Cái này cũng là vì các hành vi lúc trước của Lăng Hàn để người ta thuyết phục, đặc biệt là dám chất vấn Chu Tú Nhi, ngay cả bá chủ cũng giơ ngón cái, mặc cảm không bằng. Không, ngay cả chín Thánh cũng phải viết chữ phục.
Vì lẽ đó, những học sinh cũ mới lui một bước, không cầu ra oai phủ đầu cho Lăng Hàn, nhưng chuyện này không thể quên đi như vậy, vì lẽ đó Lăng Hàn cũng lùi một bước, vậy sau này chính là người một nhà.
Ở bọn hắn nghĩ đến, Lăng Hàn tất nhiên sẽ đồng ý cách làm này, dù sao tu vi của Lăng Hàn quá thấp, chí ít ở trong trăm vạn năm hắn sẽ bị áp chế ở dưới Hằng Hà Cảnh đại cực vị, đại viên mãn, còn có bốn vị bá chủ.
Ngươi có thể sống qua trăm vạn năm, cả ngày bị người chắn cổng sao? Không tin!
Lăng Hàn không chút suy nghĩ, trực tiếp lắc đầu nói:
- Ta sẽ không xin lỗi!
Đùa gì thế, hắn có chỗ nào làm sai? Một chút cũng không có!
Đã như vậy, tại sao hắn phải nói xin lỗi?
Nếu hắn làm chuyện sai lầm sẽ thừa nhận, nhưng chưa từng làm, vậy dựa vào cái gì để hắn cúi đầu?
Trước chất vấn Chu Tú Nhi, không phải cũng như thế sao?
Ngay cả uy của Đại Thánh cũng không thể để hắn cúi đầu, huống chi là loại cặn bã các ngươi?
Nhìn thấy biểu tình kiên định trên mặt Lăng Hàn, sắc mặt những học sinh cũ kia đều khó coi, bọn họ lui một bước dài như thế, Lăng Hàn thậm chí ngay cả một bước nhỏ cũng không chịu lùi? Phải biết, chỉ để ngươi ở trước mặt người toàn viện nói lời xin lỗi, đây là sỉ nhục ngươi sao?
Không không không, có thể làm cho hết thảy học sinh cũ nhượng bộ, để ngươi chỉ nói lời xin lỗi, ngươi mới là người chiếm thượng phong a!
Làm sao còn không đáp ứng!
Thật quá mức rồi!
Tên học sinh cũ cầm đầu kia không khỏi giận tái mặt nói:
- Lăng sư đệ, lời nhẹ ngươi còn không nghe, vậy ta cũng chỉ có thể động võ!
Hắn ra tay, oanh, nhất thời một bàn tay cực lớn hiện lên ở bầu trời, tóm tới Lăng Hàn, có hơn vạn ngôi sao quấn quanh, chỉ tản mát ra khí thế cũng đủ để cho Hằng Hà Cảnh tiểu cực vị co quắp.
Lăng Hàn vung quyền, một con Huyết Nha hiện lên, đập cánh nghênh tiếp về bàn tay lớn, cánh chim mở ra, vô số lông chim hóa thành kiếm kích bắn, mang theo lực lượng năm tháng, muốn xé rách thanh thiên.
Dám cùng Nghiêm Thanh sư huynh chính diện liều mạng?
Dũng khí từ đâu!
Nghiêm Thanh sư huynh là Vương giả cấp hai, bây giờ lại đứng ở Hằng Hà Cảnh đại cực vị đỉnh cao, coi như Lăng Hàn là Vương giả cấp ba thì đã làm sao, hai người chênh lệch ba cảnh giới nhỏ, cái này há là Vương giả cấp hai cùng cấp ba chênh lệch có khả năng bù đắp.
Nếu như Lăng Hàn nhanh chân bỏ chạy, vậy cùng là Hằng Hà Cảnh, tốc độ tương đương, Nghiêm Thanh còn thật không chắc ngăn lại Lăng Hàn, nhưng chính diện liều mạng, ha ha ha ha ha.
Tự rước lấy nhục!
Bàn tay lớn ghìm xuống, như trời xanh rơi rụng.
Huyết Nha đón nhận, huyết vũ như mũi tên.
Xèo xèo xèo xèo, huyết vũ trước tiên đánh tới bàn tay lớn, chỉ thấy bàn tay khổng lồ kia bắt đầu tan rã, mà uy thế của huyết vũ không giảm, tiếp tục bay về phía Nghiêm Thanh.
Cái gì!
Thấy cảnh này, các học sinh cũ khác toàn bộ dọa sợ.
Cái này cái này cái này cái này cái này, tình huống thế nào!
Nghiêm Thanh cũng giật mình, vội vàng vung vẩy hai tay, đánh tới những huyết vũ này.
- Lục Hà Trận!
Hắn hét lớn một tiếng, xương cốt cả người phát sáng, một ánh sáng xanh lục từ trán tuôn ra, ở quanh người hắn hóa thành một đại trận.
Đệ tử bát viện, đương nhiên mỗi người đều tu lấy thân hóa trận.
Lục Hà Trận, trận pháp cấp mười lăm, ở trong cấp mười lăm cũng có thể xếp vào mười vị trí đầu, nhưng cũng chỉ có thứ mười, không có tiến vào năm vị trí đầu, cũng không có tiến vào ba vị trí đầu. Không phải Nghiêm Thanh không muốn lạc ấn trận pháp càng mạnh hơn, mà là thân thể không được.
Nhưng cấp bậc của Lục Hà Trận cũng cao đến đáng sợ, bình thường Hằng Hà Cảnh đại cực vị chỉ có thể lạc ấn sát trận xếp hạng ở hơn năm mươi, căn bản không phải đối thủ của hắn.
- Trời, Nghiêm sư huynh lại bị bức ép dùng Lục Hà Trận!
- Vị tiểu sư đệ này thực sự là nghịch thiên rồi, vừa ra tay liền ép Nghiêm sư huynh đến mức độ như thế.
- Có điều, cũng chỉ là như vậy, Lục Hà Trận ở trong sát trận cấp mười lăm có thể đứng vào mười vị trí đầu, trận này vừa ra, chỉ có mấy vị sư huynh đại viên mãn mới có thể ngang hàng.
- Xác thực như vậy, sát trận xếp hạng thứ mười kỳ thực không thua một ít sát trận xếp hạng thấp cấp mười sáu.
Tất cả mọi người lắc đầu, tự nhiên cho rằng Lăng Hàn là thua chắc rồi.
Nhưng Loạn Tinh nữ hoàng cùng Thiên Phượng Thần Nữ lại tràn đầy tự tin, các nàng biết Lăng Hàn lạc ấn Huyết Nha Trận, kia là cấp bậc gì?
Đệ nhất sát trận trong cấp mười lăm, hơn nữa còn là không hề tranh luận!
Xèo xèo xèo xèo, huyết vũ đánh tới, nhưng oanh không phá phòng thủ của Lục Hà Trận, dồn dập bẻ gẫy.
Cái này ở trong dự liệu của mọi người, nổ tan mới kỳ quặc quái gở, ngay cả Nghiêm Thanh cũng lộ ra vẻ ngạo nghễ, cảm giác có phải là quá mức căng thẳng, chuyện bé xé ra to không?
Dù như thế nào, cảnh giới của Lăng Hàn bày biện ở đàng kia a.
Nhưng ở một khắc tiếp theo, hắn hoàn toàn biến sắc.
Huyết Nha tập kích đến, miệng vạch một cái, liền xé Lục Hà Trận ra một cái lỗ hổng, tiến quân thần tốc, như vào chỗ không người.
Cái này!
Nghiêm Thanh vội vã thôi thúc trận pháp, hòa vào nguyên lực bản thân, muốn hóa giải đòn đánh này.
Nhưng Huyết Nha phảng phất như vạn kiếp không nhiễm, công kích gì đánh tới cũng lập tức hóa thành tro bụi, vỗ cánh, đã nhào tới trước người hắn.
Oành!
Nghiêm Thanh lập tức bị chấn bay ra ngoài, ở giữa không trung phun ra một ngụm máu tươi, thật giống như một đạo Thải Hồng màu máu, cực kỳ thê mỹ.
Đùng, hắn rơi trên đất.
Toàn trường, một mảnh không hề có tiếng động.
Mỗi người đều rung động thật sâu, Lăng Hàn đây là hít thuốc lắc, hay uống xuân dược a, cũng quá mạnh đi.
Nghiêm Thanh bò lên, trên mặt không có vẻ sỉ nhục khi thua một hậu bối, mà dùng tay chỉ vào Lăng Hàn, đầy mặt kinh hãi:
- Huyết Nha Trận, ngươi dung hợp chính là Huyết Nha Trận!
Phốc!
Nhất thời có thật nhiều người phun ra ngoài, nguyên bản còn yên tĩnh một cách chết chóc lập tức bị đánh vỡ, người người đều hét lên kinh ngạc, trên mặt tất cả đều là khó mà tin nổi.