cách quyết định việc kết hôn của một vị Thánh Nhân trong gia tộc, nhưng hiển nhiên không thể bởi vì một tên Hằng Hà Cảnh yêu cầu hoang đường đi đắc tội một vị Thánh Vương.
Dùng cái mông nghĩ cũng không thể a!
- Ta là rất có thành ý, Gia chủ đại nhân suy nghĩ thêm một chút đi.
Lăng Hàn rất vô lại, tiếp sinh ý này thật sự là kẻ ác đi đắc tội người, bởi vậy, hắn chỉ có thể hắc đến cùng.
- Đạo hữu, kính xin lập tức rời Long gia!
Gia chủ Long gia lạnh lùng nói, cái này không chỉ làm người khác khó chịu, càng là muốn đẩy Long gia vào hố lửa a.
- Được, giao Long Ngữ San cho ta, ta lập tức đi ngay.
Lăng Hàn tiếp tục chơi xấu.
- Ngươi!
Gia chủ Long gia nhảy dựng lên.
- Tiểu tử, ngươi cho rằng đây là địa phương nào, há có thể cho ngươi cố tình gây sự!
Lăng Hàn cười ha ha:
- Gia chủ đại nhân, bình tĩnh! Bình tĩnh!
- Cút!
Gia chủ Long gia không nhịn được ra tay, một tay thò ra tóm tới Lăng Hàn, bàn tay trong nháy mắt hoá rồng, đã biến thành một vuốt rồng màu đỏ thẫm, có hỏa diễm quấn quanh, Thần văn tỏa ra, Long uy áp bức.
Lăng Hàn rất tùy ý đưa tay, đùng, liền nắm lấy móng vuốt của gia chủ Long gia:
- Gia chủ đại nhân, có chuyện hảo hảo nói, đừng nóng nảy như vậy a.
Gia chủ Long gia không khỏi ngơ ngác, tay của hắn rơi vào trong tay Lăng Hàn, lại không thể động đậy, lực lượng song phương chênh lệch tuyệt không phải nhỏ tí tẹo.
Sao có thể có chuyện đó!
Hắn là Hằng Hà Cảnh đại viên mãn, hơn nữa trong cơ thể chảy Chân Long huyết, sức chiến đấu nghiền ép cùng cấp tuyệt đối, nhưng lại ở trước mặt Lăng Hàn không còn sức đánh trả chút nào, để hắn hoàn toàn không có cách nào tiếp thu.
- Gia chủ đại nhân, tâm tình bình tĩnh chưa? Chúng ta có thể hảo hảo nói chuyện sao?
Lăng Hàn cười nói.
Gia chủ Long gia mặt trầm như nước:
- Chẳng trách dám cố tình gây sự, hóa ra thực lực mạnh như vậy! Có điều, đây chính là Long gia, có hai vị Thánh Nhân tọa trấn, coi như ngươi mạnh hơn thì đã làm sao?
- Ai, ngươi thật không giảng đạo lý a!
Lăng Hàn nói.
- Ngươi xem, ta thành ý cầu hôn, ngươi lại hô đánh gọi giết, đây là đạo đãi khách sao?